- Có hai biện pháp.

- Một, ta đạt tới Chân Thần Cảnh, một khi bước vào Chân Thần Cảnh. Bằng vào hai đại pháp môn Đào Ngô Thập Bát Thần Ma, Duy Nhất Bản Tôn, ta chính là nửa bước Tổ Thần... Tuy cùng Tổ Thần chính thức chênh lệch một chút, nhưng bằng vào kiếm pháp, có lẽ không thua gì Tổ Thần. Khi đó ta có lẽ có thực lực của cấp độ lĩnh tụ, tuy Thích Ngục Chân Thần có thể ngăn cản Tổ Thần Tổ Tiên, nhưng cũng chỉ là ngăn cản thời gian ngắn mà thôi, hắn bây giờ đang ở trong Thế Giới lao lung, trốn là không có địa phương trốn, thật sự chém giết xuống, chỉ cần ta đạt tới cấp độ lĩnh tụ, hắn phải thua không thể nghi ngờ.

- Thế nhưng mà... Muốn đạt tới Chân Thần Cảnh.

Kỷ Ninh nhíu mày.

Theo lý thuyết, mình đã sớm phù hợp yêu cầu đột phá đến Chân Thần.

Đầu tiên là thần thể hoàn mỹ, thần thể của mình đã sớm hoàn mỹ vô khuyết. Cái khác chính là ngộ ra một Đại Đạo, mà bây giờ mình ngộ ra Đại Đạo đã có ba rồi, theo thứ tự là Lôi Điện Đại Đạo, Tích Thủy Đại Đạo, Kiếm đạo.

- Dựa theo pháp môn trong Khô Tịch Thế Giới Thần, có lẽ từ trong cô quạnh vô tận tìm kiếm một điểm linh quang, tìm được rồi, liền có thể đột phá.

- Nói huyền diệu khó giải thích... Ai, pháp môn Khô Tịch Thế Giới Thần này cần chính là thời gian, ta thiếu khuyết cũng là thời gian.

Kỷ Ninh lắc đầu.

Tu luyện pháp môn này, trọng điểm là cô quạnh, một khi tu luyện, sẽ phảng phất như gốc cây già chết héo ngồi ở đó không nhúc nhích, muốn đi tìm một điểm linh quang, cái pháp môn này cần chính là thời gian.

- Biện pháp thứ hai, là thần kiếm Tử Quang Quỳnh.

Kỷ Ninh thầm nghĩ.

- Tử Quang Quỳnh, đó là Thần Binh trọng yếu nhất của Bắc Hưu Thế Giới Thần, lực lượng đủ để cho Hỗn Độn Tiên Nhân, Thế Giới Thần điên cuồng. Dựa theo lời của Bắc Hưu Thế Giới Thần, mặc dù chữa trị tầng ngoài, uy lực cũng siêu việt Hỗn Độn kỳ bảo. Bằng vào Thần Binh như vậy, thực lực của ta cũng có thể phóng đại.

- So sánh với nhau mà nói... vẫn là chữa trị thần kiếm Tử Quang Quỳnh, càng có nắm chắc hơn chút ít.

Kỷ Ninh âm thầm gật đầu.

Trước kia mình cũng đã chữa trị đại khái một phần năm Tử Quang Quỳnh, bây giờ mình bước vào Kiếm lực tầng thứ năm. Tuy nói không thể đánh bại Thích Ngục Chân Thần, nhưng Thích Ngục Chân Thần có thể nói tồn tại khó chơi nhất, đáng sợ nhất trong các Chân Thần Chân Tiên ở đây rồi, những Chân Thần Chân Tiên khác tương đối mà nói vẫn là dễ đối phó.

Mình hoàn toàn có thể đại quy mô càn quét, lấy tới đầy đủ pháp bảo, tin tưởng có thể làm Thần kiếm Tử Quang Quỳnh khôi phục.

- Vậy thì bắt đầu a.

Suy nghĩ một lát, vèo, Kỷ Ninh liền từ trên không hạp cốc hóa thành một đạo hắc sắc điện xà, biến mất ở chân trời xa.

Thích Ngục Chân Thần nhìn Kỷ Ninh rời đi, trong mắt có lãnh ý:

- Từ trong tay của ta đoạt bảo, ta có ba kiện Hỗn Độn kỳ bảo, không có chút thủ đoạn, sớm đã bị người chiếm đi. Chỉ là đáng chết... Ta bị giam giữ ở đây, căn bản không có cách nào trốn đi.

Hắn ngoại trừ am hiểu phòng thủ, còn cực kỳ am hiểu trốn chạy để khỏi chết, bây giờ lại bị xiềng xích khóa, không có cách nào chạy trốn.

...

Mà Kỷ Ninh thì đã bắt đầu ở trong Thế Giới lao lung đại quy mô đối phó Chân Thần Chân Tiên, số lượng Chân Thần Chân Tiên ở trong Thế Giới lao lung kém Thiên Thần Thiên Tiên rất nhiều. Cho nên từng Chân Thần Chân Tiên... Kỷ Ninh đều rất quý trọng, sau mỗi một hồi chém giết, cảm thấy có chỗ thu hoạch liền lập tức trước tìm hiểu một phen, hảo hảo hấp thu một ít kinh nghiệm chiến đấu.

Có chút Chân Thần Chân Tiên thực lực kém Kỷ Ninh quá nhiều, thực lực chỉ là Đạo Tổ bình thường, Kỷ Ninh đánh bại dễ dàng, thậm chí không có thu hoạch gì, Kỷ Ninh hơi chút tìm hiểu liền xong.

Mà một ít Chân Thần Chân Tiên lợi hại, hoặc là Chân Thần Chân Tiên thủ đoạn kỳ lạ, sẽ để cho Kỷ Ninh cẩn thận tìm hiểu bảy tám ngày.

*******

Ở tháng thứ mười hai Kỷ Ninh càn quét, ở một chỗ sương mù u ám bao phủ, ở đây cũng nhốt lấy một gã Chân Tiên, ầm ầm, giờ phút này ở trong sương mù bao phủ phát sinh một hồi đại chiến, sương mù lần lượt chấn động.

Trong sương mù.

- Đi.

Nữ tử tử đồng giống như điên cuồng chỉ vào Kỷ Ninh, hắc quang đầy trời bắn về phía Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cầm trong tay song kiếm, đạp trên hư không, bước chậm mà đi.

Hắn cũng không vội giết đến trước mặt đối phương, mà cứ như vậy đạp ở trên hư không từng bước một đi qua, cho đối phương đầy đủ thời gian đến công kích mình. Dù sao tuy sưu tập pháp bảo đi khôi phục Thần kiếm Tử Quang Quỳnh trọng yếu, nhưng thực lực bản thân mới là căn bản.

Ào ào xôn xao...

Kiếm quang của Kỷ Ninh phiêu hốt bất định, thậm chí hắn thi triển lấy Vô Ảnh thức tiến công liền ngăn được hết thảy công kích, có thể thấy được kiếm pháp của hắn đã càng thêm siêu nhiên, viễn siêu đối thủ.

- Này là tuyệt chiêu của ngươi?

Kỷ Ninh nói.

Sắc mặt nữ tử trắng bệch, quát khẽ nói:

- Thu.

Hô, lập tức vô số hắc quang bay trở về, bay vào trong cơ thể nàng, sắc mặt nàng mới khôi phục chút ít hồng nhuận phơn phớt.

- Ngươi mạnh hơn ta nhiều lắm, ta thần phục ngươi là được.

Nữ tử sảng khoái nói.

- Một trăm chín mươi hai.

Kỷ Ninh nhẹ giọng tự nói.

Nữ tử sững sờ, Khán Thủ Giả lẩm bẩm con số này có ý tứ gì?

- Ân.

Kỷ Ninh nghĩ ngợi.

- Toàn bộ Chân Thần Chân Tiên trong Thế Giới lao lung, ta đã quét sạch một trăm chín mươi hai vị, quét sạch hơn phân nửa pháp bảo, xem chừng có thể chữa trị tầng ngoài của Thần kiếm Tử Quang Quỳnh rồi.

Trước kia, mình chỉ dùng pháp bảo của Thiên Thần Thiên Tiên cùng với chút ít pháp bảo của Chân Thần Chân Tiên, khôi phục Thần kiếm Tử Quang Quỳnh một phần năm.

Lần này mình sưu tập bảo vật rất nhiều, có khả năng đã đủ rồi.

- Đi thử xem a.

Kỷ Ninh quyết định, trước tạm thời đình chỉ càn quét, chữa trị Thần kiếm Tử Quang Quỳnh thử xem.

Đương nhiên trước khi đi chữa trị Thần kiếm Tử Quang Quỳnh, có việc trước phải làm xong.

Kỷ Ninh đưa bàn tay ra, rơi vào đỉnh đầu của nữ tử, trí nhớ của từng Chân Thần Chân Tiên Kỷ Ninh đều không buông tha, nói không chừng có người sẽ cung cấp một ít tin tức có trợ giúp với mình.

...

Bên cạnh hồ nước xinh đẹp.

Kỷ Ninh áo trắng rơi xuống, vung tay lên, một tòa Thần Điện xuất hiện ở trên đồng cỏ ven hồ, chung quanh còn đáp xuống từng khối bia đá kiếm pháp thật lớn, sau đó lại rơi xuống 3600 viên Chư Thiên Tinh Kim Châu, vờn quanh ở bốn phương tám hướng.