Tuy không biết là bảo vật gì nhưng thấy mặt trăng được hình thành từ sinh cơ dồi dào như vậy, Chung Nhạc và "Thủy Thanh Nghiên" lập tức ý thức được rằng, vầng mặt trời này chắc chắn cũng không phải tầm thường, giá trị cũng không hề thua kém mặt trăng!
Tốc độ hai người cực nhanh, lao về phía mặt trời nhanh như chớp giật.
"Thủy Thanh Nghiên" tâm niệm khẽ động, quanh người lập tức bắn ra kiếm khí, biến thành Kiếm Kén Kiếm Tơ đại trận bao trùm lấy Chung Nhạc. Nàng ta là cao thủ trẻ tuổi của Thủy Đồ thị, đương nhiên được bồi dưỡng kỹ lưỡng. Kiếm Lục Thập Tứ Thức mà Thủy Tử An sáng tạo ra vô cùng huyền diệu cũng được trưởng lão Thủy Đồ thị truyền cho nàng ta.
"Thủy Thanh Nghiên" vì muốn giành mặt trời đã dùng tới Kiếm Thập Tứ Thức, hạ thủ với Chung Nhạc!
Chung Nhạc đã lĩnh giáo qua Uy lực của Kiếm Tơ đại trận, hắn cũng tinh thông Kiếm Tơ đại trận, nhưng vẫn chưa học hết, đương nhiên không thể tinh diệu được bằng "Thủy Thanh Nghiên".
Không chỉ vậy, Kiếm Lục Thập Tứ Thức của "Thủy Thanh Nghiên" còn giấu Kiếm Kén của Thập Đại Hung bên trong. Nhìn như sáu mươi tư đạo kiếm khí, trong đó chỉ có sáu mươi ba đạo là kiếm khí tự nàng ta luyện, đạo cuối cùng chính là một trong sáu mươi tư Kiếm Kén mà Thủy Tử An luyện thành!
Sau lưng Chung Nhạc xuất hiện đôi cánh Kim Ô. Đôi cánh vỗ mạnh, lập tức kiếm vũ bay đầy trời, xuyên qua Kiếm Kén Kiếm Tơ đại trận, cuốn "Thủy Thanh Nghiên" vào trong kiếm vũ của hắn.
Kiếm vũ này chính là Kim Ô kiếm khí, các đạo kiếm vũ đều được luyện thành từ thái dương chi hỏa, dùng hỏa lực để cắt, cho dù là hồn binh cũng bị hỏa lực cắt đứt!
Nhưng số kiếm vũ này không phải tuyệt chiêu cuối cùng của hắn, tuyệt chiêu thật sự là Bằng Vũ Kim Kiếm ẩn giấu trong nghìn vạn kiếm vũ kia!
Uy lực của món thần binh đó cực lớn, dù sao cũng là một phần của thánh khí Thần Dực Đao của Côn Bằng tộc, không gì không phá được. Nếu hắn thành công thì "Thủy Thanh Nghiên" chết chắc, cho dù nàng ta là ma thần chi linh thì cũng khó tránh được!
Ma thần chi linh rất khó tiêu diệt, thậm chí ngay cả Phương Kiếm Các cũng chưa diệt được linh của Thiên Tượng Lão Mẫu. Nhưng kiếm của Phương Kiếm Các dù gì cũng không phải thần binh, càng không phải thánh khí.
Chung Nhạc có đủ lòng tin Bằng Vũ Kim Kiếm có thể tiêu diệt được linh của Thiên Tượng Lão Mẫu.
Hai người cùng gặp phải hiểm cảnh. Kiếm vũ của Chung Nhạc vây chặt "Thủy Thanh Nghiên" khiến nàng ta không thể thoát được kiếm trận. Bằng Vũ Kim Kiếm chờ thời cơ là tấn công.
Còn Kiếm Lục Thập Tứ Thức của Thủy Tử An cũng vô cùng khủng khiếp, kiếm trận của "Thủy Thanh Nghiên" vừa thành hình lập tức nhốt chặt Chung Nhạc trong trận pháp.
Hai người đều bị nhốt trong trận pháp của đối phương, dùng hết mọi thủ đoạn, thi triển các loại thần thông phòng ngự nhưng kiếm trận của đối phương quá khủng khiếp, hai bên toàn thân đều đầy vết máu.
- Chung Sơn thị, ngươi thật sự muốn liều mạng với ta sao?
"Thủy Thanh Nghiên" gương mặt có phần hung hãn, rõ ràng muốn biến thành thân thể Thiên Tượng Lão Mẫu liều mạng với Chung Nhạc một phen. Nàng ta cảm nhận được sát cơ trong kiếm vũ, hét lên:
- Nếu ta chết, chắc chắn sẽ kéo ngươi cùng lên đường!
Quanh người Chung Nhạc là giao long uốn lượn, biến thành Thiên Long Bích chặn lại Kiếm Tơ tấn công từ bốn phương tám hướng. Sát cơ mạnh mẽ, giờ vấn đề không phải hắn có ngừng tay không mà là tên đã lên dây, không thể không bắn!
Giờ họ đều đã dùng tới sát chiêu, đều có khả năng giết đối phương, chẳng ai biết khi mình dừng tay thì đối phương có dừng tay hay không. Lúc này chỉ có tiêu diệt đối phương trước khi đối phương tiêu diệt mình thì mới bảo vệ được tính mạng!
Nhưng lúc này, hai người đã tới trước mặt trời, uỳnh một tiếng chui vào trong.
Kiếm khí của họ bị ngọn hỏa diệm nóng bỏng thiêu đốt, bốc hơi. Các đạo Kiếm Tơ, Kiếm Vũ bị thiêu rụi sạch sẽ, chỉ còn lại Kiếm Kén Kiếm Tơ và Bằng Vũ Kim Kiếm không bị thiêu rụi.
Nhiệt độ của vầng mặt trời này quá đáng sợ, ngay nhục thân của họ cũng bị thiêu trọng thương, gần như có thể bị thiêu rụi bất cứ lúc nào.
"Thủy Thanh Nghiên" quanh người có các dòng nước lớn tựa thủy giao long uốn lượn quanh người chống lại sức nóng.
Đột nhiên, nàng ta cảm nhận được sinh mệnh lực nóng bỏng tràn tới, nhục thân vừa bị Kiếm Vũ gây tổn thương lúc này các vết thương gần như lập tức lành lại, vết sẹo bong ra, da mới mọc lại!
- Mặt trăng được tạo thành từ sinh cơ còn mặt trời được ngưng luyện từ sinh mệnh lực!
"Thủy Thanh Nghiên" vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, sinh cơ tựa nước, sinh mệnh lực tựa lửa, một nước một lửa biến thành mặt trăng mặt trời. Sinh mệnh lực vượng thịnh là cơ sở cho khí huyết và nhục thân cường đại!
- Nhiệt độ cao thế này, sinh mệnh lực của vị cự phách thần tộc này thật mạnh tới đáng sợ! Nếu được luồng sinh mệnh lực này tôi luyện, cộng với khí huyết huyết mạch của nhục thân ta trước khi chết, tu vi thực lực của ta chắc chắn sẽ nhảy vọt, lập tức trở thành cấp cự phách!
Nàng ta ngẩng lên thì thấy sau lưng Chung Nhạc lại xuất hiện một thần nhân ba chân, quanh người là thái dương chi hỏa, tiếp đó thần nhân ba chân dung hợp với nguyên thần, biến thành thần nhân chân thân cao hơn hai mươi trượng!
Chung Nhạc linh thể hợp nhất biến thành thần nhân ba chân, nhiệt độ của mặt trời lập tức không còn tác dụng gì tới hắn, thậm chí còn có cảm giác như cá gặp nước, ở trong nhiệt độ như vậy mà dường như còn có cảm giác dễ chịu.
- Đại Nhật Kim Ô Thần Nhân!
"Thủy Thanh Nghiên" sắc mặt khẽ biến, vội nhún người nhảy lên bay ra khỏi mặt trời không dám ở lại.
Vầng mặt trời này tuy không phải mặt trời thật sự, nhưng nhiệt độ quá cao, nếu đấu với Chung Nhạc ở đây thì nàng ta bất lợi mà hắn thì có lợi, chắc chắn sẽ chết.
Trong lúc vội vàng, nàng ta nhìn Bằng Vũ Kim Kiếm của Chung Nhạc, sắc mặt kịch biến, càng không dám ở lại tranh tài với Chung Nhạc trên mặt trời, lập tức thoát thân.
- Thanh kiếm này, thanh kiếm này…
"Thủy Thanh Nghiên" dựng tóc gáy, tuy chỉ là một chiếc lông vũ nhưng Bằng Vũ Kim Kiếm tạo cảm giác chấn kinh còn mạnh hơn cả thần binh. Nàng ta có thể nhận ra Bằng Vũ Kim Kiếm không hoàn chỉnh, có lẽ là một phần của hồn binh, nhưng thanh kiếm này có thể uy hiếp tới linh, tới tính mạng của nàng ta!
Nếu bị thanh kiếm này chém thì chỉ sợ hồn tiêu phách tán, linh hồn tan rã!
- Trong tay hắn sao lại có thứ hồn binh hung hãn như vậy? Vầng mặt trời này, ta không tranh được với hắn…
"Thủy Thanh Nghiên" lập tức từ mặt trời đáp xuống, không tranh giành với Chung Nhạc nữa, nghĩ bụng:
- Vị cự phách thần tộc này luyện thành bất tử chi thân, khiến môn chủ Kiếm Môn không làm được gì hắn, chắc chắn bất tử chi thân của hắn không chỉ có sinh cơ, sinh mệnh lực. Ở đây chắc chắn còn có bảo vật khác. Đúng, Thọ Nguyên Linh Lực! Nhường mặt trời cho hắn, ta lấy tinh hoa Thọ Nguyên Linh Lực của vị cự phách này, chưa chắc đã thua kém mặt trăng mặt trời ở đây!
Dù gì nàng ta cũng là ma thần, quét mắt nhìn xuống dòng sông trong núi phía dưới, mắt sáng trưng, lập tức bay đi.
"Thủy Thanh Nghiên" rời đi, Chung Nhạc thôn phệ sinh mệnh lực mạnh mẽ từ vầng mặt trời, luyện vào nguyên thần và nhục thân. Hắn lập tức cảm nhận được sinh mệnh lực của mình như bùng cháy!
Hắn lại nuốt thêm một ngụm nữa, cảm giác như thân thể muốn nổ tung, bị sinh mệnh lực dồi dào khiến cho huyết dịch sục sôi, nhục thân lại phình to thêm!
Hắn vừa kinh ngạc, vừa mừng rỡ, sinh mệnh lực thật sự quá mạnh, sinh mệnh lực cuồn cuộn tràn tới giúp nhục thân nguyên thần của hắn được nuôi dưỡng, vỗ về thúc đẩy sinh trưởng!
- Sinh mệnh lực quá mạnh, ta cảm giác giờ có bị chặt một tay thì cũng mọc được cánh tay khác!
Chung Nhạc không dám thử, dù sao cũng là tay của mình, nếu chặt mà không mọc lại được thì lỗ nặng. Dù gì vị cự phách của Quỳ long thần tộc Quỳ Chính này khi luyện thành bất tử chi thân đã có tu vi của cự phách. Còn hắn thì vẫn cách xa bậc cự phách quá xa vời, cho dù có hai ngụm sinh mệnh lực của Quỳ Chính thì e là vẫn còn cách bất tử chi thân thật sự một vạn tám nghìn dặm nữa.
- Chặt tay rồi mọc cái khác chắc chắn là ảo giác, ta vẫn nên ngoan ngoãn luyện hóa sinh mệnh lực của vầng mặt trời này thì hơn.
Chung Nhạc ánh mắt lay động, nghĩ bụng:
- Nếu luyện hóa hết sinh mệnh lực của mặt trời, nếu ta lại vào tổ long bí cảnh, vào Nhục Thân Quan thì ta chắc chắn sẽ không thất bại!
Trong Nhục Thân Quan ở tổ long bí cảnh, Chung Nhạc thất bại, không có được toàn bộ tổ long chi huyết chính là vì nhục thân của nhân tộc quá yếu đuối, sinh mệnh lực và sinh cơ không bằng long tộc, càng không bằng Lôi Trạch thần tộc.
Khi luyện hóa sinh mệnh lực của mặt trời, chắc chắn sinh mệnh lực của hắn sẽ vô cùng dồi dào, nếu luyện hóa sinh cơ trong mặt trăng của Khâu Cấm Nhi nữa, bổ khuyết hết khuyết điểm nhục thân thì căn cơ sẽ cực kỳ vững chắc!
- Sau khi nhục thân của ta cường đại là có thể tiêu diệt Thiên Tượng Lão Mẫu, trừ bỏ cái gai trong mắt này!
Chung Nhạc không ngừng luyện hóa sinh mệnh lực dồi dào, luyện vào nhục thân và nguyên thần, cảm giác được khí huyết nhục thân càng ngày càng đậm đặc, nguyên thần càng ngày càng vững chắc. Gần như cảm giác nguyên thần cũng có khí huyết chảy, không khỏi rung động:
- Huyết Mạch Luân, Huyết Mạch Luân… lẽ nào tên điên Phong Hiếu Trung đó không phải nói bừa? Lẽ nào thật sự có Huyết Mạch Luân?
Trong nguyên thần của hắn dường như cũng có cả khí huyết, nhưng nguyên thần khí huyết không thể nối liền với khí huyết nhục thân. Với người khác có khí huyết vượng thịnh thì chẳng có vấn đề gì, nhưng sau khi hắn nghe những lời Phong Hiếu Trung nói thì hắn không khỏi nghi ngờ.
- Trong cơ thể nhân tộc đúng là có một chiếc khóa khóa huyết mạch chi lực lại. Khi ta luyện hóa tổ long chi huyết là cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Tim Chung Nhạc đập loạn, sáu đạo luân hồi, Huyết Mạch Luân bị khóa. Nếu huyết mạch nguyên thần không thể nối liền huyết mạch nhục thân thì đúng là có thể khiến cho vòng luân hồi thứ sáu không thể mở ra được.
Tên điên Phong Hiếu Trung đúng là có khả năng đã phát hiện một bí mật cực lớn!
Nhưng Chung Nhạc đã thử nghiệm rất nhiều lần nhưng vẫn không cảm ứng được khóa ở chỗ nào, chứ đừng nói tới việc giải khóa và thích phóng năng lượng trong huyết mạch.
Hơn nữa, cho dù thích phóng được năng lượng trong huyết mạch thì hắn cũng không biết cách mở vòng luân hồi thứ sáu.
- Rốt cuộc Phong Hiếu Trung đã phát hiện ra điều gì? Hắn làm cách nào giải khóa, mở bí cảnh thứ sáu? Tên này bị điên, nhưng cũng là thiên tài!
Một lúc lâu sau, Chung Nhạc không có phát hiện gì hơn, đành phải điều khiển mặt trời di chuyển về hướng mặt trăng của Khâu Cấm Nhi. Hắn gọi lớn:
- Cấm Nhi sư muội, trong mặt trời là sinh mệnh lực, cùng với sinh cơ của mặt trăng có thể cùng cường hóa nhục thân và nguyên thần.
Khâu Cấm Nhi mừng rỡ, cũng điều khiển mặt trăng tiến lại, cười:
- Sư ca, ta đang lo không thể luyện hóa được mặt trăng này, không thể mang đi.
Chung Nhạc ra khỏi mặt trời, vừa dẫn sinh mệnh lực trong mặt trời vừa dẫn sinh cơ trong mặt trăng tôi luyện nguyên thần nhục thân, cười:
- Sư muội phải cố hết sức luyện hóa, sau này có thể hoàn toàn không cần xe lăn nữa.
Khâu Cấm Nhi lưỡng lự một chút, lưu luyến nhìn chiếc xe lăn:
- Chiếc xe lăn gỗ này đừng vứt đi thì hơn, nếu sau này bị đánh gãy chân thì cũng đỡ phải luyện cái khác.