- Ta không cảm ứng được chủ nhân, vì sao đột nhiên không có cảm ứng, trước kia còn cảm ứng được hắn đang ở trong nội vực.

Tô Vưu Cơ nhìn về hướng nội vực. Trong mắt có lo lắng bất an, trong nháy mắt Đan Tôn Giả thu hồi Kỷ Ninh cũng làm nàng mất đi cảm ứng với Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh có tín phù của nàng, nàng cũng phóng một kiện tín phù cho Kỷ Ninh.

Cả hai có thể nhờ vào chúng cảm ứng được hai bên đang ở đâu. Có thể tùy thời tụ hợp.

- Vì sao không thể cảm ứng được... Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ.

Nội tâm Tô Vưu Cơ cực kỳ bất an. Bởi vì nội tâm bất an cho nên nàng thậm chí không tiếp tục mạo hiểm nữa, buông tha phần cơ duyên kia.

Tô Vưu Cơ hóa thành một đạo hào quang và xuyên thẳng qua hư không, nhanh chóng bay tới gần biên giới khu vực nội vực.

Một lát sau.

- Hỏa Tấn.

Trên một dây xích bổn nguyên có một đám người tu hành tụ tập ở đó, trong đó có Hỏa Tấn Thủy Quân.

- Hỏa Tấn đạo hữu.

Tô Vưu Cơ lập tức đáp xuống và hành lễ.

- Hỏa tiên tử?

Hỏa Tấn Thủy Quân thấy thế đứng lên, hiếu kỳ hỏi.

- Hỏa tiên tử, tại sao ngươi tới nơi này. Nhìn vẻ mặt ngươi vẻ lo lắng như thế, đã xảy ra chuyện gì?

- Là chủ nhân của ta.

Tô Vưu Cơ lo lắng liền nói:

- Ta cảm ứng chủ nhân biến mất, trong nội tâm bất an, cho nên lập tức chạy tới. Không biết Hỏa Tấn đạo hữu ngươi có gặp chủ nhân của ta hay không.

Hỏa Tấn lắc đầu:

- Từ khi Bắc Minh đi vào thế giới nội vực. Ta chưa từng gặp qua hắn. Ngươi nói đột nhiên không cảm ứng được hắn.

- Ân.

Tô Vưu Cơ gật đầu liên tục:

- Tín phù chủ nhân đang ở đây, tín phù không có tổn hại.

Nếu như Kỷ Ninh đã chết, tín phù sẽ cảm ứng được và vỡ ra.

- Tín phù không có vỡ?

Hỏa Tấn truy vấn.

- Không vỡ.

Tô Vưu Cơ gật đầu.

- Thế giới nội vực tràn ngập nguy hiểm.

Hỏa Tấn nói ra:

- Dù sao cũng là khởi nguyên chi địa của vũ trụ, Bắc Minh hắn có thể lâm vào trong hiểm địa. Hiểm địa kia ngăn cách ngươi cảm ứng, hiện tại chủ nhân của ngươi còn sống. Đương nhiên có thể ngăn cách cảm ứng của ngươi tuyệt không phải hiểm địa bình thường, có lẽ chủ nhân của ngươi hắn...

Nội tâm Tô Vưu Cơ run lên.

Nàng cũng lo lắng điểm này, Kỷ Ninh tiến vào nội vực lâu như vậy, nàng có thể cảm ứng được! Như Phong Nhất Tâm Quân đi vào lâu như vậy, tùy tùng Yến Hồi Tiên Nhân của hắn cũng có thể thời khắc cảm ứng được. Ngay cả Khánh Hoàn hoàng tử cũng đi vào nội vực, tùy tùng Thiên Lang Thế Giới Thần của hắn cũng có thể cảm ứng.

Bây giờ nàng đột nhiên không thể cảm ứng được vị trí của Kỷ Ninh là điểm không bình thường.

- Ngươi chờ một chút, ta nghe nói Thế Giới Cảnh không thể ở trong nội vực quá lâu.

Hỏa Tấn nói ra:

- Lại đợi thêm mấy ngàn năm vạn năm, xem có thể chờ được Bắc Minh hay không.

- Ân.

Tô Vưu Cơ nhẹ nhàng gật đầu, chỉ có thể chờ đợi.

- Đa tạ Hỏa Tấn đạo hữu.

Tô Vưu Cơ lúc này chọn một góc và ngồi xuống, tâm thần nàng bất định, cũng không thích hợp tiếp tục đi mạo hiểm. Lúc trước nàng đi ngoại vực cũng đạt được thu hoạch kinh người.

- Chủ nhân, nhất định phải còn sống.

Tô Vưu Cơ có cảm tình phức tạp với Kỷ Ninh, Kỷ Ninh thực lực cực mạnh, Kỷ Ninh mấy lần cứu nàng, trong nội tâm nàng cũng có lòng ái mộ nhưng khả năng cảm thấy nội tâm Kỷ Ninh có người nào đó, cho nên Tô Vưu Cơ vẫn do do dự dự, không dám mở miệng.

*******

Thế giới Tam Diệp Cảnh sâu trong Hắc Ám Khổ Hải.

Trong một tòa động phủ đen kịt sinh ra rung động, trong rung động có hai thân ảnh đi ra, chính là Đan Tôn Giả và Kỷ Ninh.

- Đây là động phủ của ta.

Đan Tôn Giả lạnh nhạt đi tới.

Kỷ Ninh cũng theo sau và nhìn quanh.

- Tiền bối, tại sao trong động phủ không có người tu hành khác/

Nhìn nơi này không có cửa, thật sự là chuyện kỳ quái.

- Ta thích yên tĩnh, không thích bị quấy rầy.

Đan Tôn Giả lạnh lùng nói.

- Nha.

Kỷ Ninh gật đầu.

Nếu như bị các đai năng khác trong Tam Diệp Cảnh phát hiện, Đan Tôn Giả cao cao tại thượng luôn lạnh lùng với kẻ khác lại nói chuyện với một Thế Giới Cảnh thì nhất định sẽ kinh ngạc đến ngây người mất. Bởi vì Đan Tôn Giả nổi danh ‘ lạnh ’! Cho dù là gặp Vĩnh Hằng Đế Quân, nàng cũng không để ý tới.

Phù Bác Đế Quân có thực lực rất mạnh, hơn nữa hắn cũng dốc sức muốn phục sinh đệ tử của hắn, cho nên mới có được vài phần kính trọng của Đan Tôn Giả.

Ào ào xôn xao ~~

Phía trước có một lò đan lớn.

Bên cạnh lò đan có hồ nước lớn trăm dặm, bên cạnh hồ nước còn có thác nước, thác nước đổ ầm ầm vào trong hồ.

- Đó là...

Kỷ Ninh kinh ngạc nhìn hồ nước kia.

- Đều, đều, đều là hỗn độn linh dịch?

Hồ nước lớn trăm dặm này đều là hỗn độn linh dịch? Kỷ Ninh có chút không rõ, tại sao lại có nhiều hỗn độn linh dịch thế này.

- Ngươi không hiểu luyện đan?

Đan Tôn Giả nhìn về phía Kỷ Ninh.

- Không hiểu.

Kỷ Ninh lắc đầu.

- Nếu như ngươi hiểu luyện đa thì sẽ biết. Hỗn độn linh dịch có tác dụng thật lớn trong luyện đan, bởi vì nó, đan dược mới có các loại thần kỳ. Nó có thể diễn sinh sinh ra mệnh, diễn sinh ra tất cả vạn vật, là phụ phẩm không thể thiếu trong luyện đan.

Đan Tôn Giả nói:

- Luyện chế một ít đan dược cực kỳ trân quý, tiêu hao hỗn độn linh dịch phi thường lớn, ta dứt khoát tạo thành hồ nước, lúc luyện chế đan dược cũng dẫn tới.

Kỷ Ninh âm thầm líu lưỡi.

Chúa tể chết đi cho đệ tử ký danh hắn năm ngàn phương hỗn độn linh dịch. So sánh với hồ nước đầy hỗn độn linh dịch lớn trăm dặm này đúng là không so sánh nổi.

Đan Tôn Giả đi tới, nàng đi tới trước một bệ đá gần lò đan, nàng khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt nhìn lên người Kỷ Ninh.

- Ta có một chuyện cần ngươi hỗ trợ.

Đan Tôn Giả mở miệng.

- Xin tiền bối phân phó.

Kỷ Ninh cung kính nói.

- ta biết rõ ngươi đoạt được truyền thừa của chúa tể, áo giáp chúa tể hẳn đang trên người của ngươi a?

Đan Tôn Giả nói ra.

Nội tâm Kỷ Ninh kinh hãi, tại sao nàng biết?

- Đúng thế!

Kỷ Ninh tự nhiên sẽ không ra vẻ thông minh, lúc này gật đầu nói.

- Ngươi cho ta mượn áo giáp... Cho ta mượn nửa tháng.

Đan Tôn Giả do dự và nói ra.

- Mượn?

Kỷ Ninh âm thầm nói thầm, cho dù ngươi đoạt thì ta cũng không có biện pháp phản kháng.

Tâm ý Kỷ Ninh khẽ động, lúc này bên ngoài thân thể có hào quang lưu động hình thành một cái áo giáp phong cách cổ xưa. Trên áo giáp này tỏa ra khí tức cổ xưa mờ mịt, dường như có một ngọn núi lớn vô tận nằm trong tay Kỷ Ninh.