Rất nhiều kiếm thuật, tất cả đều không thể tổn thương hắc tháp chút nào.

- Ân? Quả nhiên không thể phá hư hắc tháp, phải nghĩ biện pháp phá hư nguồn năng lượng mới được.

Kỷ Ninh nhíu mày, hắn quay đầu nhìn căn nguyên hủy diệt kia.

Quả cầu hư vô màu đen vẫn kiệt lực thôn phệ ngoại giới.

Kỷ Ninh có cảm giác hủy diệt chi nguyên ẩn chứa đạo quỷ dị khó lường, hắn ẩn ẩn cảm giác khó phá vỡ nó.

- Thử xem xem.

Kỷ Ninh lại xuất kiếm lần nữa.

Ầm ầm ầm...

Thần kiếm Bắc Nguyệt Kiếm biến dài ngàn dặm và bổ vào quả cầu màu đen.

Thần kiếm chém vào liền có cảm giác lực cản, thậm chí quả cầu dẹp xuống cùng biến hình, sau khi rút kiếm thì nó khôi phục như ban đầu.

- Phá phá phá...

Kỷ Ninh thử rất nhiều kiếm thuật, vô số kiếm quang chém vào quả cầu màu đen, quả cầu màu đen chỉ rung động vài cái sau đó khôi phục, cứ nhiều lần như thế, nó vẫn hoàn hảo không tổn hại gì.

- Thực lực của ta còn chưa đủ, uy năng kiếm thuật còn nằm trong phạm vi hủy diệt chi nguyên thừa nhận, căn bản không thể phá vỡ nó. Trừ phi ta công kích vượt qua phạm vi nó thừa nhận mới có đánh nó sụp đổ.

Kỷ Ninh âm thầm lắc đầu, nói:

- Vị hỗn độn vũ trụ chưởng khống giả của Tây Tư tộc đúng là lợi hại, hắn có thể đùa bỡn hủy diệt chi nguyên trong tay, thậm chí chuyển chuyển nó qua hỗn độn vũ trụ cảu chúng ta. Mà ta căn bản không cách nào di động hủy diệt chi nguyên chút nào, cũng không thể tổn thương nó.

Không thể phá hủy diệt chi nguyên.

Như vậy chỉ có thể lưu pháp thân tại đây duy trì nghịch chuyển vòng xoáy đại trận.

- Hủy diệt chi nguyên... Đạo này đúng là quỷ dị khó lường.

Kỷ Ninh nhìn quả cầu màu đen, cảm ứng nó có quy tắc khác lạ.

- Đạo khác với hỗn độn vũ trụ của ta.

- Có lẽ ta tham khảo đạo của nó và sáng chế một môn kiếm đạo khác.

Kỷ Ninh cũng có xúc động.

Kỷ Ninh lúc trước tu hành sáu trăm vạn hỗn độn kỷ, hắn cũng tìm hiểu hủy diệt kiếm đạo, đó là đạo hủy diệt giết chóc thuần túy.

Mà hủy diệt chi nguyên có thể thôn phệ tất cả.

Ngũ hành, âm dương, hắc ám quang minh... Tất cả, tất cả của hỗn độn vũ trụ đều bị nó thôn phệ hủy diệt và cường đại bản thân! Nó là đạo quỷ dị và đáng sợ! Kỷ Ninh cảm giác nếu mình có thể tìm hiểu và dung nhập vào trong kiếm đạo, có lẽ nó là kiếm đạo cường đại nhất, sẽ có trợ giúp lớn với mình.

Hắc tháp không thể phá vỡ, hủy diệt chi nguyên không thể phá.

Chí tôn khác không có biện pháp, pháp thân Kỷ Ninh chỉ có thể ở lại nơi này! Dù sao kiềm chế chiến lực cấp chí tôn còn tốt hơn cho phép hủy diệt chi sào tiếp tục thôn phệ...

Pháp thân Kỷ Ninh không ngừng quan sát hủy diệt chi nguyên, nhận thức hủy diệt chi nguyên ẩn chứa ảo diệu đại hủy diệt...

Trong hư không hắc ám.

Hồng Nhiên Chí Tôn và sinh vật giống long quy xuất hiện.

- Tất cả thời không duy độ khác nhau, nơi này có giao hội, nơi này là biên giới hỗn độn vũ trụ.

Hồng Nhiên Chí Tôn nói xong, hắn nhìn phía trước vẫn là hắc ám vô tận, mặc cho hắn phi hành thế nào đều không thể gặp ‘biên giới’.

Biên giới hỗn độn vũ trụ.

Đó là nơi mắt thường không thể nhìn thấy, không cách nào nhận thức.

Nó chỉ là biên giới rất nhiều thời không giao thoa mà thôi, đến cảnh giới như Hồng Nhiên Chí Tôn mới có thể xác nhận.

Loại giao hội như thế nhiều vô số kể, vô số điểm giao hội đều là biên giới dài dàng dặc.

- Ta đưa ngươi đi ra ngoài.

Hồng Nhiên Chí Tôn nói ra.

- Đa tạ chí tôn người tu hành.

Sinh vật giống long quy lúc này vô cùng vui sướng, cũng vô cùng khiêm tốn.

Hồng Nhiên Chí Tôn vươn tay kéo một cái.

Giống như vạch bức màn, chỉ thấy hư không hắc ám phía trước tách ra, từ đó một tràng cảnh sáng ngời xuất hiện.

Đó là không gian vô tận vô cùng xinh đẹp, sắc thái lộng lẫy.

Nó vô biên vô hạn.

Vô số thiên thể, hỗn độn vũ trụ chính là thiên thể khổng lồ thần kỳ nhất.

Vô số thời không giao thoa, ngao du trong đó tùy thời mất đi phương hướng.

- Vô tận không gian.

Sinh vật giống long quy kích động, rốt cục có thể đi về sao?

- Đi thôi, trốn xa xa một chút, đừng lại bị Tây Tư tộc bắt lấy.

Hồng Nhiên Chí Tôn nói ra.

Sinh vật giống long quy cảm kích gật đầu với Hồng Nhiên Chí Tôn, thân thể khổng lồ của nó xuyên qua cái khe trước mặt và bay vào không gian vô tận, đó mới là quê hương của nó, mới là nơi nó yêu thích, vô biên vô hạn, tràn ngập khả năng thần kỳ vô tận.

Hồng Nhiên Chí Tôn nhìn không gian vô tận rực rỡ, trong mắt cũng có được một tia khát vọng.

Hắn cũng rất muốn đi xông xáo một chút, nhưng mà hỗn độn vũ trụ hôm nay đang lâm vào nguy cơ, mà văn minh của bọn họ không có chưởng khống giả tồn tại, hắn làm sao có thể ra ngoài lưu lạc chứ.

Trong đại sanh đầy ánh sáng.

Y Da Nhĩ vĩ đại đang ngồi ở chỗ cao nhất, hắn vẫn đi chân trần, mặc bộ áo bào xám, thân thể cao lớn và ánh mắt ôn hòa.

Phía dưới là một đám tôi tớ đang đứng, thần thái cung kính, đều là tôn chủ cảnh.

- Hủy diệt chi sào đã bị văn minh người tu hành phá giải.

Y Da Nhĩ quan sát phía dưới, chậm rãi nói ra.

Lúc này rất nhiều tôn chủ bạo động.

- Là ta xem nhẹ văn minh người tu hành.

Y Da Nhĩ mỉm cười, nói:

- Trước kia ta còn nghĩ bằng vào hủy diệt chi sào là có thể chiến thắng! Xem ra muốn khống chế một tòa hỗn độn vũ trụ không có đơn giản như vậy! Cũng tốt... Nếu biện pháp đơn giản nhất đã thất bại. Như vậy chiến đi! Bắt đầu trận chiến tranh cuối cùng.

Đám tôn chủ lúc này nhìn sang Y Da Nhĩ vĩ đại, đều cảm thấy khẩn trương, chờ mong, kích động, sợ hãi.

Rốt cục sắp chiến tranh sao?

- Tuy chiến tranh lần đầu tiên chỉ là thử! Lúc này mới thật sự là chiến trnah cuối cùng! Hơn nữa văn minh người tu hành còn xuất hiện vĩnh hằng kiếm đạo chung cực nguyên vẹn, bọn họ nhất định không ngừng cường đại, sẽ sinh ra nhiều... Vĩnh hằng chung cực Đế Quân! Thời gian lâu thì chúng ta không có hi vọng.

- Chúng ta đã không có đường lui.

- Chiến tranh cuối cùng.

- Chiến thắng, các ngươi có được đại tư do đại siêu thoát, hơn nữa lập nhiều công lao sẽ có ban thưởng.

Y Da Nhĩ nói ra:

- Thất bại, các ngươi tiếp tục trầm luân đi.

Y Da Nhĩ không còn tươi cười nữa, trong đôi mắt bắn ra hào quang đáng sợ.

Tất cả tôn chủ phía dưới đều cảm nhận được ý chí của hắn.

- Đi thôi, chiến tranh bắt đầu từ bây giờ!

Y Da Nhĩ phân phó.

- Vâng.&