Tôn Kỳ hai tay siết chặt, hắn không dám đọc tiếp.
Hắn biết thông tin tiếp theo Cổ Đế để lại tất nhiên vô cùng trọng đại, liên quan đến đại bí mật Ma giới cùng đoạn lịch sử bị mất.
Thường có câu: biết càng nhiều, chết càng nhanh.
Chỉ mới nhìn bề ngoài đã biết chuyện này có dính líu đến Thất Thành và đại khủng bố, nếu như tiếp tục tìm hiểu sâu, không biết sẽ còn liên quan đến gì nữa.
Tôn Kỳ hiện nay thân trong hiểm cảnh, sống chết khó lường, nếu lại dính thêm bí mật này vào thân thì sợ không còn lối thoát.
Nên nhớ Cổ Đế năm đó đã là đỉnh cao Ma tộc, trong lịch sử dài dòng của Ma tộc cũng chưa ai đạt đến cấp độ của Cổ Đế, vậy mà Cổ Đế vẫn bị đại khủng bố kia bắt.
Còn hắn chỉ là một Tạo Thể cảnh nhỏ bé, làm sao có thể thoát được hắc thủ.
Thời gian quá lâu, đại khủng bố kia nhiều khả năng đã chết, nhưng mà ai biết được đại khủng bố có hay không truyền thừa.
Tôn Kỳ không dám đánh cược. Dính vào chuyện này chỉ sợ hắn chết chắc.
Tôn Kỳ lúc này vô cùng phân vân và lưỡng lự, nhưng rồi hắn chợt nhoẻn miệng cười.
Hắn sợ cái gì chứ? Không phải cùng lắm là chết hay sao? Mười ngày nữa bị đem ra xét xử nhiều khả năng hắn cũng bị giết, vậy thì việc gì phải sợ chết? Sao không thỏa mãn trí tò mò của mình, chết cũng không cần tiếc nuối!
Có những chuyện nhìn như phức tạp nhưng cách xử lý lại vô cùng đơn giản. Nghĩ thông điểm này, Tôn Kỳ cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Tôn Kỳ phóng ra thần thức đọc chữ trên tường:
Ta là Cổ Tự Vân, hiệu là Cổ Đế.
Ta là đệ nhất đế của Ma giới, thống ngự Ma tộc.
Tây đẩy lùi Thần tộc. Nam phá Yêu tộc. Đông định Hải tộc. Đưa Ma tộc đến đỉnh cao thời đại.
Ta chuẩn bị lực lượng, một lần hành động thống nhất Đại Thế Giới.
Đêm hôm đó, hắn đến tìm ta, nói với ta hắn là phụ thân của ta, ra lệnh cho ta ngừng tấn công và phải nghe lệnh hắn.
Buồn cười!!! ta chẳng lẽ không biết cha mẹ mình là ai, bọn họ chỉ là những Ma tộc bình thường, làm sao có thể là hắn.
Cho dù hắn có thật là phụ thân ta, thì đã sao? Ta là Cổ Đế, đệ nhất đế, ai có thể ra lệnh cho ta.
Ta và hắn cùng qua ba chiêu.
Bi ai thay! Ta hoàn toàn bị nghiền ép.
Ta thật sự không thể tin nổi. Ta là Cổ Đế. Ta sáng tạo ra hệ thống tu luyện, ta xây dựng hệ thống đan đạo, trận đạo, luyện khí…
Mọi văn minh của Ma tộc, đều có công của ta.
Ta là kẻ dẫn đầu mọi trào lưu, vì sao còn có kẻ còn mạnh hơn ta. Ta là kẻ mở ra con đường, nhưng phía cuối con đường đã có kẻ đứng đó. Chuyện này sao có thể?
Ta chấp vấn hắn.
Hắn nói hắn gọi Nộ Chiến Ma Tổ, ngoài hắn ra còn có sáu kẻ khác, gọi chung là Thất Ma Tổ.
Truyền thuyết xa xưa Ma Tổ dựng trời đất, sau đó Ma Tổ nằm xuống, thân hóa Ma giới. Từ thân thể Ma Tổ sinh ra bảy thực thể sống đầu tiên, chính là Thất Ma Tổ.
Thất Ma Tổ chính là từ tinh hoa của Ma Tổ mà sinh, ứng mệnh phục sinh Ma Tổ. Nên bọn hắn nắm trong tay siêu cường thực lực.
Bọn hắn còn nói: Ma giới bất diệt, bọn hắn bất tử.
Ma linh thế hệ sau sinh ra đều bị bọn hắn tự nhiên áp chế nghe lời.
Sau đó không lâu, Thần tộc xuất hiện và tấn công.
Ma tộc lúc đó quá yếu ớt, liên tục bại trận, không hề có sức chống cự. Chỉ có thể dựa vào Ma giới đặc thù chốn chui chốn nhủi.
Bọn hắn bàn nhau cần tìm lối thoát cho Ma tộc. Vậy nên bọn hắn bắt đầu thử nghiệm.
Bọn hắn bắt ngoại giới sinh vật đưa vào Ma giới cùng Ma giới sinh vật lẫn nhau đồng hóa, mong tạo ra được lượng lớn tay chân phục vụ.
Kết quả rất khả quan, nổi bật nhất là ma thú, bọn chúng không ngừng thích ứng, sinh sôi và lớn mạnh.
Nhưng tốc độ phát triển của ma thú không kịp với sự tấn công của Thần tộc.
Bọn hắn cho rằng cần tạo ra một lực lượng cực mạnh đủ sức đấu tay đôi với Thần tộc, mới có thể xoay chuyển thế cục.
Bọn hắn nghĩ bọn hắn cần tạo ra những hậu thế kế thừa đặc tính của bọn hắn, tức là con cái trực hệ của bọn hắn.
Bọn hắn sau đó phát hiện một chủng tộc rất đặc biệt gọi là Nhân tộc, chủng tộc này tiên thiên yếu đuối nhưng khả năng học tập và phát triển rất mạnh.
Bọn hắn sau đó thông hôn với Nhân tộc và rồi những con lai ra đời, phần lớn là bị chết yểu, rất ít con lai sống đến tuổi trưởng thành.
Nhưng nếu có thể sống đến tuổi trưởng thành thì đều là tuyệt thế thiên tài. Trong đó nổi bật nhất chính là 73 huynh đệ bọn ta.
Ta đứng đầu, 72 huynh đệ phụng sự hiệu xưng Ma Hoàng.
Từ đây lịch sử Ma tộc bước sang trang mới, Ma tộc trở lên cường thịnh, đã không còn sợ các tộc khác.
Nhưng khi ta muốn thống nhất Đại Thế Giới, hắn đến ngăn cản.
Hắn nói thế giới này rộng lớn hơn ta nghĩ, trong Thần tộc có một tồn tại cực kỳ đáng sợ.
Tồn tại này có mục tiêu là triệt để tiêu hủy hoàn toàn Ma giới, nhưng mà tồn tại này không thể bước vào Ma giới, vì Ma Tổ đã chuẩn bị hậu chước nếu tồn tại này bước vào, Ma Tổ sẽ tự hủy cùng Đại Thế Giới.
Ma Tổ chính là cầm Đại Thế Giới ra làm con tin, mới ngăn bước tồn tại kia.
Tồn tại kia không thể bước vào nhưng có thể dụ bọn ta ra, ngày bọn ta toàn quân ra khỏi Ma giới, hắn sẽ vây diệt. Nếu như Thất Ma Tổ ra tay cứu, sẽ trúng kế tồn tại kia, hắn sẽ diệt cả Thất Ma Tổ. Nếu như không ra tay, Ma giới sẽ tổn thất cực lớn, muốn khôi phục là cực lâu, Thần tộc sẽ một lần nữa tiến đánh.
Tồn tại kia kế sách vẹn toàn, chỉ cần bọn ta ra ngoài, hoặc là sẽ một lần triệt để tiêu diệt Ma giới hoặc là sẽ dùng tiêu hao chiến khiến Ma giới hao mòn.
Vậy nên Thất Ma Tổ không thể ra khỏi Ma giới, bọn ta cũng không được.
Ha! Ha! Ha!
Lố bịch! Lừa đảo!
Ta cùng Thần tốc đã đánh trăm ngàn trận lớn nhỏ, chém giết đến thôn thiên địa ám, thực lực của Thần tộc thế nào ta không biết sao? Nếu như thực sự có tồn tại siêu cường, hắn đã sớm ra tay, còn chờ đến lúc Ma tộc phát triển cường thịnh như bây giờ sao?
Lừa dối! lừa dối! Rõ ràng là bọn hắn sợ ta lớn mạnh, chiếm quyền của bọn hắn.
Cứ cho rằng bọn hắn có thể bất tử trong Ma giới, nhưng ra ngoài thì sao? Ma giới thành tựu bọn hắn cũng hạn chế bọn hắn.
Bọn hắn sợ một ngày ta thống nhất Đại Thế Giới, bọn hắn không còn độc tôn được nữa.
Lũ khốn nạn! Lũ ích kỷ!
Nếu như các ngươi có thực lực mạnh như vậy, vì sao còn nhìn Ma tộc chịu nỗi nhục áp bức ngàn năm? Vì sao các ngươi không hướng ngoại xâm chĩa mũi giáo? Mà quay giáo với chính Ma tộc của mình.
Theo lời ngươi thì ta còn là con của ngươi. Ngươi có thể đối xử với con mình thế sao?
Hắn còn nói cái gì mà đại kế Ma tộc, cái gì mà tất cả đang chờ đợi.
Bọn hắn đang chờ cái ngày gọi là Ngày Phục Sinh. Ngày mà Ma Tổ lại một lần nữa giáng lâm, ngài sẽ thống nhất Đại Thế Giới, dẫn theo quang minh quân đoàn càn quét vũ trụ, lật đổ ngai vàng.
Bọn Thần tộc cũng đang chờ, chờ cái gọi là Ngày Phát Xét. Ngày mà bọn hắn được trở về.
Thật quá lố bịch! Quá nhảm nhí!
Ma Tổ tạo ra vũ trụ này, chính ngài đã hy sinh thân mình để tạo nên Ma giới, các chủng tộc khác chỉ là những ký sinh bẩn thỉu. Ngài phục sinh thống nhất Đại Thế Giới còn dễ giải thích. Nhưng còn những lời sau thì hết sức vô lý.
Ngài vì sao dẫn theo quang minh quân đoàn? Ma Tổ sao lại liên quan đến quang minh? Ngài lật đổ ngài vàng của ai? Ngài đã sáng tạo ra vũ trụ, chính là chúa tể vũ trụ, còn có ai ngồi trên ngai vàng, khiến ngài muốn lật đổ?
Vô lý! Vô lý! Quá vô lý!
Hắn muốn chiếm quyền của ta nên đã bịa ra câu chuyện hết sức vô lý để lừa gạt ta.
Một năm! Đã một năm trôi qua, từ ngày ta bị bắt.
Hắn thỉnh thoảng đến đây. Hắn nói chỉ cần ta đáp ứng, hắn sẽ thả ta ra, để ta lại làm Cổ Đế.
Thứ nhất: triệt tiêu kế hoạch xâm chiếm Đại Thế Giới và từ nay tuyệt đối không được nhắc lại nữa.
Thứ hai: súc sinh hóa Nhân tộc.
Thứ ba: mọi chuyện quan trọng phải báo cáo với bọn hắn trước khi hành động.
Ha! Ha! Ha! Hắn nghĩ ta là ai? Muốn điều khiển ta sao? Không bao giờ.
Mười năm sau! Hắn đôi khi lại đến nhìn ta. Hắn nói: hắn sẽ xây nơi đây thành một tòa ngục, giam giữ những ai có thể gây nguy hiểm cho Ma giới, hắn gọi nó là Hắc Thủy Ma Ngục.
Một trăm năm sau. Hắn chỉ đến nói với ta một câu: Ma tộc sẽ lãng quên ta, bọn hắn sẽ xóa đi đoạn lịch sử kia.
Ha! Ha! Ha! Lại là lừa gạt! dùng tiểu xảo này có thể lừa được ta sao?
Ta là Cổ Đế - Cổ Tự Vân. Ta đặt nền móng cho văn minh Ma tộc, ta bình định Ma giới, đánh đuổi ngoại xâm. Ma tộc làm sao có thể quên được ta.
Một ngàn năm sau, hắn đã không còn đến nữa.
Ba ngàn năm sau, ta tự mình gặm nhấm nỗi cô độc.
Ngươi vì sao không đến?
Ta đồng ý với ngươi. Ta đồng ý tất cả với ngươi. Hãy thả ta ra! Ta không thể sống tiếp với nỗi cô đơn này. Nó sẽ giết chết ta chết mất.
Bảy ngàn năm sau.
Ta đã quen với cuộc sống tại nhà mới. Ta có Mị Nguyệt là thê tử, nàng sinh cho ta hai đứa con, ta gọi chúng là: Bạch Hiên và Mị Hân.
Ha! Ha! Ha! Cuộc sống thế này còn gì tiếc nuối!!!
Mười ngàn năm sau.
Ta điên rồi sao?
Sao có thể coi cái bàn là thê tử của mình, còn gọi hai cái ghế là con. Đã thế còn đặt tên cho chúng.
Không được. Ta không thể bị điên. Ta cần làm gì đó để giữ tỉnh táo.
Nghiên cứu! đúng rồi! ta phải nghiên cứu.
Hợp Nhất cảnh không phải đỉnh cao. Ta cần mở ra cảnh giới mới, giúp cho ta mạnh hơn bọn Thất Ma Tổ.
Ta phải bắt đầu từ đâu?
Nhân tộc! đúng rồi, Nhân tộc!
Hắn trong lời nói rất e ngại Nhân tộc. Nhân tộc chắc chắn giấu đại bí mật.
Ta có một nửa huyết mạch Nhân tộc. Nếu ta có thể khai phá Nhân tộc huyền bí, ta sẽ lại một lần nữa bước lên đỉnh cao mới.
Thời gian đã qua bao lâu rồi? Ta đã không còn đếm nữa.
Thành công! Ta đã tìm ra manh mối.
Phải! chính là như vậy. Ta đã xây dựng cơ bản cảnh giới mới, chỉ cần thêm chút thời gian là hoàn thiện.
Thời gian… thời gian… Ta cần thêm thời gian. Chỉ cần thêm một chút nữa thôi.
Thời gian của ta đã hết! Ta vẫn không thể hoàn thành cảnh giới mới.
Ta chỉ có thể ngậm ngùi ra đi. Nhưng ta sẽ không để công sức nghiên cứu của ta lọt vào tay bọn chúng, ta dùng thủ pháp đặc biệt che giấu tất cả chữ viết, đồng thời phong ấn cửa vào.
Chỉ có huynh đệ của ta, có Nhân tộc huyết mạch, tự mở Thiên Linh thì mới khám phá được.
72 huynh đệ của ta, tài trí không kém ta. Chỉ cần bọn họ đồng lòng, sẽ sớm khai phá cảnh giới mới. Đến lúc đó giải quyết Thất Ma Tổ cũng không khó khăn.
Vĩnh biệt huynh đệ.
Cổ Tự Vân tuyệt bút.