Phòng Huyền Linh hiện tại không thể không theo Tiêu Tùy.
- Dưỡng Chân, ngươi sẽ thống quân sao?
Phòng Huyền Linh đột nhiên đưa ra vấn đề mấu chốt.
Lý Ngôn Khánh cười rộ lên, trong mắt không tự giác hiện ra vẻ mê man.
Lý Uyên sẽ cho hắn chấp chưởng binh quyền sao?
Chính hắn cũng không xác định.
Nhưng hắn có thể khẳng định rằng trải qua cuộc đánh lén Đột Quyết ở Nhạc Thọ
huyện Lý Uyên tuy biểu lộ vẫn sủng ái hắn như trước nhưng lại có phần
bất hòa, dù sao sứ đoàn Đột Quyết bị tập kích người hiềm nghi lớn nhất
là Lý Thế Dân, tiếp theo là Lý Ngôn Khánh, hai người này đều đại biểu
cho phái chủ chiến, đối với người Đột Quyết có địch ý vượt xa những
người khác.
Nhưng thực tế thì sao?
Chuyện này đích thật xuất phát từ mưu đồ của Lý Ngôn Khánh.
Tuy nhiên người Lý Ngôn Khánh hợp tác không phải là Lý Thế Dân mà là Lý Huyền Phách.
Loáng thoáng Lý Ngôn Khánh cảm thấy kỳ quái, Lý Huyền Phách bề ngoài chất
phác đã vượt xa tên Lý Nguyên Bá ngốc nghếch trong dã sử, biểu hiện
ngoài mặt Lý Huyền Phách chỉ có Vương Quân và Lương Sư Thái làm trợ thủ
nhưng trên thực tế hắn còn có một át chủ bài không muốn cho người khác
biết, cũng tỷ như lần này tập kích sứ đoàn Đột Quyết Lý Ngôn Khánh càng
khẳng định Lý Huyền Phách tuyệt đối không bình thường.
Đối với Lý Huyền Phách mà nói, hắn chán ghét Trường An lục đục với nhau.
Đại ca cũng thế, nhị ca cũng thế tất cả đều là huynh trưởng của hắn, cùng
Lý Nguyên Cát không giống nhau, hắn thật sự không muốn tham dự vào trong đó.
Suy nghĩ chân thật của hắn là thế nào.
Lý Ngôn Khánh hiện tại còn chưa đoán ra được.
- Dưỡng Chân, Dưỡng Chân.
- Sao?
Lý Ngôn Khánh phục hồi lại tinh thần hướng về phía Phòng Huyền Linh mà nhìn lại.
- Thế nào đại danh đỉnh đỉnh Bán Duyến Quân, Lý vô địch đường đường là Hà Nam vương mà cũng có chuyện phiền lòng sao?
Ngôn Khánh cười khổ một tiếng không tiếp lời ph.
- Vừa rồi có chút chuyện nên đệ xuất thần, huynh gọi đệ có chuyện gì?
Phòng Huyền Linh do dự một chút rồi khẽ nói:
- Ta trước khi đi sứ Trường An thái hậu từng gọi một mình ta tới để cho ta mang tới đệ một câu.
Ngôn Khánh nghiêng đầu hỏi:
- Câu gì?
Phòng Huyền Linh thở dài một hơi nhẹ giọng nói:
- Vốn ta không muốn nói nhưng trước mắt xem ra Giang Nam sớm có một trận chiến.
- Thái hậu muốn thỉnh giáo đệ nếu như không thể thì có thể hàng hay không?
Xem ra Phòng Huyền Linh hỏi một câu này không quá tình nguyện.
Lý Ngôn Khánh hơi giật mình trong đầu đột nhiên hiện ra tư thái yểu điệu
của Tiêu thái hậu, năm đó Tiêu thái hậu ưu ái hắn, hiện tại tuy mình đã
bỏ Tùy thất nhưng Tiêu thái hậu vẫn tín nhiệm hắn.
Nếu như trước kia không phải vì quan hệ với phụ thân thì mình sẽ đầu nhập vào Lý Đường sao?
trong lòng Lý Ngôn Khánh không khỏi bối rối.
Hắn trầm ngâm một thoáng rồi khẽ nói:
- Thái hậu có thẻe hàng Phòng huynh có thể hàng nhưng Trương thị và Tùy đế không thể hàng.
- Tại sao?
- Huynh không biết chuyện Cung đế chết sao?
Cung đế chính là Tùy Cung đế Đại Vương Dương Thúc.
Hắn sau khi thiền vị u cư ở Nghĩa Ninh phường, năm Vũ Đức thứ hai đột nhiên ốm chết.
Ở bên ngoài nói hắn bị bệnh mà chết nhưng thực tế thì sao?
Ít nhất Lý Ngôn Khánh không tin một thiếu niên hoạt bát có thể chết vớ vẩn như thế.
Phòng Huyền Linh trầm mặc hồi lâu lại nói:
- Cớ gì Trương thị không hàng được?
- Trọng Kiên kỳ tài ngút trời, Trương thị hùng bá Giang Nam.
- Lão Phòng Trường An có thể dung được hào phú nhưng không thể dung được
một thế gia vọng tộc ảnh hưởng đến sự cường thịnh của nửa giang sơn.
Trương thị nếu như hàng thì nhất định sẽ gặp tình cảnh chèn ép, với tính tình
của Trọng Kiên ca ca chỉ sợ không chịu nổi loại ủy khuất này, đến lúc đó tất nhiên là họa diện một... Lão Phòng lời nói này của đệ chỉ dành cho
huynh thôi ở bên ngoài đệ nhất định không thừa nhận.
Phòng Huyền Linh lập tức nở ra nụ cười!
- Nhưng đệ thì sao? Có dung được Trương Trọng Kiên không?
Lý Ngôn Khánh ngẩng đầu nhìn Phòng Huyền Linh hồi lâu rồi lắc đầu nói:
- Dung không được.
- Ta hiểu rồi...
- Lão Phòng kỳ thật thiên hạ này rất lớn.
- Trung Nguyên nhất thống thái hậu có quyền mưu nhưng bất quá chỉ là nữ
nhi khó có thể trở thành cơn sóng dữ... Đúng rồi, thuyền bè của Trương
gia hiện tại thế nào, đệ có một lễ vật muốn huynh chuyển giao cho Trương đại ca.
- Lễ vật gì?
Lý Ngôn Khánh không trả lời mà đi vào trúc lâu.
Phòng Huyền Linh cũng không đi vào nhưng trong lòng lại tràn ngập tò mò.
Mốt lát sau Lý Ngôn Khánh đã cầm ra một quyển trục ước chừng 150 công
phân(cm), hắn khai triển ra chừng hai mét, Lý Ngôn Khánh dùng ngón tay
khẽ nói:
- Đây chính là Trung Nguyên.
Phòng Huyền Linh hít sâu một hơi rồi đứng dậy.
Quyển trục này là một địa đồ.
Tuy nhiên Phòng Huyền Linh có thể khẳng định hắn chưa bao giờ nhìn thấy qua địa đồ này.
Vốn tưởng rằng Trung Nguyên đã đủ lớn nhưng trên địa đồ liạ vô cùng nhỏ bé.
Lý Ngôn Khánh cũng để ý tới phản ứng của Phòng Huyền Linh, hắn chỉ vào một điểm trên bản đồ rồi nói:
- Đây chính là Trường An.
Trường An rất lớn nhưng trên thực tế thì rất nhỏ.
Trung Nguyên rất lớn nhưng so với thiên hạ chỉ chỉ là có một cái góc.
Ở đây có một quốc gia ngày xưa tên là Đại Tần hiện tại là đế quốc La Mã,
chẳng qua bây giờ rơi vào tràng diện chia năm xẻ bảy, ở đây là Ai Cập,
cũng có văn hóa lâu đời như Trung Nguyên, còn đây chính là đại Dương
Châu, hôm nay vẫn là một mảng man hoang, còn đây, còn đây.
Lý Ngôn Khánh thao thao bất tuyệt khiến cho Phòng Huyền Linh kinh ngạc.
Đây chỉ là một địa đồ thế giới thủ công, hình dáng rất đơn sơ.
Ngôn Khánh nói xong đem địa đồ cất kỹ đưa cho ph.
- Sau khi trở về đưa nó cho Trương đại ca.
- Ta tin rằng Trương đại ca nhất định có lựa chọn... Trương đại ca sẽ
chọn một là tử chiến hai là lui tới một bầu trời khoáng đạt. Sau đó ta
sẽ bẩm với thái hậu, ta tuy không hoàn thành lời hứa năm đó những điều
ta làm chỉ có thể như vậy... Ngày khác nếu binh tới dưới thành, xin thái hậu thứ cho tội mạo phạm.
Từ sau khi đổi màu cờ, Ngôn Khánh vấn suy nghĩ làm sao đối mặt với Tiêu thái hậu.
Nhưng hắn có thể khẳng định Lý Đường cùng với Tiêu thái hậu sớm muộn gì cũng
có một trận chiến đến lúc đó hắn biết phải lựa chọn thế nào đây?
Những điều hắn làm được chỉ có từng này.
Về phần Phòng Huyền Linh.
Hắn sẽ có lựa chọn gì.
Lý Ngôn Khánh không biết nhưng hắn tin rằng Phòng thị phụ tử sẽ có lựa chọn chuẩn xác nhất.
Phòng Huyền Linh nhận lấy địa đồ hồi lâu không nói gì.
Vũ Đức mùa thu năm thứ ba Yến Quận vương dưới sự cường thế của Lý Uyên đã đồng ý rời khỏi U Châu.
Sau đó Lý Uyên phong cho Lý Nghệ làm Thiên Tiết Đại tướng quân đem Nghĩa
Ninh phường ban cho hắn, thiếu tử Lý thành thì được phong làm vệ suất ở
Đông Cung, phẩm trật tứ phẩm.