Ánh mắt lạnh lùng của Cố Hành Sâm nhìn về phía khuôn mặt ngây dại kia , giọng nói trầm mạnh không mang chút cảm xúc "Thiên Nhã , em đừng nói là đang ghen với cháu gái của anh chứ ?!"
Nhậm Thiên Nhã toàn thân chấn động , sắc mặt khó coi cực kỳ , giống như bị hắn nói trúng tâm sự
Mới vừa rồi thật sự là cô có chút ghen tức với Cố Niệm Kiều ! Hơn nữa vẫn còn rất để ý chuyện đó !
Bây giờ nghĩ lại thấy mình thật điên rồ . Bọn họ là có quan hệ máu mủ đó nha
"Em đi vào toalet một tý" Nói xong Nhậm Thiên Nhã cũng vội vã đi , bóng lưng xem ra hết sức thảm hại
Thật là đáng sợ mà !
Niệm Kiều oán thầm , người này chính là không thích nữ nhân kia , không thích tính cách cả ghen của cô ấy , rõ ràng cố tình bắt mình làm bia đỡ đạn , thật đúng là mưu mô nham hiểm . Hàaa...!
Cố Hành Sâm quay lại nhìn Niệm Kiều , ánh mắt thâm trầm "Cháu nói loạn cái gì đấy ?! Bữa cơm cuối cùng ?!"
Niệm Kiều ngượng ngùng nhìn hắn "Đó là do vị hôn thê của chú tìm tôi ra đây"
"Thế cô ấy nói gì thì cháu làm đấy à ?!" Cố Hành Sâm tỏ vẻ không vui , giọng nói cũng có chút nóng nảy . Hắn không biết tại sao khi nghĩ đến việc Niệm Kiều hẹn mình ra ngoài là vì Nhậm Thiên Nhã , đáy lòng của hắn gần như muốn tức điên lên !
"Tại sao chú lại hung dữ với tôi như vậy ?! Cô ta là vị hôn thê của chú , sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn . Chú trốn tránh cô ta là có ý gì ?!" Niệm Kiều nổi giận , người này ngay cả dạy dỗ người khác mà cũng phải độc tài ?!
Cố Hành Sâm nhìn chòng chọc Niệm Kiều , ánh mắt sắc bén kia cứ như bức vào chỗ sâu nhất đáy lòng Niệm Kiều "Cháu hy vọng chú cùng cô ấy thường xuyên gặp mặt , để kết hôn sớm một chút chứ gì ?!"
Niệm Kiều bị lời nói của hắn vùi lấp đến tức chết , thật ra hắn phải là người hiểu cô nhất !
"Ai nói chú là tôi hy vọng chứ . Chú biết rõ người nào muốn làm cô dâu của chú , thì tôi sẽ hận đến muốn bóp chết mà !" Trong lúc tức giận , Niệm Kiều vô tình la to lên
Cố Hành Sâm đảo mắt nhìn một vòng chung quanh , thật may là không ai nhìn sang
Niệm Kiều cũng ý thức được giọng của mình quá lớn , đuối lý cúi đầu , xoắn các ngón tay của mình vào nhau
"Cháu nhớ về sớm một chút , chú đi trước đây" Dứt lời Cố Hành Sâm đứng dậy
"Ơ —— chú đi rồi cô ấy ra đây , tôi ăn nói thế nào ?!" Niệm Kiều cong môi nắm lấy áo của Cố Hành Sâm
Bộ dáng kia từ xa nhìn lại , có thể hình dung được là cô đang làm nũng cùng Cố Hành Sâm
Cố Hành Sâm nhìn Niệm Kiều , ánh mắt dần dần mềm nhũn , tính cách của con bé này vẫn như một đứa bé ! Chẳng qua là hắn nghĩ không ra , một đứa bé thì sao lại có thể cố chấp với loại tình cảm chú cháu như thế ?!
"Nếu cô ấy ra đây , cháu cứ nói theo tình hình thực tế đi"
"Hả ?!"
"Nói chú chuồn mất" (Haha , thiệt sợ ông chú này luôn)
Niệm Kiều :". . . . . ."
Khi Nhậm Thiên Nhã đi ra , thì nghe Niệm Kiều nói do công ty có việc gấp , nên Cố Hành Sâm chạy trở về
Mặc dù trong lòng Nhậm Thiên Nhã hiểu rõ việc Cố Hành Sâm không muốn gặp mình , nhưng để giữ thể diện , cô chỉ giả vờ như không biết
Trở về biệt thự trong lòng Niệm Kiều buồn phiền cực kỳ , nhất là khi thấy tờ báo trên bàn , cô liền cầm lên hung hăng xé nát , sau đó ném vào thùng rác !
Dì Trần nhìn thấy bộ dạng cô nổi giận , không khỏi hỏi :"Cô chủ , cô làm sao vậy ?! Người nào chọc cô tức giận ?!"
"Không thích người ta mà còn muốn kết hôn , tôi thấy tên khốn trong tờ báo kia thật là đầu óc bã đậu !" Niệm Kiều tức giận , hoàn toàn quên mất người bên cạnh chỉ là người giúp việc , chứ không phải bạn hữu của mình
"Hả ?!" Dì Trần trợn mắt há hốc mồm , tên khốn trong tờ báo ?! Đầu óc bã đậu ?!
Niệm Kiều chợt giật mình , xoay đầu lại nhìn dì Trần cười cười :"Dì Trần , về sau dì cứ gọi tôi là Niệm Kiều được rồi , cơm tối chúng ta ăn cái gì vậy ?!"
Nói không chừng dì này là do Cố Hành Sâm phái tới để theo dõi mình , vì thế phải kín miệng một chút mới được ! Nếu Cố Hành Sâm mà biết mình nói hắn đầu óc bã đậu thì coi như mình tiêu đời !