Chính mình liền nắm lấy Bắc Hồng kiếm chém phá tất cả chông gai trên con đường tìm đại đạo.

- Bắc Hồng kiếm sao? Ta là Bắc Hồng lão đại.

- Ân, tên không tệ.

- Ta làBắc Hồng lão Tam.

- Ta là Bắc Hồng lão Tứ.

Cả đám nhao nhao.

Cuối cùng tới Bắc Hồng lão lục lắc đầu hừ lạnh, khinh thường hòa cùng.

Kỷ Ninh thấy thế nháy mắt vài cái, lúc này tâm ý hơi động, lập tức sáu chuôi thần kiếm bộc phát kiếm ý, Kỷ Ninh ngộ ra năm đầu mạnh nhất chi đạo và bắt đầu kết hợp, năm đầu kiếm ý thay đổi liên tục lẫn nhau, chiếm giữ trong sáu chuôi thần kiếm và hình thành kiếm đạo bổn nguyên.

Sáu thanh thần kiếm phóng thích khí tức nghiền áp tứ phương, đám tiểu gia hỏa này mừng như điên.

- Thu!

Kỷ Ninh tâm ý khẽ động thu chúng vào vỏ, xoát xoát xoát, sáu chuôi kiếm bay vào trong vỏ kiếm.

- Tài liệu của chúng không thua gì vĩnh hằng thần binh cực phẩm.

Khí Hỏa Đế Quân nhắc nhở:

- Nếu chúng trưởng thành tốt, có thể đột phá vũ trụ chi bảo. Tuy nói rất khó có bổn mạng thần binh trở thành vũ trụ chi bảo, chỉ cần có thể phát triển thì chúng sẽ càng ngày càng mạnh. Cho nên chúng sẽ cần nuốt các loại trân tài, đến lúc đó những thứ này cần ngươi cung cấp.

- Ta hiểu!

Kỷ Ninh gật đầu cười nói:

- Nuôi chúng là việc nên làm..

- Ha ha, đúng, nuôi chúng!

Khí Hỏa Đế Quân cũng cười.

- Đế Quân, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, Bắc Minh cáo từ.

Kỷ Ninh cảm kích nói.

- Ân.

Khí Hỏa Đế Quân gật đầu.

...

Cùng ngày.

Kỷ Ninh được Dư Hồng Đạo Quân dẫn đường rời khỏi Tam Diệp Cảnh.

- Đây là tinh đồ khu vực chúng ta, Tam Diệp Cảnh sở hữu ba thông đạo thời không, phân biệt đi thông ba khu vực của vũ trụ.

Dư Hồng Đạo Quân giới thiệu.

Kỷ Ninh chọn nơi gần nơi mình đi..

- Lúc chủ nhân kiến tạo thông đạo thời không, phiến vũ trụ này cũng chỉ có nàng mới có thể kiến tạo loại thông đạo vượt qua một nửa vũ trụ.

Dư Hồng Đạo Quân chỉ vào phía trước, nơi đó có vòng xoáy thật lớn.

- Ân.

Kỷ Ninh quay đầu nhìn phương xa, sau đó hắn bước vào trong thông đạo.

Vào lúc này Đan Tôn Giả đứng ở cửa ra vào động phủ.

Ngoài cửa động phủ quạnh quẽ, Đan Tôn Giả mặc áo đen đứng đó, nàng có thể nhìn thấy bóng lưng thân ảnh thiếu niên áo trắng cõng kiếm rời đi, đưa mắt nhìn thiếu niên áo trắng tiến vào thông đạo thời không rời khỏi Tam Diệp Cảnh.

Oanh ~~~

Trong thông đạo vũ trụ, một đạo kiếm quang đang lao đi thật nhanh.

Kỷ Ninh thi triển tích huyết độn thuật nên phi hành tốc độ cực nhanh, thông đạo vũ trụ quá dài, lúc trước Kỷ Ninh và đám người Phong Nhất từ Mang Nhai quốc tiến vào dị vũ trụ phải phi hành suốt ba năm, chẳng qua hiện nay tốc độ phi hành của Kỷ Ninh tăng lớn nên đi rất nhanh.

- Đến.

Kỷ Ninh nhìn thấy ánh sáng ở phía trước, sắc mặt hắn vui mừng và chờ mong không nhỏ.

Trong tích tắc hắn lao ra ngoài.

Kỷ Ninh lập tức cảm ứng được... Cảm ứng được Tô Vưu Cơ! Cảm ứng được phân thân bản tôn của mình! Cũng cảm ứng được nguyên thần thứ hai vẫn bảo hộ tam giới.

- Trở lại.

Kỷ Ninh cười, về nhà.

Lãnh thổ quốc gia vô tận, Đại Mạc Vực, một còn có các ngôi sao hỗn độn.

Hô.

Một đạo thân ảnh xuất hiện trên mặt đất của ngôi sao, người này chính là Kỷ Ninh áo trắng áo trắng.

- Lần đi dị vũ trụ này có thu hoạch rất lớn, hiện tại đã có năm đầu đạo mạnh nhất kết hợp hoàn mỹ với nhau, tuy nói ta cảm ứng được không phải kiếm đạo chung cực nhưng ta tin mình sẽ đột phá rất nhanh.

Kỷ Ninh vẫn cảm giác, kỳ thật chính mình cách chung cực rất gần.

Ở tại Tam Diệp Cảnh hơn sáu vạn năm qua, Kỷ Ninh có cảm giác này càng ngày càng mạnh, hắn nhìn như không có tiến bộ gì nhưng trên thực tế hắn đang chậm rãi tích lũy trên con đường kiếm dạo, đạt tới trình độ có thể bộc phát.

- Muốn thành Đạo Quân phải hợp nhất phân thân.

- Phân thân này của ta phải xuất phát đi Thiên Thương cung.

Kỷ Ninh tươi cười sau đó thân ảnh lập tức xé rách không gian tạo thành lối đi, kiếm ý của Kỷ Ninh hoàn toàn có thể mở thông đạo không gian tiến vào duy độ khác, dùng tốc độ cực nhanh xuyên qua không gian.

Bản tôn và phân thân sẽ cùng tụ hợp trong Thiên Thương cung.

...

Mang Nhai quốc, thập nhị cung, Kiếm Cung.

Trong Kiếm Cung có sơn mạch liên miên phập phồng không ngớt, tại một đỉnh núi có động phủ của Kỷ Ninh, bởi vì Kỷ Ninh chưa từng quay về nên động phủ đóng chặt. Bên cạnh động phủ có tòa nhà gỗ, Hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ đang tạm thời nghỉ lại trong tòa nhà gỗ này.

Sau khi từ dị vũ trụ trở về, Tô Vưu Cơ đã ở nơi này chờ đợi Kỷ Ninh.

- Chủ nhân!

Tô Vưu Cơ đang ngồi khoanh chân, bỗng nhiên mở to mắt, trong mắt mang theo thần thái kích động.

Nàng cảm ứng được Kỷ Ninh trở lại!

...

Lơ lửng trên ngọn núi, tại thông đạo không gian. Kỷ Ninh chậm rãi đi ra khỏi thông đạo không gian. Lúc này có một lão giả râu bạc xuất hiện bên cạnh hắn.

- Chúa tể.

Kỷ Ninh trở lại lãnh thổ quốc gia vô tận cho nên tâm tình rất tốt đột nhiên nhìn thấy chúa tể xuất hiện liền sợ hãi nhảy dựng lên, hắn cúi người thi lễ.

- Trở lại.

Lảo giả râu bạc tươi cười, nói:

- Về là tốt, lần này đi dị vũ trụ chỉ còn lại một mình ngươi chưa về thôi.

Kỷ Ninh sững sờ, thì ra đám người Khánh Hoàn, Phong Nhất đã quay trở về.

- Trước tiên giao Cổ Vực Lệnh cho ta.

Lão giả râu bạc nói.

- Vâng.

Kỷ Ninh liền giao Cổ Vực Lệnh ra, Cổ Vực Lệnh này hắn không dùng làm gì. Tương lai chúa tể vĩ đại còn phái các Thế Giới Cảnh khác đi vào dị vũ trụ.

- Ngươi lần này trải qua tất cả tại dị vũ trụ, đám người Khánh Hoàn, Phong Nhất đã nói với ta. Ngươi từng ra tay cứu bọn họ một mạng cũng là công lao không nhỏ, ta nói rồi, các ngươi làm càng nhiều thì ta sẽ càng cảm tạ các ngươi.

Râu bạc lão giả mỉm cười nói:

- Hơn nữa nghe nói ngươi còn tiến vào nội vực khởi nguyên chi địa...

- Vận khí.

Kỷ Ninh nói ra.

- Không tính vận khí, Phong Nhất, ngươi, Khánh Hoàn dều tiến vào nội vực, chỉ sợ thành tụ của các ngươi không thua gì Đông Tu, Bối Tháp Lai Ách.

Lão giả râu bạc nói.

Kỷ Ninh âm thầm kinh ngạc, Khánh Hoàn cũng tiến nội vực?

- Đây là thời không bàn do ta luyện chế.

Trong tay lão giả râu bạc xuất hiện một cái mâm tròn với các màu sắc pha tạp.

- Bằng vào thời không bàn, ngươi có thể xuyên qua thời không chạy trốn... Bên trong thời không bàn còn có uy năng do ta gia trì vào, tuy chỉ có thể thi triển một lần, sau khi thi triển uy năng tiêu hao không còn, sẽ không thể thi triển lại.

Nói xong mâm tròn bay tới trước mặt Kỷ Ninh.