Sau khi Sở Mộ cướp đoạt chiếc nhẫn tù nhân của Tinh Dương và Khương Nghĩa Đằng, đội hộ vệ cũng kịp thời từtrên không trung đáp xuống.
Khương Nghĩa Đằng là tiểu thái tử Yểm Ma cung, địa vị cao quý vô cùng. Nếu như hắn bị giết, Ma Đế trong cơn nóng giận nhất định sẽ mang đến phiền toái rất lớn cho ban tổ chức Thiên Hạ Quyết. Vì thế đội hộ vệ phải chủ động bảođảm an toàn của hắn.
Khương Nghĩa Đằng và Tinh Dương được đội hộ vệ mang xuống dưới chân núi tiến hành trị liệu.
Hai người này bị thương linh hồn cực kỳ suy yếu, nếu không tiếp nhận trị liệu kịp thời rất có thể sẽ hoàn toàn tử vong.
Đội hộ vệ phi hành rất nhanh, không bao lâu sau đã mang Khương Nghĩa Đằng và Tinh Dương bị thương bốn hồn xuống dưới chân núi Thiên Thọ sơn.
"Đây không phải là tiểu thái tử Yểm Ma cung và Tinh Dương thực lực tối cường tại bậc thang thứ hai sao?"
Dưới chân núi còn có rất nhiều tuyển thủ đang chờ đợi tin tức tranh tài cảnh thứ tám, nhưng khi bọn họ nhìn thấy Khương Nghĩa Đằng và Tinh Dương nằm bất động trên lưng Dực hệ Hồn sủng lập tức thất kinh hô lên.
Bên cạnh hồ suối là một tòa đình viện khá lớn, trong đình viện đang có không ít thành viên Yểm Ma cung bị thương,đội hộ vệ chính là dẫn hai người Khương Nghĩa Đằng và Tinh Dương tới nơi này.
"Làm sao cả hai người bọn họ cũng xuống đây? Rốt cuộc trên kia đã xảy ra chuyện gì?"
Một nữ Linh sư Yểm Ma cung kinh ngạc nhìn tới Khương Nghĩa Đằng và Tinh Dương, mở miệng hỏi thăm đội hộ vệ.
"Bọn họ chiến đấu với hai tuyển thủ khác trên đỉnh Thiên Thọ Đông sơn."
Một gã hộ vệ nói.
"Tại sao lại biến thành bộ dáng này? Mau phái người đi báo cho Diệp Đào trưởng lão."
Nữ Linh sư Yểm Ma cung vội vàng nói.
Nữ Linh sư tên là Thiên Cầm, là một thành viên bậc thang thứ nhất. Nhưng nàng không có tham gia Thiên Hạ Quyết, mà tiến vào hàng ngũ ban tổ chức, đặc biệt chịu trách nhiệm trị liệu thương thế cho đám tuyển thủ Yểm Ma cung.
Phần lớn cao thủ Yểm Ma cung đều được nàng trị liệu, hơn nữa vị nữ Linh sư ôn nhu này có danh khí gần với tiểu công chúa Yểm Ma cung. Hơn nữa còn tính cách hiền lành, dễthân cận hơn tiểu công chúa Yểm Ma cung, cho nên Linh sư Thiên Cầm có rất nhiều mối quan hệ trong tầng lớp thanh niên đồng lứa.
Thời gian Thiên Cầm học tập linh thuật rất lâu rồi, nàng liếc một cái đã nhận ra Khương Nghĩa Đằng và Tinh Dương bịthương bốn hồn, đầu tiên để cho Hoa hệ Hồn sủng thi triển kỹ năng Hồn Nhụy bảo vệ linh hồn hai người, không cho bọn họ tiếp tục rơi vào trạng thái suy kiệt.
Bản thân nàng cũng biết linh hồn bị thương rất khó thông qua kỹ năng trị liệu, chỉ có sử dụng dược tề cao quý Dưỡng Hồn Lộ và Dũ Hồn Nhụy mới bảo đảm được an toàn tính mạng. Thiên Cầm tạm thời bảo vệ linh hồn bọn họ không bịtản mát, nếu muốn trị liệu chân chính nhất định phải thông qua hai loại dược tề kia. Nhưng mà dược tề quý hiếm cỡ đó chỉ có Diệp Đào trưởng lão mới có.
Không bao lâu sau, một trong Tứ Tịch - trưởng lão Yểm Ma cung Diệp Đào xuất hiện đã ở trong phòng, đi cùng với hắn là một vị người thanh niên thân thể khỏe mạnh, tứ chi có lực. Người này có thể đi cùng với Diệp Đào trưởng lão hẳn làđịa vị tương đối cao trong Yểm Ma cung.
Diệp Đào trưởng lão và người thanh niên thấy hai thanh niên tối cường Yểm Ma cung lâm vào tình cảnh thê thảm như vậy, trên mặt liền lộ vẻ cực kỳ khó coi. Bọn họ rất khó tưởng tượng nổi trong hàng ngũ bậc thang thứ hai còn có người nào đủ sức đánh cho hai người thanh niên mạnh nhất Yểm Ma cung biến thành như vậy.
"Là Hồn Minh Tư Thiên hả? Người này đã biết rõ thân phận của ngươi, nhưng không hề hạ thủ lưu tình, hừ hừ!"
Người thanh niên kia sắc mặt âm trầm, lạnh giọng nói.
Khương Nghĩa Đằng nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt nhưng không dám nói một câu, chẳng qua là ánh mắt vô thần nhìn lên tường nhà.
Bốn hồn bị thương, hơn nữa đều là chủ sủng tử vong, chuyện này quả thật là đả kích nặng nề đối với Khương Nghĩa Đằng. Chỉ một hồn hồi phục đã hao phí thời gian rất dài rồi, muốn hoàn toàn bình phục bốn hồn có thể nói là một nửa thời kỳ thanh niên của hắn sẽ phải trôi qua vô ích.
"Không... không phải hắn... là Hồn Điện!"
Tinh Dương miễn cưỡng nói ra một câu.
"Hồn Điện Phương Trạch?"
Trưởng lão Diệp Đào hít vào một hơi thật sâu, nhìn lướt qua người thanh niên đứng ở bên cạnh, mở miệng nói:
"Tào Thịnh, cảnh thứ mười không cần thiết khách khí vớiđám phế vật Hồn Điện."
"Trưởng lão yên tâm, cho dù là ai, ta cũng sẽ khiến cho bọn họ bị chết rất khó coi."
Khóe miệng Tào Thịnh cong lên tạo thành một nụ cười tàn nhẫn.
"Diệp... Diệp trưởng lão, đánh bị thương tiểu thái tử và Tinh Dương không phải là thiếu chủ Hồn Điện Phương Trạch, mà là... mà là một tuyển thủ tên là Sở Thần."
Gã hộ vệ vốn là thành viên Yểm Ma cung vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở.
"Sở Thần? Sở Thần là ai? Hắn làm sao có thể đánh trọng thương Khương Nghĩa Đằng và Tinh Dương."
Trưởng lão Diệp Đào trợn trừng hai mắt, bộ dạng rõ ràng là không tin vào chuyện này.
"Lúc ấy ta cũng kinh ngạc không nói nên lời, nhưng mà sauđó..."
Gã hộ vệ này lập tức tường thuật lại tình huống Sở Mộ chiến đấu với hai người Khương Nghĩa Đằng, Tinh Dương một lần. Trong đó bao gồm Sở Mộ có Bạch Yểm Ma, hơn nữa Bạch Yểm Ma còn có năng lực thôn phệ đồng tộc.
Sau khi gã hộ vệ nói xong, ngay cả Thiên Cầm, trưởng lão Diệp Đào và Tào Thịnh đều kinh ngạc đến sửng sốt, thời gian trôi qua hồi lâu vẫn không nói được câu nào.
Một gã thành viên Hồn Điện có Bạch Yểm Ma cao đẳng cấp quân chủ đã khiến cho bọn họ kinh ngạc lắm rồi, mà đầu Bạch Yểm Ma này còn co thể thôn phệ đồng tộc chuyển thành năng lượng trưởng thành, điều này quả thực là không ai ngờ tới. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vn
"Diệp Đào trưởng lão, Bạch Yểm Ma có năng lực như thếhả?"
Thiên Cầm kinh ngạc hồi lâu rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, vội vàng hỏi.
Sắc mặt Diệp Đào trưởng lão cực kỳ trầm trọng, suy nghĩchốc lát mới mở miệng nói:
"Có, chẳng qua là..."
Tào Thịnh đứng ở bên cạnh không nói gì thêm. Hắn biết một vài tin tức bí mật của chủng tộc Bạch Yểm Ma nhưng mà hiểu biết tương đối mơ hồ.
Từ vẻ mặt Diệp Đào trưởng lão, Bạch Yểm Ma có năng lực thôn phệ đồng tộc không phải là vấn đề lớn nhất. Vấn đề là tại sao một tuyển thủ Hồn Điện lại có một con Bạch Yểm Ma kinh khủng như vậy.
Yểm Ma cung khống chế phần lớn Hồn sủng Yểm Ma, nhưng thế giới này vô cùng rộng lớn, chủng tộc Hồn sủng hàng ngàn hàng vạn, số lượng cá thể lại càng đông đảo. Thỉnh thoảng có người gặp phải Bạch Yểm Ma hoang dã, sau đó ký kết hồn ước không phải là không có.
"Chỉ đơn giản là vận khí quá tốt vô tình gặp phải Bạch Yểm Ma thiên phú dị thường, hay là đầu Bạch Yểm Ma này xuất phát từ Yểm Ma cung chúng ta?"
Diệp Đào trưởng lão lầm bầm tự nhủ.
"Trưởng lão, theo ý ngươi cái tên Sở Thần này có phải đã từng là thành viên Yểm Ma cung chúng ta không? Sau đó vì một lý do bất khả kháng với chuyển sang đầu phục HồnĐiện?"
Tào Thịnh nghi ngờ hỏi.
"Cũng có thể, Thiên Cầm, ta sẽ cho người đưa Dưỡng Hồn Lộ tới, ngươi chiếu cố tốt hai người bọn họ. Ta bây giờ phải đi tới Hồn Điện điều tra lai lịch cái tên Sở Thần kia."
Trưởng lão Diệp Đào nói.
Đỉnh núi cao nhất Thiên Thọ Đông sơn.
Hai người Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư độc bá khu vực đỉnh núi rất lâu rồi, nhưng tất cả tuyển thủ còn lại không có một người nào dám đi lên khiêu chiến
Chiến đấu đã chấm dứt, Sở Mộ không có thư giãn chút nào, bởi vì hắn biết Tần Dạ tùy thời đều có thể xuất hiện. Đây là trận chiến cam go mà hắn cũng không thể suy đoán được kết quả cuối cùng.
Chẳng qua là hắn chờ đợi đến thời điểm cảnh thứ tám kết thúc, Tần Dạ vẫn không có xuất hiện. Điều này làm cho hắn cực kỳ kinh ngạc, không hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
"Chẳng lẽ hắn bỏ qua?"
Diệp Khuynh Tư cảm thấy chuyện này có vẻ kỳ quái. Tần Dạcũng là tuyển thủ, cho dù hắn là thành viên bậc thang thứnhất nhưng xuất thủ với đám người tại bậc thang thứ hai không có vi phạm quy định. Đội ngũ hộ vệ không thể nào ngăn cản được, hắn không có lý do gì để từ bỏ trong khi mục tiêu đã xuất hiện ở trước mắt.