Kỷ Ninh thở dài một hơi, lấy ra một viên Đại La Tiên Đan để bổ sung pháp lực, lập tức lại bắt đầu ngưng kết ra một trận đồ khác. Chỉ thấy trên bầu trời đỉnh đầu của Kỷ Ninh cũng bắt đầu có một trận đồ cực lớn, phương viên chừng trăm trượng đang dần dần hiện ra. Theo Kỷ Ninh không ngừng ngưng kết phác thảo, trận đồ này cũng dần dần nổi lên hắc quang, càng thêm hoàn mỹ nồng đậm. Cuối cùng tựa như hắc ngọc vậy.

Trận đồ kim quang rộng trăm trượng ở dưới chân.

Trận đồ hắc ngọc rộng trăm trượng ở trên đầu.

- Băng Hỏa trận đồ đã thành, bắt đầu rèn luyện Kim Đan.

Kỷ Ninh mở mắt ram hai mắt nhìn về phía hai cái hồ lô đặt ở phía xa. Chỉ chỉ thấy Cửu Diễm Tương, Băng Tâm Tủy đặt ở bên trong hai chiếc hồ lô màu xanh và màu đỏ bay ra. Tất cả đều bay ra ngoài chừng một vạn năm ngàn cân, Kỷ Ninh cũng lo lắng có không đủ cho nên mới mang ra thêm nhiều một chút.

Cửu Diễm Tương và Băng Tâm Tủy đều ngưng tụ thành một đoàn.

Hai đạo hình cầu đang lơ lửng ở phía trước mặt Kỷ Ninh.

Một đoàn Cửu Diễm Tương tạo thành hình cầu, một đoàn Băng Tâm Tủy cũng tạo hình cầu, Cửu Diễm Tương, Băng Tâm Tủy ở bên trong đều chậm rãi chuyển động.

Sưu Sưu..

Một lượng lớn tinh hoa ở bên trong hình cầu Cửu Diễm Tương không tự chủ được dần dần bị trận đồ kim quang ở phía dưới thu vào. Mà một lượng lớn tinh hoa ở bên trong hình cầu do Băng Tâm Tủy hình thành thì lại không ngừng bị trận đồ hắc quang ở phía trên thu vào.

Sau khi hấp thu tinh hoa của hai đại kỳ vật, lập tức uy năng của hai trận đồ tức thì tăng lên nhiều, đồng thời cũng có được lực lượng huyền diệu khó lường. Hai cỗ lực lượng xuyên thấu qua thân thể của Kỷ Ninh, trực tiếp giao hòa với khỏa Thuần Dương Kim Đan ở trong thân thể của Kỷ Ninh.

Lực lượng hoàn toàn trái ngược với băng hỏa, bất kể là Cửu Diễm Tương, hay là Băng Tâm Tủy, đều là kỳ vật từ bên trong Hỗn Độn thai nghén ra, lực lượng ẩn chứa bên trong rất là thần kỳ và vô tận.

- Thật là thoải mái.

Kỷ Ninh cảm giác được Thuần Dương Kim Đan của mình được lực lượng Băng Hỏa chi lực tràn ngập thần kỳ và vô tận rèn luyện, cảm giác rất là thoải mái. Đồng thời Kim đan cũng bắt đầu chậm rãi thay đổi. Tuy rằng chậm chạp, thế nhưng loại thay đổi này Kỷ Ninh vẫn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.

Thời gian trong ngắn có lẽ sẽ thay đổi rất nhỏ, thế nhưng nếu là thời gian một hai ngày, ba bốn ngày, thay đổi sẽ rất là kinh người.

- Dựa theo Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật ghi lại, đem Thuần Dương Kim Đan của ta tăng lên tới loại thứ hai. Như vậy cũng cần chừng thời gian một tháng, quá trình này cần chậm chạp, dần dần làm cho Kim Đan thoải mái, ôn dưỡng và thay đổi Kim Đan. Không thể nóng vội được.

Kỷ Ninh đè xuống sự kích động trong lòng, đồng thời thông qua hai đại trận đồ dần dần hấp thu lực lượng bên trong để rèn luyện Kim Đan.

Tin rằng một tháng sau...

Thuần Dương Kim Đan của hắn sẽ chính là đẳng cấp thứ hai a. Xem như là đẳng cấp bán bộ Đạo Tổ. Loại lột xác này có thể là lột xác căn bản, một hi Kim Đan lột xác, như vậy thần hồn mà Kim Đan thai nghén ra cũng có thể đột nhiên tăng mạnh.

- Đành chờ một tháng sau vậy.

******

Một phân thân của bản tôn đang thi triển Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật để rèn luyện Thuần Dương Kim Đan, mà một phân thân bản tôn thì đã đi ra khỏi đảo nhỏ, đi tới bên trên đảo lớn của Vạn Sơn đảo.

Lối vào của Vạn Sơn đảo cũng có một tấm bia đá màu đen.

Bên trên tấm bia đá này có đồ án hỏa diễm.

- Tấm bia đá ở trên Hỏa Sơn đảo lúc trước ẩn chứa huyền diệu côn pháp của Tuyết Ma kia. Có lẽ bên trên tấm bia đá này ẩn chứa sự huyền diệu kích pháp của Luyện Ngục Thần.

Đối với chuyện này Kỷ Ninh vẫn rất có hứng thú, tuy rằng hắn đã ác chiến lâu như vậy với Luyện Ngục Thần. Thế nhưng dù sao đều là điên cuồng chém giết, rất khó có thể nhìn trộm được một ít bản chất của đối phương.

Kỷ Ninh đứng ở phía trước tấm bia đá màu đen, nhìn đồ án hỏa diễm kia kia, rất nhanh ý thức cũng hắn đã bị hấp dẫn vào trong.

Ở trong không gian mờ mịt.

Một sinh vật hình người cầm trong tay song kích, từ chiêu thức cơ sở, dần dần từng bước một thi triển song kích kia tới cấp độ cao thâm hơn. Trước tiên là đơn giản, sau đó là phức tạp. Trước tiên chậm chạp, sau lại mạnh mẽ. Cuối cùng hòa vào một mạch hội tụ thành chiêu thức đáng sợ cuối cùng.

Một lúc lâu sau.

Ý thức của Kỷ Ninh thoát khỏi bia đá, trên mặt hiện lên vẻ tán thán:

- Từ thô thiển cho đến thâm sâu, tất cả đều xem một lần, thu hoạch rất nhiều a.... Song kiếm thuật của ta thi triển ra vẫn còn có chút chênh lệch.

Kỷ Ninh có chút thu hoạch, làm hắn đã có tâm tư muốn hoàn thiện Minh Nguyệt kiếm thuật.

- Xem Vạn Sơn đảo trước một chút vậy.

Kỷ Ninh đưa tầm mắt nhìn qua.

Trên hòn đảo rộng lớn này có từng ngọn núi hoặc là cao vút trong mây, hoặc là sắc bén như kiếm, hoặc là thấp bé, hoặc là quỷ dị, đủ loại ngọn núi. Số lượng ngọn núi sợ rằng có thể đạt tới hơn một vạn. Hơn nữa mỗi một ngọn núi đều không có dính dáng gì tới những ngọn núi khác. Hơn vạn ngọn núi cô lập với nhau, quả thực có thể xem như là kỳ cảnh.

- Không trên biết đảo này có Thiên Thần náo đó hay không.

Lúc này Kỷ Ninh mới bắt đầu đi đến chỗ sâu trong Vạn Sơn đảo.

- Theo như lời của Luyện Ngục Thần kia nói, hòn đảo này cũng tên là Vạn Sơn Đảo.

Kỷ Ninh cười nói, bên cạnh hắn là bảy vị Long Thần và Tụ Kha Thiên Thần.

- Vạn Sơn Đảo? Không tệ không tệ.

Bạo Long Thiên Thần dùng đôi mắt to như chuông đồng hưng phấn nhìn bốn phía:

- Hòn đảo này giống như là một thanh trường mâu đâm vào trong thương khung. Có ý tứ có ý tứ, Vạn Sơn Đảo, cái tên tốt, cái tên tốt.

Hiejent ại Tụ Kha Thiên Thần cũng đã khôi phục bản sắc, mây xanh gió nhạt tiêu sái vô cùng. Hắn nhìn bốn phía, trong lòng tràn ngập vui sướng:

- Không nghĩ tới nhanh như vậy đã có thể nhìn thấy hòn đảo thứ ba này rồi. Vốn ta chỉ dám nghĩ đến hòn đảo thứ hai là đã can tâm rồi. Ha ha... Nói không chừng Bắc Minh sư đệ có thể liên tục xông ra bên ngoài a.

- Nói không chừng quả thật có thể.

- Bắc Minh huynh đệ, chúng ta tin tưởng ngươi.

Cả một đám cười ha hả nói chuyện với nhau.

Kỷ Ninh cũng không dám nói mạnh miệng, chín người bọn hắn một đường đi tới, tuy rằng Vạn Sơn Đảo rất lớn. Thế nhưng bọn hắn dùng Súc Địa thành thốn cho nên đi cũng rất là nhanh, trong chốc lát đã đi được mấy trăm vạn dặm. Lúc này cả đám đã nghe được tiếng cười lớn, âm thanh vang vọng.