- Không! Nó không phải ta , là của chủ nhân!
Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na lắc eo bước tới, to gan ngồi trên đùi Hàn Phi, đôi mắt quyến rũ mời gọi.
Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na dựa vào người Hàn Phi, nhỏ giọng nói:
- Tất cả của ta là của chủ nhân.
Hàn Phi nhìn giai nhân xinh đẹp trong ngực, rất khó nghĩ đến nàng là nữ thủ lĩnh hải tặc sátp hạt quyết đoán. Hàn Phi ngửi mùi thơm thoang thoảng, cảm nhận thân thể mềm mại, mông thịt ma sát trên người. Cảm giác tuyệt vời khiến Hàn Phi ý chí kiên cường cũng kiềm không được lòng rung động.
Nam nhân có quyền lực là xuân dược tốt nhất với nữ nhân. Hàn Phi không có chỉ có quyền sinh sát với Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na, cũng cho nàng quyền lực trong mơ, khiến nữ thủ lĩnh hải tặc đầy da tâm xiêu lòng, cam nguyện mặc Hàn Phi ngắt lấy.
Thấy Hàn Phi không phản cảm hành động to gan của mình, không kháng cự, Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na mừng thầm. Tay Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na nhẹ nhàng nắm tay Hàn Phi ấn vào bộ ngực cao ngất.
Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na ngọt ngào nhỏ giọng nói:
- Chủ nhân . . .
Nam nhân nào cũng không chịu nổi sự quyến rũ này, Hàn Phi là nam nhân bình thường, không thể kiềm được có phản ứng. Bàn tay không chút khách sáo bóp bộ ngực co giãn. Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na cảm nhận được Hàn Phi chào cờ, mặt ửng hồng quyến rũ, sóng mắt mê ly.
Hàn Phi nghĩ đến bây giờ chưa thích hợp hành sự, cứng rắn thả lỏng tay, đẩy Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na đã động tình ngồi bên cạnh mình.
Hàn Phi chuyển đề tài, hỏi:
- Thủy sư của đế quốc đã biết hòn đảo này đúng không? Tại sao bọn họ không đánh hạ nó? Tuy Duy Tạp Lý là Võ Sĩ thiên không nhưng hắn chỉ có một mình.
Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na khẽ thở dài nói:
- A!
Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na ai oán liếc Hàn Phi, nói:
- Thủy sư của đế quốc từng ba lần bao vây tiễu trừ băng hải tặc Hắc Khô Lâu, nhưng bọn họ không quen thuộc tình hình hải vực xung quanh, chưa tới gần hải đảo đã chịu thiệt. Duy Tạp Lý luôn cấu kết với Âm Ảnh giáo hội, được bọn họ ủng hộ nên có tình báo chính xác.
- Tuy ta và Ốc Khắc Đặc không muốn thấy Duy Tạp Lý lớn mạnh nhưng càng không mong hắn bị thủy sư của đế quốc tiêu diệt. Tuy Duy Tạp Lý huênh hoang, ngang ngược nhưng luôn giữ minh ước với hai nhà chúng ta. Băng hải tặc Hắc Khô Lâu bị hủy diệt thì người xui xẻo tiếp theo là chúng ta. Bởi vậy đến phút mấu chốt thì hai nhà chúng ta sẽ ra tay giúp đỡ, thủy sư của đế quốc không làm gì được.
- Quan trọng nhất là thực lực của thủy sư Liệt Phong đế quốc không quá tốt, nhiều quân quan thủy sư bị chúng ta lôi kéo. Nếu Liệt Phong đế quốc thật tình bất chấp tất cả phải ra nhiều cao thủ vây công thì chúng ta sẽ nhận được tin tức cuốn gói ngay, bọn họ không làm gì được chúng ta. Huống chi hải tộc tuyệt đối không ngồi nhìn Liệt Phong đế quốc phái ra đại quân, vì sẽ xúc phạm minh ước ngàn năm.
Thì ra là vậy! Hàn Phi đã hiểu. Hoạn hải tặc có từ lâu, bên Liệt Phong đế quốc dù muốn giải quyết cũng vấp phải đủ loại trắc trở, dù sao biển cả không thuộc phạm vi thế lực quốc gia đại lục khống chế.
Chính lúc Hàn Phi suy tư, chợt cảm giác lòng bàn tay ngứa, quay đầu lại phát hiện Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na không cam lòng bị vắng vẻ bướng bỉnh dùng ngón tay ngọc vẽ vòng tròn trong lòng bàn tay của hắn. Thấy Hàn Phi nhìn mình, Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na cười kiều mị.
Càng lúc càng to gan! Lúc Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na mới bị Hàn Phi thu phục thì biểu hiện kính sợ, bây giờ đại khái nắm rõ tính tình của hắn, ăn nói, động tác to gan nhiều.
Bộ dáng quyến rũ của Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na làm Hàn Phi thấy tức giận, túm nàng lại ấn xuống ghế, giơ tay vỗ mông vêu.
Bốp bốp!
Thanh âm cực kỳ ái muội vang trong phòng ngủ, Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na kêu đau, quay đầu lại, ánh mắt không phục nhìn Hàn Phi như đang nói: Đến đi, ta không sợ!
Hàn Phi khó khăn lắm mới kiềm lửa dục lại bùng cháy, một tay dán mông Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na không nhấc lên được nữa.
Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na xoay người chui vào ngực Hàn Phi, như con mèo hoang ngoan ngoãn rầm rì:
- Chủ nhân, yêu ta đi.
- Ta sẽ hầu hạ chủ nhân thật tốt . . .
Hàn Phi hít sâu, định hành động thì bỗng nhiên có tiếng gõ cửa nhè nhẹ.
Chuyện tốt luôn trắc trở. Hàn Phi bất đắc dĩ lắc đầu.
Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na cười duyen nhảy ra khỏi ngực Hàn Phi, ánh mắt hút hồn người đá lông nheo với hắn, sau đó mong chóng sửa sang mặt mày đi mở cửa phòng.
Người quấy rầy chuyện tốt của Hàn Phi là thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, chấp sự của Xuất Vân vệ thành, Áo Lý Lỵ An Pháp Sư. Thấy Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na mở cửa bộ dáng quyến rũ, thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, chấp sự của Xuất Vân vệ thành nở nụ cười mập mờ. Tuy Áo Lý Lỵ An Pháp Sư luôn tập trung tu luyện pháp thuật nhưng không phải không hiểu chuyện nam nữ. Không hiểu sao khuôn mặt xinh đẹp đỏ hồng, cực kỳ xinh đẹp.
Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na không thèm để ý ánh mắt của người khác, kéo tay Áo Lý Lỵ An Pháp Sư.
Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na cười hỏi:
- Áo Lý Lỵ An muội muội sao tự nhiên đến đây? Vừa lúc nếm thử rượu nho ta lấy từ hầm rượu băng hải tặc Hắc Khô Lâu, bảo đảm muội muội uống đã.
Không đợi hải tặc lên tiếng Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na đã kéo nàng ngồi xuống ghế nệm bên cạnh, nồng nhiệt như đôi tỷ muội, nhưng sự thật thì hai người quen biết nhau mới có mấy ngày.
Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na nhiệt tình làm Áo Lý Lỵ An Pháp Sư không giỏi giao tiếp với người đành mặc nàng loay hoay. Hai nữ nhân, một gợi cảm, một băng thanh ngọc khiết, ngồi cùng một chỗ tuyệt đối hấp dẫn ánh mắt người.
Mới ngồi xuống chấp sự của Xuất Vân vệ thành đã sốt ruột hỏi:
- Hàn Phi các hạ, người thật sự không đồng hành với chúng ta nữa sao?
- Mọi người đều không nỡ các hạ.
Theo ước định ban đầu của Hàn Phi và thương hội Xuất Vân vệ thành, chỉ cần ra biển là hắn sẽ tùy thời rời đi. Chiếc chiến thuyền của đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành ở quần đảo Sở La Môn kéo dài mười ngày, bây giờ Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na đã hoàn toàn khống chế Mê Vụ đảo, băng hải tặc, đội tàu không thể tiếp tục ở lại. Hàn Phi quyết định chia tay với chiếc chiến thuyền của đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành.
Chiếc chiến thuyền của đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành một mặt là không nỡ Hàn Phi rời đi, nếu không có hắn thì lần này đội tàu sẽ bị tổn thất lớn, tuyệt đối không như bây giờ thừa cơ kiếm chác, sau này mở ra con đường bằng phẳng trên đường buôn vượt biển, thu hoạch rất lớn.
Qua quần đảo Sở La Môn là sẽ rời khỏi phạm vi hải vực Liệt Phong đế quốc, trong đoạn hành tình dài vẫn có nguy hiểm.