- Theo thứ tự vị trí thứ 2, thứ 3 là ai?
Nữ chủ trì dùng hơn ba mươi giây mới có thể bắt buộc mình tiếp nhận sự thật không thể tưởng này, sau đó mới mở miệng hỏi.
- Bugatti Veyron đứng thứ nhì!
Nghe thế, nàng trầm mặc chấm dứt cuộc gọi.
Cho dù nàng có một ngàn, một vạn lý do cũng không tin được Đông Phương Lãnh Vũ có thể vượt lên. Chỉ là, lý trí nói cho nàng biết, nhân viên công tác không thể nào lừa dối nàng, cũng không cần thiết phải lừa nàng.
Sau khi hiểu được điểm này, nàng hít một hơi thật sâu, sau đó cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc.
- Kính thưa các quý bà, các quý ông. Hiện tại ba người đứng đầu đã đua xe chạy xong một phần tư lộ trình vòng thứ hai.
Mặc dù nữ chủ trì đã cố gắng không chế tâm tình của mình, nhưng thanh âm của nàng vẫn mang theo sự rung động.
Trong một văn phòng ở tầng cao nhất trong một tòa nhà bốn tầng, nghe thấy thanh âm của nữ chủ trì, Quý Hồng với lễ phục dạ hội quý phái bỗng nhíu mày, thu liễm nụ cười rồi nói:
- Giọng nói chính là tiền vốn của người bình luận, biểu hiện của nàng thật làm cho người ta thất vọng…Nàng có thể cuốn gói đi được rồi!
Nghe người mặc y phục màu hồng nói, trung niên đeo mắt kính Phnôm-pênh đang muốn nói gì thì thanh âm của nữ chủ trì lại tiếp tục vang lên, trong giọng nói mang theo sự khiếp sợ và nghi ngờ không thể che dấu:
- Mắt…Trước mắt, người điều khiển xe Aston Martin One-77 đã tăng tốc vượt qua và đang ở vị trí dẫn đầu!
"Bá!"Bất kể là Quý Hồng hay người trung niên đeo mắt kính Phnôm-pênh đều ngẩn ra.
Mà nguyên bản trường đua đang náo động trong nháy mắt giống như chết lặng.
- Thật ngu xuẩn! Sao cô ta lại phạm phải sai lầm nhỏ nhặt thế chứ? Chúng ta đâu phải là trung tâm từ thiện mà nuôi kẻ ăn không ngồi rồi. Nhất định phải sa thải cô ta!
Ngây người trong giây lát, Quý Hồng bỏ chén rượu xuống, vẻ mặt rất khó coi.
Đông Phương Lãnh Vũ mà lại dẫn đầu, vượt qua hai đồ đệ của Xa Vương sao?
Nói đùa cấp quốc tế sao?
Xem ra sai lầm này của cô ta thật không thể tha thứ!!
- Vâng! Lão bản.
Trung niên đeo mắt kiếng vội vàng lên tiếng đồng tình.
- Mợ nó! Cô nàng bình luận viên này không phải đang buồn ngủ đấy chứ?
- Đúng vậy! Aston Martin One-77 làm sao có thể dẫn đầu được?
Sau khi Quý Hồng quyết định đuổi việc nữ chủ trì thì tại trường đua xe, những cổ động viên sau phút ngắn ngủi trầm mặc liền ồn ào sôi nổi.
Trong lúc nhất thời những tiếng chửi tục vang lên bốn phía, không ai tin rằng Đông Phương Lãnh Vũ sẽ dẫn đầu ở trận đấu vòng thứ hai!
Không riêng gì bọn hắn, mà cả những nhân vật có máu mặt cũng không tin.
Thật quá hoang đường và vớ vẩn!!!
Vớ vẩn sao?
Năm phút đồng hồ sau.
Thanh âm của nữ chủ trì tiếp tục vang lên:
- Aston Martin One-77 đã dẫn đầu chạy xong nửa vòng thứ hai, ưu thế rất rõ ràng. Nếu không có gì bất ngờ thì sẽ lấy được vị trí thứ nhất trong trận đấu này.
Lúc này, biểu tình của nữ chủ trì đã trấn định hơn, giọng nói cũng rõ ràng hơn.
Mà đồng dạng, trường đua lại càng thêm yên tĩnh.
Lúc này không một ai còn chửi tục nữa.
Tất cả mọi người trợn mắt há mồm nhìn về phía màn hình lớn.
Thông qua màn hình lớn thì mọi người có thể thấy chiếc Aston Martin One-77 đang chạy tà tà về.
Nhìn bóng xe màu trắng hoa mỹ, mỗi thành viên trong trường đua đều cảm thấy như là một ảo ảnh không chân thật.
Thậm chí có người còn dùng hai tay dụi mắt mình để xác nhận có phải nhìn nhầm không.
Cảm giác này không riêng gì họ mà ngay cả những nhân vật nổi tiếng cũng như vậy.
Khang thiếu cùng thành viên câu lạc bộ Siêu Bào cũng vậy.
Xa Vương Hàn Quốc Thôi Vĩnh Cảnh trực tiếp đứng thẳng dậy.
Ngay cả Quý Hồng vừa muốn đuổi việc nữ chủ trì cũng bất ngờ, tay phải nàng rung lên làm đổ ly rượu ra thảm lót sàn nhà.
"Choang!"Thanh âm ly rượu rơi xuống vỡ nát làm rượu đỏ chảy ra sàn nhà.
Thanh âm này cũng kéo Quý Hồng và trung niên đeo mắt kiếng trở về với sự thật, trải qua phút khiếp sợ ngắn ngủi, nàng theo bản năng đứng bật dậy.
- Lão bản cẩn thận!
Người trung niên kinh hô một tiếng, rồi chạy về phía nàng.
Quý Hồng đột nhiên tỉnh ngộ, nàng trực tiếp ngồi xuống ghế salong, bày ra tư thế hấp dẫn chết người không đền mạng, tươi cười nói:
- Ta thật sự là xem thường tiểu bằng hữu này rồi! Hắn chỉ dùng ba phần tư thời gian thi đấu đã có thể dẫn đầu…ưu thế cực kỳ rõ ràng. Biểu hiện của hắn làm cho ta lãi gần năm triệu nha!
"Khanh khách..."
Vừa nói xong, Quý Hồng liền cười rộ lên.
Nhìn nàng cười vui vẻ, trung niên đeo mắt kính cũng không thể thốt được nửa lời, hắn hiểu chuyện này thật quá sức tưởng tượng rồi.
- Ta kháo, tên này làm sao có thể về nhất chứ? Thật không thể tin nổi!
- Quả thật rất thái quá rồi! Ta đang hoài nghi nhà cái có giở trò quỷ gì không nữa?
- Có phải không đó? Dù sao cũng có tuyển thủ là đồ đệ Xa Vương Hàn Quốc, bọn họ sao có thể chịu thua dễ như vậy được?
Sau vài phút trầm mặc, những cổ động viên bắt đầu sôi nổi nghị luận, cái nhìn của họ không đồng nhất, có người không tin, có người cho rằng nhà cái giở trò, còn có người như muốn điên lên.
So với họ, những nhân vật có máu mặt có vẻ bình tĩnh hơn nhiều.
Tuy bọn họ cảm thấy chuyện này quá vớ vẩn, nhưng họ không tin nhà cái dám giở trò.
Trong phòng CLB Siêu Bào.
Trong đại sảnh im ắng đến dọa người, Khang thiếu không nói gì, không ai dám nói gì.
Nguyên bản, họ đều cho rằng đối thủ của Tôn Vệ Đông chỉ có Kim Hi Mỹ, ai ngờ nửa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim – Đông Phương Lãnh Vũ làm cho mọi người cảm thấy kinh hỉ!
Cả đám người trầm mặc, ngay cả trên mặt Chu Đào, kẻ đánh cuộc với Bùi Đông Lai cũng không còn một chút đắc ý nào, mà chính là sợ hãi.
Dưới ánh đèn, nghĩ tới kết cục sau khi thua trận, sắc mặt hắn không khỏi trắng bệch. Hai tay không thể khống chế được bắt đầu run rẩy.
- Không sao…Trận đấu còn chưa chấm dứt, ai về nhất còn chưa biết được…!
Hắn cố gắng dùng tinh thần AQ an ủi những thành viên CLB Siêu Bào.
"Bá!"Thanh âm của Chu Đào vừa dứt thì thành viên CLB Siêu Bào nhìn về phía hắn với ánh mắt như nhìn một thằng ngốc.
Tuy rằng bọn hắn không thể lý giải tại sao vòng thứ hai Đông Phương Lãnh Vũ có thể rút ngắn thời gian, nhưng hiện giờ hắn đã cách hai người Kim Hi Mỹ và Tôn Vệ Đông khoảng ba mươi giây.
Nhưng mà ….Đây là sự thật không thể thay đổi!
Dưới tình hình này, chỉ cần Đông Phương Lãnh Vũ không mắc phải sai lầm nghiêm trọng thì vị trí thứ nhất là ai thì không cần phải nói.
- Ngươi có thể cút ra khỏi câu lạc bộ được rồi.
Lúc này, Khang thiếu đột nhiên xoay người, lạnh lùng quét mắt nhìn Chu Đào một cái.
Đối mặt với những ánh mắt xem thường của mọi người, lời nói không chút tình cảm của Khang thiếu vang lên bên tai khiến Chu Đào cảm thấy sức lực như chiếc bong bóng bị xì hơi, đặt mông ngồi phệt xuống mặt đất.
Cùng lúc đó, trong một đại sảnh xa hoa, Xa Vương Hàn Quốc Thôi Vĩnh Cảnh đứng bật dậy nhìn chằm chằm vào chiếc Aston Martin One-77 đang giảm tốc độ. Hắn trầm mặc đi đến bên cửa sổ, híp mắt lại, hắn lẩm bẩm:
- Lấy thực lực của Kim Hi Mỹ, người thường căn bản không thể thắng nổi. Chẳng lẽ kẻ lái xe này có quan hệ gì với tên tạp chủng kia sao?
Nghĩ đến đây, Thôi Vĩnh Cảnh lập tức xoay người đi đến bàn điện thoại bấm số văn phòng của Quý Hồng.
- Quý tiểu thư, lái xe số 4 kia là ai? Ta muốn tư liệu của hắn!
Điện thoại vừa kết nối, Thôi Vĩnh Cảnh đã mở miệng, giọng nói có vẻ ngưng trọng, nhưng trong đó không giấu nổi sự hưng phấn.
- Thôi tiên sinh, hắn tên Đông Phương Lãnh Vũ, là cháu củađối thủ một mất một còn với ta.
Quý Hồng theo bản năng cho rằng Kim Mỹ Hi thua làm Thôi Vĩnh Cảnh khó chịu, cho nên nàng nhắc nhở bâng quơ:
- Thôi tiên sinh hẳn là hiểu được, có thể trở thành đối thủ một mất một còn với ta ở Đông Hải thì người này khẳng định không đơn giản.
- Quý tiểu thư, cô hiểu lầm rồi, ta không có ý nghĩ muốn gây phiền phức cho hắn.
Thôi Vĩnh Cảnh trầm giọng nói:
- Ta chỉ muốn biết một ít tư liệu của hắn, tỷ như sư phụ của hắn là ai.
- Sao? Chẳng lẽ Thôi tiên sinh hoài nghi sư phụ của hắn là người chiến thắng thần bí năm đó?"
Quý Hồng lập tức biết rõ nguyên nhân lần này Thôi Vĩnh Cảnh đến Trung Quốc là cái gì.
Thôi Vĩnh Cảnh cũng không giấu diếm:
- Đúng vậy! Nếu không, hắn không có khả năng thắng được Kim Hi Mỹ.
- Thôi tiên sinh. Thân phận của hắn rất đặc thù, ta có thể lấy được toàn bộ tư liệu của hắn, chỉ là...
- Quý tiểu thư, cô ra giá đi.
Thôi Vĩnh Cảnh lạnh giọng cắt ngang lời của Quý Hồng.
Đầu bên kia điện thoại, Quý Hồng cười khanh khách:
- Một trăm vạn, trong vòng một ngày, ta sẽ đem tư liệu giao cho ngài. Hoặc là, cho ngài một cơ hội nói chuyện với hắn.
- Thành giao!
Thôi Vĩnh Nguyên mặt không chút thay đổi, nói:
- Sau khi cuộc tranh tài kết thúc, cô đi an bài để hắn gặp mặt ta!
- Cảm tạ sự hào phóng của Thôi tiên sinh.
Quý Hồng cười rồi cúp điện thoại:
- Thật không ngờ! Tiểu bằng hữu Đông Phương Lãnh Vũ có thể mang tới cho ta số đỏ đến thế. Uhm! Nếu hắn không phải là cháu của Liễu Nguyệt thì thật sự ta còn muốn nhận hắn làm em nuôi nữa..
Mặc dù đã sớm lĩnh giáo thủ đoạn kiếm tiền của Quý Hồng, nhưng tận mắt chứng kiến hành vi lừa đảo của nàng, người trung niên không khỏi thấy lạnh cả sống lưng.
Nàng giống như là một con hồ ly tinh, sau khi chuốc cho ngươi đầu óc choáng váng thì thiết kế để ngươi tự chui vào bẫy.
...
Mười phút sau.
Bùi Đông Lai lái chiếc Aston Martin One-77 thành công đi tới đích.
Đối với những kẻ yêu thích đua xe mà nói thì họ thua không lớn cho nên cũng không đau lòng.
Vì thế mà khi thấy Đông Phương Lãnh Vũ có thể chiến thắng hai đồ đệ của Xa Vương, thì liền cảm thấy vui vẻ không thôi.
Mắt thấy Aston Martin One-77 chạy đến đích thì cơ hồ toàn bộ kẻ yêu thích đua xe đều vung tay hô to chúc mừng.
Nhưng mà…
Làm cho bọn họ nghi ngờ đó là trong tiếng hoan hô, Aston Martin One-77 không có dừng lại, mà là tiếp tục lấy một tốc độ khủng khiếp lao về phía trước.
Tên này muốn làm gì?
Giờ khắc này, trong lòng mọi người cùng hiện ra một nghi vấn.
Người nghi ngờ không chỉ bọn họ mà ngay cả họ Đông Phương Lãnh Vũ ngồi ở tay lái phụ cũng khó hiểu:
- Đông Lai ca! Sao ca lại…
- Nếu để cho bọn họ biết là ta thay ngươi thắng được trận đấu, bọn họ sẽ nói rằng chúng ta phạm luật. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Bùi Đông Lai mỉm cười, nheo mắt nói.
- Thực xin lỗi, Đông Lai ca, ta quá mức hưng phấn cho nên không để ý nhiều đến như vậy.
Nghe Bùi Đông Lai giải thích, họ Đông Phương Lãnh Vũ tỉnh ngộ, sau đó trầm giọng nói:
- Tên Chu Đào ngu ngốc. Dám cá cược chặt hai tay với Đông Lai, nhất định sau này cả đời của hắn sẽ ngồi trên xe lăn.
Bùi Đông Lai cũng không nói gì nữa.
Một con thị huyết cô lang không thể loạn vì tình huống chung quanh.
Mà là vàothời khắc mấu chốt, dùng răng nanh sắc bén cùng với khí lực mười phần cắn đứt yết hầu của địch nhân!
...