Hoàng đô Đế Quốc, vọng tinh tháp hoàng cung. Rõ ràng đang là ban ngày, căn bản chẳng có bất cứ ngôi sao nào mà xem. Thế nhưng thái tử điện hạ lại đột nhiên đại giá quang lâm, hù dọa sợ hãi đám thiên văn học gia vọng tinh tháp.

Bởi vì nơi này là trong hoàng cung, trạch viện hoàng tộc. Thái tử muốn đến góc nào của nhà mình cũng không có ai dám ngăn trở. Khi đám thiên văn học gia tất cả thấp thỏm lo âu đi ra nghênh đón, Douglas liền tiến vào tầng cao nhất vọng tinh tháp, đuổi tất cả mọi người ra ngoài. Bên ngoài bố trí trọng binh thủ vệ, khiến đám lão gia tử thiên văn học này không hiểu ra sao.

Bất quá, cho dù là ban ngày, cũng có thể thông qua kính viễn vọng vệ tinh trong tháp quan sát hình ảnh vũ trụ tinh hà. Đối với vị thái tử sắc bén này, tất cả mọi người đều nghe qua, cho nên không ai dám lắm miệng hỏi đến.

Thế nhưng, từ một nơi bí mật gần đó lại có một đôi mắt đang giám thị nhất cử nhất động của thái tử. Cho dù đối phương đã tiến vào bên trong tháp, hắn vẫn có thể thông qua năng lực mà ‘xem’ rõ hành động đối phương.

Minh Châu nói với máy liên lạc: “Hắn vào trong tháp rồi. Đúng, không có mang theo bất cứ một tùy tùng nào.” Hắn nghe đầu kia máy liên lạc trả lời, sau đó ngẩng đầu nhìn hướng thiên không. Xa xăm thở dài nói: “Sắp biến thiên.”

Toà án quân sự thủ đô Liên Minh đang tiến hành thẩm vấn bí mật. Mà đối tượng bọn họ thẩm vấn lại là anh hùng Aslan * Elvis năm năm trước đã được tuyên bố chết trận sa trường. Hắn bị lên án là gián điệp nhền nhện. Nghe có điểm vớ vẩn, thế nhưng bên khống lại có chứng cớ đầy đủ.

Hết thảy nhân viên cùng Aslan có quan hệ bị cấm tiến vào toà án, mà hắn cũng bị cấm mời luật sư biện hộ. Người nhà Elvis không thể ở trên toà án động tay động chân gì cả, hơn nữa lần này trong bốn vị thẩm phán có hai vị là người nhà đối thủ một mất một còn của nhà Elvis - Andrew Liệt, hơn nữa kiểm sát trưởng chính là chú của An Nam - Benjamin * Andrew Liệt.

Lúc trước tại Aliya, vì chuyện Lưu Bình An tự tiện rời đội ngũ, bọn họ đã từng giao phong qua, hiện tại lại lần nữa gặp mặt. Hơn nữa tình thế so với khi đó hoàn toàn bất đồng, vị trí của Aslan không thể nghi ngờ là vị trí phi thường bất lợi.

Mặt khác, hai vị thẩm phán còn lại là Vân tướng quân và Hạ Lan tướng quân, Vân tướng quân có lẽ còn tương đối thưởng thức Aslan, thế nhưng vị Hạ Lan tướng quân kia thái độ vẫn thực ái muội không rõ. Dù là trên chính vụ, hắn cũng đều nằm ở vị trí trung lập.

Trong bốn vị thẩm phán, nếu có ba người tán đồng phạm nhân có tội, phán xử liền sẽ thành lập. Tình huống Aslan có thể nói là cực kỳ không xong, hiện tại cũng chỉ có thể nghe theo mệnh trời.

Toà án rộng lớn một mảnh yên lặng, không khí trang nghiêm làm người ta cảm thấy tinh thần căng chặt. Tất cả mọi người ở đây đều nghiêm nét mặt, trừ bỏ bị cáo Aslan đứng ở bục trung ương toà án.

“Aslan * Elvis, có thể giải thích một chút hay không, năm năm nay ngươi đã đi đâu?”

Đối mặt với Benjamin cười lạnh, Aslan mỉm cười nói: “Trường chiến đấu năm năm trước kia, ta bị thương rất nặng, cho nên phải nghỉ ngơi an dưỡng.”

“Nga? Như vậy đến tột cùng an dưỡng ở nơi nào, vì cái gì không cùng thân nhân hoặc là Quân bộ liên hệ?”

Khóe miệng Aslan tuy rằng vẫn duy trì mỉm cười, nhưng con ngươi bích lục lại bắn ra hàn quang, chỉ thẳng hướng Benjamin. “Ta lo lắng có người muốn ám sát ta. Hơn nữa, cho dù ta đường hoàng trở về, cũng sẽ bị một ít tiểu nhân vặn vẹo sự thật, ác ý hãm hại.”

Benjamin cắn răng trừng mắt nhìn Aslan, ngược lại cười lạnh đứng lên, “Ngươi không cần nói xạo, kỳ thật vụ nổ lớn như thế căn bản không có khả năng có người còn sống. Nhưng ngươi lại kỳ tích sống trở về, thật là làm người ta nghi ngờ.”

“Hơn nữa trên báo cáo nói, đội ngũ của Edward tướng quân là tại căn cứ quân sự Đề Hương phía Tây hoang mạc tìm thấy ngươi. Chỗ đó và địa điểm ngươi gặp chuyện không may cách xa nhau ngàn dặm. Hơn nữa chỗ đó phủ đầy sào huyệt nhền nhện, căn bản là hoang vu không vết chân người. Ta nghĩ các vị thẩm phán đều minh bạch đây là biểu đạt ý tứ gì đi.”

Những lời này gợi cho mọi người một trận nghị luận. Tình thế phi thường bất lợi, suy đoán, hoài nghi, miệt thị toàn bộ đều hướng về Aslan. Người sau lại vẫn duy trì bình tĩnh, thần sắc tự nhiên. Không khỏi làm Vân tướng quân nhớ tới thanh niên phong tư khinh đạm năm năm trước kia.

Kỳ thật một chút cũng không hề biến đổi. Nếu hắn là gián điệp nhền nhện, vậy cũng diễn quá có thần đi.

Aslan không đáp lại Benjamin mà mỉm cười nói: “Ta nghĩ, thời gian của chư vị đại nhân nơi đây đều rất quý giá. Mấy câu hỏi hoặc là nhân chứng rườm rà này liền miễn đi. Andrew Liệt tiên sinh, ta tin tưởng ngươi nắm giữ chứng cớ càng thêm xác thực. Thế thì không cần quanh co lòng vòng, mời đem nó bày biện ra đi.”

Không nghĩ tới đối phương cư nhiên trực tiếp đáp lại như thế. Benjamin âm thầm lắp bắp kinh hãi, nhưng rất nhanh hắn liền khôi phục nụ cười lạnh giả dối.

“Được, quả nhiên thực sảng khoái. Chúng ta quả thật đã nắm giữ chứng cứ vô cùng xác thực.” Tiếp đó hắn xin quan toà đem chứng cớ trình lên.

Những năm gần đây, quân đội đang nghiên cứu thiết bị phân biệt giám định gián điệp nhền nhện, muốn thông qua loại máy phân biệt này tìm kiếm và xác định gián điệp nhền nhện xen lẫn trong quân đội hay người dân. Tuy rằng gần nhất có đột phá rất lớn, nhưng loại dụng cụ này vẫn còn đang trong giai đoạn thí nghiệm.

“Trên thực tế dụng cụ này đã thực nghiệm thành công. Độ chuẩn xác đạt tới 95%. Mà tối hôm qua chúng ta đã tiến hành kiểm tra đo lường với bị cáo, kết quả đang hiển thị trước mặt các vị.”

“Kết quả biểu hiện, bị cáo có 90% có thể là gián điệp nhền nhện.” Vân tướng quân nhớ kỹ kết quả thí nghiệm, ngẩng đầu nhìn Aslan đứng ở trung ương.

Thất vọng, chán ghét, oán hận, lúc tầm mắt mọi người đều tập trung trên người hắn, Aslan nở nụ cười.

Sau khi vượt qua năm tháng dài đằng đẵng, nhân loại vẫn là thú vị như vậy. Quả nhiên lập khế ước với ngươi là chính xác, Aslan.

Có người tưởng rằng hắn điên rồi, cũng có người tưởng rằng hắn chỉ là cố giả vẻ huyền hư. Sau khi điều đến binh lính nghiêm mật trông coi Aslan, Benjamin đã hướng quan toà xin bắt đầu tiến hành phán xử.

Lão quan toà xuyên thấu qua kính mắt dày cộp, nhìn chăm chú vào thanh niên trước mắt. Con ngươi như biển rộng thâm u làm người khác đoán không ra ý nghĩ của hắn. Hắn chậm rãi mở miệng, thanh âm già nua trầm ổn mà vang vang hữu lực.

“Ngươi còn có gì muốn biện bạch không? Bị cáo.”

Đó là quan toà cho thanh niên một cơ hội cuối cùng, thế nhưng thanh niên chỉ lắc đầu.

Bởi vì cần dựa trên đầu phiếu thẩm phán quyết định phán quyết cuối cùng, cho nên tạm thời ngừng phiên toà, mười lăm phút sau lại mở phiên toà tuyên bố kết quả. Trên thực tế căn bản không cần bỏ phiếu đã có thể nhận được kết quả phán quyết nhất trí, nhưng đây là quy định nhất quán của toà án, cho nên sinh mệnh thanh niên còn có thể lưu lại mười lăm phút.

Chỉ cần một khi phán quyết hạ đạt, sẽ lập tức đem thanh niên áp giải đến pháp trường. Nhân loại căn bản sẽ không phí tâm tư đi giam giữ gián điệp nhền nhện.

Aslan bị áp giải đến phòng giam bên cạnh toà án chờ đợi phán quyết. Thế nhưng một trong những binh lính áp giải hắn đột nhiên tập kích đồng nghiệp của mình. Tên binh lính bị tấn công kia kêu cũng không kịp kêu liền tê liệt ngã xuống đất.

Aslan chỉ mỉm cười nhìn hết thảy. Khi đối phương bắt đầu giúp hắn giải trừ khóa điện tử, hơi sửng sốt một chút. Bởi vì căn bản không cần mật mã, khóa điện tử đã tự động giải trừ.

“Ngươi......”

“Tiểu An, biết ngay ngươi không nỡ bỏ rơi ta mà.”

Lưu Bình An nhìn đối phương không biết xấu hổ phát ngôn cơ hồ muốn nổi khùng, lúc nào rồi mà còn nói lời này, quả thực muốn ăn đòn.

“Đi mau!”

“Chớ đi bên kia, bên này có lối thoát khẩn cấp bí mật.”

Hai người từ bí đạo chạy ra toà án, đó là lộ tuyến Eugene cung cấp cho Aslan. Lưu Bình An nghiến răng nghiến lợi, căn bản chính là sớm đã an bài xong đường chạy trốn rồi nha. Mình thật sự là làm điều thừa.

Bên ngoài lối thoát đậu một chiếc xe thể thao bay loại nhỏ. Đó là xe của Aslan trước đây, hẳn là người nhà của hắn vì hắn mà chuẩn bị.

“Phụ thân và ca ca ngươi tin tưởng ngươi?”

“Đương nhiên, bởi vì ta là người nhà của bọn họ nha.”

Aslan thắt dây an toàn xong liền bắt đầu lái xe, nhưng rất nhanh từ kính chiếu hậu có thể trông thấy xe Quân bộ đuổi theo bọn hắn.

“Từ nơi này đường đi sân bay gần nhất là......” Lưu Bình An đã nhờ Connor chuẩn bị phi cơ loại nhỏ, chỉ cần có thể ngồi lên phi cơ chạy trốn tới hoang mạc, Aslan sẽ an toàn.

Thế nhưng, Aslan lại hoàn toàn lái đến hướng trái ngược.

“Ngu ngốc, ngươi muốn đi đâu? Đi lầm đường rồi.”

“Không đi nhầm.” Aslan mở TV internet trong xe, màn hình lập thể loại nhỏ lập tức xuất hiện dáng người một thiếu nữ. Khúc ca dao kỳ tích kia lập tức tràn ngập toàn bộ khoang xe.

Không rõ Aslan đến tột cùng là ý gì. Lưu Bình An nhìn thiếu nữ tươi cười mà ngẩn người, đó là MV Agnes quay năm trước.

“Nàng sẽ sáng tạo kỳ tích nga.” Thanh niên tóc vàng tự tin cong khóe miệng.

Tác giả có lời muốn nói: Các vị thân mến, giới thiệu vắn tắt văn chương nắm trong hòm thư. Mật mã tìm trong văn đi, lấy một mật mã cuối cùng làm chuẩn.