Tại Bạch Yểm Ma thành ở Tây Giới, có một thanh niên đi ra từ Tù đảo khống chế một con Bạch Yểm Ma thiên phú dị thường.
Lúc ấy thực lực người này chỉ tương đối mạnh ở trong tầng lớp thanh niên của Yểm Ma cung, nếu như đặt giữa Thiên Hạ thành căn bản không đáng giá nhắc tới. Ít nhất khi đó Lục Sam Ly cũng không đặt Tù đảo vương giả Sở Mộ vào trong mắt.
Nhưng mà thời gian đã qua nhiều năm như vậy, một thanh niên cao thủ nho nhỏ tại Tây Giới lại có thể đột phá thực lực đến trình độ này. Điều này làm cho Lục Sam Ly càng thêm hoảng sợ, không ngờ một người chẳng qua là tiểu nhân vật trong Yểm Ma cung lại phát triển bước lên hàng ngũ thanh niên tối cường trong thời gian ngắn như vậy.
"Sở Mộ, trước kia ngươi từng tiếp xúc với Lục Sam Ly?"
Diệp Khuynh Tư nhận thấy ánh mắt Sở Mộ có vẻ khác thường.
"Ừ, khi ta rời khỏi Tù đảo chính thức gia nhập Yểm Ma cung, hắn ngồi ở trên khán đài xem trận chiến giữa ta và một số thanh niên cao thủ của Yểm Ma cung. Khi đó ta chỉ có thể dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn lên hắn, ngay cả tư cách khiêu chiến cũng không có. Ta tin tưởng cuối cùng sẽ có một ngày đủ sức đánh bại hắn, chẳng qua là cái ngày này đến nhanh hơn ta dự đoán."
Quá trình giải quyết Lục Sam Ly nhanh gọn như thế, trong lòng Sở Mộ cũng không nhịn được hưng phấn dạt dào.
Từng có lúc Lục Sam Ly ngồi trên vị trí cao không thể chạm, thực lực cường đại tưởng như không thể vượt qua. Sở Mộ chỉ có thể âm thầm cắn răng không ngừng khổ tu, liên tục biến mạnh. Mà ngày hôm nay, Lục Sam Ly đã không còn là đối thủ của hắn nữa, địch nhân xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ chính là những thanh niên mạnh nhất của Thiên Hạ thành.
Trong Thiên Hạ Cảnh mỗi đời đều cho ra hàng trăm vạn, hàng triệu thanh niên Hồn sủng sư. Sở Mộ từ lúc ban đầu chỉ nhận được danh hiệu trong một tòa thành cấp tám, rồi chạy đến địa vực đánh một trận với thanh niên cường giả trực tiếp thành danh. Sau đó đi tới địa giới gặp phải một nhóm thanh niên đỉnh phong, cho tới bây giờ tất cả đều tập trung tại Thiên Hạ thành, bản thân hắn đứng ở một độ cao trước kia chẳng bao giờ có hi vọng đạt tới. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Dĩ nhiên Sở Mộ sẽ không quên lời thề lúc ban đầu ở trên Yểm Ma đảo, cuộc sống hèn mọn và khuất nhục vẫn luôn ám ảnh hắn từng ngày từng đêm.
Sở Mộ vẫn ghi nhớ lời thề đó ở trong lòng, đó là một lần khảo nghiệm tinh thần và sức chịu đựng kinh khủng nhất trong cuộc đời hắn.
Thời kỳ thiếu niên ngồi trên vách núi cạnh bờ biển, Sở Mộ đã hạ lời thề sẽ sống sót đi ra khỏi Yểm Ma đảo, sẽ đích thân giết chết Hạ Nghiễm Hàn hung hăng bức người, sẽ hung hăng giẫm tất cả những người từng coi thường hắn ở dưới chân.
Mà thời khắc đó đã sắp đến.
Hồn niệm tăng cường đến sáu phần, còn kém bốn phần. Chỉ cần hoàn thành quá trình tăng cường này, Mạc Tà sẽ lập tức phát sinh một lần chủng tộc dị biến, đạt tới trình độ chuẩn đế hoàng.
Ly lão giới chủ của Ly thành cũng chỉ khống chế Hồn sủng tối cường là chuẩn đế hoàng. Mà Hồn Minh Tiêu Nhâm được xưng tụng là thanh niên Ngũ Đỉnh cùng với phụ thân hắn chỉ có đúng một con Hồn sủng thực lực nằm giữa quân chủ đỉnh phong và chuẩn đế hoàng mà thôi.
Một khi Mạc Tà đạt tới đẳng cấp chuẩn đế hoàng, hình bóng Hạ Nghiễm Hàn vẫn luôn ám ánh trong lòng Sở Mộ chỉ còn là rác rưởi.
Mỗi một lần nghĩ đến Mạc Tà dị biến lên tới chuẩn đế hoàng, nội tâm Sở Mộ càng thêm mênh mông dào dạt, cực kỳ mong đợi thời khắc Mạc Tà tiến hành chủng tộc dị biến.
Bởi vì muốn thời khắc đó đến sớm hơn dự định, Sở Mộ như thế nào lại để ý đến một chút linh hồn nóng rực đây?
Phải biết rằng chỉ ít lâu nữa thôi, hắn sẽ có một con Hồn sủng trực tiếp coi rẻ tất cả địch nhân, hết thảy uy hiếp tồn tại sẽ lập tức biến mất.
Dưới chân Thiên Thọ sơn, dòng Ôn Tuyền.
Hồn Minh Thiên Thính, đảm nhiệm vị trí thủ tịch trong ban tổ chức Thiên Hạ Quyết đứng ở cạnh bờ suối, mắt hắn đang nhìn chăm chú dòng hơi nước lơ lửng trên không trung, thái độ im lặng như thế này đã kéo dài khá lâu.
Tuy trong lòng có chuyện vội vã, nhưng các cường giả danh hiệu cấp mười của các thế lực lớn cũng không dám đi tới quấy rầy.
Ở đây có chừng năm mươi vị cường giả danh hiệu cấp mười có chừng, đám người này đang ở trong nội viện dõi mắt nhìn ra xa giống như là chờ đợi cái gì đó.
"Vũ Thượng lão đệ, lại một cái mười năm nữa trôi qua rồi, chỉ chớp mắt mà ngươi đã thêm một xấp dầy tuổi a...aa!"
Một trung niên nam tử tuổi chừng năm mươi tuổi, đầu tóc và chòm râu đã trắng bạc hơn phân nửa cười lên ha hả.
Vũ điện chủ nhìn thoáng qua trung niên nam tử, trên mặt cũng hiện lên nụ cười hiếm có, lên tiếng trêu chọc:
"Lâm điện chủ, thế giới phía đông còn chưa yên ổn đã vội trở về Thiên Hạ thành dưỡng lão?"
"Nói nhảm, ta đây còn chưa tới thời kỳ dưỡng lão, Hồn sủng của ta cũng đang khí huyết phương cương dưỡng cái gì mà dưỡng. Lần này ta tới là vì đề danh Thiên Hạ vương tọa."
Lâm điện chủ lập tức ưỡng ngực, ngẩng cao đầu, giọng nói vô cùng dõng dạc.
"Thì ra là chuyện này, vậy thì ngươi đến hơi sớm, Thiên Hạ Quyết còn chưa kết thúc, hình như trước kia Lâm điện chủ muốn tiến nhập Tứ Tịch phải không?"
Vũ điện chủ cười.
Lâm điện chủ nghe thế liền lộ ra thần sắc lúng túng, cười khổ nói:
"Cái này là do mười năm không có hi vọng, cách đây không lâu mới vừa so chiêu với Tứ Tịch Thiên Thính, hắn chỉ gọi về một con chủ sủng đã giải quyết ta, khục..."
Vũ điện chủ ngẩn người ngạc nhiên, trong mắt đột nhiên xuất hiện tinh quang kỳ dị.
Chức vị điện chủ tại Hồn Điện phân ra ba đẳng cấp, Đại điện chủ, Nhị điện chủ và Tam điện chủ.
Vũ điện chủ lúc trước được một số người gọi là Vũ đại điện chủ, thật ra đây chỉ là tôn xưng của nhóm thành viên cấp thấp dành cho Vũ Thượng, địa vị bản thân hắn tại Hồn Điện là Tam điện chủ.
Ba đẳng cấp điện chủ phần lớn đánh giá dựa theo thực lực và cống hiến cho thế lực. Thông thường thực lực Tam điện chủ sẽ tương đương với một vị giới chủ.
Mà cái vị nam tử tướng mạo già dặn ở trước mắt Vũ Thượng chính là một vị Đại điện chủ chân chính, địa vị gần với trưởng lão Hồn Điện. Thực lực mạnh hơn giới chủ rất nhiều, bất kỳ cường giả nào có thực lực cỡ này đều có tư cách đề danh cạnh tranh Thiên Hạ vương tọa.
Nhưng mà để cho Vũ Thượng không nghĩ tới chính là vị Lâm điện chủ này đánh một trận với Thiên Thính lại bị thất bại thê thảm như thế.
Trên thực tế dưới Thiên Hạ vương tọa còn có bốn chỗ ngồi gọi là Tứ Tịch, đại diện cho bốn vị cường giả thực lực gần với vương giả nhất. Bốn chỗ ngồi này chia ra do Hồn Minh, Yểm Ma cung, Hồn Điện, Hồn sủng cung chiếm cứ, mỗi thế lực sẽ đưa ra một cường giả mạnh nhất ngồi vào vị trí đó, đồng thời cũng đảm nhiệm chức danh thủ tịch Thiên Hạ Quyết. Mỗi kỳ đại hội Thiên Hạ Quyết sẽ do bốn người bọn họ chủ trì đại cục.
Hồn Minh Thiên Thính tuổi tác không cao nhưng ngồi tại vị trí đứng đầu Tứ Tịch, thực lực tiếp cận với vương tọa nhất.
Một lần mười năm đã qua đi, Hồn Minh Thiên Thính chính là một trong những người nổi bật nhất thừa kế vương tọa sau Lê Hồng.
"Ai dà, không nói lạc đề nữa, năm nay nếu không tranh thủ một cái đề danh, mười năm sau ta cũng ôm cả đống tuổi ngồi dưỡng lão rồi. Đến lúc đó thật sự không thể nào che bản mặt xấu hổ đi tranh đoạt với người ta. Vũ Thượng, ngươi cần phải cố gắng nhiều lên một chút, tranh thủ nhanh đi, thời gian không chờ đợi người đâu!"
Lâm điện chủ vuốt vuốt hàm râu bạc trắng, cười nói.
"Huyền Chân Chập của ta trước đó không lâu đã đột phá đến chuẩn đế hoàng, chút ít năng lực cỡ này còn không đủ múa rìu qua mắt thợ. Mười năm đề danh lần này, ta không tham gia!"
Vũ điện chủ lắc đầu bất đắc dĩ.
Thông thường mỗi vị điện chủ hoặc cường giả danh hiệu cấp mười ít nhất cũng có một con Hồn sủng cấp đế hoàng, đồng dạng một vị giới chủ nếu muốn tạo thế trong giới vực của mình cũng phải có Hồn sủng cấp bậc này.
Chẳng qua là thực lực chỉ nhiêu đó còn chưa đủ chen chân vào vị trí Thiên Hạ vương tọa tối cao, cho dù là giới chủ hay điện chủ cấp mười cũng có rất ít người đạt được tiêu chuẩn. Trừ phi thực lực siêu quần giống như Lâm điện chủ, nếu không ngay cả tư cách đề danh Thiên Hạ Quyết cũng không có.
"Thiên Thính đại nhân."
"Thiên Thính thủ tịch."
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Tứ Tịch Thiên Thính chậm rãi xoay người lại, dõi mắt quét qua đại biểu của những thế lực lớn nhất đại lục.
Địa vị Thiên Thính tại Thiên Hạ thành cực cao, chính là điển hình của câu nói "dưới một người trên vạn người". Thực lực của hắn mạnh hơn đám cường giả danh hiệu cấp mười này tới vài cấp bậc.
Đối mặt với cường giả như vậy, hiển nhiên là không người nào dám lộ ra thần sắc bất kính.
"Mấy năm gần đây Huyết Hoang phát sinh không ít, tất cả mọi người hẳn là nghe thấy một số chuyện. Các vị học giả đã tiên đoán rằng lấy tình huống hiện tại của Vạn Đoạn Triết Cốc, những năm sau sẽ tiếp tục bộc phát một trận Chập Hoang. Mức độ nghiêm trọng của Chập Hoang lần này càng thêm nghiêm trọng so với hai năm trước. Tổng cộng sẽ liên lụy tới bốn giới, Tây giới, Trạm Ly giới, La giới, Bắc Băng giới. Tây giới là địa bàn do Yểm Ma cung quản hạt, cung chủ Yểm Ma cung đang ở đâu?"
Thiên Thính chậm rãi nói.
"Cung chủ Yểm Ma cung - Bạch Thanh, gặp qua Thiên Thính thủ tịch."
Một gã nam tử khoảng chừng ba mươi tuổi vội vàng bước ra.
Bề ngoài nam tử này nhìn qua không khác gì những thanh niên đồng lứa tại bậc thang thứ nhất, thế mà hắn lại có thể đứng trong nhóm cao tầng các thế lực lớn thật sự là vô cùng bắt mắt.
"Bạch Thanh, thì ra tiểu tử này chạy đến Thiên Hạ thành nhậm chức."
Lâm điện chủ nhỏ giọng nói với Vũ điện chủ.
Bạch Thanh là kỳ tài có một không hai của Yểm Ma cung, tuổi còn trẻ đã được tin tưởng giao cho chức vụ cung chủ Yểm Ma cung, có thể nói là thân phận và địa vị ngang hàng với Vũ điện chủ.
Bạch Thanh là người trẻ tuổi nhất trong nhóm cường giả danh hiệu cấp mười, rất nhiều người đã từng tiên đoán một trong bốn vị trí Tứ Tịch mười năm sau nhất định sẽ có cái tên Bạch Thanh.
"Tây giới và Bắc Băng giới là do Yểm Ma cung các ngươi quản hạt, truyền lệnh báo tin Huyết Hoang sắp xảy ra cho các vị thành chủ và vực chủ biết. Để cho tất cả thành trì trong lãnh thổ hai giới chuẩn bị tốt phòng ngự, triệu tập binh lực, đưa bình dân đi tị nạn, phải làm tốt hết thảy mọi thứ trước khi Chập Hoang phát sinh."
Thiên Thính nói.
Sau khi nói xong, Thiên Thính chuyển sang ra lệnh cho Hồn Điện quản hạt Trạm Ly giới và Hồn sủng cung quản hạt La giới.
Trách nhiệm phòng ngự Chập Hoang tại Trạm Ly giới rơi vào đầu Vũ điện chủ. Xem ra sau đại hội Thiên Hạ Quyết, Vũ điện chủ phải đi tới Trạm Ly giới một chuyến rồi.
"Kế tiếp là danh sách đề danh mười năm. Lê Hồng điện hạ đang gặp phải một vấn đề khó giải quyết, bây giờ ta sẽ truyền lại ý tứ của hắn." Thiên Thính nói.
Lúc này ba vị thủ tịch khác cũng đi tới, đứng ở bên cạnh Thiên Thính.
"Chập Hoang là tai hoạ ngầm lâu dài nhất định phải tìm mọi cách ngăn chặn. Lần này lại tới kỳ mười năm đề danh, lợi dụng Chập Hoang làm chủ đề, Lê Hồng cho mọi người thời gian hai năm chuẩn bị. Trong quãng thời gian này, các ngươi có thể tùy thời tiến vào Vạn Đoạn Triết Cốc, thu thập đầu lâu của một con Thập Dực Thiên Ma Trùng sẽ có tư cách đề danh."
Thiên Thính cười cười nói, bộ dạng vô cùng hứng thú với chuyện này.
Lời này vừa mới nói xong, năm mươi cường giả danh hiệu cấp mười tại chỗ lập tức ồ lên.
Thập Dực Thiên Ma Trùng chính là Hồn sủng sơ đẳng cấp đế hoàng.
Muốn giết chết một con Hồn Sủng sơ đẳng cấp đế hoàng quả thật là có tính khiêu chiến rất lớn. Huống chi một con Hồn Sủng cấp đế hoàng thường thường đều có cả đàn Thiên Ma Trùng cấp thống lĩnh đi theo hộ vệ, số lượng lấy hàng nghìn hàng vạn làm đơn vị.
Nói cách khác, nếu muốn giết một con Thập Dực Thiên Ma Trùng, điều kiện đầu tiên là phải có một con Hồn sủng có đẳng cấp chiến lực mạnh hơn sơ đẳng cấp đế hoàng. Thứ hai là phải có biện pháp ngăn cản quân đoàn Thiên Ma Trùng cấp thấp, nên nhớ rằng quân đoàn Thiên Ma Trùng có lực chiến đấu hoàn toàn không thua kém một con Hồn sủng đế hoàng chân chính, thậm chí còn khó dây dưa hơn nhiều.
"Đây … cái này … không phải là đòi cái mạng già của ta rồi sao?" Lâm điện chủ bất bình kêu lên.
Thiên Ma Trùng cấp đế hoàng chỉ xuất hiện ở thời kỳ Chập Hoang, Vạn Đoạn Triết Cốc vốn là khu vực tử vong của cường giả nhân loại. Muốn bọn họ xông vào đó giết chết một con Thiên Ma Trùng cấp đế hoàng chẳng khác nào lấy mạng người ta rồi.
Những cường giả danh hiệu cấp mười khác cũng âm thầm kinh hãi, hiển nhiên bọn họ cũng không nghĩ tới tư cách đề danh lần này lại khó khăn như vậy.
"Đây là ý tứ của Lê Hồng điện hạ, mặc dù độ khó hơi cao nhưng không phải là không có khả năng hoàn thành. Vạn Đoạn Triết Cốc xưa nay vẫn là tai hoạ ngầm của nhân loại chúng ta, cá nhân ta cũng hi vọng những người có thực lực lấy Thiên Ma Trùng cấp đế hoàng làm mục tiêu. Vừa có thể cứu vớt dân chúng bốn đại giới, vừa có thể khảo nghiệm năng lực của các ngươi."
Đình trưởng lão của Hồn Điện bình thản nói.
Giọng nói của Đình trưởng lão ôn hòa hơn Thiên Thính rất nhiều, hiển nhiên lão giả thủ tịch này tính tình rất tốt.
"Sau khi Thiên Hạ Quyết kết thúc, tất cả thanh niên cường giả trong nhóm bậc thang thứ nhất, bậc thang thứ hai đều sẽ tập trung vào sự kiện Chập Hoang lần này. Trước tiên chúng ta sẽ phân công bọn họ tới tòa thành của bốn đại giới tiến hành phòng ngự, chịu trách nhiệm càn quét Bát Dực Thiên Ma Trùng và Lục Dực Thiên Ma Trùng. Đến khi Thiên Hạ Quyết kết thúc sẽ chính thức tuyên bố chuyện này."
Trưởng lão Hồn sủng cung - Hải Thu mở miệng nói.
Sự tình đã phát triển đến nước này, mọi người đành phải tiếp nhận nhưng tiếng thở dài vẫn vang lên không ít.
Sau khi công bố hai chuyện này, Thiên Thính phất tay ra hiệu cho mọi người tản đi.
Tất cả mọi người vừa rời khỏi vừa tiến hành nghị luận, trước đó bọn họ đã nghe thấy sự tình Chập Hoang. Chỉ có điều bọn họ không ngờ tới chuyện này lại liên quan đến vấn đề tranh đoạt Thiên Hạ vương tọa.
Sau khi mọi người rời đi hết, một lão giả đầu tóc trắng xóa nhưng dung mạo giống như trung niên chậm rãi xuất hiện.
Lão giả này tuổi tác đã cao, nhưng từ bề ngoài không hề có cảm giác vô lực, thay vào đó là khí tức thâm trầm và nghiêm túc.
Đình trưởng lão nhìn thấy lão giả này xuất hiện lập tức lộ ra thần sắc kinh ngạc, vội vàng hành lễ nói:
"Nguyên lão!"
Lão giả này chính là một vị nguyên lão trong Điện Đình, có địa vị và quyền uy cao nhất của thế lực Hồn Điện.
Các vị nguyên lão không bao giờ để ý đến sự vụ của Hồn Điện, bọn họ chỉ xuất hiện những khi Hồn Điện cần phải đưa ra những quyết sách quan trọng.
Lão giả gật đầu chào Đình trưởng lão, sau đó phất tay áo ra hiệu cho ba người Đình trưởng lão, Diệp Đào và Hải Thu lui ra.
Diệp Đào và Hải Thu chiếm cứ vị trí Tam Tịch cao quý tại Thiên Hạ thành. Cho dù là như thế, ngay cả trưởng lão Yểm Ma cung - Diệp Đào nhìn thấy nguyên lão Hồn Điện cũng không dám có ý trái ngược nào, chỉ yên lặng đi theo hai người kia lui ra ngoài.
"Nguyên lão vẫn còn ở Thiên Hạ thành sao?"
Thiên Thính nhìn sang nguyên lão Hồn Điện, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc rõ ràng.
"À, chỉ ghé qua ít lâu!" Nguyên lão nói.
"Đã như vậy, vì sao còn muốn mời Lê Hồng điện hạ và ta đến đây, tại sao ngài không tự mình xuất hiện. Hơn nữa, chẳng lẽ ngài không sợ Thiên Thính ta tự cao tự đại, âm thầm xuất thủ trước khi Thiên Hạ Quyết diễn ra?"
Ngữ khí Thiên Thính càng lúc càng kỳ quái.
"Ngươi muốn ra tay, ta làm sao ngăn cản nổi. Nhưng còn có một số người không băn khoăn nhiều giống như lão nhân gia ta, bản thân ta chỉ không muốn tăng thêm mâu thuẫn mà thôi."
"Mấy năm cũng đã chờ được, chỉ còn vài ba tháng cũng không bao lâu, hi vọng đến lúc đó Nguyên lão hội cho ta một đáp án vừa ý."
Ngữ khí Thiên Thính cực kỳ lạnh nhạt.