Xuất hiện trước mắt Hàn Phong là môt khối dịch thể hồng sắc phát ra mùi máu tanh nồng đậm.

 

Mùi máu tanh trong dịch thể này khiến hai người Hàn Phong cùng Lý Thần lập tức minh bạch đây là cái gì.

 

Máu tươi của con người.

 

Không sai, khối dịch thể này là máu, hơn nữa còn là của con người.

 

Càng khiến Hàn Phong ngoài ý muốn chính là trong ao máu này còn ẩn chứa năng lượng cực kỳ khổng lồ.

 

- Đây là…?

 

Lý Thần vẻ mặt kinh ngạc nhìn ao máu trước mặt, cảm thấy khiếp sợ nói.

 

Hàn Phong lại càng nhíu mày chặt, lập tức nghĩ đến một loại khả năng, nói:

 

- Lẽ nào đây là Huyết Tế Trì mà Lâm Chấn Khôn nói?

 

- Ngươi nói đây là Huyết Tế Trì mà nhờ đó thực lực Lâm Hà tăng vọt?

 

Lý Thần nghe vậy, kinh nghi nói.

 

Hàn Phong nhìn Huyết Trì khí tức âm hàn, nói:

 

- Ta cũng không thể nỏi rõ ràng được, nhưng hẳn là không sai đâu.

 

Lý Thần tỉ mỉ quan sát máu trong Huyết Trì, lập tức hít một hơi lạnh, nói:

 

- Võ Hoàng Điện quả nhiên không có nhân tính, máu trong Huyết Trì này không có một trăm tám mươi người căn bản không thể đổ đầy.

 

- Có thể chính nhờ nó mà vài chục năm, thậm chí mấy trăm năm qua Võ Hoàng Điện đều ẩn dấu trong bóng tối không dám để thế nhân biết được. Chúng làm như vậy, một khi tin tức truyền ra e là sẽ rơi vào vô số người truy giết.

 

Hàn Phong phân tích.

 

Nói xong, Hàn Phong đứng dậy, đi xung quanh một lượt, sau đó lại phát hiện trong thạch động hai cái ao lớn nhỏ khác nhau.

 

Chỉ là hai cái ao này không có bất kỳ thứ gì, tựa như đã bị khô đi vậy, nhưng Hàn Phong có tinh thần lực siêu cường, giúp hắn nhận thấy được trong hai ao này lưu lại năng lượng không nhỏ.

 

Ngoài ba cái ao quỉ dị này, Hàn Phong cùng Lý Thần căn bản không tìm thêm được bất kỳ manh mối gì hữu dụng nữa.

 

Đồng thời từ bụi dày đặc ở đây mà xem, hiển nhiên nơi này đã rất lâu rồi không có người tới.

 

Hàn Phong đi một vòng, vẫn không tìm thêm được gì, trong lòng không khỏi có chút thất vọng, lập tức thở dài nói rằng:

 

- Nơi này hẳn là một căn cứ địa trước kia của Võ Hoàng Điện, chỉ là hiện tại xem ra đã bị hoang phế.

 

Đối với lời nói của Hàn Phong, Lý Thần cũng tán thành gật đầu, nhưng lại đưa ra nghi vấn:

 

- Nhưng ma thú xuất hiện trong sơn lâm là chuyện gì? Nếu như Võ Hoàng Điện bỏ hoang phế nơi này, không lý nào vẫn còn lưu lại ma thú tại đây, chẳng lẽ để nó đến trông giữ không cho ai phát hiện?

 

- Ta cũng không rõ, nhưng lấy tác phong cẩn thận của Võ Hoàng Điện cách làm này cũng có chút khả năng.

 

Hàn Phong đáp.

 

- Ừm, dù sao cũng không tìm được gì nữa, chúng ta nên đi ra ngoài thôi, nơi này tử khí quá nặng, tuy rằng ta và ngươi đều là thiên giai cường giả, nhưng vẫn có ảnh hưởng nhất định.

 

Lý Thần lắc đầu nói rằng.

 

Hàn Phong nghe vậy, gật đầu lập tức nhìn lại cái Huyết Tế Trì đầy máu tanh kia, rồi cùng Lý Thần rời khỏi thạch thất.

 

Chỉ là hai người vừa rời khỏi thạch thất, trước mặt đã nghe thấy tiếng gầm lên giận dữ.

 

Ngay sau đó một đạo ảnh tử to to lớn nhanh chóng lao về phía Lý Thần.

 

Biến cố này khiến cả hai giật mình.

 

Cũng may hai người đều là thiên giai cường giả, Lý Thần trong nháy mắt đạo ảnh tử kia lao tới, lập tức đã cảnh giác.

 

Đấu khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, liền tiến tới, đánh mạnh một quyền.

 

Ai ngờ đạo ảnh tử kia vô cùng giảo hoạt, thấy Lý Thần tung quyền ngênh đón, giữa không trung, thân hình vừa chuyển, khó khăn tránh được, sau đó tốc độ lại tăng lao về phía Hàn Phong đằng sau.

 

Hàn Phong thấy ảnh tử kia giảo hoạt như vậy, cũng có chút bất ngờ, đương nhiên, từ lúc đạo ảnh tử này xuất hiện, hắn cũng đã cảnh giác.

 

Đấu khí vận chuyển, trong nháy mắt tụ lên chân phải của Hàn Phong, một đạo kình khí mãnh liệt hung hăng đánh lên đạo ảnh tử kia.

 

Hiển nhiên đạo ảnh tử kia cũng không ngờ hắn xuất thủ nhanh như vậy, hơn nữa lực đạo còn vô cùng mãnh liệt.

 

Nhất thời đạo ảnh tử bị trúng một kích, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết không giống con người.

 

Ngay sau đó, cả thân ảnh liền bị va mạnh vào góc tường, phát ra âm hưởng trầm trọng.

 

Một kích của Hàn Phong tuy đã dùng toàn lực, nhưng đạo ảnh tử sau khi rơi xuống dất, vẫn khó có thể đứng lên.

 

Lúc này Hàn Phong cùng Lý Thần cũng mới thấy được hình dạng của ảnh tử kia.

 

Ảnh tử phát ra âm thanh vừa rồi căn bản không phải con người, mà là một loài ma thú kỳ quái.

 

Hàn Phong tỉ mỉ quan sát ma thú này có chút giống với Tam Nhãn Ma Lang mà hắn đã từng thấy ở trong U Ám Sâm Lâm.

 

Bất quá hình thể của ma thú này lớn hơn.

 

Hơn nữa, ma thú trước mắt toàn thân đầy hắc sắc lân phiến, trong bóng đêm phát ra khí tức băng lãnh.

 

Ma thú cũng vô cùng quái dị, hai mắt trong thạch thất hôn ám phát ra lục quang yếu ớt.

 

Trên trán nó còn có một cái sừng màu đen, Hàn Phong chưa từng thấy qua.

 

Ngoài những đặc điểm này, điều đáng chú ý nhất là răng nanh cùng tứ chi lợi trảo của nó cũng vô cùng dị thường.

 

Tổng thể mà nói, ma thú này Hàn Phong chưa từng thấy qua.

 

Bất quá trong lúc tiếp xúc ngắn vừa rồi, Hàn Phong đã phát hiện khí tức trên người nó không mạnh, tối đã chỉ coi là địa giai trung phẩm ma thú.

 

Còn chưa đủ để đối phó hai người.

 

Thấy vậy, Hàn Phong mở miệng nói với Lý Thần rằng:

 

- Đầu ma thú này chăc hẳn chính là con ma thú hai tiểu tử kia gặp hôm nọ. Hình dạng được chúng miêu tả lại rất trùng khớp.

 

Lý Thần nhìn ma thú nằm trên mặt đất, thấp giọng đáp:

 

- Loài ma thú này ta chưa từng thấy, nhìn dáng dấp có chút giống với Ngân Nguyệt Ma Lang nhưng thân thể của Ngân Nguyệt Ma Lang màu ngân bạch, hơn nữa trên đầu cũng không có sừng.

 

Nghe được Lý Thần nói như vậy, Hàn Phong càng thêm khẳng định ma thú trước mắt này xác thực chưa từng được phát hiện trên đại lục.

 

Giữa lúc Hàn Phong đang muốn mở miệng, thì con ma thú vốn đang nằm trên đất, thừa dịp hai người nói chuyện, đứng dậy bỏ chạy.

 

Thấy ma thú kia làm vậy, Hàn Phong cùng Lý Thần cũng giật mình. Lập tức Hàn Phong muốn tung người đuổi theo, nhưng lúc này hiển nhiên đã không kịp nữa.

 

Chỉ thấy, ma thú nhân lúc hai người thiếu đề phòng đã chạy về chỗ Huyết Tế Trì mà lúc trước Hàn Phong phát hiện.

 

Bõm bõm một tiếng, thân ảnh ma thú liền lao vào trong Huyết Trì phát ra tiếng âm hưởng.

 

Hành động này khiến Hàn Phong cùng Lý Thần Lý Thần bất ngờ.

 

- Cái này…

 

Lý Thần có chút kinh ngạc nhìn biến cố trước mắt thì thào nói.

 

Đúng lúc này, trong hống thanh đột nhiên phát ra tiếng ma thú hống lên bi thương.

 

Nghe thanh âm tựa như bị đau khổ cực đại.

 

Hàn Phong cùng Lý Thần đều nhìn thấy vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.

 

- Lẽ nào ma thú này chính là do Võ Hoàng Điện dùng Huyết Tế Bí Pháp tạo ra?

 

Lý Thần ngạc nhiên nói rằng.

 

Hàn Phong không có trả lời ngay, mà hai mắt nhìn chăm chú vào Huyết Trì cách đó không xa.

 

Từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng từ trong Huyết Trì truyền tới.

 

Đối mặt với biến cố này, hai người Hàn Phong cùng Lý Thần đều không có hành động vội vã.

 

Dù sao, chuyện xảy ra trước mặt thật sự quá quỉ dị, nếu như tùy tiện tiến lên, không chừng sẽ xảy ra chuyện. Cứ như vậy, tiếng kêu thê lương liên tục duy trì hồi lâu mới dừng lại.

 

Nhưng giữa lúc hai ngươi đang suy đoán biến cố xảy ra trong Huyết Trì, nguyên bản trong Huyết Trì đã yên bình trở lại, đột nhiên phát ra khí tức mạnh hơn gấp bội.

 

Máu trong Huyết Trì cũng bắt đầu sôi trào, thậm chí có ít máu bị bắn ra phun tới trước người.

 

Thấy biến hóa trước mắt, Hàn Phong cùng Lý Thần sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.

 

- Võ Hoàng Điện quả nhiên tràn ngập quỷ dị, ngay cả một đầu ma thú cũng không ngoại lệ.

 

Lý Thần nhìn chằm chằm vào Huyết Trì, trầm giọng nói.

 

Tiếp theo, ngay khi Lý Thần vừa nói xong, khí tức trong Huyết Trì cũng càng thêm cường đại.

 

Sau một lát, khí tức kéo lên đỉnh, bỗng nhiên một đạo ảnh từ từ bên trong nhảy ra, đi tới trước mặt hai người.

 

- Rống!

 

Theo ảnh tử kia xuất hiện, một tiếng rống giận rung trời truyền vào tai hai người.

 

Cả gian thạch thất cũng bị tiếng rống giận này làm chấn động.

 

Bất quá, hai người không có tâm tình lưu ý biến động của thạch thất/

 

Lúc này xuất hiện trước mắt hai người chính là con ma thú vừa bị một cước của Hàn Phong đánh bại.

 

Nhưng là hình dạng so với lúc trước đã có thay đổi.

 

Khác biệt lớn nhất là chiếc sừng trên trán có màu đỏ tươi yêu dị

 

Thấy như vậy, hai người đều kinh ngạc vô cùng.