Phong Lưu

Chương 243: Mã tặc hung hãn

Một tiếng nổ ầm ầm, đột nhiên tường đá phía nam bị sập, tảng đá bay ra đụng trúng vào cư dân tập trấn và giang hồ hảo hán, khói bụi bay đầy trời.

Tiếp sau đó là tiếng bước chân cuồn cuộn của chiến mã, tiếng bước chân chiến mã nặng nề, tiếng quán tính của chiến mã không dừng lại kịp đụng trúng tường đá, tường đá vốn không thể lao qua, nhưng dưới lực trùng kích cường đại đã xuất hiện lỗ thủng, lỗ thủng đủ cho một người chui qua.

Mấy cư dân trong tập trấn vác cuốc xông lên, lập tức tiến về phía trước, mấy tay giang hồ hảo hán vung đại đao, sau đó có tiếng kêu la thảm thiết, tên mã tặc vừa lao qua khe hở bị đánh thành bánh thịt.

Chỉ trong chớp mắt đã có năm sáu mã tặc từ chỗ hổng xung phong liều chết xông qua, thiên quân vạn mã phía sau tiến lên như thủy triều.

Tình huống nguy hiểm, Đường Tiểu Đông quay lại quát lớn với sáu tên cận vệ:

- Ngăn lỗ hổng lại!

Lời còn chưa dứt, sáu tên cận vệ đã lao đi, lấy cung nỏ đặc chế đặc biệt từ trong túi, tay trái lấy những mũi nhọn lóe hàn quang.

Tiếng chiến mã hí dài, sáu con ngựa tiến vào thị trấn ngã xuống, làm cho kỵ sĩ ngồi trên lưng bị gãy chân dứt tay, nằm trên mặt đất rên rỉ thống khổ.

Một đám cư dân tiến lên, cầm loạn côn đánh xuống, làm cho tên mã tặc đang bị thương bị đánh

Sáu thiếu niên cận vệ lãnh huyết tiến lên, bọn họ dùng tốc độ nhanh đến dọa người, những tên mã tặc này còn chưa ngã xuống đất, đã bắn ra ba lượt tên, bắn trúng hơn mười thớt chiến mã đang lao tới.

Cự ly gần chính là thời cơ tốt nhất để pht huy uy lực cao nhất của cung nỏ, những tên mã tặc này dừng đột kích bằng cường cung, một ít cư dân và hảo hán giang hồ trốn kịp vào tường đá, một lần nữa vùng lên.

Sáu thiếu niên lãnh huyết dùng tốc độ dọa người nhét tên vào, hơn nữa Lôi Mị chạy tới, liên tiếp ném ra mấy quả Kinh Thiên Lôi, tiếng nổ ầm ầm chấn mã tặc người ngã ngựa đổ, loạn thành một đoàn.

Bọn họ ngăn chặn công kích điên cuồng của mã tặc, để tranh thủ thời gian cho mọi người gia cố tường đá, tăng khả năng phòng ngự.

Uy lực của Kinh Thiên Lôi còn không bằng một phần mười của lựu đạn quân dụng, nhưng lại có hiệu quả uy hiếp rất kinh người, Đường Tiểu Đông âm thầm hối hận, sớm biết đám thổ lôi đó có uy lực không lớn, nhưng lực uy hiếp lại quá mạnh mẽ.

Hiện tại đã không kịp nũa, chờ đánh xong trận này mới có thời gian hối hận, những tên mã tặc này hung hãn dị thường, có thể bảo vệ mình hay không đã là một vấn đề lớn.

Thế công của mã tặc vô cùng hung ác, bất kể thương vong mà tấn công điên cuồng, Trung Hoa Đường phòng thủ hai mặt, hai mặt đó đã không thể thủ được nũa, mã tặc tiến vào tập trấn, đành phải cận chiến, song phương hỗn chiến với nhau thành một đoàn, phi thường khốc liệt.

Phía tây, hơn mười hảo hán giang hồ đang điên cuồng huy động đao kiếm chém giết, những tên mã tặc này lúc ở trên ngựa thì lợi hại, nhưng bộ chiến làm sao có thể là đối thủ của các hảo hán giang hồ, nếu không phải dựa vào nhiều người, chỉ sợ đã bại vong nhanh chóng.

Làm cho Đường Tiểu Đông cảm thấy hứng thú chính là, trong đám hảo hán giang hồ này, có ba người phi thường lợi hại.

Một người có thân hình cao lớn, là một hòa thượng da thô đen, cầm trong tay đôi Nhật Nguyệt Thiết Luân tung bay lên xuống, mỗi lần thiết luân rời tay, đều lấy đi một sinh mạng.

Chắc hắn phải giết rất nhiều người mới có thể điều khiển thiết luân được như thế, thiết luân phát ra tiếng gào thét, từng tia máu bắn ra xung quanh, khiến trái tim kẻ khác lạnh giá.

Một người có vóc người cao gầy, là một trung niên nhân có sắc mặt tái nhợt, thân hình chớp động, Thanh Phong bảy xích trong tay du động như rắn, mỗi lần đánh ra một kiếm, đều có tia máu bắn ra.

Hắn không chỉ có thân pháp quỷ dị, kiếm pháp cũng vô cùng hung hãn độc ác, không người nào dám tiến đến gần hắn trong một trượng.

Người còn lại là một hán tử cường tráng cao lớn, có râu quai nón, trên tay cầm một thanh Nguyệt Long Đao, mỗi lần ra tay giống như trăng tròn, trăng tròn bay lượn, mã tặc xung quanh hắn kêu thảm rồi ngã xuống.

Loan đao trong tay của hắn nhanh như sấm vang chớp giật, hung ác độc địa, sắc bén, bá đạo, có hơn hai mươi thi thể mã tặc nằm dưới chân hắn.

Cộng thêm kiếm pháp đột kích của Lôi Mị, Đường Tiểu Đông và sáu cận vệ lãnh huyết công kích độc ác, mãnh liệt, mỗi một kích là một tên mã tặc phải chết.

Tình hình của hướng nam cũng không quá lạc quan.

Phòng thủ ở phía tây là bạc nhược nhất, chỉ còn lại hơn mười một người phụ trách bảo hộ, đó là bảo tiêu và những anh hùng hảo hán có võ công của Trung Nguyên.

Hơn nữa, mã tạc cũng tập trung công kích nơi này vì biết nó là nơi yếu nhất, binh lực càng lúc càng nhiều, hơn nữa cũng không thiếu cao thủ.

Lôi Vân Phượng rơi vào trong vòng vây khốn của ba hán tử to lớn, khổ chiến cật lực. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Nàng tóc tai bù xù, vẻ mặt đầy mồ hôi, thở hồng hộc, xiêm y trên người còn bị đao kiếm cắt thành mấy lỗ, lộ ra da thịt trắng như tuyết, chuyện này cứ tiếp diễn như thế, tình hình càng lúc càng không tốt.

Mà mấy cao thủ tinh anh vừa đi qua tiếp viện cũng lâm vào khổ chiến, mỗi người phải chiến đấu với năm sáu địch thủ, người khác đều có hai ba tên mã tặc vây quanh, song phương loạn chiến hỗn loạn thành một đoàn, tràng diện phi thường thảm thiết.

Những tiếng rống giết kinh thiên động địa kèm theo tiếng vũ khí va chạm với nhau, thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng hét thống khổ thê lương, còn có vài người bị thương đang rên rỉ trong thống khổ.

Bên ngoài tập trấn gót sắt ù ù, mặt đất rung chuyển, tiếng vó ngựa không dứt, các tên mã tặc như phô thiên cái địa, cầm vũ khí trong tay tiến lên cuồn cuộn, không ngừng vượt qua tường đá, gia nhập chiến đấu.

Nếu để cho mã tặc đột kích và chém giết sạch những người đang bảo hộ ở phía nam tường đá, chỉ cần mặt nam thất thủ, thì việc bảo vệ ba mặt khác đã trở nên vô dụng.

- Mặt nam, nhanh, trợ giúp mặt nam!

Lôi Mị khẽ kêu lên, dẫn đầu xông tới, sau đó là hai vị trưởng bối Tần gia lao theo, Đường Tiểu Đông cũng lệnh cho sáu tên cận vệ tiến lên trợ giúp.

Tiền Tam là một cao thủ võ học vô cùng lợi hại, sáu người phía sau đều là cỗ máy giết người vô cùng độc ác, gia nhập vào chiến đoàn, sau đó là tiếng mã tặc kêu thảm thiết và ngã xuống.

Lôi Mị cầm trường kiếm trong tay, nàng chém giết hai tên cường địch đang vây công Phượng Cô Cô, giảm áp lực cho nàng, tinh thần của Lôi Vân Phượng đại chấn,

trường kiếm trong tay giương lên, chiêu chiêu sát thủ.

Vừa rồi bị ba tên cường địch áp chế, có tâm mà không có lực, đã sớm nghẹn một bụng, hiện giờ đem toàn bộ tức giận phát tiết lên người của địch thủ trước mặt.