Tôn Kỳ đi dạo mấy vòng quanh chợ đen, mua một vài thứ linh tinh.
Tại trong một hẻm nhỏ, hắn mua xuống một cửa hàng rách nát.
Tôn Kỳ dự định dùng lại chiêu cũ: sử dụng tinh dược Hoa Anh Túc thao túng bọn Luyện Linh cảnh.
Thời gian lặng lẽ trôi, tại căn hầm dưới cửa hàng, Tôn Kỳ đang tiến hành luyện đan.
Một tên Luyện Linh cảnh ánh mắt ngờ nghệch đang bị trói vào cột.
Tôn Kỳ bước lại gần, bàn tay năm ngón cắm vào đầu tên Luyện Linh cảnh này.
Tên này vậy mà không hề hét lên, giống như không cảm thấy đau đớn gì, vẻ mặt vẫn mê ly như đang chìm trong thế giới ảo mộng. Hắn không biết được rằng mình sắp chết.
Tôn Kỳ rút bàn tay ra, để lại trên đầu hắn năm lỗ thủng.
Hồn lực và ma khí ào ào tuôn ra từ năm lỗ này. Thân hình tên này cũng dần mờ nhạt theo.
Tôn Kỳ phất tay dẫn động hồn lực đi vào đan lô.
Một lúc sau khi hồn lực đã bị rút hết vào đan lô, tên này cũng triệt để tiêu biến mất.
Tôn Kỳ lẩm bẩm: Không biết hai mươi tên này có đủ luyện một viên ma linh đan Tụ Hồn Đan?
Ngọn lửa bốc lên hừng hực đốt nóng đan lô. Hồn lực bên trong cuộn trào cuốn lấy nhau.
Tôn Kỳ dùng thần thức cẩn thận loại bỏ tạm niệm trong hồn lực, chỉ giữ lại hồn lực tinh khiết.
Khi hồn lực đã đạt tới mức tinh khiết cần thiết thì tiến hành ngưng đan.
Tôn Kỳ thúc giục Hỏa Hỏa.
Hỏa Hỏa đứng gần đó há miệng hút hết ngọn lửa vào miệng, không những thế hỏa nguyên tố trong đan lô cũng bị hút ra ngoài.
Đan lô đột ngột giảm nhiệt độ. Khiến cho cả khối hồn lực cũng đột ngột co rút theo.
Tôn Kỳ lại dùng thần thức tiếp tục nén ép hồn lực lại.
Một lúc sau, Tôn Kỳ vỗ đan lô. Một miếng đan to bằng ngón tay màu trắng sữa bay ra.
Tôn Kỳ cầm miếng đan lên xem xét, lẩm bẩm:
“Sứt sứt sẹo sẹo thế này không biết có phải phế đan không?”
Tôn Kỳ bóc lớp vỏ đan ném vào miệng cho hồn nô.
Đan vừa vào miệng, hồn nô lập tức đổi màu: vàng… cam… tím… rồi bùm! Một tiếng, hồn nô bị nổ nát.
Tôn Kỳ thở dài đáng tiếc.
Thời gian những năm gần đây, Tôn Kỳ tập trung luyện đan, thành tựu cũng không nhỏ, hắn hiện nay đã là ma linh sư tam cấp. hắn sở dĩ có thể tăng cấp nhanh như vậy là nhờ hai khám phá mới:
Thứ nhất là Tôn Kỳ sáng tạo ra một phương pháp ngưng đan mới, gọi là phương pháp làm nguội nhanh. Phương pháp này giúp nâng tỉ lệ kết đan thành công lên gần như một trăm phần trăm.
Ý tưởng rất đơn giản: Sau khi đã loại bỏ tạp niệm, tiến hành ngưng đan, nếu như trong lúc này có thể làm nguội nhanh thì hồn lực sẽ dễ tụ lại áp súc thành đan hơn.
Ý tưởng thì đơn giản nhưng thực hiện lại không dễ, hẳn là trước đây cũng đã có kẻ có ý tưởng như vậy, nhưng đều lấy thất bại mà kết thúc. Bằng chứng là Tôn Kỳ chưa nghe bất kỳ ai nói về phương pháp tương tự như vầy.
Hắn cũng không cho rằng chỉ mình hắn thông minh nghĩ ra phương pháp này. Từ xưa đến nay kẻ thông minh nhiều lắm.
Phương pháp này có một điểm khó, mà khiến cho bất kỳ ai cũng nản lòng. Ai cũng biết muốn dập lửa thì tốt nhất dùng nước, muốn làm lạnh nhanh thì tốt dùng băng.
Nhưng nếu dùng cách này, nóng lạnh đột ngột giao tranh sẽ gây ra bài xích cực mạnh, bình thường thì cũng thôi, nhưng trong đan lô, nóng lạnh giao tranh sẽ khiến hồn lực cực độ nhiễu loạn. Thường gây nổ lô.
Vậy nên Tôn Kỳ đã nghĩ ra cách làm lạnh nhanh bằng cách rút hết hỏa nguyên tố trong đan lô, mà có thể làm được cách này chỉ có Hỏa Hỏa, nó dù sao cũng rất giỏi chơi lửa.
Nhờ có Hỏa Hỏa mà Tôn Kỳ hoàn thiện được phương pháp làm nguội nhanh. Tôn Kỳ tin chắc cũng chỉ có hắn làm được cách này. Vì trên đời này chỉ có một Hỏa Hỏa.
Khám phá thứ hai của Tôn Kỳ chính là khi cho Luyện Linh cảnh dùng tinh dược Hoa Anh Túc khiến cho bọn hắn rơi vào cơn nghiện.
Trong cơn nghiện, bọn hắn sẽ đánh mất ý thức cùng bản năng tự vệ, khiến cho bọn hắn chìm đắm trong thế giới ảo tưởng hoàn mỹ của bọn hắn.
Chính nhờ vậy, khi rút lấy hồn lực, bọn hắn không hề phản kháng và tạp niệm sinh ra do bản năng sợ chết cũng không có. Làm cho hồn lực tương đối tinh khiết, bớt đi một lượng lớn tạp niệm.
Để có được hai khám phá này, Tôn Kỳ đã giết mấy trăm tên Luyện Linh cảnh mới tìm ra được.
Nhờ hai khám phá này mà đan đạo của Tôn Kỳ tăng lên một mảng lớn.
Hắn vừa rồi là đang thử luyện Tụ Hồn Đan – ma linh đan tứ hoàn, đáng tiếc thất bại. Có lẽ cần phải dùng nhiều ma linh hơn để luyện đan.
Nhưng hôm nay hắn đã giết sạch sáu mươi tên Luyện Linh cảnh, phải chờ một thời gian nữa mới gom đủ số lượng.
Tôn Kỳ bước ra khỏi tầng hầm, lên trên cửa hàng.
Hai tên tạp vụ chắp tay chào:
“Ông chủ!”
Tôn Kỳ gật đầu nói:
“Ta ra ngoài một chút. Các ngươi coi tiệm cẩn thận.”
“Vâng! Ông chủ.”
…
Tại trong một cửa hàng lớn của Hỏa Âm Thành, Tôn Kỳ đang bán số ma linh đan mà mình luyện được.
Đúng lúc này, có hai tên Tạo Thể cảnh kè hai bên Tôn Kỳ, một tên nói:
“Các hạ mời theo bọn ta.”
Tôn Kỳ nhìn bọn họ, biết là mình không thể từ chối, Tôn Kỳ gật đầu.
Hai tên này kè sát Tôn Kỳ giống như đang áp giải tội phạm, bọn hắn đưa Tôn Kỳ đến một biệt phủ.
Tại trong sảnh tiếp khách, một lão giả đang ngồi vị trí chủ tọa.
Hai tên Tạo Thể cảnh chắp tay với lão giả, nói:
“Đã áp giải nghi phạm đến.”
Lão giả gật đầu, phất tay cho bọn hắn lui.
Tôn Kỳ lúc này chắp tay nói:
“Vãn bối Tinh Niệm ra mắt tiền bối.”
Tôn Kỳ xưng lão giả này là tiền bối vì Tôn Kỳ cảm nhận được khí tức của Hợp Nhất cảnh từ hắn.
Lão giả lạnh nhạt nói:
“Không cần tỏ vẻ thân thiết, nó không giúp ngươi thoát được tội đâu.”
“Vãn bối còn chưa biết mình đã phạm tội gì?” Tôn Kỳ cười đáp.
“Buôn lậu ma linh đan, tội này đã đủ giết ngươi chưa?”
“Ma linh đan này là do vãn bối tự luyện, không thể nói là buôn lậu.”
“Ngươi tự luyện? muốn gạt ta sao? Luyện linh sư hội không hề có kẻ như ngươi.”
Sở dĩ lão giả này nói như vậy do bình thường mọi luyện linh sư đều phải gia nhập luyện linh sư hội, nếu không sẽ bị coi là tội phạm. Luyện linh sư hội sẽ giết răn đe.
Tất nhiên cũng có những trường hợp lọt lưới, nhưng chỉ là những con cá nhỏ, luyện được vài loại đan dược nhất hoàn, nhị hoàn, tuyệt đối không thể cao hơn. Dược sư còn bị khống chế nghiêm ngặt như vậy, huống chi là ma linh sư như Tôn Kỳ.
Tại Ma giới, luyện linh sư hội là tuyệt đối khống chế các loại đan, xưa nay đều là độc quyền, độc đoán.
Ý của lão giả này chính là kết tội Tôn Kỳ không thuộc luyện linh sư hội nhưng lại dám luyện đan. Đây là tội chết.
Nhưng lão sở dĩ dài dòng là vì lão nghi ngờ thân phận của Tôn Kỳ.
Nói đùa! Nếu không có thế lực hậu thuẫn làm sao có thể trở thành ma linh sư.
Tôn Kỳ hiểu được suy nghĩ của lão giả này, hắn cười nói:
“Vẫn bối không thuộc luyện linh sư hội thành Hỏa Âm, không có nghĩa không thuộc luyện linh sư hội.”
Tôn Kỳ nói rồi lấy từ trong tay áo lấy ra một tấm lệnh bài. Tôn Kỳ kích hoạt tấm lệnh bài rồi đưa cho lão giả này xem.
Lão giả lật qua lật lại tấm lệnh bài, hắn nhận ra đây là lệnh bài của luyện linh sư hội thành Hắc Liên, lão gật đầu nói:
“Quả thật là luyện linh sư. Ngươi tuổi trẻ như vậy đã là ma linh sư, hẳn là đệ tử của Công Tôn hội trưởng?”
“Vãn bối không phải đệ tử của Công Tôn hội trưởng.” Tôn Kỳ lễ phép đáp.
“Một hạt giống tốt thế này, không lẽ nào Công Tôn bỏ qua. Vậy sư tôn của ngươi là ai?”
“Tốt cỡ nào cũng không bằng Uyển Nhi tiểu thư. Vãn bối cũng không có sư tôn.”
“Không thể nào?”
“Thật ra sư tôn của vãn bối đã mất từ lâu. Sau đó vãn bối mới gia nhập luyện linh sư hội thành Hắc Liên, bái nhập vào Vĩnh Lục Sơn Cư, theo Vô Ưu đại ca học tập.”
“Vô Ưu sao? Ta biết hắn. Hắn dạo này vẫn khỏe chứ?”
“Lúc vãn bối ra đi thì Vô Ưu đại ca vẫn khỏe.”
“Ngươi vì sao lại tới nơi này?”
“Vãn bối vốn tham gia thám hiểm cổ mộ, sau đó xảy ra sự cố, liền lạc đường tới Hỏa Âm Khu. Nhân đó liền trốn trưởng bối ở lại đây vui chơi một thời gian.”
“Thì ra là vậy! Được rồi, thân phận của ngươi không sai, ngươi có thể đi.”
“Đa tạ tiền bối.” Tôn Kỳ chắp tay sau đó ra ngoài.
Một lúc sau, có một thuộc hạ mang đến một đống giấy tờ đưa lên cho lão giả, thưa:
“Bẩm trưởng lão, đây là thông tin về Tinh Niệm.
Chân dung và thông tin hắn kể đều trùng khớp.
Theo như mật báo thì kẻ này thiên phú cực cao, bị các thế lực ganh tỵ ép phải dùng nhân dạng tạo thể.”
Vị lão giả này cầm lên hồ sơ đọc, gật đầu:
“Hèn gì tu vi và đan đạo của hắn đều cực cao. Khi vừa mới chạm mặt ta có chút sửng sốt.
Nghĩ lại thì cũng hợp lý: dùng nhân dạng tạo thể sẽ dễ dàng tiến cấp tu vi nhưng chiến lực lại thấp, không có chiến lực cao hắn buộc phải dồn nhiều tâm trí hơn vào việc luyện đan.”
“Trưởng lão, tiếp theo xử lý việc hắn bán ma linh đan lậu thế nào?” tên thuộc hạ chắp tay hỏi.
“Chỉ là chuyện nhỏ, để mặc hắn đi. Vả lại hắn cũng thuộc luyện linh sư hội, không thể nói là bán ma linh đan lậu.” Lão giả trả lời.
“Vâng! Thuộc hạ hiểu.”
…
Tại một quán ăn gần đó, mọi hành động của lão giả kia đều bị thần thức của Tôn Kỳ giám sát, Tôn Kỳ nhếch mép cười: vậy là đã qua một cửa ải.
Tôn Kỳ rất rõ ràng tình huống của mình, hắn vốn dĩ có thể chọn cách bí mật bán ma linh đan trong chợ đen, nhưng hắn lại chọn cách trương dương bán ra bên ngoài, chính là muốn để luyện linh sư hội Hỏa Âm Thành chú ý.
Sở dĩ muốn luyện linh sư hội nhận mặt, do hắn muốn tạo chỗ dựa. Vì hắn đang ấp ủ vài kế hoạch kinh thiên.