Năm đó Vạn Vật Chi Chủ là trực tiếp dùng hồn phách Đạo Tổ luyện hóa vào Vạn Vật Sứ Giả, khiến cho mỗi một Vạn Vật Sứ Giả đều tuyệt đối trung thành, quân đội tuyệt đối trung thành như vậy mới là Vạn Vật Chi Chủ cần. Hắn vừa chết, Vạn Vật Sứ Giả cũng tự hủy, địch nhân mơ tưởng đắc thủ. Ô Tiêu đại sư không có hồn phách Đạo Tổ, thủ đoạn luyện hóa hồn phách Đạo Tổ, chỉ có thể để cho Đạo Tổ còn sống đi khống chế.

- Khôi Lỗi thật cường đại... Đây là Khôi Lỗi hạch tâm? Năm khối Hỗn Độn Tinh Thạch?

Kỷ Ninh phát hiện nơi phát ra năng lượng của Vạn Vật Sứ Giả.

Thiên Thần cũng có thể mượn nhờ Vạn Vật Sứ Giả, phát huy ra thực lực Đạo Tổ viên mãn.

Nơi phát ra năng lượng của Vạn Vật Sứ Giả này đương nhiên không thể nào là Thiên Thần, nơi phát ra của nó, chính là năm khối Hỗn Độn Tinh Thạch, năm khối Hỗn Độn Tinh Thạch này phân biệt ẩn chứa năm loại đặc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, lẫn nhau kết hợp có thể bộc phát ra uy năng vô cùng kinh người. Thiên Thần căn bản không có cách nào hoàn toàn thao túng cỗ uy năng này, pháp lực Đạo Tổ ngược lại có thể hoàn toàn thao túng, để thực lực của Vạn Vật Sứ Giả lại tiến lên không ít.

- Cảm giác cường đại, so với La Hầu thần còn muốn cường đại hơn. Khó trách dựa vào nó, có thể phát huy ra thực lực tiếp cận lĩnh tụ của Phật môn Đạo Môn.

Kỷ Ninh rung động, chỉ sợ mười La Hầu thần liên thủ mới có thể cùng Vạn Vật Sứ Giả này sánh với.

Thiên Thần khống chế.

Cùng Đạo Tổ khống chế, chênh lệch quá xa.

Trong hoàng cung, chỗ ở của Kỷ Ninh.

- Bắc Minh huynh đệ.

- Đến bây giờ mới có thể gặp Bắc Minh ngươi, hổ thẹn hổ thẹn.

Kiêu Long Thiên Thần mang theo một ít Thiên Thần Chân Tiên tới bái phỏng.

Kỷ Ninh áo trắng thì mỉm cười tiếp đãi, hắn có thể cảm nhận được đám Thiên Thần Chân Tiên tới bái phỏng mình trong nội tâm cảm kích, bởi vì đám Thiên Thần Chân Tiên này đều minh bạch, Kỷ Ninh là công thần lớn nhất của trận Trục Lộc Đại Thế Giới! Hơn nữa dùng Kỷ Ninh triển lộ thực lực, ở tương lai từng tràng chiến tranh thậm chí cuối cùng số mệnh chi tranh quyết chiến, cũng có thể triển khai lực lượng kinh người.

Kỷ Ninh lợi hại, cơ hội bên mình thắng càng lớn.

Những Thiên Thần Chân Tiên này đương nhiên cảm kích, đương nhiên khâm phục!

- Bọn hắn ký thác hy vọng vào ta, bất quá ký thác liền ký thác. Vô Gian Môn... Ta vốn sẽ đem hết toàn lực tiêu diệt.

Kỷ Ninh đưa một đám Thiên Thần Chân Tiên đi, một mình đứng ở trước lan can, nhìn Tinh Không vô tận.

- Còn có Thần Vương kia, ta tất chém giết hắn.

Vạn Ma giới xa xôi.

- Hết thảy dựa theo kế hoạch.

Vạn Ma chi chủ cô độc đứng ở trên đỉnh núi, nhìn xem hư không vô tận, thanh âm của hắn lại xuyên thấu qua hư không truyền đến trong đầu cả đám Đại Năng Giả ở thế giới khác.

- Lần này chém giết Kỷ Ninh đoạt lại Vạn Vật Sứ Giả, động tác phải nhanh, có lẽ tương đối dễ dàng. Thế nhưng mà kế tiếp có thể sẽ trực tiếp bộc phát quyết chiến cuối cùng nhất, chư vị phải chuẩn bị.

- Vâng, Ma Chủ.

- Yên tâm đi Phong Ma.

- Chúng ta hết thảy chuẩn bị xong.

Toàn bộ Vô Gian Môn hơn mười vị Đại Năng Giả cao cấp nhất mỗi người minh bạch, đêm nay... là một đêm trọng yếu nhất, bởi vì một đêm này chính là Đại Năng Giả của song phương giao chiến, thậm chí quyết chiến cuối cùng nhất sẽ hoàn toàn bộc phát.

Trước đó lần thứ nhất quyết chiến là hai đại Hỗn Độn thế giới nghiền nát, có thể thấy được uy thế của Đại Năng Giả.

...

- Muốn chiến đấu sao?

Một nữ tử áo tím khoanh chân ngồi ở trên giường ngọc, đôi tay của nàng trắng nõn, trong mắt càng ẩn ẩn có hưng phấn.

Nàng, là một trong mấy đại năng hiếu chiến nhất của Vô Gian Môn.

...

- Trận chiến này, không để thua.

Một nam tử áo tím vác lấy mộc thước đang ở trong một gian nhà gỗ bình thường, tay khẽ vẫy, mộc thước đi đến trong tay, nhìn xem mộc thước trong tay, Hoàn Mộc chi chủ nhẹ vuốt vuốt, thấp giọng tự nói.

- Lão hữu, chúng ta lại cùng một chỗ chinh chiến rồi, lần trước động thủ vẫn là ở thời điểm Thượng Cổ phá diệt.

- Ông...

Mộc thước nhẹ nhàng chấn động.

Thần sắc của Hoàn Mộc chi chủ nghiêm túc và trang trọng, trong mắt lộ vẻ lạnh như băng, tuy hắn không thích tranh đấu, nhưng khi thời khắc mấu chốt đến, hắn là tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay.

...

- Ma Chủ cũng quá cẩn thận, còn chuẩn bị ba kế hoạch, đột nhiên đánh lén, Kỷ Ninh kia căn bản không kịp thi triển La Hầu Trận. Giết hắn như giết một con gà, kế hoạch thứ nhất cũng đã đủ rồi, thậm chí không cần Vô Ảnh hỗ trợ, ta một cái liền đủ.

Một lão giả trên mặt có vết sẹo xấu xí như con rết, trong mắt hiện lên một tia lãnh ý.

Hắn là Ám Quang Kiếm Chủ.

Kiếm Lực đạt tới tầng thứ năm, hơn nữa có thể nói một vị Đại Năng Giả am hiểu ám sát nhất của Vô Gian Môn, bởi vì am hiểu ám sát, kiếm của hắn cũng được xưng là Ám Quang Chi Kiếm, đại biểu địch nhân là nhìn không tới kiếm của hắn.

*******

Luồng lực lượng thứ nhất của Vô Gian Môn hành động, chỉ có mấy vị Đại Năng Giả, che giấu, lặng yên không một tiếng động, trận doanh Nữ Oa ai cũng không có phát giác.

Trục Lộc Đại Thế Giới, trong hoàng cung.

Kỷ Ninh áo trắng đang cùng Ngân Nguyệt Thiên Thần ngồi đối diện nhau, nhìn bầu trời đầy sao.

- Thời gian bình tĩnh, thật tốt.

Ngân Nguyệt Thiên Thần nhìn Tinh Không, nói khẽ.

- Chỉ là không biết, bình tĩnh này còn có thể duy trì bao lâu.

- Đợi hạo kiếp đi qua, hết thảy liền tốt rồi.

Kỷ Ninh cũng nhìn Tinh Không.

- Cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng, mặc dù chúng ta muốn bình tĩnh, nhưng sau lưng trường hạo kiếp này luôn có nguyên do... Chỉ có chặt đứt độc thủ ở sau lưng, diệt sát những Đại Năng Giả một lòng muốn đảo loạn Tam Giới, một lòng muốn Tam Giới hỗn loạn, mới có thể khôi phục lại bình tĩnh.

- Ha ha.

Ngân Nguyệt Thiên Thần nở nụ cười.

- May mắn bên chúng ta có ngươi, cũng không biết sư đệ ngươi ở Nguyệt Hạ đàm đến cùng trải qua thứ gì, chỉ là Thiên Thần Chân Tiên lại có thể phát huy ra thực lực như thế.

Kỷ Ninh cười cười, lại không nhiều lời.

Phàm là từ Nguyệt Hạ đàm đi ra, kể cả hơn hai trăm tên Thiên Thần kia đều ngậm miệng không nói chuyện Nguyệt Hạ đàm, cho nên đám người Ngân Nguyệt Thiên Thần biết... Không phải đám người Kỷ Ninh không chịu nói, mà là không thể nói, cho nên mọi người sẽ không cưỡng cầu cái gì.

- Ô, rượu uống hết rồi.

Ngân Nguyệt Thiên Thần cầm bầu rượu lên lay động, cười đứng dậy.

- Tốt rồi, rượu uống xong, ta cũng nên đi, ngươi không cần tiễn ta.