- Không nghĩ tới lần này cuộc chiến ở Thượng Cổ phế tích, làm cho ta hiển lộ ra thần thông hộ thể.

Trong nội tâm Kỷ Ninh cảm khái.

Pháp môn tu luyện, thần thông hộ thể, Tâm Lực dò xét... rất nhiều pháp môn của Kỷ Ninh, đều là Tam Giới không có.

******

- Bắc Minh Kiếm Tiên, xem ra toàn bộ Tam Giới đều coi thường ngươi.

Kim Giáp Đoạn Tí lạnh như băng nói.

- Vậy mà bất tri bất giác, thần thông hộ thể liền tu luyện tới cảnh giới cao thâm như vậy.

Hắn nào biết đâu rằng, thần thông hộ thể của Kỷ Ninh là rất nhiều Thế Giới Thần cũng trông mà thèm, bản thân Bắc Hưu Thế Giới Thần là tu luyện thần thông này.

Thanh âm của hắn quanh quẩn ở bên tai Kỷ Ninh.

Đồng thời Đao Tổ vung tay lên, một sợi dây thừng bay ra, quấn quanh về phía Kỷ Ninh.

- Đáng chết.

Kỷ Ninh nhướng mày.

Thần thể lợi hại hơn nữa, cũng sợ trói buộc, trấn áp! Cho dù Kim Giáp Đoạn Tí kia chém mười đao tám đao, lực trùng kích ngược lại sẽ trợ giúp mình xé rách đại trận. Nhưng bây giờ dây thừng tới liền phiền toái.

Hô, hô.

Kỷ Ninh lập tức buông ra hai cánh tay, bốn cánh tay khác như trước kiệt lực xé rách, còn có hai cánh tay, phân biệt nắm một thanh Bắc Minh kiếm.

Kiếm quang xoay chuyển, tựa như hắc động, để cho dây thừng kia bay qua một bên.

- Hừ.

Đao Tổ nhào lên, một bên thao túng dây thừng, một bên ánh đao rơi xuống.

Kỷ Ninh toàn lực phòng ngự.

Kỳ thật Đao Tổ cũng có thần thông ba đầu sáu tay cùng loại, nhưng lại một mực bảo trì bộ dáng cụt một tay, nhưng đao của hắn, uy năng hoàn toàn chính xác rất lớn! Luận uy năng, kiếm của Kỷ Ninh còn kém hơn một bậc.

- Cái Dị tộc này, đích thật là Tổ Thần.

Kỷ Ninh cảm thấy áp lực.

Tuy kiếm của Kỷ Ninh uy năng kém chút ít, nhưng càng thêm nhanh, vượt qua Thiên Đạo cực hạn!

Hai thanh kiếm liên hợp lẫn nhau, vậy mà chặn được đao cùng dây thừng của Đao Tôn.

- Bắc Minh, kiên trì trong chốc lát, trận pháp này sắp phá rồi.

Phục Hi lập tức truyền âm cho Kỷ Ninh.

- Ân.

Kỷ Ninh thân cao vạn trượng, bốn tay kiệt lực xé rách đại trận, hai cánh tay khác thì một lòng phòng thủ.

- Ta như thế nào cảm giác Bắc Minh này, so với Phật Tổ Như Lai kia còn càng khó quấn, hắn dù sao cũng là thổ dân, nên chỉ là Chân Thần mới đúng.

Đao Tôn giao thủ một lát, cũng mơ hồ cảm thấy, hắn nào biết đâu rằng, Kỷ Ninh nên xem như nửa bước Thế Giới Thần! Lại có kiếm pháp vượt qua Thiên Đạo cực hạn, hơn nữa ở trong Khuy Thiên Thái Hạo Tháp gần hai nghìn năm, kiếm pháp của Kỷ Ninh đã sớm càng thêm viên mãn.

- Đao, vì sao trận pháp một mực phá giải.

Thứ Tu Đại Ma Thần truyền âm nói.

- Chủ nhân, Bắc Minh này thần thông hộ thể rất cao minh, không thua gì Như Lai! Hơn nữa kiếm pháp của hắn quá lợi hại... Ta không có cách nào ngăn cản hắn.

Đao Tôn cũng truyền âm nói.

- Ngươi không nhìn lầm chứ?

Thứ Tu Đại Ma Thần nóng nảy.

- Ta một đao bổ lên người hắn, vẻn vẹn chỉ có một đạo bạch ngân.

Đao Tôn trả lời.

...

Thứ Tu Đại Ma Thần đang điên cuồng tấn công Như Lai, nhưng trong lòng rất bực bội.

- Tại sao Tam Giới này có thể như vậy, ta đường đường Tổ Thần, vất vả khổ cực mới tu luyện thần thể tới Tiên Thiên cực phẩm pháp bảo. Mà mấy thổ dân này... Rõ ràng chỉ là Chân Thần, Như Lai tu luyện thần thể tới Tiên Thiên cực phẩm pháp bảo thì thôi. Bắc Minh kia tu luyện chưa đủ ngàn năm, vậy mà thần thể cũng mạnh như thế.

Thứ Tu Đại Ma Thần rất khó chịu.

Thần thông hộ thể, rất khó tu luyện.

Nếu không Bắc Hưu Thế Giới Thần cũng sẽ không vừa được Kim Tượng Thần Thông liền lập tức vứt bỏ pháp môn do Thiên Thương Cung truyền lại, chuyển tu Kim Tượng Thần Thông.

- Thần thông hộ thể lợi hại, chính là khó chơi, chỉ có thể trói buộc... Như Lai này chưởng pháp lợi hại, ta căn bản không cách nào trói buộc. Chỉ có thể hao tổn thần lực của hắn.

Thứ Tu Đại Ma Thần bất đắc dĩ.

Hao hết Thần lực của đối phương, mới có thể bắt đối phương!

- Chẳng lẽ là Nữ Oa kia, để lại pháp môn lợi hại gì?

Thứ Tu Đại Ma Thần âm thầm nói.

- Đột nhiên xuất hiện đối thủ khó dây dưa như Bắc Minh Kiếm Tiên, muốn xâm chiếm Tam Giới, cướp đi Tam Giới Thế Giới Tâm xem ra càng khó hơn.

Thứ Tu Đại Ma Thần trông mà thèm, là viên Thế Giới Tâm kia.

Thậm chí Tam Giới, chính là Bàn Cổ Hỗn Độn giới, Vô Gian Hỗn Độn giới va chạm hình thành, như vậy Thế Giới Tâm hôm nay, rất có thể là hai khỏa quấn giao cùng một chỗ, giá trị có thể cao hơn!

- Người nào ngăn ta, đều phải chết.

Thứ Tu Đại Ma Thần đè xuống rất nhiều suy nghĩ, trong mắt xuất hiện hung quang.

...

- Lại chống đỡ trong chốc lát.

Phục Hi thị truyền âm.

- Trận pháp này sắp phá.

- Tốt.

Bốn tay của Kỷ Ninh kiệt lực xé rách đại trận, hai tay thì ngăn cản Đao Tôn.

- Hừ.

Đao Tôn không ngăn cản được Kỷ Ninh, nhướng mày, bỗng nhiên quay đầu rời đi, rất nhanh liền biến mất ở trong tầm mắt của Kỷ Ninh.

- Vậy mà lui?

Kỷ Ninh cũng lười suy nghĩ nhiều, toàn lực ứng phó, sáu cánh tay cùng một chỗ xé rách đại trận.

Oanh long long...

Bỗng nhiên Kỷ Ninh cảm giác đại trận ẩn chứa lực đạo cứng cỏi tiêu tán, Kỷ Ninh dùng sức quá mạnh kìm lòng không được xé ra bốn phương tám hướng, ầm ầm... không gian chung quanh nổ tung, xuất hiện đại lượng mảnh vỡ, bất quá rất nhanh liền được lắp đầy.

- Trận đã phá.

Phục Hi nói.

- Nhanh cứu Phật Tổ.

Kỷ Ninh cũng nói, trận pháp rách nát, Thiên Địa chung quanh khôi phục thanh minh, Kỷ Ninh mắt thường có thể chứng kiến chỗ xa xa đang có một thân ảnh khoanh chân ngồi, một Ma Thần phát ra khí tức hung lệ, có cái đuôi thật dài đang điên cuồng tấn công, mặt khác còn có một đám Dị tộc của Thượng Cổ phế tích liên thủ vây công.

- Nhanh.

Lập tức Phục Hi thị, Kỷ Ninh, Khoa Phụ, Ngọc Đỉnh Đạo Nhân… hóa thành lưu quang bay đi.

- Hắn chính là Dị tộc lĩnh tụ khác?

Kỷ Ninh nhìn chằm chằm tên Dị tộc nhìn như tuấn mỹ, đầu trụi lủi, có cái đuôi màu xanh biếc kia, đúng là hắn hoàn toàn chế trụ Phật Tổ Như Lai. Ở trước mặt công kích của hắn, Phật Tổ Như Lai chỉ có thể một lòng phòng thủ ngăn cản.

- Dị tộc!

Phục Hi thị nhìn lão hữu ở trong hiểm cảnh, lúc này nổi giận gầm lên một tiếng.

- Nhận lấy cái chết.

Oanh...

Lập tức Thủy Hỏa Diệt Thế trận phủ xuống, trong lúc nhất thời chung quanh trăm vạn dặm đều lâm vào trong nước lửa, nước là Thái Âm Huyền Thủy, Hỏa là Bất Diệt Tân Hỏa.