Mọi người trong lòng tự nhủ đồ ngu kia, nhà ngươi đã bao giờ gặp nam nhân sinh con chưa, đến đây phá đám phải không!

Nghiêm Tín Triệt vòng tay ôm lấy Thanh Đồng “Đồng nhi mệt rồi hả?”

Lắc đầu, ảm đạm “Mộng La tỷ tỷ, Đồng nhi là nam, không thể sinh con.”

Nháy mắt “Nam như thế nào không thể sinh, cửa hàng hai ngày trước vừa mang cho Tân Vượng Hãn hơn mười trượng vải!”

Ba Mộc tại bên cạnh không ngừng gật đầu “Đúng đấy, là ta tự mình đưa đi!”

Thanh Đồng con mắt lập tức liền sáng, Nghiêm Tín Triệt tâm cũng động, “Tân Vượng Hãn?”

“Đúng rồi, nghe nói hắn cũng cưới nam nhân, ăn một loại thảo dược gì đó, có thể sinh con rồi!” Khẳng định!

“Thật sự sao? Triệt Triệt, thật sự sao?” Khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn “Ta đây cũng có thể sinh Bảo Bảo rồi!”

Trước kiềm chế tâm tình kích động, tựa như trấn an vỗ vỗ bờ vai của hắn, xoay mặt nhìn về phía Thất trưởng lão “Thất thúc, thật sự có thảo dược như vậy sao?”

Thất trưởng lão làm nghề y, trên đời này nếu hắn nói bệnh không tốt, vậy người này nhất định phải chết không thể nghi ngờ, hết thuốc chữa.

Rít một điếu thuốc, phả ra khói “Có, gọi là Tân sinh hoa, vài năm trước khi đến lâu đài ta đã thấy!”

“Xú lão đầu vậy mà ngươi không nói!” Thanh Đồng giơ chân, làm hại chính mình hơn mấy tháng ăn không ngon ngủ không ngon đấy!

“Ngươi ranh con lại không nói với ta!” Thất trưởng lão trừng mắt!

“Ngươi! Ngươi nhanh đi tìm dược cho ta! !” Nhảy lên cái bàn nhảy nhảy nhảy!

Quay đầu! “Không, vì cái gì lão đầu tử ta đây phải đi! Không đi!”

“Ngươi! Xú lão đầu!”

“Hừ!” Tiếp tục hút thuốc.

Một đầu vùi vào trong ngực Thất nương “Ô ô, Thất Nương, hắn không thương Đồng nhi! Ngươi nhanh đi tịch thu tẩu hút thuốc của hắn!” Lăn qua lăn lại, khóc!

“Ai ôi!!! Ai ôi!!! ” Vỗ nhẹ hắn, ánh mắt hất lên “Ngươi còn không mau đi hái thuốc cho hài tử!”

Thất trưởng lão tức thì liền yên lặng, dụi thuốc “Không phải ta không muốn đi, hoa chỉ có tháng mười mới nở, ta hiện tại đi cũng vô ích ah.”

Thất Nương xuất ra khăn lau nước mắt cho Thanh Đồng “Tháng mười mới nở ah, không khóc không khóc!”

“Vậy ngươi nói hắn nhất định phải hái cho ta!” Tiếp tục lăn qua lăn lại.

Còn không hái được sao – . –

“Hảo hảo hái cho Đồng nhi, nghe thấy chưa!” Lại vung qua một đạo ánh mắt.

Thất trưởng lão kêu rên, thời gian này làm thế nào trôi qua đây! ! Nguồn :