Hịch văn của Pháp Tôn khiến cho toàn bộ Trung Đô tức tới nổ phổi!
"Bổn tọa chấp chưởng Pháp Tôn Cửu Trọng Thiên hơn ba ngàn năm, từ trước tới nay vẫn dốc lòng xây dựng, tạo phúc thiên địa, không thẹn với thiên địa, không thẹn với chúng sinh. Hiện có Thiên ma tác loạn, cửu đại gia tộc cùng vũ nhân giang hồ đi theo. Bổn tạo vốn không muốn tạo nhiều sát nghiệp, nhưng vì thiên hạ chúng sinh, cũng chỉ có thể vung đồ đao, thanh tẩy thiên hạ!"
"Đây là hành động bất đắc dĩ, nhưng vì mười vạn năm vinh quang của chấp pháp giả! Vạn ức sinh linh Cửu Trọng Thiên! Không thể không làm, cho dù trong lòng đau đớn, tiếc nuối."
"Trận chiến này, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang, hai mươi ngày cuối cùng mới thấy kết quả!"
"Đông Nam chiến khu, chém giết Tiêu Gia phản nghịch, tổng cộng 437589 người! Chém giết giang hồ phản nghịch hơn 330500 người. Đốt trụi tất cả! chấp pháp giả bản bộ tổng thất 373000, liệt vào Chấp Pháp Trung Hồn từ. Đông Nam huyết thù tổn thất 97000 người, tất cả đều được phủ tuất."
"Tây Nam chiến khu, chém giết phản nghịch tổng cộng ba mươi ba vạn. Tiên phong chấp pháp giả tới đâu, tất cả phản nghịch đều tan rã bỏ trốn. Tây Nam chấp pháp giả bản bộ tổn thất hơn ba mươi vạn người. Trận chiến này tổn thất khổng lồ! Vì Cửu Trọng Thiên thiên thu vạn tái, trung hồn bất hủ!"
"Tây Bắc chiến khu, chém giết phản nghịch tổng cộng hai mươi bảy vạn ba ngàn người. chấp pháp giả bản bộ tổn thất mười chín vạn tám ngàn!"
"Chính Nam chiến khu, chém giết phản nghịch tổng cộng sáu mươi sáu vạn ba ngàn bốn trăm người. chấp pháp giả bản bổn tổn thất năm mươi ba vạn. Chính Nam chấp pháp giả, cùng địch đồng vu quy tận, trung hồn bất hủ!"
"Chính Tây chiến khu, chém giết hơn năm mươi vạn phản nghịch. chấp pháp giả bản bộ tổn thất hai mươi ba vạn người! Trong đó chí tôn cửu phẩm một vị, chí tôn bát phẩm... Trung hồn bất hủ!"
"Chính Đông chiến khu, chém giết phản nghịch tám mươi lăm vạn! Trận chiến này tập trung trăm vạn binh lực, chấp pháp giả tổn thất quá nửa. Trung hồn bất hủ!"
"Đông bắc chiến khu, chém giết phản nghịch hơn bảy mươi mốt vạn. chấp pháp giả bản bộ tổn thất bốn mươi bảy vạn chín ngàn năm trăm! Trung hồn bất thủ!"
"Chúng ta chấp pháp giả anh hùng, đã tiêu diệt dư nghiệt bên ngoài gần như không còn. Trước mắt chỉ có Trung Đô vẫn bị Thiên ma chiếm cứ. Vì đại cục, chúng ta phải huyết tẩy Trung Đô, an bình thiên hạ!"
"Có thể có giết lầm, nhưng không thể không làm!"
"Quân tiên phong, nhắm thẳng Trung Đô, liệt tổ liệt tông phù hộ. Phù hộ ta một trận công thành, trả lại Cửu Trọng Thiên ta bầu trời an bình!"
...
Vô số chiến báo của phe chấp pháp giả, không ngừng truyền vào Trung Đô, giống như vô số con dao nhỏ sắc bén, đâm vào lồng ngực nhân thủ còn sót lại của cửu đại gia tộc.
Trong lúc nhất thời, tiếng chửi rủa phô thiên cái địa!
Pháp Tôn thay trắng đổi đen như thế, chỉ hươu bảo ngựa, điên đảo thị phi, khiến tất cả mọi người ở Trung Đô đều tức tới nổ phổi. Từ một phương diện nào đó cũng biến thành đại động viên Trung Đô trước khi chiến đấu.
Quá vô sỉ rồi!
Quá hèn hạ rồi!
Ngươi làm sạch tất cả chuyện xấu rồi, không ngờ ra vẻ như mình đang đứng ở phương chính nghĩa, đứng trên danh nghĩa đạo đức, để vu hãm người khác, chèn ép người khác...
Có muốn nhẫn cũng không thể nhẫn!
Đã chết nhiều người như vậy. Tuyệt đối không có khả năng từ bỏ ý đồ...
Hơn nữa, những con số khổng lồ ẩn chứa trong hịch văn kia, cũng khiến cho tất cả mọi người trong lòng rét lạnh, đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.
Hung tàn như thế!
Chỉ trong một trận chiến, chỉ là bản thống kế do chấp pháp giả đơn phương đưa ra, cao thủ giang hồ toàn bộ Cửu Trọng Thiên, đã có hơn chín trăm vạn người bỏ mạng!
Chín trăm vạn người!
Đây là một con số khổng lồ cỡ nào. Quả nhiên là một con số trên trời!
Tất cả những người nghe được tin tức này, ai nấy đều đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, im lặng hồi lâu không nói ra lời.
Hiện giờ, sau khi chỉ huy chấp pháp giả tàn sát chín trăm vạn người, Pháp Tôn không ngờ còn muốn tiếp tục huyết tẩy Trung Đô!
Phải biết rằng, Trung Đô hiện tại, không tính dân chúng bình thường, chỉ riêng nhân sĩ giang hồ thôi đã vượt qua ngàn vạn rồi! Mà huyết tẩy Trung Đô, chính là giết sạch ngàn vạn người này?
Hành động của Pháp Tôn chỉ có thể dùng từ điên cuồng tuyệt đối để hình dung thôi.
So sánh một trí giả ổn trọng và một trí giả điên cuồng, người đằng sau tuyệt đối nguy hiểm hơn người phía trước gấp bội. Trí giả ổn trọng sẽ có cố kỵ, lo lắng, hành sự luôn có cực hạn. Còn trí giả điên cuồng thì hoàn toàn không cố kỵ gì hết. Cho nên lực sát thương hắn có thể mang lại, tai nạn có thể tạo thành, sẽ lớn hơn gấp mười lần, gấp trăm lần.
Tai kiếp Pháp Tôn vừa tạo thành, chính là thuyết minh tốt nhất!
Trí giả vì thiện, có thể tạo phúc thiên hạ. Trí giả làm ác, lại có thể mang tới đại họa cho chúng sinh!
Trí giả điên cuồng, thật sự đáng sợ!
"Đại quân chấp pháp giả phía Đông Nam, hiện tại đã hoàn thành tập kết, đang trên đường tiến quân!" Chẳng ai ngờ tới, tập kết xong đầu tiên, không ngờ lại là chấp pháp giả phía Đông Nam.
"Đại quân chấp pháp giả một đường mà tới, gặp núi đốt núi, phàm là có kẻ ngăn trở, đều không cần hỏi lý do, trực tiếp tiêu diệt. Võ học thế gia ven đường, đều bị cường ép gia nhập đại quân, kẻ dám can đảm không nghe theo, trực tiếp quy vào phụ thuộc cửu đại gia tộc, cả nhà diệt sạch, chó gà không tha."
Tin tức đằng sau càng ngày càng chi tiết.
"Đại quân chấp pháp giả chính Nam, trước mắt đã tập kết xong, chuẩn bị đưa quân Bắc thượng."
"Đại quân chính Tây đã tập kết, chờ phân phó."
Vô số tin tức tựa như những lá bùa đòi mạng, không ngừng oanh kích vào trong lòng đám người cửu đại gia tộc.
Các lộ đại quân chấp pháp giả một đường kéo tới, thế cuồn cuộn như sóng triều, thanh thế nhất thời vô lượng. Đứng ở đỉnh núi cao nhất ngoài Trung Đô thành nhìn ra, chỉ thấy bụi mù cuồn cuộn, phô thiên cái địa.
Đại quân chưa tới, nhưng thanh thế bức người, khí thế phủ đầu đã thành!
"Không ngờ Pháp Tôn lại đem phân chia chấp pháp giả và huyết thù toàn thiên hạ như quân đội. Càng khiến người ta bội phục chính là, hắn còn hoàn toàn chỉnh lý thành hình rồi. Khi võ giả trở thành quân nhân hợp cách. Sức chiến đấu của chi quân đội này khó thể nào tính toán được..." Đệ Ngũ Khinh Nhu đứng trên đỉnh núi, sắc mặt ngưng trọng.
"Đại quân chấp pháp giả này sở dĩ có thể hình thành, hoàn toàn dựa vào sức ép tử vong."Gia Cát Thương Khung đứng cạnh hắn sắc mặt hôi bại, trong mắt lóe lên quang mang cực kỳ cừu hận, oán giận nói: "Ban đầu khi lập quân, Pháp Tôn đã truyền xuống mệnh lệnh, các lộ đại quân phải nghiêm khắc chấp hành chế độ quân sự hóa. Không theo một người, giết một người, vạn người không theo, giết cả vạn! Kỷ luật nghiêm minh, kẻ trái lệnh, giết không tha!" Nguồn tại http://Truyện FULL
"Ngoài ra còn có một đạo mệnh lệnh ác liệt tới cực điểm: Chín lộ chấp pháp giả thiên hạ phải tập trung ngoài Trung Đô thành. Đến lúc đó, nếu bất cứ một lộ chấp pháp giả nào không thể thành quân đội, các lộ còn lại cùng tàn sát!"
"Trên đường hành quân tới đây, bởi vì không nghe hiệu lệnh, chấp pháp giả và thành viên huyết thù bị giết tuyệt đối phải vượt qua con số mười vạn, mới có được đội quân như vậy! Tên điên này! Tên điên đáng sợ! Tên điên khủng bố!"
Đệ Ngũ Khinh Nhu hít một hơi thật sâu.
Chuyện như vậy, từ trước tới nay cũng chỉ có Pháp Tôn mới làm được.
Không thể thành quân đội, các lộ còn lại cùng đồ sát... Phải biết rằng, đây không phải là mười người trăm người, mà là trăm vạn người! Pháp Tôn cứ như vậy nói giết là giết, không hề có chút do dự.
Cái này vốn đã vượt ra khỏi cực hạn cái gọi là sát phạt quyết đoán, căn bản chính là không coi sinh mệnh là sinh mệnh!
"Hiện giờ, Pháp Tôn đã coi vùng thiên địa này là một trường đồ sát. Tính mạng thiên hạ chúng sinh trong mắt hắn, chỉ là một bộ thi thể biết thở, hay chỉ là một đám sâu kiến có cũng được không có cũng sao. Giết thì đã làm sao?" Gia Cát Thương Khung thở dài.
"Đúng vậy, thiên hạ chúng sinh, giang hồ hào kiệt, chính là mục tiêu hắn muốn hủy diệt. Điểm này hắn đã sớm thể hiện vô cùng rõ ràng rồi." Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Thậm chí bao gồm cả chấp pháp giả mà hắn lãnh đạo bao lâu nay, những người coi hắn là thần! Cũng là mục tiêu hắn muốn hủy diệt. Có lẽ, tất cả sinh linh trên đại lục này đều là mục tiêu hắn muốn hủy diệt...."
Bên cạnh, Trần Nghênh Phong lạnh lùng nói: "Trung Đô này đã biến thành mục tiêu cuối cùng Pháp Tôn muốn hủy diệt. Sau khi phá hủy nơi này, thế gian sẽ không còn lực lượng nào có thể đối kháng hắn, cũng chẳng có ai có gan đối kháng."
Diệp Thu Diệp nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Trần Nghênh Phong, thản nhiên nói: "Trần Nghênh Phong, ta xem bộ dáng ngươi hình như rất hưng phấn! Rất chờ mong đại chiến đến sao?"
Trần Nghênh Phong cười thảm: "Vì sao không chờ mong chứ? Người của Trần gia chúng ta hiện giờ sắp chết sạch rồi... Trên đời này chết thêm vài người, có vấn đề gì đâu."
Tiêu Thần Vũ hắc hắc cười lạnh: "Trần Nghênh Phong, người nhà ngươi chết sạch, chẳng lẽ nhà người khác cũng phải chết sạch, ngươi mới hài lòng?"
Trần Nghênh Phong cười lạnh: "Lão phu hiện giờ chẳng quan tâm sống chết nữa, tùy tiện các ngươi muốn nói thế nào thì nói!"
"Câm môm!" Dạ Trầm Trầm phẫn nộ quát: "Cho dù không quan tâm sống chết, nhưng chẳng lẽ ngay cả thù cũng không muốn báo sao?"
Sắc mặt Trần Nghênh Phong hôi bại, hừ một tiếng, cúi đầu, không nói câu nào nữa.
"Pháp Tôn lần này lấy thế bài sơn đảo hải mà tới, rốt cuộc nên ứng đối thế nào... Giờ phút này binh hung chiến nguy, chính là lúc hợp mưu hợp sức, mọi người không ngại nghĩ kế, thương lượng một chút. Có thể nghĩ ra đối sách hay cũng không chừng." Thanh âm Dạ Trầm Trầm có chút mệt mỏi.
"Chúng ta bên này, hiện tại điều duy nhất có thể làm... chính là đem tất cả vũ lực trong Trung Đô thành tập hợp thành quân... nếu không căn bản không thể đối kháng." Gia Cát Thương Khung nói.
"Về điểm này, mấy ngày nay ta vẫn đang làm. Bất quá, chúng ta bên này không có tử vong áp bách như bên Pháp Tôn, cho nên hiệu quả không tốt lắm." Đệ Ngũ Khinh Nhu khẽ thở dài.
Là một tay lão luyện kinh qua chiến trường, thế nào lại không biết sự đáng sợ của quân đội do võ giả tạo thành. Nhưng xây dựng một đội quân như vậy, khó khăn cũng cao tới đáng sợ. Không có áp lực tử vong như Pháp Tôn, thật không có thủ đoạn hữu hiệu nào khác. Ít nhất là không thể hiệu quả trong thời gian ngắn.
Thương thế Thạch Bào Hao hiện tại đã khôi phục được ít nhiều, nói: "Mấy ngày nay, Cửu Kiếp kiếm chủ bên kia cũng không có động tĩnh gì. Ngược lại chỉ có Lăng Mộ Dương đang tích cực chuẩn bị chiến tranh..."
"Ta nghĩ tên Cửu Kiếp kiếm chủ miệng còn chưa dứt sữa kia sớm bị Pháp Tôn dọa cho bể mật rồi? Một thân tu vi của hắn, tám chín phần mười đều dựa vào ngoại lực, đối diện với đại chiến như vậy, có bỏ trốn cũng là chuyện bình thường!" Trần Nghênh Phong âm dương quái khí nói.