Sáng sớm, dưới chân núi Phú Sĩ, trong thư phòng biệt thự số 1 của Đằng gia, Đằng Xuyên Nguyên cùng với 3 vị hơi lớn tuổi người NB đang ngồi ở đây.
Trong 3 người, một người là gia chủ của An gia An Bồi Tình Hải.
Một người là người dậm chân một cái sẽ làm lay động chính giới NB, còn một người có ảnh hưởng đến kinh tế NB, thậm chí là ảnh hưởng đến kinh tế toàn cầu.
3 người bọn họ đại diện cho 3 gia tộc, 3 thế lực, cùng với Đằng gia tạo thành một lợi ích chung. Trong đó, An gia là chính, người nắm trong tay Tam Lăng tài phiệt, tộc trưởng gia tộc Nham Khi, Nham Kỳ Xuyên cùng với gia chủ của Y gia là Y Điền Chủ Thương chịu trách nhiệm bên phần thương giới, còn Đằng gia của Đằng Xuyên Nguyên phụ trách hắc đạo.
- Nói vậy chuyện tối qua các ông đã biết, hôm nay tôi tổ chức cuộc họp này là muốn mọi người nói ra lập trường của mình, còn muốn cùng các ông thương lượng đối sách.
Sau khi ngồi xuống thì An Bồi Tình Hải mở miệng nói trước:
- Tên Trung Hoa gọi là Bùi Đông Lai kia đã khiêu khích nước ta, hơn nũa lại còn khinh nhờn tôn nghiêm nước ta, chúng ta nhất định phải khiến hắn trả một cái giá thật lớn.
- Tên chó chết kia là tử địch của hội Tam Hợp, hội Tam Hợp chậm chạp không xâm nhập vào Trung Hoa bởi vì có hắn.
Nghe An Bồi Tình Hải nói xong thì Đằng Xuyên Nguyên tỏ thái độ:
- Cho nên, cho dù không có chuyện tốt qua thì chúng ta cũng nhất định thu dọn hắn, tôi hoàn toàn đồng ý đề nghị của An Bồi Tình Hải quân.
- Tôi cũng đồng ý.
Mắt thấy An Bồi Tình Hải cùng Đằng Xuyên Nguyên trước sau tỏ thái độ, Nham Kỳ Xuyên cũng trầm ngâm một lát rồi nói:
- Nhưng mà tôi phản đối chiến tranh.
- Tôi cũng phản đối chiến tranh, bởi vì làm như thế người Mỹ sẽ được lợi.
Quang mang trong mắt của Y Điền Chủ Thương lóe lên:
- Bất quá, dựa vào tình báo chúng ta thu được thì tên hỗn đản kia có quan hệ chặt chẽ với mấy đại gia tộc của Tungg cẩu, hơn nữa hắn cũng đã làm Diệp gia tổn thương, nếu như bên Yên Kinh muốn chiến tranh, không giao tên chó chết kia ra thì chúng ta nên làm gì?
- Y Điền quân, tuy rằng theo góc độ ích lợi thì người Mỹ hy vọng chiến tranh sẽ xảy ra, vì thế bọn hắn sẽ không đứng ra, nhưng mà ngài đã xem nhẹ một việc.
Đằng Xuyên Nguyên tràn đầy tự tin nói:
- Một đoạn thời gian trước, người của Mafia đã lén vào Trung Hoa, kết quả là bị đám hổn đãn kia giết hết, chuyện này náo động cả thế giới ngầm của thế giới, trở thành nỗi sỉ nhục của Mafia và gia tộc Gambino, tôi vì, vì rửa sạch sỉ nhục nên gia tộc Gambino và Mafia sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.
- Nếu như Mỹ đứng ra, lấy quốc tế cùng dư luận gây áp lực với Yên Kinh, thêm vào mâu thuẫn bên Yên Kinh thì tên hỗn đản kia sẽ trở thành vật hy sinh.
Nghe xong Đằng Xuyên Nguyên nói thì An Bồi Tình Hải nhất châm kiến huyết:
- Một khi đã như thế, kế tiếp chúng ta liền gây áp lực với Yên Kinh, để bọn hắn giao tên hỗn đản kia ra.
- Tốt.
Lúc này đây, ba người trăm miệng một lời, đồng ý quyết định của An Bồi Tình Hải,.
------------------
1 tiếng sau.
Trong một tòa biệt thự của gia tộc Gambino ở New York.
Ngồi trước giá sách, Anthony Gambino đang nhìn vào một màn hình TV treo ở trước mặt.
Trong TV đang chiếu một bản tin.
- Vào lúc 20h15" tối qua theo giờ NB thì 17 lưu học sinh của NB đã bị một người TQ tên là Bùi Đông Lai đánh tổn thương, trong đó có 2 người thương thế vô cùng nghiêm trọng. Sau khi thanh niên TQ kia làm bị thương 17 lưu học sinh NB thì hắn còn bắt 16 người quỳ xuống đất nhận sai, đây là hình ảnh lúc đó…
Trên màn hình, một nữ dẫn chương trình đang đưa tin tức, sau khi nàng nói xong thì trong màn hình hiện ra hình ảnh đám người An Đằng quỳ xuống, còn An Đằng thì hôn mê bất tỉnh.
Sau đó, nữ dẫn chương trình kia tiếp tục nói:
- Sau khi xảy ra chuyện thì người phụ trách lãnh sự quán NB tại Đông Hải cùng với cảnh sát Đông Hải có mặt ở hiện trường, làm cho người ta không ngờ chính là người phụ trách lãnh sự quán NB tại Đông Hải kia đã bị thanh niên người TQ kia đánh trọng thương, hơn nữa cùng đám người của hắn quỳ xuống như đám lưu học sinh.
- Tại sao cảnh sát Đông Hải lại không ngăn cản hành vi của nam tử người TQ kia? Dựa vào tin tức đáng tin cậy thì thanh niên TQ kia là chủ tịch tập đoàn Đông Hải, tài sản có giá hơn 100 tỷ USD, theo phân tích của một số người thì bởi vì thân phận của thanh niên TQ này quá mức đặc thù nên cảnh sát mới không dám ngăn cản.
- Sau khi xảy ra chuyện này thì nội các của NB đã tổ chức cuộc họp khẩn cấn, yêu cầu bên Yên Kinh phải giao ra hung thủ, để cảnh sát NB xử lý.
Nói tới đây, nữ dẫn chương trình kia dừng lại một chút, nở ra nụ cười: xem tại TruyenFull.vn
- Mọi người cho rằng bên Yên Kinh sẽ giao ra hung thủ sao? Nếu như bên Yên Kinh không giao ra hung thủ thì chính phủ NB sẽ làm gì? Xin mọi người hãy tiếp tục đón xem trên BBC..
- Hắc, thật là một tên ngu xuẩn? Đầu mày có chứa phân trong đó hay sao mà làm ra những chuyện ngu ngốc như thế?
Xem hết tin tức, Anthony tắt TV, vẻ mặt hài hước cười nói:
- Chẳng lẽ mày không biết quan hệ giữa 2 nước đang khẩn trương sao? Chỉ cần xảy ra một chuyện nhỏ thì sẽ châm ngoài chiến tranh, tại thời điểm này mày làm ra chuyện như thế là quả thật muốn chết.
- Ừh, vì muốn rửa sạch sỉ nhục cho gia tộc Gambino và Mafia nên tao sẽ tặng cho mày một phần quà nho nhỏ.
Nói xong, Anthony cầm điện thoại bấm một dãy số.
- Chào Otto thúc thúc, hôm nay ánh mặt trời vô cùng sáng lạn, nhất định là Thượng Đế đã nghe lời của ngài pải không?
Điện thoại được chuyển, giọng nói của Anthony tỏ ra vui đùa nói chuyện với người ở bên là một trong những người có ảnh hưởng lớn nhất trong chính giới nước Mỹ, Otto.
- Tiểu Anthony, cũng có thể nói thế.
Nghe được câu nói đùa của Anthony thì Otto cũng không có để ý mà là hỏi:
- Anthony, thương thế cha của cậu đã tốt lên chút nào chưa?
- Cảm ơn thúc thúc quan tâm, thân thể của cha tôi đã tốt hơn nhiều, không bao lâu nữa thì người có thể cùng ngài nói chuyện phiếm, đánh Golf.
Anthony cười nói.
Otto nghe vậy thì cười:
- Ta đã chờ mong ngày này lâu rồi, đúng rồi tiểu Anthony, muộn như thế này mà gọi điện cho ta, có chuyện gì không?
- Là như thế này, Otto thúc thúc, tôi nhờ thúc làm một chuyện.
Anthony không hề vòng vo.
- Tiểu Anthony, khi nào mà cậu trở nên khách khí như vậy, nói đi, cậu muốn thúc thúc làm gì?
Tuy nói vậy nhưng trong lòng Otto cũng tỏ ra nghi hoặc, lấy thân phận của Anthony ở Mỹ này thì những chuyện hắn không thể làm chỉ có thể đếm trên đầu ngón chân.
- Nói vậy thì ngài cũng đã biết chuyện xảy ra tối qua ở Trung Hoa.
Anthony đứng dậy, đi tới cửa sổ, nhìn bầu trời đêm, gằn từng chữ:
- Tên người Trung Hoa kia chính là cừu nhân của gia tộc Gambino và của cả Mafia, tôi muốn hắn đi gặp Satan.
Hả?
Otto liền minh bạch ý của Anthony, bất quá không có đáp ứng mà tỏ ra khó xử:
- Tiểu Anthony, mặt trên vừa rồi đã tổ chức buổi hội nghị, yêu cần không tham gia vào việc này, bởi như vậy 2 nước mới có thể xảy ra chiến tranh, chúng ta từ giữa sẽ thu lợi. Nếu cậu muốn giết tên kia thì chỉ có thể để cho hắn trở thành vật hy sinh, từ đó, chỉ cần nước ta lên tiếng ủng hộ NB thì mới thành công, còn bây giờ thì chỉ sợ rằng rất khó….
- Otto thúc thúc, nếu tôi sử dụng quan hệ của gia tộc Gambino và Mafia để giúp ngài, thì sao?
Giọng nói Anthony không còn tỏ ra tôn kính, mà đã mang theo vài phần đàm phán:
- So với tôi thì ngài rõ hơn nhiều, lần này tuy có cơ hội tốt nhưng chưa chắc chiến tranh đã xảy ra.
Mặc dù Otto biết rằng nếu như Anthony vận dụng quan hệ thì mặt trên sẽ thay đổi quyết định nhưng mà hắn lại lựa chọn trầm mặc.
Hắn đang đợi Anthony đưa lợi thế ra.
Trên thế giới này không có bữa cơm trưa miễn phí, hắn sẽ không phí sức mà làm cho Anthony.
- Nếu như ngài thích chiến tranh thì 4 năm sau, Mafia sẽ ủng hộ ngài lại việc này.
Vài giây sau, Anthony đưa ra một đề nghị mà Otto không thể từ chối.
- Để các nước lên tiếng công khai, người bạn nhỏ Bùi Đông Lai của chúng ta sắp tạo ra một kỳ tích rồi a…
Cúp điện thoại, Otto xoa huyệt Thái Dương, nói:
- Toàn bộ thế giới vì cậu mà nhảy múa, ta có chút hâm mô cậu, không biết là cảm là vinh quang hay may mắn khi cậu sắp chết đây.