Sở Hoan bắt Ma Ha Đạt Khánh, Ma Ha Tàng đã nhìn thấy, lúc này gã đang lao ngựa tới, đội kỵ binh Trác Nhan phía sau cũng nhanh chóng theo tới, Sở Hoan giơ Ma Ha Đạt Khánh lên cao, đám kỵ binh hộ vệ Đại Chế Quan chung quanh đã nhìn thấy rõ, tuy rằng còn đang tập trung tới bên này, nhưng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

Ma Ha Tàng dẫn người tới cười to nói:

- Sở huynh đệ, ngươi đã lập được công lớn rồi.

Sở Hoan nhìn thấy đám người Ma Ha Tàng tới đây, lúc này mới thả Ma Ha Đạt Khánh xuống ngựa. Ma Ha Đạt Khánh ngã thật mạnh xuống đất, cảm thấy xương cốt mình dường như gãy đoạn, kêu lên một tiếng thảm thiết, giờ phút này đã có kỵ binh Trác Nhan vây quanh, có chạy đằng trời.

Lang Oa Tử, Trác Nhan Luân và mấy người chung quanh cũng đã tập trung tới, các quân tướng chung quanh đồng cỏ Đại Chế Quan đã tạo thành một vòng vây lớn bên ngoài, chỉ là Ma Ha Đạt Khánh bị bắt, vừa rồi Sở Hoan đã giơ Ma Ha Đạt Khánh lên cao nói rõ cho mọi người, cho nên mặc dù nhân số đối phương tập trung càng nhiều, nhưng chỉ bao vây kỵ binh Trác Nhan, cũng không dám tiến lên.

Kỵ binh Trác Nhan xung phong một phen, tuy rằng giết chết không ít bộ hạ dưới trướng Đại Chế Quan, nhưng bên mình cũng tổn thất không nhỏ, có ba bốn mười người chết, ngay cả Sơn Tháp Hỉ Minh cũng đổ máu, cũng may không lo ngại tới tính mạng, chỉ là người chết gần như đều là bộ hạ Trác Nhan, có ba bốn tên bộ hạ Sơn Tháp chết, Cận Vệ Quân và đám lạc đà khách Mã gia thủ hạ của Sở Hoan lại không một người thương vong.

Cận Vệ Quân là chiến sĩ dũng mãnh tinh nhuệ nhất của đế quốc Đại Tần, lạc đà khách cũng đều là nhân vật sống trong đao kiếm, trong loại giết chóc này lại vô cùng thích ứng.

Ma Ha Đạt Khánh giãy dụa ngồi trên cỏ, tức giận nói:

- Các ngươi là người Trác Nhan Bộ? Các ngươi thật to gan, Trác Nhan Luân ở đâu? Có phải Trác Nhan Luân muốn tạo phản hay không?

Ma Ha Tàng đã giục ngựa tiến lên, tay cầm loan đao, ghìm chặt cương ngựa, nhìn chằm chằm Ma Ha Đạt Khánh cười nói:

- Thập Tam thúc, đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ? Nghe nói thúc sống vô cùng tự to tự tại ở nơi này, chất nhi đặc biệt tới đây thăm thúc.

Lúc trước Ma Ha Đạt Khánh quả thật không chú ý tới Ma Ha Tàng, trong bóng tối cảm thấy thanh âm này hết sức quen thuộc, nhìn kỹ một chút, khuôn mặt lão biến sắc, thất thanh nói:

- Hóa ra… hóa ra là tên tiểu tử ngươi giở trò quỷ!

Tâm tư của lão tựa như Cam Đạt Đội vừa bị Ma Ha Tàng giết chết, khó có thể hiểu được vì sao Trác Nhan bộ tộc lại công kích đồng cỏ Đại Chế Quan, trong mắt Ma Ha Đạt Khánh, đám kỵ binh đến từ Trác Nhan bộ này đều là một đám kẻ điên phát bệnh, chẳng lẽ họ không nghĩ tới Trác Nhan bộ tộc sẽ gặp phải tai họa ngập đầu trước nay chưa từng có.

Đại Chế Quan, là tồn tại đại biểu quyền uy tối cao của Tây Lương Vương ở Hoàng Kim bộ tộc, tập kích doanh địa của Đại Chế Quan không khác gì tập kích vương thành Thanh La Tây Lương, đều là phản bội vương quyền.

Bạch Ngân Trác Nhan Bộ, trong mắt những Thanh Đồng bộ tộc có lẽ cũng coi là bộ tộc có thực lực, nhưng trong mắt Hoàng Kim bộ tộc thật sự không tính là cái gì, trong mắt đế quốc Tây Lương lại càng nhỏ yếu vô cùng, một bộ tộc Trác Nhan nhỏ yếu tập kích doanh địa Đại Chế Quan, chắc chắn sẽ bị toàn diệt.

Lúc đầu Ma Ha Đạt Khánh còn nghĩ không ra vì sao Trác Nhan Bộ lại tự tìm đường chết diệt tộc như vậy, nhưng lúc này nhìn thấy Ma Ha Tàng, hết thảy rốt cuộc hiểu được, đầu tiên trên mặt xuất hiện vẻ phẫn nộ, nhưng lập tức đột nhiên ý thức được cái gì, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

Ma Ha Tàng ngồi trên lưng ngựa, thân hình gã cao lớn, cao hơn kỵ sĩ bình thường một đoạn, nhìn thấy rất nhiều binh mã tập trung bốn phía vài trăm người cạnh mình, chung quanh đều là đao thương trường mâu sáng choang, còn có trường cung đã kéo ra, nếu lúc này không phải binh mã chung quanh sợ ném chuột vỡ bình, nhìn thấy Đại Chế Quan Ma Ha Đạt Khánh ở trong tay người của Trác Nhan bộ tộc, như vậy tiến hành vây kín công kích Trác Nhan bộ, hậu quả đích thực là không thể tưởng tượng nổi.

Kỵ binh Trác Nhan Bộ đang ở hiểm cảnh, nhưng không có vẻ sợ hãi, có người nắm chặt đao, cũng có người giương cung cài tên, tạo thành một lá chắn vòng ngoài, giằng co với kẻ thù tiếp viện bốn phía.

Na Sử Khỉ la cũng ở trong đám người, nhìn thấy Ma Ha Đạt Khánh mặt xám như tro tàn ngồi dưới đất, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ chán ghét.

Ma Ha Đạt Khánh thân là Đại Chế Quan, giúp đỡ Na Sử tộc trưởng xử lý chính vị thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, thực tế ở phương diện chính sự, bởi vì phần lớn quan viên liên quan là phe phái của lão, cho nên quyền nói chuyện của lão ở thảo nguyên Cổ Lạp Thấm thực tế vượt qua Na Sử tộc trưởng, Ma Ha Đạt Khánh cố gắng khống chế các bộ tộc lớn nhỏ của thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, thậm chí âm thầm kiếm chuyện mâu thuẫn giữa các bộ tộc, chỉ có một thảo nguyên Cổ Lạp Thấm tràn đầy mâu thuẫn, mới không có bất kỳ uy hiếp nào đối với vương thành Thanh La.

Một thảo nguyên Cổ Lạp Thấm tràn đầy mâu thuẫn, đương nhiên bất lợi đối với Hoàng Kim Na Sử tộc, cho nên Na Sử tộc trưởng cố gắng duy trì sựhài hòa giữa các bộ tộc thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, phái Đại Chế Quan dẫn đầu và phái tộc trưởng dẫn đầu chung sống hài hòa ngoài sáng, trên thực tế từ khi bắt đầu thiết lập Đại Chế Quan, vẫn tranh đấu gay gắt, tồn tại mâu thuẫn rất lớn.

Na Sử Khỉ La thân là Tháp Lan Cách của Na Sử tộc, đương nhiên căm thù Ma Ha Đạt Khánh tới tận xương tủy, quan trọng hơn là ngoại trừ ngựa tốt, Ma Ha Đạt Khánh còn thích nữ nhân, lão cưới hơn mười thê tử, đây cũng chỉ là có danh phận, không có danh phận do lão cưỡng hiếp lại nhiều không kể xiết, nửa năm trước Ma Ha Đạt Khánh thậm chí phái người ảm chỉ Na Sử tộc trưởng, muốn cưới Na Sử Khỉ La vào trong trướng.

Trong các nữ nhân ở thảo nguyên, diện mạo của Na Sử Khỉ La đương nhiên là cực đẹp, hơn nữa dáng người nóng bỏng hơn nữ nhân Tây Lương bình thưởng, trẻ tuổi thân hình nóng bỏng đương nhiên là thứ Ma Ha Đạt Khánh thèm nhỏ dãi.

Chỉ là Na Sử tộc trưởng quả quyết cự tuyệt yêu cầu của Ma Ha Đạt Khánh, quan hệ giữa hai bên trở nên căng thẳng một lần nữa. Thậm chí Ma HaĐạt Khánh mấy lần làm khó dễ Na Sử tộc trưởng ở trường hợp công khai, Khỉ La căm thù lão tới tận xương tủy, lần này biết được mục tiêu của Ma Ha Tàng không ngờ là Ma Ha Đạt Khánh, ngay từ đầu trong lòng cực kỳ hưng phấn, giờ phút này nhìn thấy Ma Ha Đạt Khánh bị bắt, ngồi dưới đất giống như chó nhà có tang, sớm không còn uy nghiêm, trong lòng lại hưng phấn không thôi, hô hấp của nàng cũng trở nên dồn dập, bộ ngực kia nhấp nhô kịch liệt.

Nầng lập tức chuyển ánh mắt về phía Sở Hoan, Ma Ha Đạt Khánh do Sở Hoan một tay bắt giữ, công đầu tối này không thể nghỉ ngờ thuộc về Sở Hoan. Lúc này Sở Hoan ngồi trên lưng Lôi Hỏa Kỳ Lân thần uy lẫm lẫm, tay cầm Huyết Ẩm Đao, vẻ mặt lạnh lùng, tư thế thúc ngựa giương đao oai hùng của Sở Hoan vừa rồi đã khắc vào đầu Khỉ La, nghĩ tới tình lang ca ca của mình dũng mãnh như thế, dũng mãnh hùng mạnh hơn xa rất nhiều nam tử Tây Lương mình đã nhìn thấy, trái tim Khỉ La lại không ngừng vui vẻ, đôi mắt xinh đẹp nhìn Sở Hoan, tràn đầy thần sắc khâm phục ái mộ.

Chẳng qua lúc này trong lòng nàng vẫn tràn đầy nghi vấn, mặc dù nàng biết mục tiêu lần này của Ma Ha Tàng là Đại Chế Quan Na Sử tộc, nhưng không rõ vì sao Ma Ha Tàng lại xuống tay với Ma Ha Đạt Khánh, hai người này đều là Ma Ha Vương tộc, hơn nữa Ma Ha Đạt Khánh chính là em ruột của Tây Lương Vương hiện giờ. Ma Ha Tàng đánh giá Ma Ha Đạt Khánh vài lần, lắc đầu nói:

- Thập Tam thúc, thúc đã lớn từng đó tuổi rồi, không hưởng thụ thái bình phú quý, vì sao lại cùng mưu phản với đám phản tặc kia? Thúc rốt cuộc cầu thứ gì?

Ma Ha Đạt Khánh ngẩn ra, lập tức lộ ra vẻ tức giận mắng to:

- Ma Ha Tàng, ngươi thối lắm, ngươi mới là phản tặc, ngươi mới là phản nghịch, Thánh chủ đã hạ ý chỉ, lùng bắt nghịch đồ ngươi, ngươi dám vừa ăn cướp vừa la làng sao?

Lão lớn tiếng gọi to:

- Người của Trác Nhan Bộ, các ngươi đều nghe kỹ cho bản quan, Thánh chủ đã hạ ý chỉ, Ma Ha Tàng đầu tiên khinh nhờn Đại phi, sau đó tụ chúng ýđồ mưu phản, cả nước đuổi bắt Ma Ha Tàng, người có thể bắt sống Ma Ha Tàng, thăng liền năm cấp, ban thưởng ngàn lạng hoàng kim, vô số tuấn mã dê bò, nếu đi theo Ma Ha Tàng làm gian tặc, đó là phản nghịch Đại Tây Lương, chắc chắc xét nhà diệt tộc.

Lão lớn tiếng quát to, kỵ binh Trác Nhan đều lộ ra vẻ kinh ngạc, họ theo Ma Ha Tàng xuất chiến, thứ nhất là vì mệnh lệnh của tộc trưởng và Trung Chế Quan Thác Sơn Đức Long, thứ hai cũng bởi vì thân phận và tên tuổi võ dũng của Ma Ha Tàng, lúc này nghe Ma Ha Đạt Khánh khiển trách Ma Ha Tàng là phản tặc của Đại Tây Lương, đều hơi giạt mình, hơn nữa trong tội danh Ma Ha Đạt Khánh trách cứ có một tội là khinh nhờn Đại phi.

Tây Lương Vương là quân chủ đế quốc, mà Đại phi là chính cung của Tây Lương Vương, cùng cấp với Hoàng Hậu của đế quốc Đại Tần.

Từ khi Tây Lương lập quốc sắc phong tám bộ tộc Hoàng Kim tới nay, trong hoàng kim Thanh La cũng thiết lạp Bát cung phi.

Tuy rằng Tây Lương bắt chước rất nhiều chế độ của vương triều Trung Nguyên, nhưng so sánh với chế độ hành chính phức tạp của Trung Nguyên, Tây Lương quốc đơn giản hơn rất nhiều, cho dù hậu cung cũng đơn giản hơn nhiều lắm.

Hậu cung Trung Nguyên, trên thực tế chính là hậu cung vương triều, đẳng cấp sâm nghiêm, tranh đấu gay gắt tồn tại bất tận, bắt đầu từ Hoàng hậu, phi tần vân vân phía dưới tràn ngập mỗi chỗ trong hậu cung.

Hậu cung đế quốc Tây Lương lại rất đơn giản, ngoại trừ Đại phi, phía dưới thiết lập Bát cung phi, là do tám Hoàng Kim bộ tộc cống nạp phi tử vào cung, mỗi một Tây Lương Vương, sau khi đạt tới tuổi hôn phối đều trước sau cưới một Tháp Lan Cách của tám Hoàng Kim bộ tộc vào cung trở thành Bát cung phi.

Giống như nghênh thú Tháp Lan Cách của Na Sử tộc, sau khi tiến vào hoàng cung Tây Lương sẽ tiến vào Na Sử Cung, được người ta gọi là Na SửPhi, Bát cung phi địa vị giống nhau, chẳng phân biệt cao thấp, đều bị Đại phi quản lý, mỗi người đảm nhiệm Đại phi đều chọn lựa từ Bát cung phi, sau khi trở thành Đại phi chắc chắn trống một cung, như vậy cung phi ghế chống lại đưa một Tháp Lan Cách từ bộ tộc Đại phi tới làm chủ một lần nữa.

Trên thực tế Bát cung phi bất kể cung phi của cung nào bởi vì các loại nguyên nhân tử vong sẽ lập tức do bộ tộc này tiến cử Tháp Lan Cách vào cung một lần nữa, Đại phi không thể thiếu, mà Bát cung phi cho tới giờ cũng không thể thiếu.

Dưới Bát cung phi là Tiểu phi cùng với cung nữ, khác với Bát cung phi, phi tử được lựa chọn làm Bát cung phi chỉ chú trọng thân phận, không để ý bềngoài, còn Tiểu phi cùng với cung nữ lại là mỹ nữ lựa chọn cẩn thận từ các bộ tộc Tây Lương, những mỹ nhân này đều được lựa chọn ra từ các Bạch Ngân Thanh Đồng bộ tộc, sau khi vào cung từ đầu đều chỉ có thể là cung nữ, nếu đạt được sủng ái của Tây Lương Vương sẽ được thẳng lên làm Tiểu phi, nhưng đó cũng là đãi ngộ cao nhất của các nàng, mũ nữ của Bạch Ngân và Thanh Đồng bộ tộc tuyệt đối không thể trở thành Bát cung phi, càng không có khả năng trở thành Đại phi.

Từ trước tới nay các nữ nhân tranh đấu cũng chưa bao giờ ngừng nghỉ.

Vì tranh đoạt địa vị Tiểu phi, các mỹ nữ Bạch Ngân Thanh Đầu kéo bè kết phái, tranh đấu gay gắt, bởi vì một khi được Hoàng đế sủng ái, như vậy sẽ mang đến ưu đãi rất lớn cho bản tộc, chỉ cần hầu hạ Tây Lương Vương thoải mái vui vẻ, một câu của Tây Lương Vương rất có thể khiến cho bãi cỏ chăn thả của bản tộc gia tăng gấp đôi thậm chí mấy lần, đối với các bộ tộc thảo nguyên mà nói, bãi cỏ chăn thả lớn hay nhỏ cũng giống như thực lực bộ tộc lớn hay nhỏ.

Vì tranh đoạt địa vị Đại phi, Bát cung phi tranh đấu gay gắt, cho dù là hậu cung Đại Tần hay là hậu cung Tây Lương, tranh đấu kịch liệt cho tới giờđều không phân cap thấp.

Các bộ tộc có thể dựa vào Tháp Lan Cách của mình tranh thủ lợi ích cho bộ tộc ở hoàng cung, ý nguyện ban đầu mà Ma Ha Vương tộc thiết lập Bát cung phi trên thực tế là khống chế những Tháp Lan Cách này làm con tin tại hoàng cung, khống chế các Hoàng Kim bộ tộc, không thể nghi ngờ, nếu bất kỳ một Hoàng Kim bộ tộc nào sinh ra hai lòng, như vậy phi tử bản tộc trong cung đương nhiên là người đầu tiên bị giết.

Trên thực tế tập trung quyền lực của Tây Lương quốc cho tới giờ đều không đạt tới độ cao của vương triều Trung Nguyên, cho dù một Tây Lương quốc thống nhất, nhưng giữa các bộ tộc Tây Lương lại phân biệt rõ ràng, không thể tiến hành dung hợp, các bộ tộc đều cố gắng duy trì huyết mạch thuần khiết của bản tộc mình, Ma Ha Vương tộc hùng mạnh cho tới giờ đều áp dụng thuật cân bằng, khống chế các bộ tộc dưới ách thống trị.

Sau khi Ma Ha vương tộc lập quốc, thủy chung vẫn duy trì Ba Bạch Đồ và Tháp Lý Khắc hai vệ đội, hơn nữa cũng không sơ sài huấn luyện, trang bịtốt nhất, trên danh nghĩa là muốn duy trì quân uy của đế quốc Tây Lương, phòng ngừa kẻ thù bên ngoài xâm nhập vương thành Thanh La, trên thực tế bốn vạn đại quân này chính là vương bài trong tay Ma Ha Vương tộc, dùng đế chấn nhiếp các bộ tộc lớn nhỏ Tây Lương quốc.

Ngoại trừ chấn nhiếp về quân sự, các bộ tộc Hoàng Kim Bạch Ngân Tây Lương đều có người đảm nhiệm chức quan lớn nhỏ ở vương thành Thanh La, những người này thường thường đều là thân thiết của tộc trưởng các tộc, có bối phận cha chú hoặc là huynh đệ con cháu, Ma Ha Vương tộc đểnhững người này làm quan ở vương thành Thanh La, nhìn như để các tộc tham gia chính sự, nhưng quyền quyết định chuyện lớn thực sự của Tây Lương quốc đều nằm trong tay Ma Ha Vương tộc, hơn nữa giống như các phi tử trong hậu cung, trên thực tế những quan viên này đều bị Giám Sát Nha Môn theo dõi nghiêm mật tại vương thành Thanh La, một khi trong lòng bộ tộc nào có tâm tư, phi tử hậu cung là người đầu tiên gặp họa, tiếp theo chính là quan viên làm quan trong triều, trên thực tế họ cũng bị nhốt trong vương thành Thanh La làm con tin.

Chế độ giám sát nghiêm khắc cùng với lực lượng quân sự hùng lạnh khiến Ma Ha Vương tộc Tây Lương vẫn duy trì quyền uy, không có bất luận kẻ nào có gan tùy tiện khiêu chiến, lập quốc qua trăm năm, tuy rằng có một số bộ tộc phản loạn, nhưng thường xuyên đều bị diệt tộc trong thời gian cực ngắn, Ma Ha Vương tộc vô tình đối với kẻ phản loạn, toàn bộ Tây Lương quốc đều biết.

Quyền uy của Tây Lương Vương không kẻ nào dám nghi ngờ, mà quyền uy của Đại phi cũng thần thánh không thể khinh nhờn.

Có thể trở thành Đại phi, bình thường đều được Tây Lương Vương sủng ái, chẳng những có quyền thế cực cao ở hậu cung, thậm chí có thể ảnh hưởng quốc sự của Tây Lương.

Hơn nữa người trên thảo nguyên đều biết, Đại phi Tây Lương hiện giờ hơi không bình thường, hơi khác với nhiều Đại phi đã từng đảm nhiệm sau khi Tây Lương lập quốc.