Linh Vũ Cửu Thiên

Quyển 4 - Chương 107: Hoàng kim lang vương

Cửu Thiên đại lục linh thú đông đúc, không ai có thể biết chính xác tường tận có bao nhiêu chủng loài linh thú đang sinh sống trên đại lục và những vùng đất xa xôi. Ngay cả Linh Thú đồ được xem như sách giáo khoa về linh thú của đại lục cũng chỉ đơn giản là ghi lại một phần những linh thú thường gặp.

Bất quá tuy rằng chủng loại không thể đo đếm, nhưng thuộc tính năng lực của linh thú về cơ bản có thể chia thành mười loại là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ và băng, lôi, phong, quang, ám, cũng tương tự như việc phân loại đấu khí của võ sĩ nhân loại. Yếu tố quyết định thuộc tính năng lực của linh thú thường có quan hệ rất lớn với hoàn cảnh sống của nó. Ví dụ như trong sa mạc giữa bỉển cát Tây Lục, linh thú lấy bốn loại là hỏa, thổ, quang, kim làm chính. Nếu muốn tìm linh thú thủy hệ hoặc băng hệ giữa sa mạc là chuyện hoàn toàn không thực tế.

Chính bởi vì hoàn cảnh đặc biệt nên mới tạo ra những linh thú đặc biệt. Linh thú ở bỉển cát Tây Lục tuy rằng hung hãn hơn rất nhiều so với linh thú tương tự cùng giai, thế nhưng phẩm chất linh tinh trong cơ thể lại vô cùng tốt, nếu linh thú không có linh tinh thì máu của chúng cũng là tài liệu tốt nhất để sang sư khắc linh văn đồ. Điều này làm cho rất nhiều dong binh và mạo hiểm giả nô nức kéo đến đây.

Con Hoàng kim lang vương này có tiếng tăm lừng lẫy trong thành Ba Tư Đặc, là do một con lang vương bình thường trong sa mạc trong quá trình tiến hóa xảy ra biến dị trở thành Hoàng kim lang vương, có hai thuộc tính thổ và kim, cực kỳ hiếm thấy. Có người nói ở sa mạc gặp được nó là điềm báo vận may đã đến, cũng có người nói đó là dấu hiệu của tai họa đã giáng xuống đầu.

Đối với các dong binh trong ốc đảo mà nói, lúc này mà bọn họ gặp phải Hoàng kim lang vương tuyệt đối chẳng phải là điềm may gì cả.

Mà việc càng thêm đáng sợ cũng theo đó xuất hiện, cùng với sự xuất hiện của Hoàng kim lang vương, số thổ lang tụ tập trong sa mạc phía trước càng ngày càng nhiều, đưa mắt nhìn chỉ thấy trập trùng những điểm sáng xanh lè như ma trơi đang kéo về, chỉ trong chốc lát số lượng đã tăng đến hai ba nghìn con!

Cho nên đối với câu hỏi của Hàn Phi, Khang Đặc chỉ còn cách nhìn hắn cười khổ mà thôi. Nếu như số lượng của bầy sói chỉ là mấy trăm con hơn nữa còn phải do lang vương bình thường dẫn dắt thì thật ra cũng có thể dùng thủ đoạn đánh rắn đánh vào đầu, nhưng tình cảnh trước mắt thực sự làm cho người ta không nói được lời nào nữa rồi.

Bầu không khí trong ốc đảo bị đè nén tới cực điểm. Một bầy sói hai ba nghìn con thì cho dù là lang vương bình thường lãnh đạo cũng đã rất khó đối phó rồi, huống chi lần này lại là do một con linh thú như Hoàng kim lang vương dẫn dắt. Bóng ma tử vong nhất thời bao phủ trong lòng mọi người.

Mặc dù mỗi dong binh đều hiểu rằng một khi đã bước vào sa mạc thì bất cứ lúc nào cũng có thể đối mặt với tử vong, thế nhưng trong thời khắc sự bất hạnh thực sự gieo xuống mà vẫn có thể sự ung dung bình tĩnh thì gần như là chuyện không thể.

Hoàng kim lang vương đứng trước bầy sói ngẩng đầu hướng về vầng trăng tròn vành vạnh trên bầu trời tru dài một tiếng. Mấy trăm bóng đen từ bầy sói phía sau vùn vụt lao ra, dùng tốc độ cực nhanh phóng về phía ốc đảo. Cuộc tấn công của bầy sói bắt đầu!

- Chuẩn bị chiến đấu!

Khang Đặc nắm chặt chiến phủ quát to, những tia chớp màu tím vờn quanh chiến phủ, hắn rõ ràng luyện đấu khí hệ lôi.

Mười hai trọng nỗ và một thanh trường cung cũng đồng thời giương lên hướng về phía trước. Trong mười tám thành viên chỉ có Hàn Phi và Khang Đặc không sử dụng trọng nỗ, ngoài ra còn hai gã võ sĩ tùy tùng khác bảo hộ An Đức Lỗ pháp sư.

Xoạt!

Xuất thủ đầu tiên chính là Áo Lệ Lỵ Á. Tầm bắn của trường cung trong tay hắn vượt xa trọng nỗ, một mũi tên như sao băng xẹt tới, cách đó hơn trăm thước một con sa mạc thổ lang dẫn đầu gần như ngay lập tức ngã xuống, rồi cũng ngay lập tức bị bầy sói phía sau dẫm đạp lên xông tới.

Chết một con sói đối với cả bầy sói chẳng đáng là gì cả.

Lúc này, Áo Lệ Lỵ Á mới thể hiện hết sự cường đại của một linh cung võ sĩ như hắn. Ngay sau khi bắn ra mũi tên đầu tiên hắn đã thò tay vào túi lần thứ hai rút tên ra, năm ngón tay kẹp bốn mũi tên, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai cài tên lên dây cung bắn ra cùng lúc cả bốn mũi.

Bốn mũi tên mang theo hào quang màu xanh nhạt bay đi vùn vụt, hầu như đồng thời bắn trúng bốn con thổ lang đang hùng hổ xông tới, lực cung mạnh đến nỗi đóng đinh chúng xuống đất!

Chỉ trong vòng mười giây Áo Lệ Lỵ Á đã liên tục phát ra ba lượt tên, không trật phát nào!

Thế nhưng chỉ chết hơn mười con thổ lang không thể ngăn bước tiến hung hãn của bầy sói. Chúng nó càng chạy nhanh hơn, nhe răng nanh gầm lên giận giữ.

Khi bầy sói chỉ còn cách ốc đảo chừng một trăm thước, mười hai trọng nỗ đồng thời buông cung, trong tiếng tanh tách của nỗ tiễn liên tục vang lên, rất nhiều thổ lang ngã xuống.

Nhưng ở phía sau, trên người những sa mạc thổ lang còn lại bắt đầu xuất hiện hào quang màu vàng nhạt. Chúng nó bắt đầu phóng xuất ra kỹ năng thiên phú Thạch Phu thuật, uy lực của làn mưa nỗ tiễn bắn ra lần thứ hai lập tức yếu đi không ít, số con thổ lang bị bắn ngã chỉ còn bằng một nửa lúc trước. Chỉ có những mũi tên được ngưng tụ đấu khí của Áo Lệ Lỵ Á vẫn lợi hại như trước.

Khi khoảng cách đã dưới một trăm mét, các dong binh gần như cũng chỉ có một cơ hội cuối cùng bắn ra loạt nỗ tiễn thứ hai. Sau đó trong nháy mắt bầy sói đã ập tới, có thể nhìn rõ diện mạo dữ tợn của chúng.

- Bỏ nỗ, tấn công!

Khang Đặc lớn tiếng gào lên rồi vung chiến phủ dẫn đầu lao ra từ phòng tuyến do xương rồng dựng nên, trực tiếp nghênh đón bầy sói đang rầm rập lao tới.

Xương rồng không phải cây thân gỗ cũng chẳng phải là đá tảng. Phòng tuyến do chúng tạo nên cùng lắm là chỉ có tác dụng gây trở ngại một chút chứ trông cậy vào chúng như bức tường gỗ hay tường thành để cản chân bầy sói thì rõ ràng là nằm mê nói sảng. Cuối cùng cũng phải do chính các dong binh trực tiếp chống cự.

Dong binh và võ sĩ tùy tùng cùng nhau bỏ tay khỏi trọng nỗ rút vũ khí ra xông ra ngoài, Hàn Phi cũng theo sát bên cạnh Khang Đặc lao ra.

Hai chân hắn vừa rơi xuống đất, ba con thổ lang đã cùng nhau từ ba hướng chồm tới. Lũ sói há cái mồm lởm chởm những cái răng sắc nhọn, khí thế tấn công như tuyết đổ xuống đầu.

Kiếm quang sáng ngời bùng lên, ba con thổ lang chưa kịp chụp xuống người Hàn Phi thì trong nháy mắt đã biến thành sáu khối thi thể rơi xuống mặt cát, máu thịt pha lẫn với nội tạng đủ màu sắc rải rác trên cát. Thạch Phu thuật căn bản là không thể chống lại kiếm quang do Hàn Phi phát ra.

Thanh kiếm hiện nay Hàn Phi đang sử dụng tên là Chích nhật tinh kim kiếm, là một linh vũ khí cấp hoàng kim do đích thân hắn chế tạo. Kiếm dài một thước rộng chừng bốn tấc, nhìn chung tương đồng với loại kiếm dành cho kỵ sĩ, nhưng bề ngoài đã căn cứ vào thói quen sử dụng mà thay đổi một chút, thuận tiện cho hắn phát huy kiếm pháp của mình.

Trên thân kiếm tổng cộng có khắc bốn linh văn đồ, ngoại trừ hai văn đồ cơ bản là sắc bén và gia tốc thì còn có thêm hai linh văn đồ độc đáo là ngưng hỏa và lợi kim, đối với đấu khí hỏa hệ và kim hệ có năng lực tăng phúc rất mạnh.

Do không được phụ gia đấu kỹ, theo định nghĩa thông thường thanh Chích nhật tinh kim kiếm này chắc chắn là không thể gọi là linh vũ khí cấp hoàng kim. Thế nhưng bất kể là tài liệu sử dụng để chế tạo hay độ phức tạp của linh văn đồ đều tuyệt đối đạt được tiêu chuẩn của cấp hoàng kim, là một thanh linh vũ khí công kích cao cấp.

Dù cho chỉ truyền cho nó một chút đấu khí, kiếm quang tỏa ra cũng đủ để chặt sắt chém thép, dễ dàng xử lý mấy con sa mạc thổ lang chỉ có nhất giai.

Đánh xong một chiêu, Hàn Phi trực tiếp dẫn đầu nhảy vào giữa bầy sói, tung ra một cước đá nát đầu một con thổ lang. Trường kiếm trong tay nhanh chóng lao ra, huyễn hóa thành trăm nghìn kiếm quang, đám thổ lang chung quanh ngã rạp xuống như ngả rạ(Quy: chết như ngả rạ!)

Đây là thủ pháp của Du long kinh hồng kiếm nhưng đã được Hàn Phi dung nhập một ít kinh nghiệm vận dụng rồi cải biến, thích hợp nhất là dùng cho quần chiến.

Hơn một năm qua, hắn vừa tu luyện đấu khí nội kình vừa đồng thời bắt đầu rèn luyện vũ kỹ trước đây vẫn xem nhẹ. Hơn một năm trước có thể nói là hắn chìm đắm trong việc đề thăng cảnh giới của huyền công và đấu khí, về vũ kỹ kiếm kỹ chỉ toàn là sử dụng những thứ có sẵn từ trước.

Thế nhưng trong qua trình mạo hiểm không ngừng trải qua chiến đấu, Hàn Phi phát hiện, đấu kỹ tất nhiên uy lực cường đại, thế nhưng cũng có nhược điểm là tiêu hao nhiều đấu khí, thời gian chuẩn bị dài, khi phát ra dễ bị địch nhân tập kích. Tuy rằng nhược điểm này có thể nhờ đấu khí hộ thể và thân pháp né tránh để bù đắp, thế nhưng đối với Hàn Phi tôn sùng tấn công thì quả thực có chút không thể chịu được. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Trải qua thời gian dài cần tu khổ luyện, về mặt dung hợp đấu khí và vũ kỹ hắn đã có tiến bộ vượt bậc, nhất là những lý giải đối với kiếm pháp càng thêm sâu sắc, Du long kinh hồng kiếm pháp gần như đề thăng đến cảnh giới chí cao vô thượng. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Nhất đẩu mai hoa vạn điểm hàn, yếu quyết “đâm” trong Du long kinh hồng kiếm pháp đã được hắn phát huy đến độ vô cùng nhuần nhuyễn, chỉ cần dùng đấu khí thôi phát kiếm khí, uy lực đã tăng lên mấy lần.

Giả như có người kiểm tra những thi thể thổ lang la liệt trên mặt đất, hắn sẽ phát hiện trên trán mỗi một con thổ lang đều bị kiếm khí xuyên qua cùng một vị trí, xương đầu cứng rắn như là đậu hũ không chịu nổi một kích!

Đương nhiên nếu như Hàn Phi sử dụng kỹ năng chuyên dùng trong quần công như Thiên huyễn trảm, phạm vi và hiệu quả sát thương sẽ cao hơn nữa, nhưng rất dễ ảnh hưởng đến đồng bọn chung quanh. Trong tình cảnh hiện tại những ưu điểm của kiếm kỹ này được thể hiện rõ rệt.

Số lượng đám thổ lang đầu tiên xông tới cũng không nhiều, khoảng chừng hai ba trăm, trong lúc xông tới bị cung nỏ bắn chết một đám, đám còn lại đối với một dong binh đoàn cấp ba mà nói cũng không khó đối phó.

Tiếng chém giết tiếng kêu thê lương trước khi chết của thổ lang hòa quyện vào nhau, bầy sói hung hãn tấn công cuối cùng cũng không thể đột phá phòng tuyến do dong binh và đám võ sĩ tùy tùng dựng nên, tất cả đều chết dưới lưỡi kiếm và phủ. Thỉnh thoảng có vài tên lọt lưới xông vào bên trong thì cũng bị phủ và thuẫn của hai gã võ sĩ tùy tùng vũ trang hạng nặng bảo vệ pháp sư dễ dàng chém chết.

Trận chiến kết thúc tương đối nhanh, chỉ trong vòng ba chén trà, hai trăm thổ lang ngã xuống ngoài vòng tròn phòng ngự, chỉ có hai gã võ sĩ bị vài vết thương nhẹ không ảnh hưởng gì.

Trong suốt quá trình chiến đấu, Hoàng kim lang vương cách đó hơn hai trăm thước vẫn đứng ngó một cách thờ ơ, chủ lực của bầy sói cũng án binh bất động, ngay cả khi toàn bộ cánh quân tiên phong bị diệt cũng không có chút ý định cứu viện nào.

Khang Đặc vung chiến phủ chém chết con thổ lang cuối cùng đang giãy dụa, ngẩng đầu nhìn lang vương xa xa rồi phun nước bọt nói: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

- Con súc sinh này đang thăm dò chúng ta. Lũ sói phái tới đều là già nua yếu ớt. Thật gian xảo!

Quả thực các dong binh tiêu diệt mấy con thổ lang này tương đối dễ dàng. Phán đoán của Khang Đặc có lẽ là không sai. Điều này làm cho đánh giá của Hàn Phi đối với Hoàng kim lang vương không khỏi lại cao hơn một chút.

Dường như để chứng minh cho câu nói của Khang Đặc, trận chiến bên này vừa kết thúc, Hoàng kim lang vương lần thứ hai ngửa đầu tru dài phát ra mệnh lệnh, chủ lực của bầy sói toàn bộ xuất động!

Hàng ngàn sa mạc thổ lang bắt đầu hành động. Chúng nó cũng không lập tức phát động tấn công như thủy triều, mà thong thả tản ra hai bên, hiển nhiên là vây quanh ốc đảo rồi từ từ siết chặt vòng vây.

Áp lực vô hình có đôi khi so với tấn công quyết liệt càng có sức uy hiếp hơn. Nhìn bầy sói dần bao vây chung quanh, ai cũng minh bạch thời khắc của trận quyết chiến cuối cùng đã đến rồi!