- Ta biết rõ, không phải vừa đột phá sao.

Tô Vưu Cơ gật đầu liên tục, sau đó lại nhìn thẳng vào Kỷ Ninh.

- Chủ nhân, nếu không ngươi cũng thử bị ta mị hoặc xem.

Kỷ Ninh cũng vui vẻ:

- Thử xem xem.

Tô Vưu Cơ nói:

- Chủ nhân, vậy ngươi nên...

Lại nói đến một nửa, Tô Vưu Cơ đã thi triển bí thuật.

Nàng vốn có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, lúc này mỉm cười, đôi mắt của nàng giống như xinh đẹp nhất thế gian, lại sâu không thấy đáy làm Kỷ Ninh không kìm lòng được nhìn mãi.

Mặc dù tận lực không nhìn nhưng đôi mắt mị hoặc kia vẫn tiến vào nội tâm Kỷ Ninh.

Chỉ thấy ánh mắt Kỷ Ninh hơi mờ mịt.

- Chủ nhân.

Tô Vưu Cơ nói khẽ:

- Ôm Vưu Cơ một cái.

- Tốt.

Kỷ Ninh mơ hồ đáp.

Tô Vưu Cơ hưng phấn kích động.

- Tốt cái rắm!

Kỷ Ninh vừa trừng mắt:

- Mị hoặc chủ nhân là muốn chủ nhân làm thế?

Hồn phách Kỷ Ninh hôm nay sánh ngang Đạo Quân tứ bộ, tâm lực của hắn càng cao, hôm nay tâm lực của hắn đứng ở biên giới tầng thứ sáu tâm lực lưu, hắn làm sao bị Tô Vưu Cơ vừa đột phá Đạo Quân nhị bộ mị hoặc được chứ? Tuy Kỷ Ninh cũng cảm giác được bí thuật của Phi Tiên Thánh Quân lợi hại, đoán chừng Tô Vưu Cơ thành Đạo Quân tam bộ, ít nhất có thể ảnh hưởng đến Kỷ Ninh trong thời gian nửa giây.

Nếu là thành Đạo Quân tứ bộ, Tô Vưu Cơ đạt thành Đạo Quân tứ bộ mới gọi là đáng sợ.

Lưu phái này nói mạnh thì phi thường mạnh, nói yếu, khuyết điểm cũng rõ ràng, gặp được người tu hành tâm lực sẽ bị người ta chỉnh chết.

- Ta không thể mị hoặc chủ nhân, ta có thể cảm giác được chủ nhân cố ý đùa giỡn.

Tô Vưu Cơ nói thầm:

- Ngay cả đùa cũng không được.

- Hảo hảo, lên đường đi, nơi này cách Thánh Thành cũng không xa.

Kỷ Ninh cười nói:

- Hiện tại chơi đùa đủ rồi, đến Thánh Thành cũng đừng gây chuyện cho ta.

- Cuối cùng nên đi tám đại Thánh Thành.

- Hiểu!

- Yên tâm đi chủ nhân.

...

Mang theo Đan Bảo và Vưu Cơ, Kỷ Ninh lần rời đi lần nữa, lại qua hơn hai trăm năm, rốt cục đến một trong tám đại Thánh Thành. thành Thiên Mộc.

- Đây là thành Thiên Mộc.

Kỷ Ninh nhìn ra xa.

Thành Thiên Mộc, nói là thành nhưng căn không có tường thành. Mà là một tòa kiến trúc nguy nga phiêu phù giữa không trung! Từng tòa cung điện nguy nga, động phủ cổ xưa, kiến trúc kỳ lạ phiêu phù trong mây, mỗi một tòa kiến trúc đều tỏa ra hào quang cấm chế, trong lúc nhất thời đủ mọi màu sắc, nhìn từ xa phát hiện nó vô cùng xinh đẹp.

Trong đó bắt mắt nhất chính là cửa thành xanh biếc cao trăm vạn trượng, nhìn từ xa có không ít thân ảnh đằng vân giá vũ bay tới, lúc này tiến vào động phủ trong cung điện.

- Một trong tám đại Thánh Thành.

Đan Bảo hưng phấn, nói:

- Thống lĩnh ảnh hưởng hàng ngàn hàng vạn cương vực chung quanh, nghe nói lúc bình thường có rất nhiều Đạo Quân.

- Lúc bình thường Đạo Quân trong thành Thiên Mộc vượt qua mấy vạn.

Kỷ Ninh lên tiếng.

Luận số lượng Đạo Quân.

Bất kể là cổ tu giả nhất mạch, Mang Nhai quốc, vĩnh hằng nhất tộc, sinh mệnh đặc thù đều không có cách nào so sánh với Đạo Minh. Đạo Minh nắm giữ tám Thánh Thành, tùy tiện một Thánh Thành còn nhiều hơn tất cả Đạo Quân tiềm tu của các thế lực khác.

Như Mang Nhai quốc, tuy nhiên thập nhị cung tăng thêm cả ngàn Đạo Quân (Đạo Quân giáp đen không tính), đó là bởi vì có nhiều Đạo Quân ra ngoài lưu lạc, chính thức ở lại Mang Nhai quốc thập nhị cung cũng có có vài trăm Đạo Quân. Trong thành Thiên Mộc lúc bình thường có cả vạn Đạo Quân tiềm tu, đây là vì ảnh hưởng của thành Thiên Mộc với khu vực chung quanh cực nhỏ.

Nếu như hội tụ tất cả đạo quân trong cương vực chung quanh lại thì con số tăng lên gấp mấy chục thậm chí cả trăm lần! Dù sao tuyệt đại đa số Đạo Quân ra ngoài phiêu bạt hắn ở lại trong tông môn của chính mình, số lượng ở lại thành Thiên Mộc là rất ít.

- Thành Thiên Mộc là một trong chín đại thế lực của Đạo Minh, mà Thiên Mộc tông khống chế nơi này.

Kỷ Ninh nói ra:

- Ở chỗ này tất cả phải theo quy củ thành Thiên Mộc.

- Tám đại Thánh Thành cũng thật thú vị.

Đan Bảo cười nói:

- Tám tòa Thánh Thành do chín phe phái nắm giữ, Đạo Minh, thực loạn ah.

- Chủ nhân, nghe nói thành chủ thành Thiên Mộc chính là tông chủ Thiên Mộc tông... Là Thiên Mộc Đế Quân trong truyền thuyết?

Tô Vưu Cơ hiếu kỳ hỏi, Thiên Mộc Đế Quân có danh tiếng quá lớn, nàng ở Mang Nhai quốc đã có nghe qua.

Kỷ Ninh cười gật đầu.

Bên ngoài Đạo Minh có tám đại Đế quân, theo thứ tự là thành chủ tám Thánh Thành.

Như Mang Nhai quốc, vĩnh hằng nhất tộc có số lượng cực nhỏ, chỉ có mấy Đế Quân mà thôi, đường đường Đạo Minh chỉ có tám Vĩnh Hằng Đế Quân? Ai có thể tin? Tuy là tám thành chủ nhưng đều sống không biết bao nhiêu hỗn độn kỷ, đều độc chiếm một tòa Thánh Thành, bọn họ đều là Vĩnh Hằng Đế Quân cường đại không thể tranh luận.

Lại là Đế Quân nghịch thiên cũng không làm gì được thành chủ tám Thánh Thành! Thực lực của bọn họ ngập trời, có thế lực cường đại nhất trong Đạo Minh, sau lưng bọn họ có lão gia hỏa ẩn cư ủng hộ, nếu không sẽ không thành chín đại thế lực.

Cửa Thánh Thành nguy nga chói mắt.

Đám người Kỷ Ninh bay thẳng tới cửa thành, kỳ thật Thiên Mộc thành không có tường thành, cũng không cần thiết đi vào từ cửa thành. Nhưng mà ba người Kỷ Ninh lần đầu tiên đi tới thánh cho nên cần lấy lệnh bào Đạo Minh, nếu không sẽ không tính là thành viên Đạo Minh chân chính. Thánh Thành có rất nhiều nơi không cho ngươi vào.

- Ba vị đạo hữu.

Chỗ cửa thành cũng có một đại sảnh, lúc này có một nữ tử áo đen đi tới, nàng tươi cười chào hỏi.

- Chúng ta lần đầu tới Thánh Thành, muốn lĩnh lệnh bài Đạo Minh.

Kỷ Ninh mở miệng, nữ tử áo đen khí tức yếu kém, đoán chừng là dựa vào Thâu Thiên sinh tử đan đột phá Đạo Quân nhất bộ, loại Đạo Quân nhất bộ này chỉ có thể chủ trì chút tục sự trong đại môn phái.

- Lệnh bài Đạo Minh? Ah, ba vị đi theo ta.

Nữ tử áo đen dẫn dắt đám người Kỷ Ninh đi vào.

Trong đại sảnh có một đám người cả trai lẫn gái tụ tập, còn có chút ít dị tộc, từ khí tức mà phán đoán chỉ là Thế Giới Cảnh mà thôi.

- Ba vị tới từ đâu, môn phái nào? Không biết có lưu danh tại Đạo Minh hay không?

Nữ tử áo đen hỏi.

- Thiên Thương cung, Bắc Minh.

Kỷ Ninh mở miệng nói, đồng thời đưa ra lệnh bài cung chủ Thiên Thương cung.

Nữ tử áo đen gật đầu lật tay cầm lấy một quyển sách, nàng xem sách và tìm thấy có tên Thiên Thương cung Bắc Minh Đạo Quân.