Thủy Vân lâu được xây dựng trên hồ Cửu Dương, mây mù lượn quanh giống như lầu mây chốn tiên cảnh.
Một con thuyền phong cách cổ xưa đè khí bay tới Thủy Vân lâu.
"Có phải là công tử Kỷ Ninh đó không?" Ở bên ngoài Thủy Vân lâu đã sớm có người chờ.
Kỷ Ninh dẫn một đám Kim Giáp cấm quân xuống thuyền, phất tay thu thuyền lại rồi đi tới chỗ Nguyên Thần đạo nhân có bộ dáng là một thanh niên mặc áo bào trắng đã đứng chờ từ sớm, mở miệng nói. "Ta chính là Kỷ Ninh."
"Ta nhận lệnh của công tử nhà ta, đứng ở đây chờ công tử Kỷ Ninh, mời công tử Kỷ Ninh đi theo ta." Thanh niên mặc áo bào trắng nhìn thấy đám Kim Giáp cấm quân theo sau Kỷ Ninh thì không khỏi dựng cả mí mắt lên. Người có thể dẫn Kim Giáp cấm quân ra ngoài...thì chắc chắn không phải người tầm thường. Chắc chắn là có chỗ dựa!
Như những trọng thần đại thân có chỗ dựa vững chắc là hoàng đế Đại Hạ thì mới có thể được ban cho Kim Giáp cấm quân.
Một vài đệ tử được hoàng tộc Đại Hạ coi trọng cũng có thể được ban cho Kim Giáp cấm quân. Kỷ Ninh có thể dẫn Kim Giáp cấm quân theo là bởi vì sau lưng có Diên Vương!
"Thủy Vân lâu này quả thật có khí thế phóng khoáng." Kỷ Ninh cùng con rắn nhỏ quấn trên tay và con chó trắng đi bên cạnh, đằng sau là một đoàn Kim Giáp cấm vệ đang từ từ đi trong Thủy Vân lâu. Mỗi người đều cưỡi gió bay đi qua vài dặm rồi mới đặt chân xuống.
Thanh niên mặc áo bào trắng dẫn đường cười nói: "Thủy Vân lâu này được tạo ra bởi vô số của cải của Chuyên Thủy tộc, sau ba năm thời gian mới xây lên. Sau khi xây dựng xong, phải qua không biết bao nhiêu năm tháng tỉ mỉ tạo hình thì mới thành Thủy Vân lâu bây giờ."
"Không hổ là Chuyên Thủy tộc. Lợi hại, lợi hại." Kỷ Ninh khen.
Đây là một bộ tộc lớn mạnh đủ tầm để tranh thiên hạ với hoàng tộc Đại Hạ - Hạ Mang tộc. Ở thế giới lớn này, nếu tính về mức độ nông sâu thì chắc chắn bộ tộc kia hoàn toàn đủ khả năng đứng ở trong ba bộ tộc hàng đầu. Quả thật sâu không lường được. Chỉ riêng số lượng trận pháp cấm chế ở một kiến trúc thuộc Thủy Vân lâu này thôi là đã có thể ngang tầm với một vài trung tâm của môn phái lớn hàng đầu rồi. Thủy Vân lâu này là nơi buôn bán lớn nhất của 'Chuyên Thủy tộc' ở vương đô Đại Hạ nên đúng là Chuyên Thủy tộc phải bỏ ra không biết bao nhiêu. Lời khen của Kỷ Ninh cũng là xuất phát từ đáy lòng.
Thanh niên áo bàn trắng nghe Kỷ Ninh khen thì không khỏi tươi cười, lập tức nói. "Công tử nhà ta ở ngay phía trước, đã sớm chuẩn bị rượu tiệc để chờ công tử Kỷ Ninh tới."
"Xem ra ta đã tới trễ rồi." Kỷ Ninh cười nói.
Dọc theo một con đường dài lơ lửng trên không có thể quan sát được sóng nước trên hồ cuồn cuộn, còn ở phía trên mặt nước lại tràn ngập sương mù.
Tiếp đó dọc theo một đường cáp là tới một tầng lầu cao hơn ngàn trượng. Lầu này hoàn toàn tách biệt, nối với Thủy Vân lâu bằng một con đường dài.
Ở cửa đã có hai tên tôi tớ đứng canh cửa. Han tên tôi tớ này đều là Vạn Tượng chân nhân. Bọn họ vừa thấy thanh niên mặc áo bào trắng là lập tức mở cửa ra với vẻ đầy cung kính.
"Công tử ở ngay bên trong." Thanh niên áo bào trắng tươi cười nói. "Nơi này khá yên tĩnh, lại có thể được nhìn thấy vẻ đẹp khôn cùng của hồ Cửu Dương."
Kỷ Ninh dẫn một đám Kim Giáp cấm quân đi vào, sau đó cánh cửa lập tức đóng lại. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
"Ha ha ha, Kỷ Ninh huynh quả nhiên bất phàm. Trước đây không lâu đã bỏ ra tới tận năm trăm vạn cân nguyên dịch để mua lấy lông Khổng Tước làm tên tuổi truyền khắp vương đô. Hiện giờ mới vào Diên vương phủ không bao lâu mà đã có thể dẫn Kim Giáp cấm quân ra ngoài cùng. Điều này làm ta không thể không bội phục được. Thật sự là phục sát đất. Khúc Qua, còn ngươi thì sao?" Một giọng nói có vẻ hơi ngả ngớn vang lên.
Chỉ thấy một thiếu niên mặc áo bào trắng rộng thùng thình, tóc dài buộc hờ, chân trần đi tới. Đôi mắt của hắn như say mà lại không say, có vẻ rất mơ hồ. Trên mặt hiện lên vẻ tươi cười đón chào.
Bên cạnh y là một thanh niên cao lớn khôi ngô, mặc áo đen. Thanh niên cao lớn khôi ngô gật đầu: "Đúng là bội phục. Diên Vương nổi tiếng không để ý tới tình người, cực kỳ lạnh lùng. Rất ít người trẻ được lão ấy coi trọng, vậy mà Kỷ Ninh huynh chỉ trong có một hai ngày là đã có thể dẫn Kim Giáp cấm quân ra ngoài. Đúng là tuyệt vời."
Trong hai người này, thiếu niên mặc áo bào trắng đi chân trần có vẻ ngả ngớn nhưng cũng cực kỳ tiêu sái. Còn thanh niên cao lớn khôi ngô mặc áo đen kia thì lại có khí thế sắc xảo.
Ở phía sau hai người này còn có một nam một nữ.
"Hai vị khen nhầm người rồi." Kỷ Ninh cười nói. Lần này người mời là 'Chuyên Thủy Tiểu Lâu'. Kỷ Ninh cũng biết được Chuyên Thủy Tiểu Lâu là một trong bốn công tử ở vương đô Đại Hạ. Người thiếu niên mặc áo bào trắng đi chân trần ở trước mặt này chính là Chuyên Thủy Tiểu Lâu. Tuy rằng hắn cùng với Thiếu Viêm Nông được liệt vào một trong bốn công tử vương đô. Nhưng Thiếu Viêm tộc và Chuyên Thủy tộc là kẻ thù một mất một còn nên quan hệ của hai người kia cũng không phải cứng rắn ở mức độ bình thường.
Thông thường đấu đá rất tàn nhẫn.
Mặc kệ là tính về cổ tay, thực lực của bản thân, dòng dõi, bộ tộc thì Chuyên Thủy Tiểu Lâu đều hơn Thiếu Viêm Nông một cái đầu là ít.
"Kỷ Ninh huynh." Chuyên Thủy Tiểu Lâu áo trắng đi chân trần nhiệt tình kéo tay Kỷ Ninh. "Để ta giới thiệu cho ngươi."
Chuyên Thủy Tiểu Lâu chỉ vào vị thanh niên mặc áo đen cao lớn. "Vị này là thiên tài tuyệt thế thật sự của Thiên Nông tộc: Thiên Nông Khúc Qua! Khúc Qua khắc hẳn ta. Ta thường xuyên vào ra đủ loại hội họp, nhưng Khúc Qua thì lại rất khiêm tốn, một lòng mải miết tu luyện, thường xuyên lưu lạc rèn luyện, thậm chí rất ít khi ở vương đô Đại Hạ. Lần này do đại hội Tiên Duyên nên hắn mới trở về vương đô Đại Hạ, lại đúng lúc nghe thấy chuyện về Kỷ Ninh ngươi nên có chút tò mò, tới đây gặp ngươi một lần."
"Thiên Nông Khúc Qua?" Kỷ Ninh thầm giật mình.
Trong số những người được coi là có hi vọng nhất trong đại hội Tiên Duyên lần này, tuy nói rằng Hạ Mang Tử Sơn, Thương Ngô Thứu, Mộc Truyền chân nhân là những kẻ có tiếng nhất, Thiên Nông Khúc Qua tương đối được coi thấp hơn. Nhưng dù sao cũng là người đứng đầu thế hệ tuổi trẻ của 'Thiên Nông tộc' nên vẫn luôn được xếp trong một trăm người hàng đầu. Thậm chí hắn rất có thể bộc phát ra thực lực thiên tài tuyệt thế. Chính vì hắn vô danh nên không ai biết được thực lực của hắn tới mức nào.
"Kỷ Ninh huynh." Thiên Nông Khúc Qua cười nói.
"Khúc Qua huynh." Nếu người ta đã gọi thân thiết là 'Kỷ Ninh huynh', thì Kỷ Ninh cũng sẽ không dám khách khí. Chứ nếu mà dại dột gọi là 'Khúc Qua đạo hữu' thì lại làm người khác cho rằng mình coi thường.
"Tới đây, ta tiếp tục giới thiệu cho ngươi một người cũng tham gia đại hội Tiên Duyên lần này." Chuyên Thủy Tiểu Lâu chỉ vào một nam tử ở phía sau. Nam tử này mặc áo tím toàn thân, làn da trắng nõn cực kỳ tuấn mỹ. Thậm chí ánh mắt còn có chút mê hoặc. "Đây là người bạn mà nhiều năm trước ta nhận : Tiêu Lang. Đây chính là một người cực kỳ phong lưu. Ở vương đô Đại Hạ có không ít nữ tử trẻ ngầm hứa muốn gả cho Tiêu Lang đó."
"Hắn chính là Tiêu Lang?" Kỷ Ninh thầm nghĩ. Tên Tiêu Lang này cũng được nhắc đến trong tình báo, là một kẻ cực phong lưu và tính cách có chút biến thái. Đương nhiên đó chỉ là nhận định trong tình báo của Thiên Bảo Sơn, Tiêu Lang cũng chỉ là nhân vật được nói qua loa chứ chưa thể so sánh với 'Thiên Nông Khúc Qua'.
"Gặp qua đạo hữu Kỷ Ninh." Tiêu Lang nhìn Kỷ Ninh, tựa tiếu phi tiếu, chắp tay nói.
"Tiêu Lang đạo hữu." Kỷ Ninh gật đầu.
Thiên Nông Khúc Qua ở bên cũng cười nói. "Ta cũng có một người bạn, kết bạn trong lúc xông pha bên ngoài. Lần này cũng cùng tới vương đô Đại Hạ để tham gia đại hội Tiên Duyên." Nói xong nữ tử dễ thương mặc áo đỏ ở bên cạnh gã tiến tới: "Ba Nhan gặp qua đạo hữu Kỷ Ninh."
"Ba Nhan đạo hữu." Kỷ Ninh cũng nói.
Chuyên Thủy Tiểu Lâu, Thiên Nông Khúc Qua, Tiêu Lang, Ba Nhan đều là những con người phi phàm. Điều này làm Kỷ Ninh thầm hãi.
Tiêu Lang là người phong lưu, tính cách biến thái, tính tình quán dị.
Ba Nhan là một nhân vật cũng có tiếng tăm ở Bắc Hải. Nhưng danh tiếng của nàng chủ yếu ở 'diễm danh' (nổi tiếng về vẻ đẹp)
"Đi, chúng ta qua bên kia ngồi." Chuyên Thủy Tiểu Lâu nói.
Kim Giáp cấm quân và tiểu Thanh, Bạch thúc cũng ngồi ở bên. Bọn họ cũng được chuẩn bị sẵn tiệc. Còn Chuyên Thủy Tiểu Lâu, Thiên Nông Khúc Qua, Tiêu Lang, Ba Nhan, Kỷ Ninh thì đi tới một chỗ khác.
Năm người chia ra ngồi xuống.
"Ta vốn định mời Kỷ Ninh huynh tới ở phủ Chuyên Thủy ta. Ai ngờ mới có thế mà Kỷ Ninh huynh đã ở chỗ Diên vương phủ rồi." Chuyên Thủy Tiểu Lâu đầy cảm khái, lập tức cười nói. "Nếu Kỷ Ninh huynh ở có gì không thoải mái thì có thể rời khỏi đó mà tới phủ Chuyên Thủy ta ở."
"Diên Vương đối đãi cực tốt với ta, thậm chí còn coi trọng ta, ban Kim Giáp cấm quân cho ta, ta làm sao có thể phụ Diên Vương đây?" Kỷ Ninh cười nói.
Đây cũng là cái cớ mà hắn đã thương lượng với biểu tỷ từ trước. Nói với bên ngoài rằng Diên Vương coi trọng Kỷ Ninh thật tâm!
"Đúng vậy." Chuyên Thủy Tiểu Lâu gật đầu. Hắn cũng không hi vọng có thể kéo Kỷ Ninh lại ngay được, chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
"Ực."
Ngồi ở bên cạnh, Tiêu Lang cũng bưng thẳng chén rượu lên rồi trực tiếp đặt xuống: "Kỷ Ninh này mới tu luyện được có ba mươi năm, thực lực lợi hại tới đâu đây? Có điều bởi vì giết chết Thiếu Viêm Nông nên có lượng lớn bảo vật, về sau lại tiêu hết năm trăm vạn cân nguyên dịch để mua lông Khổng Tước nên lúc này mới nổi tiếng khắp vương đô Đại Hạ. Số của hắn cũng đỏ thật đấy, làm Tích Nguyệt quận chúa coi trọng, đưa tới cả Diên vương phủ. Với cách yêu quý của Diên Vương với Tích Nguyệt quận chúa thì e là Tích Nguyệt quận chúa yêu cầu...nên Diên Vương mới ra lệnh cho Kim Giáp cấm quân theo Kỷ Ninh tới đây thôi."
Tiêu Lang khá là xem thường Kỷ Ninh.
Y lưu lạc nhiều năm ở bên ngoài, vậy mà tiếng tăm cũng chẳng hơn Kỷ Ninh mấy! Lần này y tới đại hội Tiên Duyên cũng là để tỏa sáng!
Kỷ Ninh ư?
Cũng chỉ là một tên nhãi dựa vào việc giết chết Thiếu Viêm Nông mà nổi tiếng, dựa vào một nữ nhân mới có thể được Diên Vương coi trọng mà thôi.
Thật ra trong lòng Tiêu Lang cũng rất đố kỵ...Bởi vì Kỷ Ninh có thể bỏ ra năm trăm vạn cân nguyên dịch. Đó là thứ mà Tiêu Lang hắn còn lâu mới đủ để lấy ra. Kỷ Ninh có thể dẫn một đám Kim Giáp cấm quân tới uy phong tới mức nào. Tuy rằng y cũng được tiến vào phủ Chuyên Thủy nhưng làm sao có thể uy phong bằng Kỷ Ninh được?
"Một tên nhãi nhép sống nhờ vào vận may, không có chút thực lực nào thì sau thời gian mọi người cũng phát hiện ra ngươi cũng chỉ là kẻ tô vàng nạm ngọc bên ngoài mà thôi." Tiêu Lang vẫn uống rượu, chẳng buồn nói chuyện với Kỷ Ninh.
Tiêu Lang vốn có tính cách quái gở, những người khác cũng sẽ không thèm để ý vì người tu tiên cũng đầy kẻ có tính khí quái gở.
Kỷ Ninh, Chuyên Thủy Tiểu Lâu, Thiên Nông Khúc Qua, Ba Nhan cũng cố gắng nói chuyện vui vẻ.
"Kỷ Ninh, lần này Thủy Vân lâu mới mua được một lũ dị tộc tới từ một thế giới nhỏ. Thế giới kia cũng có chút đặc biệt, sinh vật bên trong đó cũng trăm hiếm vạn lạ. Đây là hai tên coi như là có thực lực mạnh mẽ ở thế giới đó, cỡ Vạn Tượng chân nhân." Chuyên Thủy Tiểu Lâu chỉ vào cái sân rộng hơn trăm trượng ở giữa. Hiện tại đang có người bắt đầu kéo hai cái lồng sắt vào trong. Chỉ thấy trong hai lồng sắt đó có một người lớn cao tầm ba trượng, tóc vàng. Còn người kia thì có nửa người dưới là sư tử, nửa người trên là người.
"Mời xem dị tộc chiến đấu, coi như là mua vui." Chuyên Thủy Tiểu Lâu vỗ vỗ tay.
Lập tức ồn ào lên.
Đại trận phong cấm lập tức được kích hoạt phủ kín toàn bộ cái sân, hai cái lồng sắt răng rắc tự mở ra. Gã cao lớn và sư nhân mặc váy ở bên trong cùng lao vọt ra.