Nợ Âm Khó Thoát

Chương 272: Gương mặt trên xà nhà

Phải biết điều kiện khi hương hỏa gần như đều thống nhất, thứ gọi là Thiên Địa Quân Thân Sư, đại diện cho năm điều cần phải tôn kính trên thế gian.

Thiên Địa không cần giải thích nhiều nữa, một là kính Trời, hai là kính đất, ba là kính vua, bốn là hai người thân sinh ra mình là bố và mẹ, năm là ân sư dạy dỗ mình.

Đạo gia cũng công nhận điều đó, mà thường thì, hương hỏa như vậy đại diện cho tin đạo, nhưng bây giờ khiến tôi không tin nổi là, bên trên hương hỏa, lại không kính Thiên Địa Quân Thân Sư?

Vậy thì bọn họ đang tín đạo gì?

Mắt tôi nhìn chằm chằm vào hương hỏa, muốn tìm thấy manh mối gì đó từ bên trên, nhưng rất lâu sau, lại phát hiện, căn bản chẳng có gì.

Nói chính xác hơn, là cả căn phòng này chỗ nào cũng kì lạ, bên trên hương hỏa, kì lạ nhất chính là không có Thiên Địa Quân Thân Sư, sau đó là những linh vị tổ tiên chỉ khắc số thứ tự.

Bỗng lúc này, tôi cảm thấy cổ mình lành lạnh, theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn.

Chính lúc ngẩng đầu lên, tôi nhìn thấy trên xà nhà đen sì, xuất hiện một gương mặt người kì dị, trái tim tôi bỗng chốc như bị bóp nghẹn.

Giây tiếp theo, gương mặt người đã biến mất, cứ như chưa từng xuất hiện qua.

Tôi nắm chặt lá bùa trong tay, không biết giây tiếp theo thứ đó sẽ xuất hiện ở chỗ nào, cho nên hiện tại tôi không dám chậm chạp.

Lòng tôi lại càng thêm kinh ngạc, trong phòng thờ, không ngờ lại có thứ không sạch sẽ?

Còn cả một điểm bất thường nữa, trong cả phòng thờ, hương hỏa là nơi vượng nhất, cũng là nơi an toàn nhất trong một căn nhà, nơi thánh thần ngự trị không thể nào tồn tại thứ không sạch sẽ mới đúng.

Dù sao tổ tông đều sẽ bảo vệ đời sau của mình, nhưng gương mặt kì dị vừa rồi thì là thế nào?

Chắc chắn có tồn tại trong này,tôi tuyệt đối không nhìn nhầm.

Tí tách! Tí tách! Tí tách!

Đang lúc chìm vào suy nghĩ, bỗng trong phòng vang lên một âm thanh rất nhẹ, giống như âm thanh của dịch thể đang rỏ giọt xuống dưới đất.

Tôi vội vàng đưa mắt nhìn về phía phát ra âm thanh, nhưng lúc này lại phát hiện, tôi không thể xác định đúng phương hướng phát ra âm thanh đó?

Tôi quay mạnh người lại, muốn tìm bằng được, nhưng lại không thể xác định, lòng tôi bỗng cảm thấy hoài nghi, trong tay lấy ra một lá bùa Liệt Hỏa.

Mặc dù trong phòng có nến, nhưng tôi cảm thấy ánh sáng không đủ, không đủ để tôi nhìn thấy nhiều thứ hơn.

Bùa Liệt Hỏa bay lên tạo thành một vòng lửa, bay lơ lửng trên không trung, ngọn lửa lập tức chiếu sáng cả căn phòng.

Khi ngọn lửa bùng lên, tôi lại lần nữa nhìn thấy gương mặt người, chỉ có điều cảnh tượng trước mặt đã càng thêm quái dị, cả người treo ngược trên xà nhà, mái tóc dài xõa xuống dưới đất.

Gương mặt quái dị đó máu me đầm đìa, biểu cảm còn hung ác hơn cả lúc trước, lúc này, máu tươi đang men theo những sợi tóc, không ngừng rỏ ‘tí tách’ xuống dưới đất.

Những âm thanh ‘tí tách’ khiến đầu óc người nghe tê dại, nhưng trên gương mặt máu me be bét đó giờ đây lại treo một nụ cười kì dị, đôi mắt nhưng cá chết trôi đang nhìn tôi trân trân.

Da gà toàn thân tôi đã dựng đứng hết lên, tôi không dám do dự, bùa Phá Sát trong tay bay thẳng về phía đó.

- Bùa Phá Sát, tật!

Bùa Phá Sát bay lên, hóa thành một dòng lưu quang, bắn ra, nhưng giây tiếp theo, con quỷ đang treo lơ lửng trên xà nhà bỗng không cánh mà bay.

Không sai, dùng một tốc độ nhanh như chớp, đến cả tôi cũng chưa kịp phản ứng, thứ đó đã hoàn toàn biết mất trước mắt tôi.

Thấy vậy, lòng tôi nghẹn lại, bởi tôi phát hiện, chỉ cần thứ đó biến mất, tôi sẽ không thể tìm thấy bóng dáng nó ở trong căn phòng này nữa.

Nó trốn ở nơi nào? Căn phòng cũng không lớn, nhìn kỹ, cũng không có chỗ nào thích hợp để trốn.

Không tìm thấy nó, tôi bèn đi lên trước hai bước, ngồi xổm xuống quan sát mặt đất, đây là nơi lúc trước nó treo ngược đầu xuống, cũng chính là chỗ xuất hiện một vũng máu tươi.

Có nghĩa, vừa rồi nó xuất hiện, là sự thật, chứ không phải ảo giác.

Lòng càng thêm nặng trĩu, như vậy, chứng minh, thứ này không dễ đối phó.

Đêm nay đã sớm an bài không phải là một đêm trôi qua dễ dàng, tôi hiện tại cũng đại khái đoán ra, ông nội của Trúc Tẩm Ngưng để tôi ở lại căn phòng này, chính là muốn tôi một mình đối diện với thứ đó.

Nếu đã vậy, đương nhiên không phải là thứ dễ đối phó, bằng không cũng quá dễ dàng cho tôi rồi.

Tôi đi quanh căn phòng một vòng, vẫn không phát hiện bóng dáng thứ đó, nhưng trong này căn bản không có chỗ nào có thể ẩn trốn?

Trong lòng đầy nghi hoặc, đột nhiên nhớ tới vị trí lần đầu tiên nhìn thấy nó, nghĩ đến đây, tôi ngẩng đầu lên, nhìn về phía xà nhà.

Trên xà nhà có vài phù văn kì lạ, là gì thì tôi cũng không hiểu.

Trong lòng lại đang nghĩ, liệu thứ đó có trốn trên xà nhà không? Nghĩ đến điểm này, tay tôi xuất hiện một lá bùa Phá Sát, lá bùa bay thẳng lên xà nhà.

Thình!

Khi bùa Phá Sát chạm vào xà nhà, phát ra một âm thanh chói tai.

Ngay sau đó, đồng tử tôi hơi co lại, bởi tôi phát hiện, trên xà nhà, đang chảy ra từng hàng máu tươi đen sì.

Trên xà nhà lại tuôn ra rất nhiều máu, tôi rất khó hiểu, tôi không biết đó rốt cuộc là thứ gì.

Xà nhà chảy máu?

Xà nhà sao lại chảy được máu? Lẽ nào, trên xà nhà thật có thứ gì sao? Nhưng từ dưới góc nhìn của tôi, căn bản không thể nhìn ra thứ gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm xà nhà vẫn đang tuôn ra rất nhiều máu.

Còn về việc trên xà nhà có gì hay không, tôi căn bản không thấy được, hiện tại nhìn kỹ một chút, nếu nói ở trong này còn không gian có thể ẩn náu, vậy chắc chắn chỉ có xà nhà kia rồi.

Xà nhà, là một vị trí rất quan trọng trong phong thủy, xà nhà không đè cung, câu này vẫn thường hay nghe người ta nhắc đến.

Giải thích đơn giản một chút, nghĩa là sắp xếp cả căn phòng thành hình dáng cửu cung các, mà xà nhà thì không được đè ở giữa cửu cung các.

Như vậy sẽ chèn ép vận phí của cả nhà, khiến vận khí trong nhà không có tác dụng cho người trong ngôi nhà ấy.

Đương nhiên, còn nhiều những thứ khác nữa nhưng tôi không biết, còn một cách nói khác, thực ra trên xà nhà là nơi trú ngụ của thần, cho nên không được nằm ngủ dưới xà nhà, hoặc là treo gì đó lên xà nhà, dù sao cũng có rất nhiều cấm kị.

Vì vậy, hiện tại khi nhìn thấy thứ trên xà nhà, tôi bắt đầu cảm thấy tò mò, muốn nhìn xem rốt cuộc trên xà nhà có thứ gì.

Nhìn ngang liếc dọc một lúc, tôi bỗng thấy, ở một bên, còn có một cái thang.

Đây là loại dùng trúc ghép lại đơn giản thường thấy ở thôn quê, nhưng loại trúc này rất chắc chắn, tôi trực tiếp di chuyển cái thang tới, sau đó từ từ bước lên trên.

Nếu xà nhà đã có vấn đề, vậy tôi muốn xem xem, trên đó có gì?

Nếu ông nội và bố của Trúc Tẩm Ngưng đều là người tu luyện, vậy chuyện đơn giản như vậy bọn họ sẽ không phát hiện ra sao? Căn bản không thể nào, cho nên nói, bọn họ ngay từ lúc bắt đầu đã biết trên xà nhà có gì đó, nhưng lại không để ý?

Lẽ nào, chuyện này vốn dĩ có liên quan với bọn họ sao?

Giải thích này mặc dù chỉ là phán đoán của tôi, nhưng cũng tạm chấp nhận được, tôi ngẩng đầu lên nhìn, càng lúc càng gần xà nhà hơn rồi.

Hiện tại, trên xà nhà vẫn không ngừng tuôn ra những dòng máu tươi, trên đó, sẽ có thứ quái quỷ gì?

Lòng tò mò của tôi đã bị kích thích đến cực điểm, từng bước từng bước đi lên bên trên.

Bởi lúc nào tôi cũng phải chuẩn bị sẵn trong tư thế chiến đấu, nên tốc độ khá chậm.