La Vĩ Thanh nhìn chằm chằm thiếu nữ áo trắng ngồi

đối diện với ánh mắt không chút dâm tà, nhưng có thừa sự quái dị. Gã

nghiêng đầu bình luận với Vũ:

- Tôi nhìn đi nhìn lại, vẫn là một tiểu cô nương chưa đến 20 tuổi. Có

lẽ cái lão Bạch Cổ Văn kia xuyên tạc a.

Vũ định trả lời nhưng nhìn ánh mắt bất thiện của Thái cô lườm La Vĩ

Thanh hắn bèn rụt lưỡi lại, thành ra ho khan một tiếng.

Tên La Vĩ Thanh này có một cái cố tật là cực kì vô duyên với nữ nhân.

Thậm chí, từ khi biết gã đến nay, chưa có một nữ nhân nào gặp gã mà

không phát sinh ẩu đả.

Vũ cũng không dám bình luận, vội chuyển đề tài:

- Khi nãy Vũ tôi bị nộ khí xung tâm mất cả kiểm soát, làm một số việc

ngoài ý muốn. May sao được Thái cô nương đề tỉnh trong lúc khẩn yếu.

Tôi xin cảm ơn.

Thiếu nữ gọi là Thái Cô kia cũng không trực tiếp trả lời mà hỏi lại:

- Ông Vũ hiển lộ thủ đoạn phi thường. Ắt hẳn là có đại sự muốn làm.

Chẳng hay là việc gì?

Vũ nghe Bạch Cổ Văn dịch lại, vừa định lựa lời đưa đẩy, bỗng thấy một

chút quái dị.

Vũ cũng là người rèn luyện dị năng.

Dị năng thực ra là khả năng cảm nhận và điều chỉnh cơ thể tạo ra những

trường lực đặc biệt mà khoa học thường thức chưa nghiên cứu đến. Những

trường lực đó sẽ tác động đến vật chất, không gian thực và tạo thành

những hiệu ứng đặc biệt gọi là Thuật.

Trong tổng khối lượng Vũ trụ, vật chất và những lực tác động vật lý mà

con người biết đến, tính toán được chỉ chiếm có 10%.

90% còn lại các nhà khoa học thông qua những phép tính vĩ mô mà tính

toán ra sự tồn tại của chúng nhưng không thể biết đó là cái gì, cũng

không thể hiểu được bản chất của nó. Nên gọi chung là Vật Chất Tối.

Vật Chất Tối là một khái niệm cũng không rõ ràng, Các nhà khoa học đã

đưa ra hàng trăm giả thiết về nó.

Đó có thể là những thế giới khác song song với chúng ta giống như

những trang sách xếp chồng lên nhau trong một quyển sách vĩ đại. Và vì

là " song song " nên vũ trụ của chúng ta không có điểm chung, nên các

công thức, vật chất của thế giới này không liên quan gì đến thế giới

kia dẫn đến việc khoa học hiện nay không sao tìm hiểu được.

Đó có thể là những trường năng lượng hoàn toàn độc lập với những lực

hấp dẫn, điện từ trường hay các loại sóng điện tử mà khoa học đã biết

đến. Tuy nhiên chúng lại có một chút tương tác, gây ra một số hiện

tượng siêu nhiên dẫn đến làm thay đổi khối lượng của Vũ trụ trong các

tính toán vật lý.

Hàng trăm giả thiết, nhưng đều có một thống nhất, đó là khoa học của

con người còn rất rất lâu nữa cũng chưa tìm hiểu hết được 10% thế giới

vật chất mà chúng ta đang sống, chứ chưa nói gì đến 90% Vật Chất Tối

nằm ngoài trí tưởng tượng kia.

Do đó, các nhà khoa học cũng đi đến một thống nhất, đó là xếp các hiện

tượng siêu tự nhiên, khả năng ngoại cảm hay một số năng lực không thể

dùng khoa học hiện đại giải thích vào chung thành một dạng Năng Lượng

Tối và các ứng dụng của nó.

Cũng chính từ lúc các nhà khoa học công bố những tính toán cho thấy sự

tồn tại của Vật Chất Tối và Năng Lượng Tối kia, cũng là lúc các hiện

tượng siêu nhiên, dị năng chính thức được hầu hết các quốc gia nghiêm

túc nhìn nhận.

Các chính phủ đã không còn coi những trường hợp dị năng, ngoại cảm,

siêu năng lực là những trò mê tín, lừa bịp cần giấu diếm, dập bỏ đi

nữa.

Mà tìm cách kiểm soát, lập thành những cơ quan độc lập, bí mật nghiên

cứu về những khả năng phi thường có được từ việc sử dụng những năng

lượng, vật chất đặc biệt ấy.

" Hiệp Hội Nghiên Cứu Các Hiện Tượng Cận Tâm Lí " của Trung Quốc, "

Liên hiệp khoa học công nghệ tin học ứng dụng (UIA) " của Việt Nam hay

các cơ quan tương tự của rất nhiều quốc gia khác đều được công khai

thành lập, nghiêm túc nghiên cứu về các hiện tượng siêu nhiên.

Và trong đó, Những nhà ngoại cảm, những người rèn luyện dị năng chính

là những người có thể cảm nhận, tạo ra hay điều khiển ( dù chỉ là một

phần rất rất nhỏ) những Năng Lượng Tối siêu nhiên kia.

Vũ cũng là một người có dị năng. Mà dị năng của hắn lại là khả năng

kiểm soát và tạo ra một số hiện tượng điện từ nên những biến đổi dù

rất nhỏ của nhân điện hay sóng não của những người, vật xung quanh hắn

đều có thể cảm ứng được. Những thông tin đó so với hình ảnh, âm thanh

hay sờ nắm... còn nhiều và chi tiết hơn gấp trăm lần.

Mặc dù thời gian luyện tập không dài, hơn nữa trí năng của Vũ cũng có

hạn, không phải là loại siêu cấp thiên tài trong sách truyện nên đa số

các thông tin, tín hiệu mà hắn cảm nhận được chỉ là biết mà không

hiểu.

Kiểu như một đứa nhóc 5 tuổi đọc một bản báo cáo bằng 200 thứ ngôn ngữ

ngoài tiếng mẹ đẻ vậy.

Nhưng thường thì hắn có thể thông qua những tín hiệu, những biến đổi

cực nhỏ đó để hình thành được một số cảm giác về sự tồn tại, hoạt động

thậm chí là nếu đối phương xoay chuyển ý nghĩ, dao động tâm lý... cũng

có thể đưa đến những tín hiệu khác thường có thể nhận biết được.

Lần này Vũ giật mình chính là bởi những tín hiệu, thông tin mà hắn

nhận được từ Thái Cô là rất ít, ít đến mức trong tâm thức hắn dường

như xuất hiện một mảng màu đen che phủ lấy Thái Cô trong đó khiến hắn

mặc dù đang ngồi đối diện Thái Cô, nhưng vẫn có cảm giác là nhìn không

thấy gì.

Vũ không khỏi thốt lên:

- Quả nhiên là Thái trong Thái Cực. Cực tiên sinh võ công đã kinh

người, mà Thái cô nương đạo thuật lại càng tinh thâm. Vũ tôi tới Trung

Quốc truy tầm đại đạo quả nhiên là đi đúng đường lớn, mở mang tầm mắt.

Bạch Cổ Văn biết tiếng Việt nên La Vĩ Thanh không cần dịch lại, chỉ

bĩu môi nói thầm với Vũ:

- Tôi thấy nếu lão họ Bạch nói đúng, thì cô ta không phải là Thái

trong Thái Cực, mà là Thái trong Biến Thái thì có.

Vũ mặc kệ La Vĩ Thanh cợt nhả. Khi nãy Thái Cô đã hiển lộ đạo thuật ẩn

giấu gần như tất cả các thông tin của bản thân khiến tiếu ý của Vũ bay

sạch không còn một chút.

Đừng đọc mấy truyện tu tiên nói thuật ẩn thân là một tiểu thuật dễ học

dễ thi triển.

Đối với người tu luyện dị năng đạo thuật mà nói, mấy cái chiêu thức

băng hỏa lôi phong gì gì đó chỉ mới là tiểu thuật nhập môn. Nhiều đứa

trẻ có dị năng bẩm sinh thậm chí có thể sử dụng được những thuật đó

trong lúc vô thức.

Rèn luyện thành thục theo phương pháp đúng đắn thì có thể phát huy

đến mức uy lực kì khủng khiếp, độc bá thiên hạ thì cũng chỉ là trung

cấp kĩ năng mà thôi.

Dù người đó có năng lực phi thường, dị năng luyện đến mức có thể hủy

diệt cả một tinh cầu thì cũng đều là dừng ở mức Thuật Pháp mà thôi.

Chỉ khi nào hiểu biết, cảm nhận sâu hơn đối với năng lượng, vật chất

thì mới có thể nắm được phần nào bản chất của năng lượng tối.

Hiểu được ý nghĩa của những thông tin, tín hiệu mà mình nhận được.Từ

đó tinh tế khống chế những tác động, biểu hiện của siêu năng lực theo

như ý mình.

Vậy mới chính thức bước vào cánh cửa Đạo Pháp.

Mà trong quá trình tu luyện Đạo Pháp mới thực sự biết được Ẩn Thân khó

đến mức nào.

Ví như con cáo khôn ngoan, nấp trốn thật kĩ, nín thở núp trong hang

khiến cho chó săn không nhìn thấy, không nghe thấy được. Nhưng cơ thể

vẫn phát ra mùi không sao giấu được mũi của chó săn nên bị phát hiện.

Người tu luyện Dị năng đạo thuật cũng vậy. Mỗi người lại thiên về một

vài loại hình năng lực riêng, do đó khả năng cảm nhận của người đó đối

với những tín hiệu, thông tin do loại hình năng lượng tương ứng đem

lại cũng rất chi tiết, rõ ràng hơn hẳn những người tu luyện hệ năng

lực khác.

Mà đồng thời, khả năng khống chế năng lượng, che giấu thông tin của

một người cũng chỉ đặc biệt hiệu quả đối với những năng lượng, tín

hiệu tương ứng với loại hình năng lượng mà người đó tu luyện mà thôi.

Tỉ như anh là người tu luyện băng hỏa dị năng, có thể khống chế chính

xác nhiệt độ cơ thể phát ra, không làm ảnh hưởng gì tới môi trường

chung quanh khiến các thiết bị dò tìm thân nhiệt không sao phát hiện

được. Thậm chí đóng băng cả tuyến mồ hôi ở dưới da tạo cho người ta

cảm giác là không gian chung quanh ko có " hơi người ". Thành công che

mắt những người bình thường, thậm chí là những người tu luyện cùng hệ

dị năng có khả năng cảm ứng kém hơn.

Nhưng khi gặp một người tu luyện dị năng cảm ứng âm thanh, người đó có

thể nghe được tiếng thở sâu trong lồng ngực của anh, cảm nhận được

tiếng tim đập thậm chí các mạch máu trong cơ thể vận động cũng tạo

thành những âm thanh ào ào như sóng biển mà ta nghe thấy mỗi khi áp

những con ốc biển lên tai.

Như vậy người đó có thể không nhìn thấy anh, không cảm giác được sự có

mặt của anh dù anh đứng ngay trước mắt họ. Nhưng họ lại nghe thấy được

sự tồn tại của anh một cách chính xác, không sao giấu được.

Bởi vậy nên mới nói thuật Ẩn Thân vô cùng khó khăn. So với mấy cái kĩ

năng kia còn khó hơn gấp bội.

Mặc dù Thái Cô thành công che mắt Vũ, nhưng vẫn tạo cho hắn một cảm

giác bị che phủ chứ không phải là " không tồn tại ". Điều này làm Vũ

càng kinh ngạc hơn.

Bởi nếu Thái Cô cùng tu luyện một loại năng lực giống hắn mà có tu vi

cao hơn, thành công Ẩn Thân trước hắn thì cũng không lạ.

Điểm đáng sợ của Thái Cô, là cô ta dứt khoát đem gần như toàn bộ tín

hiệu, trường lực do bản thân phát ra dấu đi hoàn toàn.

Muốn làm được vậy, trừ phi là Thái Cô tu luyện tất cả các hệ dị năng,

hoặc là cô ta nắm rất rõ những nguyên lý căn bản nhất liên quan đến

khả năng cảm nhận của con người.

Cả hai khả năng trên quả thực đều quá biến thái. Khiến Vũ không khỏi

kinh tâm động phách.