Phạm Hồng Vũ không chậm trễ, lập tức chạy lên huyện.

Dẫn hai mẹ con Lã Đình và Ưu Ưu, đi cùng hắn lên thị trấn Vân Hồ. Lôi Minh ngồi ở ghế phụ, Phạm Hồng Vũ và hai mẹ con Lã Đình ngồi ở phía sau. Ưu Ưu vừa lên xe đã sà vào lòng chú Phạm.

Lã Đình lại cảm thấy tình hình có chút không đúng, giao tiếp với Phạm Hồng Vũ lâu như vậy nhưng dường như cô chưa bao giờ thấy hắn lại cấp bách như vậy. Bất luận như thế nào, Phạm Hồng Vũ luôn trấn định tự nhiên, tất cả đều định liệu trước. Hoàn toàn không giống với lứa tuổi của hắn.

Chuyện gì đã xảy ra mà có thể khiến cho hắn cảm thấy cấp bách như vậy?

Do dự một hồi, Lã Đình rốt cục đã mở miệng, nhẹ giọng hỏi: - Chủ tịch huyện Phạm, có chuyện gì xảy ra à?

Phạm Hồng Vũ cũng không dấu diếm cô, nói: - Người của bộ đội đến rồi, đã đến thành phố, muốn tìm chị để nắm tình hình.

Lời nói có chút hàm hồ, ngay cả tên của Khê Hạo cũng không nói ra, chủ yếu là vì sợ Ưu Ưu nghe xong sẽ nảy sinh nghi vấn, dù sao cô bé cũng biết tên ba mình là Khê Hạo.

- Người của bộ đội lúc này đến rồi ấy hả?

Lã Đình tỏ ra kinh ngạc, khóe miệng lập tức hiện lên vẻ châm chọc. Trước kia cần họ ra mặt thì không ai thèm để ý tới, lúc này tất cả đều yên ổn rồi thì lại mò tới, cũng khó trách Lã Đình lại tỏ vẻ như vậy.

Phạm Hồng Vũ hơi trầm ngâm, hỏi: - Cô giáo Lã, chị đã viết tất cả bao nhiêu bức thư cho bộ đội rồi?

- Hai bức, cũng đã chuyển trở lại rồi, rơi vào tay Cừu Lập Hành rồi.

Lã Đình khẳng định nói.

Phạm Hồng Vũ gật gật đầu, hắn tin những lời này của Lã Đình. Liên tục hai lần viết thư cho bộ đội, cũng chưa thấy có tác dụng gì, thì cũng chẳng có lý do gì lại viết tiếp khi Phạm Hồng Vũ đã nhúng tay vào cả. Mặc dù trong lòng Lã Đình vẫn có một số ý kiến đối với việc cân nhắc mức hình phạt đối với Cừu Lập Hành, cảm thấy năm năm tù đối với Cừu Lập Hành là chưa thỏa đáng, nhưng cô cũng không nói ra miệng.

Phạm Hồng Vũ giúp cô làm được như vậy đã khiến cô cảm kích lắm rồi, quyết không thể để gánh nặng thêm cho Phạm Hồng Vũ được nữa.

Về tin tức phán xử Cừu Lập Hành năm năm tù giam, Lã Đình cũng biết một ít, chủ yếu chính là nhắm vào chuyện này của cô mà đến, còn những việc xấu khác ở Đại Phương và Quyến Khẩu của Cừu Lập Hành thì đã bị ỉm đi rồi. Dù sao Cừu Hạo Minh vẫn còn ngồi trên vị trí Bí thư huyện ủy Mạc Bình. Chỉ cần khổ chủ không ra tay thì những hành vi phạm tội này không thể chứng thực được.

Vụ án đã bàn giao cho thành phố xử lý, Phạm Hồng Vũ cũng không thể tiếp tục nhúng tay vào được.

Thân trong chốn quan trường, "chính nghĩa vô hạn" rõ ràng là không thể.

Đừng nói một Chủ tịch huyện cỏn con như Phạm Hồng Vũ, mà dù là bậc chí tôn cũng phải cân bằng thỏa hiệp, trấn an thế lực khắp nơi.

- Chờ tin tức của tôi.

Một lúc sau, Phạm Hồng Vũ bình tĩnh nói một câu.

Lã Đình khẽ gật đầu.

Phạm Hồng Vũ tin rằng, với trí tuệ của Lã Đình, chắc chắn sẽ hiểu ra ngụ ý trong lời nói của hắn.

Xe con một giờ sau đi vào huyện thành, Ngô Huy đưa hai mẹ con Lã Đình và Ưu Ưu đến cổng khu nhà tập thể cho giáo viên của trường tiểu học thị trấn Vân Hồ, rồi quay lại đại viện huyện ủy.

Lục Cửu đã đợi trước ở văn phòng, thấy Phạm Hồng Vũ đi vào, lập tức đứng dậy chào đón.

- Chủ tịch huyện, trở về vội vã như vậy, vất vả rồi.

Lục Cửu cười ha hả, thậm chí còn bắt tay Phạm Hồng Vũ. Lễ tiết này, mấy tháng trước hai người gặp nhau đã bị bỏ qua.

Lục Cửu là một người khôn khéo, biết cách kéo gần quan hệ với những người xung quanh mình. Bất luận là giả vờ hay thật lòng thì cũng để cho người ta cảm nhận được sự thân cận của Bí thư Lục.

Hiện tại bỗng nhiên thể hiện lễ tiết như vậy, nhất thời khiến cho Phạm Hồng Vũ cảm thấy mất tự nhiên.

Tuy nhiên Phạm Hồng Vũ sẽ không nói ra.

Việc bộ đội bỗng nhiên phái người đến nắm tình hình Lã Đình, Lục Cửu lập tức trở thành kẻ tình nghi lớn nhất.

Nhiệm kỳ đại hội lần này của thành phố Tề Hà, hai tháng nữa sẽ tiến hành mở đại hội toàn thành phố. Từ tháng năm tháng sáu đã bắt đầu làm công tác khảo sát cán bộ, những tin đồn xung quanh thì muôn hình muôn vẻ, thần thần bí bí, loại nào cũng có. Nhưng chủ yếu vẫn có hai luồng chính.

Luồng thứ nhất chính là Quách Thanh Hoa lui về tuyến hai, làm một nhiệm kỳ bên ủy ban Chính hiệp nữa là về hưu, Trịnh Mỹ Đường sẽ lên vị trí Chủ tịch thành phố. Luồng thứ hai là, thành phố Tề Hà vẫn còn thiếu một ghế Phó Bí thư thành ủy, hai ghế Phó chủ tịch thành phố.

Đây đều là chức vụ cấp Phó giám đốc sở.

Những người có khả năng cạnh tranh ba chức vụ này, thì cũng có rất nhiều, từ tình xuống huyện đều có. Nhưng ghế Phó bí thư thành ủy mà Trịnh Mỹ Đường để lại, sẽ do một cán bộ trẻ tuổi từ Ban Tổ chức tỉnh ủy xuống đảm nhiệm. Cán bộ trẻ tuổi này nghe nói rất có bối cảnh, chỗ dựa vững chắc, tuổi còn chưa đến bốn mươi. Ngược lại cũng có thông tin chức vụ mà Trịnh Mỹ Đường để lại sẽ do Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy đương nhiệm là Hạ Vân tiếp nhận, còn vị cán bộ trẻ tuổi từ Ban Tổ chức Tỉnh ủy kia sẽ thay thế vị trí của Hạ Vân.

Bất luận là tin tức như thế nào, nói tóm lại chiếc mũ ô sa cấp Phó giám đốc sở này cơ bản không có liên quan gì đến cán bộ bản địa Tề Hà. Những cán bộ bản địa Tề Hà chỉ có thể cạnh tranh được chức Phó Chủ tịch thành phố còn khuyết lại mà thôi.

Lục Cửu và Cừu Hạo Minh là hai người có hy vọng được chọn. Một người là can tướng của Bí thư Thành ủy Đàm Khởi Hoa, còn người kia lại là tâm phúc của Chủ tịch thành phố Quách Thanh Hoa.

Hai người đồng loạt lên làm Phó Chủ tịch thành phố, đây cũng là điều rất hợp lý.

Nhưng chuyện trong thiên hạ, vốn không dễ được như ý như vậy. Trước đó không lâu bỗng nhiên có một tin đồn rằng, trên tỉnh sẽ tiến hành luân chuyển cán bộ, chuyển một Phó Chủ tịch địa khu phía nam làm Phó Chủ tich thành phố Tề Hà. Nghe nói vị Phó chủ tịch địa khu này cũng là cán bộ được tỉnh chú trọng bồi dưỡng.

Đây tuy rằng là một tin vỉa hè, nhưng lại được truyền rất có đầu có đũa.

Việc vốn rất yên lành bỗng nhiên bị làm loạn tiến trình. Danh ngạch hai Phó Chủ tịch thành phố bỗng chốc chỉ còn thừa lại một.

Hai "ứng cử viên" nặng ký là Lục Cửu và Cừu Hạo Minh nhất thời bị dồn lên nơi đầu sóng ngọn gió. Ai lên ai không lên, từ cạnh tranh lành mạnh biến thành "sinh tử tương bác".

Đúng lúc này, bộ đội nơi liệt sỹ Khê Hạo công tác khi còn sống bỗng nhiên cử tổ điều tra xuống, rõ ràng nhắm vào Cừu Hạo Minh, bất cứ người lâu năm trong quan trường nào cũng đều biết, nếu như Cừu Hạo Minh bị đen đủi thì ai mới là người được lợi lớn nhất? Là Lục Cửu.

Cũng khó trách Lục Cửu lại thấy xấu hổ trước mặt Phạm Hồng Vũ.

Tuy rằng hiện tại đối thủ cạnh tranh nhau chức Phó chủ tịch thành phố là Lục Cửu và Cừu Hạo Minh, nhưng người của bộ đội vừa lộ diện tìm Lã Đình nắm tình hình, nhưng có khả năng cũng sẽ kéo Phạm Hồng Vũ vào. Bề ngoài, trong việc này, Chủ tịch huyện Phạm là "chính nghĩa tuyệt đối", nhưng chuyện trên quan trường từ trước đến giờ đều không đơn giản như vậy.

Cho dù hình tượng của Phạm Hồng Vũ có chính nghĩa hơn nữa thì chuyện này tính chi ly ra thì hắn cũng là người có lợi

Triệt để làm mất mặt Cừu Hạo Minh, Lục Cửu sẽ thuận lợi ngồi lên ghế Phó Chủ tịch thành phố, thì vị trí Bí thư Huyện ủy mà Lục Cửu để lại sẽ thuộc về hắn.

Tháng tư năm ngoái được điều đến Vân Hồ làm quyền Chủ tịch huyện, cho tới nay thời gian Phạm Hồng Vũ nhậm chức chủ tịch huyện đã là một năm rưỡi. qua hai nhiệm kỳ nữa là lên Bí thư Huyện ủy, thời cơ rất thích hợp. Ngồi ở vị trí Bí thư Huyện ủy hai ba năm nữa, chỉ cần không phạm sai lầm gì thì chiếc mũ ô sa cấp Phó giám đốc sở kia chắc chắn sẽ rơi vào tay đồng chí Phạm Hồng Vũ.

Cho đến lúc này, Phạm Hồng Vũ cũng chưa đến ba mươi tuổi.

Đây là một ưu thế rất lớn.

Nhưng nếu Lục Cửu tiếp tục làm Bí thư Huyện ủy Vân Hồ hai ba năm nữa thì người bị chậm thời gian không chỉ có một mình Lục Cửu mà còn có Phạm Hồng Vũ. Đương nhiên Phạm Hồng Vũ có thể rời Vân Hồ vào thời điểm thích hợp, nhưng thủ tục tương đối phiền toái. Hơn nữa điều quan trọng nhất chính là những thành tích mà hắn vất vả lắm mới làm ra được chưa chắc đã được mang tên hắn.

Chỉ có Bí thư Huyện ủy mới là nhân vật số 1 danh chính ngôn thuận. Toàn bộ huyện làm ra được thành tích hay là có sai sót gì thì Bí thư Huyện ủy cũng là người đầu tiên phải chịu trách nhiệm.

Trong lúc kinh tế Vân Hồ vùng dậy thì Phạm Hồng Vũ bị điều đi, thì đó là chuyện gì?

Hắn xuất thân là thư ký của Chủ tịch tỉnh, với thân phận của hắn như vậy, từ trước đến giờ đâu có ai bị như vậy?

Lục Cửu và Cừu Hạo Minh cạnh tranh nhau, vô duyên vô cớ kéo Phạm Hồng Vũ vào, tự nhiên trong lòng Bí thư Lục có chút không yên.

Tuy nhiên nhìn qua, Phạm Hồng Vũ không có vẻ gì là không vui cả, khách khí bắt tay với Lục Cửu, liền ngồi xuống ghế sô pha. Lục Cửu chủ động mời thuốc lá hắn, coi như là khéo léo "xin lỗi".

Đều là người thông minh, không cần thiết phải giả bộ nhiều làm gì ----------oOo------.