"Mình làʍ ŧìиɦ đi, chỉ tao với mày thôi."

__________________________

Khi thời gian chuyển về 0h, tôi đưa cho nhãi Thanh bao lì xì đỏ.

   "Đây. Cho mày, năm mới vui vẻ."

Nhãi Thanh lắc đầu cười, bảo.

   "Lì xì gì nữa. Em lớn rồi mà."

   "Mày lớn với ai?"

Nghe thế nên nó cũng đành nhận lấy, sau đó cũng đưa lại cho tôi bao lì xì khác.

   "Anh Hữu, năm mới vui vẻ."

Nhãi Thai đưa tận tay tôi, ngu gì không lấy, dẫn dắt nó bao lâu nay, giờ mới được nhận chút xíu thù lao ấy mà. Xem xem nó báo đáp được cái gì, tôi lì xì nó 100 cành đã thấy mình phóng khoáng rồi, ai ngờ mở ra thấy bên trong là 500 cành lận.

   "Mày đi làm thêm à? Tao bảo mày chỉ cần học thôi mà."

Còn tiền ăn uống, học hành để bên ngoại mày lo.

   "Trích tiền thưởng cuộc thi á anh. Lúc vừa biết có tiền là em nghĩ đến anh đầu tiên."

   "Giỏi thế."

Chẳng bù cho tôi, trường cũng tạo điều kiện mở câu lạc bộ lập trình đào tạo nhân tài tham gia mấy cuộc thi bảo mật kiểu CTF, VNPT Security Marathon,... Thưởng hậu hĩnh lắm mà tôi lười, chẳng care lắm.

Trông cặp mắt cún lấp lánh tỏ ý "Em giỏi mà, anh không thưởng em sao?", tôi đành vươn tay ra vuốt vuốt tóc nó.

Nhãi Thanh xấu hổ cười, dang hai tay ra rồi nói.

   "Không đủ. Em ôm anh một cái được không?"

Tôi khoanh tay, lắc đầu.

   "Mày hồi trước bé bé tao còn ôm được chứ giờ thì chịu."

   "Vậy em ôm anh nha."

Còn chưa kịp say éo thì nhãi Thanh đã đi tới ôm lấy tôi, tay tôi đặt lên lưng nó, giống cha già ôn tồn vỗ vỗ động viên con nhỏ.

Lát sau tôi về phòng mở điện thoại ra thì nhận được tin nhắn chúc mừng năm mới của tụi Toàn Nguyên Vinh, tôi nhanh chóng rep lại rồi cả bọn mở facetime nói chuyện một hồi.

Ra là thằng Nguyên bên đó cũng có hội bạn là du học sinh Việt đang cùng nhau mở tiệc đón Tết, để ý thấy ai nấy mặt mũi cũng sáng sủa đẹp trai, xinh gái lắm, bè lũ tụi con nhà giàu ấy mà.

Nhà thằng Toàn đang hát karaoke, ngoài cửa bắn pháo rầm rộ, còn nhà thằng Vinh thì sum vầy đông đủ ăn uống chúc tụng nhau.

   "Nguyên, Toàn, Hữu đấy à." - Đột nhiên mẹ thằng Vinh xuất hiện, trên người mặc bộ áo dài đỏ thắm. - "Tết sang đây chơi với Vinh nha mấy đứa."

   "Dạ. Con chúc cô năm mới vui vẻ." - Tôi gật đầu.

   "Thế mốt tao lên đón hai đứa mày sang chơi nha." - Thằng Vinh hăm hở nói.

   "Đón cả tao nữa." - Thằng Nguyên ghen tị nói.

   "Để tao hóa vàng cho mày cái chuyên cơ tự bay sang đây đi."

Hai thằng Nguyên Vinh lại cãi nhau choe chóe choe chóe, ngay lúc này điện thoại của tôi "ting" lên một tiếng, thông báo vừa cộng thêm 8.888.888 đồng vào tài khoản ngân hàng.

   "Nhận được chưa Hữu?" - Thằng Toàn bây giờ mới chịu lên tiếng.

   "Ơ. Là mày chuyển khoản đấy à?" - Tôi ngơ ngác.

Thằng Toàn gật đầu.

   "Lì xì lấy may, chúc em năm mới may mắn, hạnh phúc."

Sau đó tôi chờ mãi không thấy chó Phan Anh hỏi han gì nên chủ động gọi điện, quái lạ là không thấy nó nhấc máy. Mãi sáng hôm sau cu cậu mới giải thích tối qua không chờ được giao thừa vì ngủ quên.

   "Nghe giọng mày khản khản, sao thế?"

   "Chắc nốc nước đá nhiều, tao ngủ tiếp đây."

   "Ok."

Chẳng hiểu sao chưa gì sáng mùng 1 mà thằng Phan Anh đã rầu rĩ rồi.

   "Em mời anh ăn cơm."

Trái ngược với thằng Phan Anh, nhãi Thanh trông vẫn phơi phới lắm, nó vui vẻ dậy sớm luộc chặt gà rồi làm miến gà, cũng chuẩn bị sẵn bánh chưng xanh với giò lợn.

   "Nãy tao điện cho thằng Phan Anh, chắc có chuyện gì, mày biết không?" - Tôi vừa gặm chân gà vừa hỏi.

Sắc mặt nhãi Thanh vẫn thản nhiên như không, nó lắc đầu không biết rồi ngồi nhích tới tựa cằm lên vai tôi, ngỏ ý.

   "Lát anh đi thăm mộ bố với em nhé?"

   "Ừm. À còn phải mua muối lộc nữa."

______________________________

Mùng 2 Tết, thằng Vinh lái xe đến đón tôi về nhà nó chơi, ngồi vào trong, thấy có mỗi tôi với nó nên tôi thắc mắc.

   "Tưởng mày đón thằng Toàn trước?"

   "À, nó mượn ô tô tự lái đến nhà tao trước rồi."

Nghe thằng Toàn lái ô tô mà tôi ngỡ ngàng bật ngửa, quen nhìn nó lái phân khối lớn rầm rầm phi như bay thế mà tự dưng quay ngoắt sang ngồi xế hộp, tôi chưa hình dung ra được.

Chắc cu cậu cũng mới tập lái, chưa vững tay lại chẳng có bằng nên không dám tới đón tôi như thằng Vinh.

Tết nhất nên tôi cũng chú ý ăn mặc, chải chuốt hơn hẳn ngày thường, trên người mặc bộ suit màu be thanh lịch được may đo cẩn thận, mái tóc nhuộm màu nâu trầm tạo kiểu xoăn xoăn trai đẹp Hàn Quắc. Bằng tất cả vẻ điển trai cute phô mai que này, mẹ thằng Vinh y như rằng say như điếu đổ, chẳng cần nghĩ ngợi kéo tay tôi ngắm nghía mất một lúc.

Giống như phát hiện ra tôi mới là con trai bé bỏng chân chính của mình, cổ giới thiệu tôi với khách quan như đúng rồi.

   "Nhìn lạ quá. Cháu đang làm nghệ sĩ cho công ty nào thế?" - Người phụ nữ ngồi cạnh mẹ hắn trông sặc mùi phú bà nói với tôi như vậy.

   "Cháu không phải nghệ sĩ ạ."

   "Thế cháu có hứng thú gia nhập ngành giải trí thì liên hệ với cô. Trông cháu rất có tiềm năng đấy." - Người đó đưa tôi cái danh thϊếp.

Tiềm năng gì?

Giọng ca thiên phú phá đảo thế giới ảo à?

Hay để tôi hát lại một đoạn "Có khi nào! Có khi nào..." để chứng minh năng lực bản thân, khẳng định tương lai đầy hứa hẹn với danh hiệu ca sĩ hát nhạc không lời đẹp trai nhất mọi thời đại.

Lát sau khách khứa cũng về hết, mẹ thằng Vinh hào phóng lì xì thằng Toàn với tôi mỗi đứa một củ. Bù lại tôi sẽ thay thằng Vinh làm con trai thất lạc mới về của nhà này, tận tình phụ trách tiếp khách, phụ giúp cơm nước nhà cửa như đúng rồi.

Được cái nhà thằng Vinh chẳng cần đi lại nhiều, hầu như người ta sẽ chủ động đến nhà nó chúc Tết, thành ra tôi toàn được lì xì ké.

Chẳng hiểu sao Tết năm nay của tôi tiền vào như nước ấy, với số tiền lì xì hiện có, tôi đủ dũng cảm để báo sếp cho nghỉ thêm nửa năm nữa để tiếp tục ăn Tết.

Tối đến tôi nằm chung giường với thằng Vinh còn thằng Toàn ở có tí lại phải về quê chúc Tết.

   "Này, mẹ tao quý mày lắm đó." - Báo đần leo lên giường mà sà tới ôm tôi vào lòng. - "Mày mà gật đầu là bả kéo mày vào sổ hộ khẩu liền."

Tôi đếm tiền lì xì, bâng quơ nói.

   "Chơi trò anh em tình thân lén lút vụиɠ ŧяộʍ yêu đương cũng hay."

   "Anh em gì, tao sẽ nhận mày làm con trai của tao." - Nó cười khà khà rồi vói tay vào trong quần tôi, xoa nắn thằng em so ciu của tôi. - "Con trai à, bố nứиɠ quá."

Tôi nghe thế, bé ciu vừa cưng cứng lập tức ỉu xìu, không nứиɠ nổi.

   "Bệnh vãi."

Thằng Vinh thôi không nhây nữa, nó dẹp hết đống tiền của tôi sang một bên rồi đè tôi nằm sấp xuống giường. Phía dưới nóng nóng đang cương lên của nó cứ lên cơn động dục cọ cọ lên mông tôi.

   "Hữu. Tao muốn." - Nó cắn lên vành tai tôi. - "Mình làʍ ŧìиɦ đi, chỉ tao với mày thôi."

   "Lỡ đâu..."

   "Cách âm mà, không sao đâu."

Tay thằng Vinh tham lam xoa nắn bờ mông tròn trịa của tôi, môi hôn quấn quýt ngọt ngào tôi khó lòng nào dám chống cự. Là một thằng đàn ông có chức năng sinh lí tốt, bấy giờ tôi cũng vực lên du͙ƈ vọиɠ bùng cháy.

Cũng tại lũ thú khốn nạn chúng nó, giờ tôi tɦẩʍ ɖυ cũng phải tự chơi lỗ sau mới thỏa mãn được chứ chẳng còn bình thường như lúc trước.

   "Hữu, ah..." - Thằng Vinh vừa đâm rút vừa ghé người xuống hôn môi tôi. - "Sướng quá, sướng."

Báo nhỏ dũng mãnh cứ lựa mà khiêu khích tuyến tiền liệt của tôi mới dở, tôi sướng đến tê dại đầu óc, thân thể cũng trở nên mẫn cảm hơn hẳn.

Không chịu được mà phải bật ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ dãng, tôi ngượng thấy mẹ vội mím chặt môi lại.

   "Rên nữa đi mà, Hữu, ngoan, tao thích nghe."

   "Ghê lắm."

   "Không ghê, cứ rên đi."

Tôi càng nén tiếng rên đĩ thõa đó đi thì thằng Vinh càng ép tôi phải bật ra bằng được mới thôi. Hình như nó ghim từng lời châm chọc trước đó của tôi nên lần này ŧɦασ tôi dữ dội lắm, hai cánh mông tôi va chạm mạnh với hông nó cứ vang lên âm thanh đầy ái muội khiến tôi càng thêm xấu hổ.

   "Á!"

Tôi buột miệng thốt ra tiếng kêu nhè nhẹ khi con chó Vinh đột nhiên tét mông tôi một cái.

   "Máu M à? Sao bị đánh đít lại càng co chặt hơn thế?"

   "Làm nhanh mẹ lên!!"

   "Con trai hư quá, bố phải phạt con thôi."

Xong hiệp một thì đến hiệp hai, lần này làm chính diện mặt đối mặt nên đến phiên hai đầu ngực của tôi bị gặm phát sưng lên.

Mẹ kiếp, trận mây mưa qua đi cũng là lúc tôi chịu hết nổi nằm bẹp xuống với hai đầu gối tê rần cùng cái mông trắng mịn đang đỏ ửng vì bị chà đạp. Hơ, cơ mà cũng sướng, tôi cũng ra mấy phát liền, sau này cứ thế không tiết chế là suy thận chắc kèo.

   "Tao làm mạnh quá à?" - Thằng Vinh ôm tôi ngồi dậy, lưu luyến hôn cổ tôi nhưng kiềm chế không để lại dấu hôn. - "Chân tay mềm oặt thế này, mai mày đi làm nổi không?"

Chẳng có hơi sức võ mồm với nó, tôi bĩu môi trách cứ.

   "Chịu trách nhiệm đi."

   "Chịu liền, hihi." - Nó hưng phấn ôm tôi đi tắm.

Lúc thiu thiu chuẩn bị ngủ, thằng Vinh ôm siết eo tôi rồi thủ thỉ.

   "Hữu, tao chỉ yêu cái đít của mày thôi."

   "Ờ."

Chắc nó mong chờ tôi giận dữ nũng nịu trong khi tôi lại dửng dưng chẳng để tâm nên mới nói tiếp.

   "Nói dối đó. Tao yêu mày, Hữu à."

________________________________

Sơ: Sắp tới là thêm cảnh xôi thịt 1x1 với Toàn 🤤 phải vỗ béo các tình iu thui