Hoàn Mộc chủ nhân gật đầu, nói:

- Trước kia nghe nói ngươi giúp sư phụ của ngươi vào sinh nhập tử, cuối cùng chết trong mạo hiểm trong hỗn độn, ta còn tiếc nuối hồi lâu... Hiện tại biết rõ ngươi không chết, quả nhiên là đại hỷ sự.

- Huyết Hộc, chúc mừng.

Ma Thủ Đạo Tổ cũng nhìn sang Huyết Hộc.

Nàng được xưng ma trung chi ma.

Có thể từ phàm nhân quật khởi đi tới bước này chứng tỏ nàng là thiên tài, nàng thưởng thức nhất chính là Huyết Hộc! Huyết Hộc cũng là ma đầu chân chính, tuy Huyết Hộc quá quái gở nhưng năm đó trong thế hệ trẻ của Vô Gian Môn, Hắc Bào Thần Vương và Huyết Hộc là bằng hữu với nhau, Hắc Bào Thần Vương bái Tâm Ma Chi Chủ làm sư, mà Huyết Hộc lại báo Tiêu Dao Phong Ma làm sư.

- Đáng chết.

Hắc Bào Thần Vương biệt khuất không nhỏ.

Hoàn Mộc chủ nhân, Ma Thủ Đạo Tổ đã sớm đứng trên đỉnh phong, mà Huyết Hộc cũng như hắn là bước dần từng bước, hắn xem Huyết Hộc là đối thủ, áp chế Huyết Hộc một đầu! Hiện tại Huyết Hộc đạt tới cấp độ đứng đầu? Đây là việc làm hắn cực kỳ khó chịu. Huyết Hộc vốn có tên là Thạch Hộc, hắn có giao tình không tệ với Hắc Bào Thần Vương.

Về sau cả hai lại không hợp.

Bởi vì cả hai là ma! Một ưa thích đùa bỡn nhân tâm, một là kẻ tính cách quái gỡ quan sát thế gian, tất cả không để vào mắt.

- Sư phó.

Huyết Hộc Ma Tổ cung kính nói:

- Lần đại kiếp nạn này ta quay trở lại. Sau khi đại kiếp nạn qua đi... Ta sẽ trở về thông đạo vòng xoáy không gian.

Hiện nay Vô Gian Môn cũng nhận được một ít tinh đồ, biết rõ thông đạo vòng xoáy không gian.

- Biết rõ không lưu được ngươi.

Vạn Ma Chi Chủ gật đầu, nói:

- Đúng vậy, thông qua vòng xoáy không gian là có thể rời đi... Mới có thể tiến vào thiên địa to lớn hơn.

- Ân.

Huyết Hộc Ma Tổ gật đầu.

Hắc Bào Thần Vương nghe xong nội tâm khó chịu, gia hỏa kiêu ngạo mà ngu xuẩn lại bước lên con đường rộng rãi hơn, Hắc Bào Thần Vương hắn cũng muốn trở thành tồn tại đứng đầu.

- Thạch Hộc.

Hắc Bào Thần Vương tươi cười, cười rất cởi mở! Ngươi có thể đạt tới cấp độ đứng đầu, chúng ta có thêm chiến lực. Ta cần phải nói với ngươi, có lẽ ngươi đạt được tình báo có chút quá hạn... Hiện nay Nữ Oa trận doanh đã nhiều ra một đại năng cực kỳ lợi hại —— Bắc Minh kiếm tiên Kỷ Ninh, hắn tu hành chưa đủ ngàn năm đã đạt tới cấp độ đứng đầu.

- Ah?

Đôi mắt Huyết Hộc Ma Tổ sáng ngời, nói:

- Lợi hại như vậy? Có đối thủ như vậy mới làm cho người ta hứng thú.

Trong mắt của hắn ẩn chứa một tia huyết quang.

Chiến tranh tại Thần Nông đại thế giới cũng kết thúc.

Hai đại trận doanh bắt đầu điều binh khiển tướng, một đại thế giới, một giới vực, tất cả đại đều hội tụ lại...

Sau khi chiến tranh giành giật đại thế giới, khí thế Nữ Oa trận doanh như cầu vồng, trong chiến tranh cỡ lớn thắng nhiều bại ít. Vừa mới chấm dứt chiến tranh tại Thần Nông đại thế giới, bọn họ cũng đạt được đại thắng.

Đại Vũ Nhân tộc thế giới, Vạn Tộc Điện.

Từng đại năng giả hội tụ nơi này.

- Vô Gian Môn bắt đầu điều khiển lực lượng các đại thế giới.

Tam Thanh đạo nhân ngồi trên cao, lời nói lạnh như băng.

- Hiển nhiên trước kia thường xuyên chiến bại, bọn chúng không chịu được. Muốn điều khiển tất cả lực lượng... Tiến hành cuộc chiến tranh giành số mệnh cuối cùng.

Nội tâm tất cả đại năng cảm thấy chấn động.

Rốt cục tới rồi sao?

- Bọn chúng muốn chiến, vậy thì chiến, đánh sụp bon chúng, giết sạch bọn chúng.

Lôi Thần Thiên Tôn bóp nát chén rượu, hắn gầm lên một tiếng.

- Bọn chúng liên hợp trong phế tích thượng cổ cũng không phải là đối thủ của chúng ta.

Hậu Nghệ ngồi dó cũng lạnh nhạt nói.

- Không phải bọn chúng chết chính là chúng ta vong, không có lựa chọn khác... Chúng ta có thể làm một việc.... Giết sạch tất cả bọn chúng.

Khoa Phụ lại gào thét.

Một ít thần ma tính khí táo bạo bộc phát sát khí.

Trong mắt Kỷ Ninh mang theo lệ quang.

Tất cả mọi việc trên thế gian hoàn toàn không tiến hành theo suy nghĩ của mình! Cũng phải, mình đã luyện thành thần thông Trích Tinh Thủ, kiếm thuật cũng cao hơn quá khứ, đủ để đại khai sát giới trong chiến tranh.

- Ta truyền lệnh.

Tam Thanh đạo nhân quát:

- Đại năng khắp nơi, tất cả quân đoàn tiên ma dưới trướng đều tiến vào Đại Vũ Nhân tộc thế giới, tùy thời chuẩn bị quyết chiến.

- Tốt.

- Tốt.

- Chiến.

Ánh mắt đám đại năng mang theo sát cơ, đây là cuộc chiến cuối cùng, cũng là thời điểm phân sinh tử.

Bọn họ hiểu một trận chiến này cho dù thắng chỉ sợ cũng phải chết một đám đại năng, nơi này đều là bạn chí cốt của bọn họ, chỉ sợ rất người không sống qua hạo kiếp lần này, có lẽ mình cũng có khả năng chết đi. Nếu như vầy cứ liều đi, giết đi! Giết càng nhiều, khả năng bọn họ có thể sống sót càng nhiều.

- Nghe hiệu lệnh của ta, nhanh chóng tập kết đi Xích Minh đại thế giới.

Đại Hạ thế giới, Hạ Hoàng hạ lệnh, trên không trung tập trung không ít tiên ma.

- Đi!

Thiên địa trên hoàng cung vỡ ra, thông đạo cực lớn xuất hiện, rất nhiều rất nhiều tiên ma đi vào trong thông đạo tới Xích Minh đại thế giới.

Quân đội tất cả thế giứi đều tập kết trong Xích Minh giới vực.

Một khi Xích Minh đại thế giới tập kết hoàn tất sẽ đưa đi tới Nhân tộc Đại Vũ thế giới.

Tam giới rung chuyển, chiến tranh lửa sém lông mày.

Bản tôn Kỷ Ninh đang ở trong tiểu sơn thôn phàm nhân, hắn vô cùng yên lặng.

- Chỉ sợ bọn chúng còn không biết...

Kỷ Ninh cầm cần câu và quay đầu nhìn sơn thôn khói bếp bay cao, hắn thở dài:

- Một hồi đại quyết chiến đã sắp phát sinh, trận quyết chiến này có khả năng sẽ lan tới rất nhiều đại thế giới.

Hai đại trận doanh chém giết sinh tử.

Song phương đều khắc chế không đi hủy diệt tam giới nhưng ảnh hưởng tới tam giới là khẳng định. Đặc biệt là phương nào mắt thấy không có hi vọng, nói không chừng sẽ chủ động đi phá hư tam giới.

- Nước là mãnh liệt, có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền.

Thuyền có lớn hơn nữa thì nước cũng có thể thừa nhận.

Kỷ Ninh nhẹ giọng nói thầm.

- Ân?

Kỷ Ninh sững sờ, trong đầu linh quang lóe lên.

Oanh!

Thiên địa nguyên khí phía trên Kỷ Ninh chấn động, khí tức Thiên Đạo lại hàng lâm, hàng lâm đầm nước bên cạnh sơn thôn, làm cho người miền núi trong sơn thôn hoảng sợ không nhỏ, đối mặt khí tức Thiên Đạo đáng sợ như thế, bọn họ kìm lòng không được quỳ xuống, lúc này bọn họ nhìn thấy thân ảnh áo trắng đang ngồi tại đó.

Kỷ Ninh ném cần câu, hắn cao giọng cười to, nói:

- Tiên nhân ah!

Người trong sơn thôn lập tức quỳ xuống bái lạy.

Trên một tinh cầu rách nát trong hư không vô tận, Kỷ Ninh áo trắng hàng lâm, khoanh chân ngồi xuống.