Cái chết của Bộ Du chân nhân kích thích tới Thiếu Viêm công tử, đám người Kỷ Ninh...Mà người bị kích động nhất chính là kẻ có thực lực gần ngang với Bộ Du chân nhân: 'Tuyết Hồng Y'.
"Thật không nên tới, không nên tới!" Đôi mắt của Tuyết Hồng Y đỏ lên. Trong tay xuất hiện một đạo phù. Tiếp theo đạo phù biến thành một đường ánh sáng bao phủ người hắn. Uỳnh! Lấy cứng đối cứng với một trảo của một con khôi lỗi Cùng Kỳ. Ánh sáng vàng bên ngoài thân bị chấn động. Tuyết Hồng Y mượn lực phản bay thẳng ra xa.
Mười tám con khôi lỗi Cùng Kỳ ở chỗ năm người Kỷ Ninh, mười tên Vạn Tượng chân nhân tử sĩ cản mười con. Còn lại tám con khôi lỗi Cùng Kỳ thì đang nhìn chằm chằm vào Thiếu Viêm công tử. Sau khi Tuyết Hồng Y liều mạng chạy khỏi thì lập tức không còn ai giải quyết khôi lỗi Cùng Kỳ kia cho hắn.
"Đồ chết tiệt, chết bầm." Thiếu Viêm công tử lạnh lùng nhìn về phía Tuyết Hồng Y ở xa xa. Khi trước, dù gì thì Tuyết Hồng Y và Bộ Du chân nhân vẫn còn giúp hắn dây dưa với ba con khôi lỗi Cùng Kỳ. Nhưng hiện giờ Bộ Du chân nhân vừa chết là Tuyết Hồng Y đã trốn đi...Tám con khôi lỗi Cùng Kỳ đều chuyển sang đánh hắn.
Tuyết Hồng Y mang dáng vẻ đáng thương, lo lắng truyền âm: "Thiếu Viêm công tử. Ta thật sự không cản nổi. Bộ Du huynh đã chết rồi. Nếu ta cứ đỡ tiếp thì e là chỉ sống được vài hơi nữa là sẽ chết."
Thiếu Viêm công tử thật sự tức giận. Nhưng cũng biết người này không phải người hầu của mình, mà cũng chẳng phải tử sĩ nên khi đối mặt với cái chết, chạy cũng là chuyện bình thường.
"Đáng chết, đáng chết. Chỉ cần gặp lại Phương thúc...ở trong Vu Giang tiên phủ, thì ta sẽ không bao giờ...để Phương thúc rời xa ta nữa. Không bao giờ!" Thiếu Viêm công tử thật sự hối hận. Hối hận vì đã để Tương Liễu Phương rời đi. Nếu sớm biết thế này thì hắn thà dùng hai bảo vật giữ chân đám đạo binh kia lại luôn cho rồi.
Dĩ nhiên rằng bảo vật có thể ngăn đạo binh yêu quái kia thì sẽ không tầm thường. Chính vì thế nên lúc đó Thiếu Viêm công tử còn tiếc không muốn dùng.
Nhưng hiện tại hối hận cũng đã muộn.
Thiếu Viêm công tử đứng ở đó. Một con rồng có sừng đỏ lửa quấn quanh. Con rồng có sừng đỏ lửa này tỏa ra hơi thở đáng sợ. Bộ vuốt sắc bén của nó lần lượt chụp thằng vào từng con khôi lỗi Cùng Kỳ.
Uỳnh Uỳnh Uỳnh! ! !
Một con khôi lỗi Cùng Kỳ bị đánh bay ra ngoài.
Cái đuôi dài của Xích Lân Cầu Long cũng quật từng cái lên. Nhưng khôi lỗi Cùng Kỳ kia đều có thân thể pháp bảo nên kiên cố không thể nào phá nổi. Cho nên mỗi con đều không hề e ngại, cứ thế điên cuồng tấn công. Những bộ vuốt sắc bén của khôi lỗi Cùng Kỳ đã để lại khôngít vết thương trên người Xích Lân Cầu Long. Những vết thương lớn dần hiện ra, bộ vảy bị tróc dần, máu tươi bay lả tả.
Nhưng thân thể Xích Lân Cầu Long lại khôi phục với tốc độ kinh người nên vẫn có thể liều mạng chiến đấu với khôi lỗi Cùng Kỳ.
Chỉ riêng một con thần thú 'Xích Lân Cầu Long' là đã chặn được tám con khôi lỗi Cùng Kỳ!
"Xích Lân Cầu Long thật lợi hại." Mặc dù Kỷ Ninh đang chiến đấu nhưng vẫn có thể quan sát được thế cục toàn trận. Thực lực của Xích Lân Cầu Long làm cho hắn thầm hãi mà than. "Không hổ là thần thú có dòng máu hàng đầu. Hơn nữa lại còn tu luyện Thần Ma luyện thể. Cho dù mới chỉ có cấp độ Vạn Tượng nhưng đã có chiến lực ngang tầm với Nguyên Thần viên mãn rồi. Ta có dùng hết sức thì e là cũng chỉ ngang với nó là cùng."
Lúc này Kỷ Ninh đang thi triển Tiểu Thiên kiếm trận. Cho dù có trận pháp Năm Hướng Ngũ Hành hỗ trợ, nhưng khả năng cận chiến vẫn còn yếu hơn.
"Chắn."
"Chắn."
Đám Kỷ Ninh cố gắng ngăn cản lại, những mũi tên băng ở bên vẫn che trời ngập đất tới tấn công. Khôi lỗi Cùng Kỳ cũng ở trong đó tấn công đám Kỷ Ninh. Nhưng những khôi lỗi Cùng Kỳ kia thỉnh thoảng lại bị 'tên băng' ngộ thương. Dù sau đám khôi lỗi Cùng Kỳ này cũng chỉ có thể kích hoạt trận pháp chứ không thể điều khiển trận pháp.
Chỉ có chủ nhân Tiên phủ hoặc truyền nhân của Tiên phủ thì mới có khả năng điều khiển trận háp.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLKhông có ai điều khiển nên tên băng cũng chẳng phân biệt địch ta. Nhưng đám khôi lỗi Cùng Kỳ có thân thể pháp bảo nên cũng không quan tâm lắm tới những mũi tên băng.
"Không ổn." Kỷ Ninh bỗng nhiên biến đổi sắc mặt.
"Rắc rối to rồi." Thương Giang chân nhân cũng kinh hãi.
Mỗi người bọn họ đều để ý tới thế cục toàn trận nên có thể nhận ra tám con khôi lỗi đang tấn công Thiếu Viêm công tử, do bị 'Xích Lân Cầu Long' ngăn cản mãi nên đã bỏ qua cho Thiếu Viêm công tử mà sang đánh thẳng chỗ mười tên Vạn Tượng chân nhân tử sĩ.
Thực lực của mười tên Vạn Tượng chân nhân tử sĩ tương đối yếu, nhưng do mười người bọn hắn hiểu ý với nhau tạo thành đại trận nên có thể cầm cự với ba con khôi lỗi Cùng Kỳ.
Lúc này đột nhiên tám con khôi lỗi Cùng Kỳ bay thẳng tới chỗ bọn họ, cộng thêm ba con khôi lỗi vốn có nữa là tổng cộng có mười một con khôi lỗi.
Nếu mười một con khôi lỗi này tấn công năm người Kỷ Ninh thì đám Kỷ Ninh còn có thể gắng gượng được. Nhưng nếu mà tấn công mười tên Vạn Tượng chân nhân tử sĩ này...
"Dừng tay." Thiếu Viêm công tử tức giận. Trong tay hắn xuất hiện một cây roi màu đen dài, ở mặt trên của cây roi có ngọn lửa đen kịt bùng cháy. Hắn quật mạnh cây roi trong tay một cái, trong nháy mắt xẹt qua không trung, đập thẳng tới khôi lỗi Cùng Kỳ ở xa xa.
Uỳnh!
cây roi vừa quật lên người khôi lỗi làm con khôi lỗi lập tức quay cuồng bắn về phía xa xa, biến mất khỏi tầm mắt của đám người Kỷ Ninh.
"Uỳnh!" "Uỳnh!" Thiếu Viêm công tử quật roi lên. Mỗi một roi đều có uy lực làm người ta không thể tưởng tượng nổi. Từng con khôi lỗi bị đánh bay đi.
"Thật là lợi hại."
"Thật đáng sợ."
"Thật mạnh."
Đám người Kỷ Ninh kinh hãi.
Ai cũng không ngờ được rằng vị Thiếu Viêm công tử này lại lợi hại tới vậy. Thậm chí Kỷ Ninh liếc mắt một cái là có thể xác nhận rằng...ngọn lửa trên cây roi của vị Thiếu Viêm công tử kia chính là 'Địa Hỏa'. Hơn nữa, nếu không có gì bất ngờ thì đây chính là Địa Hỏa cấp một.
Đúng là Địa Hỏa đạt cấp một. Cho nên mới có uy lực ngang tầm với Thiên Hỏa bình thường!
"Ngọn lửa là Địa Hỏa cấp một. Cây roi kia cũng kỳ quái. Hơn nữa hơi thở của Thiếu Viêm công tử đột nhiên mạnh lên. Chắc chắn là có bí thuật." Kỷ Ninh thầm hãi. Một bộ tộc xa xưa như 'Thiếu Viêm tộc' bồi dưỡng thủ lĩnh đúng là toàn diện. Ít nhất chiến lực cũng đã người khác phải kinh hãi.
Chắc chắn hơn bất kỳ người nào trong đám người Dư Vi. Mà lại còn có bảo vật bên người mạnh hơn hẳn!
"Không!" Thiếu Viêm công tử lộ ra vẻ tức giận.
Tuy rằng hắn đã đánh bay liên tiếp ba con khôi lỗi Cùng Kỳ. Nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một người. Mà kia thì lại có tới mười một con khôi lỗi Cùng Kỳ. Cho nên tám con khôi lỗi Cùng Kỳ còn lại theo tên băng cứ thế xé toạc đại trận của mười tên Vạn Tượng chân nhân, xé nát một tên Vạn Tượng chân nhân thành mảnh nhỏ.
Một người chết làm cho thực lực của chín tên Vạn Tượng chân nhân còn lại giảm đi đáng kể.
Mà lúc này, ba con khôi lỗi Cùng Kỳ bị đánh bay cũng đã quay lại. Chúng không hề bị tổn thương chút nào, lại tiếp tục đánh thẳng về phía chín tên Vạn Tượng chân nhân tử sĩ.
"Giết."
"Chủ nhân, bọn ta đi đây."
"Uỳnh."
"Uỳnh."
"Roẹt." Mặc dù từng tên Vạn Tượng chân nhân hung hãn không sợ chết nhưng rồi cũng lần lượt bị đám khôi lỗi Cùng Kỳ xé nát, hoặc là bị cánh đập nát. Gần như chỉ trong một cái hô hấp là mười tên Vạn Tượng chân nhân tử sĩ đều đã chết hết.
Thiếu Viêm công tử cực kỳ tức giận. Nhưng hắn lại không dám để Xích Lân Cầu Long bên mình rời đi bởi vì hắn không phải Thần Ma luyện thể nên không thể nào đánh cận chiến được. Xích Lân Cầu Long nhất định phải ở bên người hắn.
"Giết chết năm tên kia."
"Giết chết chúng."
Mười một con khôi lỗi Cùng Kỳ không thèm nhìn về phía Thiếu Viêm công tử mà đánh thẳng về phía năm đệ tử Hắc Bạch Học cung.
Đám người Kỷ Ninh vừa thấy đám khôi lỗi Cùng Kỳ giết chết mười tên Vạn Tượng chân nhân tử sĩ thì đều biết không ổn chút nào. Nhưng bọn họ vẫn đang bọ mười con khôi lỗi Vạn Tượng dây dưa...Dù sao trong năm người bọn họ thì người thật sự mạnh chỉ có Kỷ Ninh, Dư Vi, Thương Giang chân nhân. Còn Cửu Liên và Mộc Tử Sóc thì tương đối yếu hơn.
"Kỷ Ninh, Hỏa Hồng tiên tử, Thương Giang chân nhân." Thiếu Viêm công tử lập tức truyền âm, lo lắng nói. "Cẩn thận với những khôi lỗi Cùng Kỳ. Nhất định phải cố gắng chống đỡ đấy."
"Đám khôi lỗi Cùng Kỳ chó chết. Chó má. Đã giết mười tên tử sĩ dưới trướng ta rồi, lại còn muốn giết cả đám Kỷ Ninh nữa." Thiếu Viêm công tử rất hiểu. Đám Kỷ Ninh còn đứng đó thì còn có thể trợ giúp hắn không ít. Nhưng nếu đám Kỷ Ninh chết...thì mười tám con khôi lỗi Cùng Kỳ sẽ cùng tấn công một mình hắn. Cho dù hắn có nhiều bảo vật đi chăng nữa thì cuối cùng vẫn sẽ phải chọn cách 'Đại Na Di' mà thoát đi.
Mà một khi thoát ra ngoài là thử thách lần này sẽ thất bại. Theo đó khả năng trở thành Vũ Thần Công sau này của hắn sẽ giảm mạnh. Đây là điều mà hắn không bao giờ muốn.
"Kỷ Ninh, các ngươi cho ta tiến vào với. Tuyết Hồng Y, ngươi cũng lăn qua đây."
Thiếu Viêm công tử và Xích Lân Cầu Long cùng Tuyết Hồng Y đang hoảng sợ đều bay thẳng vào trong vòng đại trận.
Dĩ nhiên năm người Kỷ Ninh không hề cản lại.
"Tấn công." Thiếu Viêm công tử mang vẻ mặt nghiêm trọng, ra lệnh.
Thiếu Viêm công tử quơ cây roi cháy lửa đen lên.
Xích Lân Cầu Long cũng nhao nửa người ra ngoài, bộ vuốt lần lượt chụp xuống từng con khôi lỗi Cùng Kỳ.
Tuyết Hồng Y cũng cố gắng thi triển pháp bảo, hi vọng sửa chữa những sai lầm vừa rồi với Thiếu Viêm công tử.
"Thiếu Viêm công tử." Bỗng nhiên, Kỷ Ninh truyền âm.
"Chuyện gì?" Tâm tình của Thiếu Viêm công tử bây giờ không hề tốt chút nào. Nhưng với những người giúp đỡ mình thì vẫn giữ mức độ lễ nghĩa nhất định.
"Dưới trướng ta có một linh thú Bạch Thủy Trạch, có nghiên cứu về trận pháp. Sau hồi lâu tìm hiểu, hắn đã phát hiện ra sơ hở của trận pháp này. Có thể nắm chắc khả năng phá vỡ trận pháp này." Kỷ Ninh truyền âm nói.
Thiếu Viêm công tử vốn đang cực kỳ tức giận, nhưng vừa nghe thấy lời của Kỷ Ninh thì không khỏi dâng lên chút hi vọng, nhưng vẫn cảm thấy khó tin nên hỏi lại: "Ngươi nói rằng linh thú dưới trướng ngươi là Bạch Thủy Trạch có thể phá vỡ trận pháp này sao? Đây là trận pháp mà Vu Giang tiên nhân để lại đó. Nó có thể phá vỡ được cả trận pháp của một Thiên Tiên để lại sao? Ngươi chắc chắn hắn có thể phá vỡ sao?"
Không phải xem thường Bạch Thủy Trạch mà vì hắn không thể nào ngờ được Bạch Thủy Trạch là cao thủ trận pháp tới vậy.
"Thiếu Viêm công tử, cho dù là trận pháp của Vu Giang tiên nhân để lại. Nhưng rất có thể rằng Vu Giang tiên nhân cũng không nhất định là người am hiểu trận pháp. Thêm nữa là tuy nó được coi là lợi hại, nhưng hiện tại lại không có ai điều khiển trận pháp...nên mọi thứ hoạt động cực kỳ vụng về. Trận pháp này không hề có chút linh hoạt nào." Kỷ Ninh lập tức truyền âm. "Bạch Thủy Trạch dưới trướng ta có thể dùng Phục Hi côn trận để phá vỡ hoàn toàn trận pháp này."
"Phục Hi côn trận? Được, ta tin ngươi. Ta có một bộ pháp bảo Phục Hi côn trận địa giai cực phẩm. Dùng của ta đi, chắc chắn uy lực sẽ lớn hơn." Thiếu Viêm công tử lập tức đưa tay lấy ra một bộ Phục Hi côn trận địa giai cực phẩm ném qua.
Bạch Thủy Trạch đứng sau Kỷ Ninh nghiên cứu trận pháp nãy giờ lập tức dùng một đường nguyên lực bay ra đón lấy Phục Hi côn trận.
Nhanh chóng luyện hóa.
"Bạch thúc, người thật sự nắm chắc hoàn toàn chứ?" Kỷ Ninh truyền âm.
"Yên tâm đi, Ninh nhi, ta đã nghiên cứu khá lâu rồi. Có khả năng chắc chắn phá được trận pháp này. Tuy trận pháp này cực kỳ lợi hại và mạnh mẽ. Nhưng dù sao cũng không có ai điều khiển. Ngươi phải biết rằng nếu có người điều khiển lợi hại thì...trận pháp sẽ càng thêm phức tạp. Nó phải dẫn lực lượng trời đất, xong rồi chuyền hóa từng bước một mới có thể hình thành uy lực mạnh như thế này. Chỉ cần làm một bước trong những bước chuyển hóa của nó bị 'mắc kẹt' là cả đại trận sẽ ngừng lại hoàn toàn."
"Nếu trận pháp này thật sự có chủ nhân điều khiển thì dĩ nhiên sẽ không ngừng biến đổi. Muốn phá trận cũng khó hơn nhiều. Nhưng hiện giờ không có ai cả, nên việc phá cũng dễ hơn gấp trăm ngàn lần." Bạch Thủy Trạch nói. "Nhưng ta cũng không ngờ rằng lại có được một bộ Phục Hi côn trận địa giai cực phẩm. Thiếu Viêm công tử này cũng thật là hào phóng."