Việc Alfonso VIII gặp nạn khiến trên dưới Đế quốc đều khiếp sợ, rất người người thậm chí không thể tin vị Hoàng đế anh minh thần võ của bọn họ lại có thể bị ma vật bám vào. Song khi tất cả mọi người đều thề son sắt rằng mình đã tận mắt nhìn thấy, cùng với ‘pho tượng’ ma vật bị đóng băng vĩnh cửu được mang ra cho mọi người chiêm ngưỡng, cả Đế quốc Charlemagne chỉ đành phải tin vào sự thật này.

Từ không dám tin đến khiếp sợ tột độ, tiếp theo mà tới chính là sự phỏng đoán vô bờ bến, rất nhiều người bắt đầu ý thức được sự đáng sợ của ma vật. Thử nghĩ một chút xem, ngay cả Hoàng đế bệ hạ cùng với tình phụ và người theo hầu đều bị ma vật xâm chiếm thân thể, như vậy từ quý tộc đến bình dân, nếu như ma vật đã muốn thì bọn họ có phải sẽ mất đi thân thể bất kỳ lúc nào?

Loại liên tưởng này dẫn ra sự khủng hoảng lớn hơn nữa, vậy nên Vương tử George phải triệu tập hội nghị ngay trong đêm, tìm cách ổn định lòng dân. Sau đó Hoàng thất công bố đã mua một lượng lớn dược tề do hai vị Pháp Thánh Simon và Nhiếp chính vương Chris hợp tác luyện chế, loại dược tề này chỉ cần tiếp xúc lên da liền có thể lập tức phân biệt được đối phương có phải ma vật hay không.

Hành động của Vương tử điện hạ đương nhiên là biện pháp tốt để giải quyết vấn đề, thế nhưng việc cấp bách trước mắt chính là Đế quốc hiện tại không có người thống trị, còn cần một vị tân Hoàng đế đứng ra chủ trì đại cục.

Tuy rằng Vương tử George do Hoàng hậu thân sinh, thế nhưng Alfonso VIII bệ hạ lại có không ít con riêng, hơn nữa cố tình khi sinh tiền Hoàng đế cũng chưa chính thức xác lập Thái tử, đừng nói đến tính cách vị Vương tử điện hạ này trước giờ cũng không quá cứng cỏi, vậy nên rất nhiều người đều cảm thấy đây là một cơ hội tốt. Nếu có thể thừa dịp Đế quốc hỗn loạn âm thầm diệt trừ Vương tử, sau đó tìm một đối tượng thích hợp, như vậy bọn họ có thể noi theo Nhiếp chính vương của Đế quốc Garde, nắm giữ toàn bộ quyền lực.

Bất quá còn chưa đợi bọn họ kịp phát động chính biến gì, Đế quốc Garde đã gửi công hàm được Nhiếp chính vương ký tên biểu thị ủng hộ Vương tử George lên ngôi Hoàng đế, đồng thời đồng ý ký kết hiệp ước hợp tác hữu hảo vĩnh cửu với Đế quốc Garde sau khi Vương tử George kế vị. Bất quá nếu tân Hoàng đế của Đế quốc Charlemagne không phải Vương tử George, như vậy Đế quốc Garde sẽ không thừa nhận đồng thời rất có thể sẽ chuyển thành quan hệ đối địch.

Loại thái độ công khai ủng hộ Vương tử George này khiến mọi người trợn mắt há mồm, phải biết rằng sau khi tin Alfonso VIII biến thành ma vật được công khai, khắp Đế quốc Charlemagne từ quý tộc cho tới bình dân đều bắt đầu nghi hoặc bất an, lời tiên đoán Đế quốc sắp sụp đổ không ngừng lan ra. Tất cả mọi người đều không biết được con thuyền lớn này nếu không có sự lãnh đạo kiên quyết của Hoàng đế sẽ đi về phương nào, nhất là khi tất cả mọi người còn đắm chìm trong sự khủng hoảng ma vật xâm lấn, các quý tộc mãi mê trong mưu đồ bí mật đoạt quyền, không ai còn quan tâm đến sự vận hành của Đế quốc nữa.

Cho dù trong lòng rất nhiều người Đế quốc Charlemagne vẫn là cường quốc đứng đầu đại lục, thế nhưng không thể phủ nhận, sau cái chết bất ngờ của Alfonso VIII, ngôi vị Hoàng đế không người xứng đáng nắm giữ, tình thế trong ngoài đều bấp bênh bất ổn, càng ngày càng nhiều người chờ đợi một người lãnh đạo có thể đứng ra thống lĩnh bọn họ thoát khỏi khốn cảnh. Bất kể là Vương tử George cũng được, những ứng viên khác đều tốt, bình dân đã quen với sự ra lệnh quyết đoán của Hoàng đế chỉ cần một người như vậy.

Tuyên ngôn của Đế quốc Garde lần này ngược lại nhanh chóng giúp bọn họ đưa ra lựa chọn, thanh âm phản đối Vương tử George cũng lập tức yếu đi hẳn, không ít mưu đồ chính biến đều chết lưu trong bụng, Vương tử George thuận tình hợp lý trở thành Hoàng đế đời tiếp theo của Đế quốc Charlemagne, cũng là George I trong miệng hậu thế.

Bất quá, những việc này đều có thể nói sau, lúc này, Vương tử George dẫn theo Goda rời đi, vội vàng xử lý một đống việc lặt vặt khiến người ta sứt đầu mẻ trán. Yannick và Chris lên lầu xem Vatican Ridge bệ hạ dũng cảm đối đầu ba ma vật.

Mãi đến khi bọn họ đến gần, Vatican Ridge vẫn ngồi tê liệt như trước, ngay cả khí lực đứng dậy cũng không có.

Nhìn thấy thịt vụn đầy đất, thần quan tóc bạch kim giật mình không nhỏ: “Bệ hạ, sắc mặt của người thoạt nhìn rất kém!”

Vatican Ridge hơi kéo khóe miệng, vẻ mặt ‘Ta không muốn nói chuyện’.

Yannick thở dài, bước qua định dìu đối phương dậy, nào ngờ ngay khi ánh mắt chạm vào ống tay áo của Giáo Hoàng bệ hạ thì bước chân cũng chững lại, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Vatican Ridge bàn tay tự nhiên thu hồi.

Thần quan thích sạch sẽ lên tiếng giải thích: “Trên tay áo của ngài có thịt vụn.”

Vatican Ridge: “…”

Yannick: “Thứ cho tôi nói thẳng, thủ đoạn lần này của ngài có điểm thô bạo. Cho dù thực sự phải băm ma vật thành thịt nát, ngài cũng có thể kéo ghế ra nơi khác rồi hẳn thực hiện mà.”

Vatican Ridge: “…”

Yannick: “Hay là ngài cởi áo ngoài ra để tôi đến dìu ngài? Chỉ là tôi cảm thấy tốt nhất nên cởi vài lớp.”

Vatican Ridge: “…”

Yannick nở nụ cười: “Được rồi, Bệ hạ, ngài đừng trừng mắt với tôi nữa, ngài hẳn là nên tiết kiệm một chút hơi sức đi, tôi sẽ đưa ngài về.”

Nghe được câu này, pháp sư hắc y vẫn đứng bên cạnh không hề hé răng khẽ nhíu mày: “Em không cùng tôi trở về? Y có thể nhờ người khác đưa.”

Vatican Ridge ngay cả sức lực để trợn mắt cũng không còn: Ta biết quan hệ giữa hai người không bình thường, thế nhưng hai người không cần biểu lộ công khai trước mặt ta như thế đi!

Yannick: “Bệ hạ hiện tại còn rất yếu, tôi cũng không thể để ngài ấy lại một mình.”

Vatican Ridge: … Cám ơn ngươi còn nhớ rõ ta.

Chris không nói gì nữa, thế nhưng sắc mặt vẫn khó coi như trước, hắn cùng Yannick ai cũng có việc cần làm, không phải loại người rảnh rỗi cả ngày chỉ cần ôm tình nhân triền miên là tốt rồi. Dưới bóng ma uy hiếp của ma vật, hai người thực sự có thể nói chung đụng thì ít xa cách thì nhiều, vậy nên Nhiếp chính vương điện hạ phi thường bất mãn, hắn thậm chí vì vậy mà có chút đố kỵ gã Vampire có thể tùy tiện biến thành mèo đi theo cạnh thần quan.

Nói ngắn lại, Chris rất quý trọng mỗi giờ phút ở bên cạnh Yannick, mặc dù hắn không am hiểu biểu hiện, thế nhưng ánh mắt đã tỏ ra vô cùng rõ ràng.

Vậy nên thần quan vừa chạm mắt cùng hắn liền có chút không thể dời ra được, đôi mắt màu trà nọ tựa như có thiên ngôn vạn ngữ không thể thốt nên lời, toàn bộ nhiệt tình cháy bỏng đều lắng đọng xuống, chỉ nở rộ vì một người.

Bởi vì còn người ngoài ở đây, Yannick chỉ khẽ đặt tay lên vai pháp sư, biểu đạt sự trấn an không tiếng động, đôi mắt màu xanh thẳm phảng phất như hồ nước in bóng mây trời, đồng dạng cũng phác họa ra thân ảnh của pháp sư.

Hai người yên lặng nhìn nhau, ai cũng không lên tiếng nói chuyện.

Mãi đến khi một thanh âm hư nhược vang lên.

Vatican Ridge hữu khí vô lực: “… Hai người có thể suy nghĩ cho cảm thụ của một bệnh nhân sao?”

Thần quan tóc bạch kim rốt cục mở lòng từ bi nhìn qua: “Xin lỗi Bệ hạ, ngài hẳn là còn có thể chống đỡ thêm một chút đi?”

Vatican Ridge: “… Ta nghĩ có chút khó khăn.”

Yannick muốn nói gì đó, thế nhưng cằm của y rất nhanh bị pháp sư kéo qua, nghênh tiếp y chính là sự nhiệt tình không tương xứng với vẻ mặt của người nọ, đôi môi bị pháp sư ngậm lấy, khớp hàm nhanh chóng cạy ra, sau đó là đầu lưỡi tiến quân thần tốc.

Thần quan tóc bạch kim bị ép trình diễn một nụ hôn dài ướt át ngay trước mặt Giáo Hoàng bệ hạ.

Mà Giáo Hoàng bệ hạ cũng bị cưỡng chế thưởng thức màn trình diễn này.

Mãi đến khi sắc mặt của Vatican Ridge càng lúc càng tái nhợt, mắt thấy sắp tương đồng với thanh cột trụ bên cạnh, pháp sư hắc y rốt cục buông người trong ngực ra liếc nhìn Vatican Ridge.

Giáo Hoàng bệ hạ phi thường rõ ràng hàm nghĩa của ánh mắt này, nó đang nói: Đây là người ta bảo hộ, ngươi tốt nhất không nên gây bất lợi cho y.

Nếu như Vatican Ridge bệ hạ đã từng sống ở thế giới trước kia của Yannick, như vậy y khẳng định sẽ dùng một câu dể diễn tả tâm tình của mình giờ khắc này ——

Tao chống mắt lên coi tụi bây hạnh phúc được bao lâu!

Cuối cùng, Yannick vẫn ép Giáo Hoàng bệ hạ cởi ra hai lớp áo ngoài, dìu người trở về Giáo đình. Không thể không nói, Giáo Hoàng quả thực có chút đặc quyền khiến người ta đố kỵ, tỷ như trong phòng riêng của ngài đã có lối tắt trực tiếp thông ra ngoài, thậm chí còn có một truyền tống trận loại nhỏ. Điều này cũng khiến Yannick hoàn toàn hiểu được lúc ban đầu Giáo Hoàng làm thế nào giấu diếm được tai mắt của mọi người chạy đến rừng rậm Hắc Ám cấu kết cùng ma vật, quả thực thần không biết quỷ không hay.

Di chứng của đại thuật tiên đoán khiến Vatican Ridge phi thường suy yếu, thế nhưng loại suy yếu này cũng không trí mạng, chỉ cần nghỉ ngơi đủ thời gian thân thể sẽ tự động khôi phục lại. Giống như hiện tại, trải qua sự trị liệu của Yannick cùng với hai giờ ngủ ngon, sắc mặt của y đã tốt hơn nhiều.

Nếu như có thể, Vatican Ridge vẫn muốn tiếp tục ngủ, đáng tiếc ngày mai đã là kỳ hạn chót của Gustav, thời gian không cho phép y làm vậy.

“Thưa ngài…” Adolf không đợi thần quan hầu cận bước đến đã tự mình đỡ Vatican Ridge dậy, giúp y sửa sang lại chăn đệm, vẻ mặt buồn rầu thất thần.

Theo gã và Ebul nhận thấy, mấy hôm nay Giáo Hoàng bệ hạ thực sự quá khác thường,

“Adolf, anh đi ra ngoài trước đi, nếu có chuyện gì tôi sẽ gọi, đừng lo lắng.” Vatican Ridge phất phất tay

“Vâng, bệ hạ.”

Sau khi người rời đi, Yannick đang ngồi trên ghế cũng lên tiếng: “Bệ hạ, ngài có tính toán gì không?”

Y tuyệt đối không tin với tính cách của Vatican Ridge sẽ ngồi không chờ chết, thế nhưng Giáo Hoàng bệ hạ sắc mặt tái nhợt cũng chỉ nhẹ nhàng phun r amột câu: “Tự nhiên là dựa theo yêu cầu của Gustav mà làm.”

Yannick hơi nhướn mày, tỉ mỉ quan sát đôi mắt của đối phương, phát hiện vị Bệ hạ này cư nhiên thực sự nghiêm túc.

“Bệ hạ, thứ cho tôi nói thẳng, hiện tại ngài căn bản không cần làm như vậy, bởi vì ngài đã dùng hành động biểu lộ cho mọi người biết lập trường kiên quyết đối kháng ma vật. Chuyện tại Đế quốc Charlemagne sẽ rất nhanh chóng được truyền về Giáo đình, đến lúc đó cho dù là Gustav cũng rất khó dùng chuyện của cựu Giáo Hoàng đến áp chế ngài.”

Vatican Ridge nhíu mày, lộ ra một nụ cười hư nhược: “Ta không ngờ Hồng y Hill lại tin tưởng ta như vậy.”

Yannick thẳng thắn: “Không sai, so với Hồng y Gustav lên ngôi, ta càng hy vọng ngài có thể tiếp tục ngồi trên ngai vị Giáo Hoàng. Nếu như nói Giáo đình hiện tại là một con thuyền lớn đang trôi về phía diệt vong, như vậy cũng chỉ có ngài là có thể thay đổi hướng đi của nó.”

“Cám ơn sự tín nhiệm và khích lệ của anh, ta rất vui vẻ.” Vatican Ridge nói, sau đó lấy ra một chiếc nhẫn cẩn bảo thạch xanh biếc đưa cho Yannick. “Ta hiện tại không còn sức lực gì, anh giúp tôi hủy nó đi.”

Dưới ánh nến, chiếc nhẫn này vẫn phản chiếu quang mang chói mắt, bất từ lúc Vatican Ridge lợi dụng nó dẫn dụ ma vật, thứ này đã định trước không thể tiếp tục tồn tại.

Yannick đặt nhẫn lên bàn, pháp trượng chỉ thẳng vào: “Quang minh của nữ thần vĩnh viễn soi sáng đại địa!”

Bạch quang chói mắt sáng lên từ đỉnh pháp trượng, chiếc nhẫn bị quang mang bạch sắc khóa chặt, đợi đến khi quang mang hoàn toàn tan đi chiếc nhẫn kia cũng đã bị phân hủy vào không khí, không còn tồn tại.

“Xem ra chất liệu của thứ này không quá đáng tin, chỉ dùng một cái Quang minh phổ chiếu liền có thể bị nóng chảy!” Yannick nói đùa.

“Đây chỉ là vật môi giới, ban đầu cũng là do cựu Giáo Hoàng gia trì thêm ma pháp nó mới có thể liên lạc với ma vật.” Vatican Ridge thản nhiên, “Vừa rồi những lời của anh có chỗ không đúng, Yannick, ta đã vô lực cải biến phương hướng của chiếc thuyền này, cho dù hiện tại ta đã giết Alfonso VIII nhưng lại không thể gột rửa ấn ký của cựu Giáo Hoàng trên người mình, những việc ngài đã làm ra chung quy cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng ác liệt đến Giáo đình. Ta cũng tin rằng Gustav tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội bội bẩn danh dự của cựu Giáo Hoàng, thuận tiện vì ta chế tạo phiền toái. Những bình dân đã chịu đủ sự chà đạp của ma vật càng không có khả năng tiếp thu một Giáo Hoàng có đạo sư đã cấu kết cùng ma vật, nếu như chiếc thuyền này tiếp tục do ta lèo lái như vậy ta nhất định sẽ là vị thuyền trưởng đưa nó cập bến diệt vong.”

Vatican Ridge dừng một chút, sau đó hạ kết luận: “Vậy nên, ta không thể để cho danh vọng của Giáo đình vì ta mà bị hủy hoại.”

Yannick thầm nghĩ: Ngài cứ yên tâm, mặc kệ là tại thế giới nào Giáo đình vẫn luôn là đại boss phản diện, chưa bao giờ tẩy trắng thành công.

Bất quá đối phương đã nghiêm túc như vậy, y cũng không tiện mở ra vui đùa cấp thấp đến thế, chỉ có thể hỏi: “Nếu thế, ngài dự định nhìn Gustav mãn nguyện ngồi lên ngai vị Giáo Hoàng sao?”

“Không, ta không cho là hắn có thể làm tốt được hơn ngài,” Đáy mắt Vatican Ridge hiện lên một tia ý cười giảo hoạt, “Vậy nên Hồng y Hill thân ái, ta dự định ủng hộ ngài lên làm Giáo Hoàng đời kế tiếp.”