Soán Đường

Quyển 8 - Chương 32: Mắng chửi Lý Mật

Từ xưa đến nay, được làm vua thua làm giặc.

Kẻ vì ích kỉ bản thân, vứt bỏ vợ con nhiều vô số, kỳ thật mọi người cũng không thèm để ý, chỉ có điều trong lòng mọi người đều biết rõ. Những lời Lý Ngôn Khánh nói đều là sự thật, Lý Mật cũng không biết nên trả lời như thế nào. Cả nhà Triệu Quận bị giết hắn còn có thể lấy cớ qua loa tắc trách; thế nhưng cha con Vương Ngạn, còn cả Khâu Quân Minh, trong lòng Lý Mật lẽ nào chưa từng để ý?

Vương Ngạn chẳng qua chỉ là một kẻ dạy học ở nông thôn.

Con gái của Vương Ngạn cũng chỉ là một nữ nhân thô kệch, có chút nhan sắc.

Lý Mật đã sớm quên mất bọn họ, nhưng hôm nay trước mặt mọi người Lý Ngôn Khánh lại khơi dậy vết sẹo trong lòng hắn, làm cho Lý Mật phải cứng lưỡi.

Ngôn Khánh tiếp tục mắng:

- Lý Mật, ngươi bề ngoài giống như trung hậu, kì thực lòng đầy gian trá, vong ân phụ nghĩa, không bằng loài lang sói.

Lý Mật, đạo lý làm người của ngươi ở đâu? Vì ngươi mà khiến cho phụ mẫu qua đời, thê tử liên lụy, ngươi nói đạo lý của ngươi ở chỗ nào? Lý Ngôn Khánh này mặc dù còn trẻ, cũng biết hai chữ trung hiếu, cũng biết rõ đạo lý biết ơn báo đáp, làm sao có thể cùng tồn tại với loại lang sói như ngươi?

Lý Ngôn Khánh chỉ thiếu chút nữa mắng Lý Mật không phải người.

Lý Mật mặt đỏ bừng, tay chỉ Lý Ngôn Khánh, tức giận đến mức thân thể run rẩy không thôi.

Tiết Thu bình sinh tôn trọng nhất là hiếu nghĩa, từ khi phụ thân Tiết Đạo Hành bị giết, hắn đã lập chí không làm việc cho Tùy Dương.

Sau khi nghe xong những lời mắng chửi của Lý Ngôn Khánh, Tiết Thu cũng không nhịn được, thoáng chốc vọt tới đầu tường, nhổ nước miếng xuống dưới thành.

- Lý Mật, đồ sài lang.

Hắn dẫn đầu đám người bên trên Hắc Thạch quan nhổ nước miếng xuống dưới thành.

Hùng Khoát Hải còn khóc nghẹn ngào.

- Cha mẹ ta chết sớm, làm cho ta không cách nào hầu hạ, thế nhưng tặc tử nhà ngươi lại hại chết cha mẹ, thực sự không bằng loài heo chó.

- Lý Mật, không bằng loài heo chó.

- Lý Mật, súc sinh.

Lý Mật lúc này, đã tức giận đến mức nói không ra lời.

Hắn chỉ tay về phía Lý Ngôn Khánh, điên cuồng gầm rú nói:

- Lý Ngôn Khánh, ta thề phải lấy cái đầu chó của ngươi.

Dứt lời, Lý Mật cũng không khuyên nhủ Lý Ngôn Khánh đầu hàng nữa, ra lệnh cho chiến xa quan lại bản doanh. Hắn leo lên vọng lâu nhìn tường thành Hắc Thạch quan nguy nga tráng lệ, rút bảo kiếm bên hông, chỉ về phía Hắc Thạch quan xa xa, khàn giọng quát:

- Tiến công cho ta, san bằng Hắc Thạch quan cho ta. Lý Ngôn Khánh, ta thề với trời, chắc chắn bằm thây ngươi làm vạn đoạn, chó gà không tha.

Trong Tam Quốc Chí có một câu nói, sau này trong Tam Quốc Diễn Nghĩa đã được Lưu Bị nói ra.

Lúc ấy Trương Phi lạc bước ở Từ Châu, thất lạc vợ con của Lưu Bị, sau khi bị Quan Vũ nói mấy câu, gấp đến độ muốn tự vẫn. Lưu Bị tiến lên ôm lấy, đoạt kiếm ném đi nói:

- Cổ nhân nói, huynh đệ như tay chân, thê tử như quần áo, quần áo rách còn có thể thay, tay chân đứt, làm sao nối lại?

Lưu Bị nói ra những lời này, chủ yếu để trấn an.

Thế nhưng từ loại trình độ nào đó mà nói, cũng phản ánh địa vị xã hội của nữ giới lúc bấy giờ.

Có lẽ trong mắt tất cả kiêu hùng, huynh đệ cùng bọn họ đấu tranh giành thiên hạ mới quan trọng nhất. Hơn nữa đây cũng là một chuyện thường thấy. Khi Quân bất kiến Hán Cao Tổ Chương Thành thất bại, ngay cả con trai con gái đều có thể đạp xuống xe chiến, đối mặt với uy hiếp của Hạng Võ, thản nhiên nói

- Chia cho ta một chén canh.

Không có ai trách cứ hắn, ngược lại cực lực tán thưởng tình thâm ý trọng của Hạng Võ, tựa hồ trở thành danh từ đại diện cho lòng dạ đàn bà.

Thế nhưng trong mắt dân chúng bình thường, Hán Cao Tổ quả thật uy vũ?

Được làm vua thua làm giặc, nếu lúc này Lý Mật đã bình định thiên hạ, nói không chừng mọi người sẽ tán thưởng hắn như thế nào đó, nhưng bây giờ, Lý Mật trong mắt người Huỳnh Dương chỉ là một kẻ giặc cỏ mà thôi. Tất cả hành vi hiện giờ của hắn đều được mọi người chú ý, không có người đề cập thì thôi, một khi đề cập sẽ vô cùng ầm ĩ. Cũng may trước đây, mọi người khôn khéo, cố ý hoặc vô tình quên mất những chuyện này.

Hôm nay Lý Ngôn Khánh nhắc lại, Lý Mật làm sao có thể chịu đựng được loại nhục nhã này.

Theo tiếng ra lệnh của hắn, quân Ngoã Cương bắt đầu bày trận, chậm rãi ép về hướng Hắc Thạch quan, cùng lúc đó, lá chắn, thang mây ùn ùn xuất động, đánh tới hướng Hắc Thạch quan.

Quân lính trên Hắc Thạch quan, cũng chính vì câu nói - Chó gà không tha - của Lý Mật mà sinh ra lòng hận thù.

Ngươi muốn làm cả nhà chúng ta chết hết sao? Cho dù lão tử có chết, cũng sẽ không để các ngươi thực hiện được. Vì vậy, một bên là kiêu binh hung hãn lặn lội đường xa, một bên là trên dưới một lòng, thề sống chết giữ vững vị trí Hắc Thạch quan. Một trận đại chiến oanh liệt bắt đầu mở màn dưới Hắc Thạch quan.

Ngay khi Lý Mật phát động công kích với Hắc Thạch quan, Vương Thế Sung suất lĩnh bốn vạn quân, đến bên ngoài Yển Sư thành.

Sau khi biết được Lý Mật đại bại dưới tay Bàng Ngọc Hoắc Thế Cử, Vương Thế Sung lập tức cảm thấy, cơ hội để mình chiếm lĩnh Huỳnh Dương đã tới.

Hắn chuẩn bị một số tiền lớn làm hậu lễ, phái người đưa đến phủ đệ của Nguyên Văn Đô.

Vương Thế Sung biết rất rõ, nội tình của hắn ở Lạc Dương khá mỏng, nếu không có quan to trong triều ủng hộ, sẽ rất khó đứng vững. Lực lượng của Thái Nguyên Vương Thị tập trung nhiều ở khu vực Hà Bắc Sơn Tây, lực ảnh hưởng đối với Lạc Dương không hề nhỏ, cho nên mặc dù không thể thiếu gia tộc dựa lưng, liên lạc với các thế lực quyền quý ở Lạc Dương đồng dạng cũng vô cùng quan trọng, vì Hà Nam lấy được chức vụ đại sứ, Vương Thế Sung xem như sẽ làm với bất cứ giá nào.

Nhớ ngày đó, hắn từng thề son sắt đến Lạc Dương, một lòng muốn thành lập công lao sự nghiệp.

Thật sự không nghĩ đến lại xuất hiện một Lý Ngôn Khánh, phá hư tất cả kế hoạch của hắn.

Không dành được chức vụ đại sứ Hà Nam, hắn cũng không có cách nào xuất binh đến Huỳnh Dương; không chiếm lĩnh được Huỳnh Dương, hắn khó có thể đạt được quân số đầy đủ, không có đủ quân số, hắn làm sao có thể đứng vững ở Hà Lạc? Chuyện này vốn không cách nào cởi bỏ bế tắc, vì vậy ngày đầu tiên hắn tiến vào Lạc Dương đã bắt đầu phát sinh xung đột không thể tránh khỏi với Lý Ngôn Khánh, mặc dù hắn cũng không muốn như thế.

Vương Thế Sung cũng biết, Lý Ngôn Khánh đồng dạng được Dương Quảng yêu thích.

Hắn thông qua đủ loại thủ đoạn, thu hoạch tín nhiệm của Dương Quảng; thế nhưng Lý Ngôn Khánh ngoại trừ Dương Quảng, còn có Tiêu hoàng hậu yên lặng ủng hộ.

Dùng thủ đoạn nào với Lý Ngôn Khánh đây?

Chỉ sợ kết quả cuối cùng khó có thể đoán trước.

Hơn nữa, Ngôn Khánh thật ra cũng có vốn liếng tranh phong với hắn.