- Nhanh chóng thu lấy hỗn độn lực nơi này, sao đó lập tức trở lại tiếp ứng Hạ Ngôn!
Chờ Doãn Tú nói xong, Phương Viên gấp gáp nói. Hắn lo lắng đừng lại lâu quá, chỗ Hạ Ngôn sẽ xảy ra biến cố khác. Tên Bạt Hồ kia là hạng người thủ đoạn độc ác, mấy ngàn năm qua môn nhân Tinh Đấu Điện chết trong tay hắn tuyệt đối không ít.
- Ừm!
Mấy người Tôn Nguyên đồng thời lên tiếng, liên tục thúc đẩy linh lực, nhanh chóng thu lấy hỗn độn lực tản ra khí tức năng lượng tinh thuần vào trong Càn khôn Đàn của mình.
Mấy chục hô hấp sau, mấy Linh Hoàng cấp tám khác cũng tới nơi này đều tế ra Càn khôn Đàn màu đen thật lớn thu lấy hỗn độn lực màu vàng.
- Hạ Ngôn! Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?
Lúc này Bạt Hồ đã không cười nổi nữa, bọn người Vương Đức Sơn cũng không biết thế nào. Bọn họ không thể trực tiếp động thủ với Hạ Ngôn, hiện giờ căn bản cũng không thoát được. Dưới tác đụng Đại Trọng Lực Thuật, tuy rằng bọn họ có thể Phi hành, nhưng tốc độ quá chậm, Mặc dù thành công rời khỏi đây, cũng không có khả năng còn hỗn độn lực cho bọn họ thu lấy.
- Ta muốn thế nào?
Hạ Ngôn mỉm cười, ý cười lạnh nhạt lan trân trên mặt:
- Ta không muốn thế nào cả. Là Bạt Hồ đại nhân ngài vừa sử dụng lực không gian pháp tắc trói buộc không cho ta đi, ta chỉ còn phải ở lại nơi này.
- Ghê tởm!
Bạt Hồ tức giận ngứa rằng, da mặt không ngừng run lên, nói tiếp:
- Hiện giờ ngươi có thể đi! Nhanh đi đi!
- Ha ha, Bạt Hồ đại nhân, ngài bảo ta đi thì ta đi? Bây giờ ta sẽ không đi nữa.
Hạ Ngôn cười dài nói, lúc này hắn buông tha đi lấy hỗn độn lực, dứt khoát đứng đây kéo ở chỗ này. Bọn người Bạt Hồ vốn không muốn để Hạ Ngôn dễ dàng thu được hỗn độn lực, thuận tiện tìm cơ hội giết Hạ Ngôn. Còn hiện giờ, lại thành bọn họ bị Hạ Ngôn kéo chân ở đây.
Cách Hạ Ngôn không xa, Hoàng Ngọc Tử thuộc Ngọc Nữ Động cũng không đi thu hỗn độn lực, đôi mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Bạt Hồ, không nói cũng không rời đi.
- Đại nhân, làm sao bây giờ?
Vương Đức Sơn nhìn Bạt Hồ hỏi, lại không được Bạt Hồ trả lời. Bản thân Bạt Hồ cũng không biết nên làm gì bây giờ, trong đầu xoay chuyển đủ ý niệm, cũng không có một thứnào làm được gì. Nếu. rời đi như thế, vậy sẽ không còn mặt mũi, Bạt Hồ hắn dẫn theo tỉnh, anh Hắc Phong Động, lại bị một mình Hạ Ngôn bức lui!
Điều này tuyệt đối không được! Không thể rời đi như thế!
Hai đoàn người Hạ Ngôn cùng Bạt Hồ, cứ giằng có như vậy.
Thời gian trôi qua một chén trà nhỏ, hỗn độn lực chỗ bọn người Phương Viên tìm được rốt cuộc dần dần tiêu tán, hóa thành hư vô, mười một người bên Phương Viên cũng đều thu được hỗn độn lực nhất định.
Hỗn độn lực trong không gian hỗn độn này dù cho bị người phát hiện, cũng chưa chắc có thể thu được toàn bộ. Có đôi khi hỗn độn lực số lượng khá nhiều, qua một thời gian sẽ tự tiêu tán hết, hóa thành hư vô biến mất khỏi không gian hỗn độn. Muốn tiếp tục thu lấy, phải tìm kiếm một lần nữa.
Hỗn độn lực tiêu tán rồi, bọn người Phương Viên lập tức trở lại chỗ Hạ Ngôn đang giằng co với Bạt Hồ.
- Phương Viên!
Bạt Hồ nhìn thấy Phương Viên trở về, tay vung mạnh lên.
- Ngươi có ý gì? Người của ngươi lại cản trở ta đi thu hỗn độn lực! Hừ, lẽ nào ngươi không sợ ta trở lại Tinh Đấu Điện, tố cáo ngươi lên Huấn Pháp Viện!
- Bạt Hồ, ngươi đừng có ác nhân cáo trạng trước. Chúng ta đều biết là ngươi dùng lực không gian pháp tắc ràng buộc Hạ Ngôn, đây là do ngươi tự tìm lấy!
Phương Viên lập tức nói lại.
Bạt Hồ liền trầm mặc, bỗng nhiên nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, lại nhìn Phương Viên.
- Được! Từ giờ trở đi, hai đội người chúng ta sẽ không quấy nhiễu lẫn nhau! Phương Viên, nếu người của ngươi lại quấy rầy ta, vậy thì ta sẽ không khách khí nữa. Hừ!
Bạt Hồ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn thẳng vào Hạ Ngôn. Tuy rằng hắn nói với Phương Viên, nhưng trọng điểm lại chính là Hạ Ngôn, điểm này người nào cũng nhìn ra được.
Phương Viên thoáng trầm ngâm, gật đầu nói:
- Được! Bạt Hồ, từ giờ trà đi hai đội chúng ta sẽ không quấy nhiễu nhau nữa!
"Hạ Ngôn này thật đúng là lợi hại, ngay cả Bạt Hồ cũng bị bức đến móc này!" "Thủ đoạn của Hạ Ngôn thật đúng là tuyệt điệu. Lúc này sợ rằng Bạt Hồ bị tức đến vỡ phổi, thế nhưng lại không còn cách nào khác. Nếu hắn rời đi như vậy, đúng là mất hết mặt mũi. Lúc đầu hắn còn nói là muốn cùng đội chúng ta cùng nhau nhau tìm kiếm hỗn độn lực nữa chứ." Có mấy người, trong lòng đều thầm nghĩ vậy.
Cảm giác của mọi người đối với Hạ Ngôn, tụ nhiên liên tục thay đổi.
Dù là Doãn Tú cùng những người Linh Hoàng cạp chín, cũng bắt đầu kính trọng Hạ Ngôn. Tuy rằng Hạ Ngôn thấp hơn bọn họ một cảnh giới, thế nhưng thủ đoạn hành vi của Hạ Ngôn mạnh hơn bọn họ nhiều, lắm, bọn họ tự nhận mình căn bản không thể nào ngăn cản được Bạt Hồ!
Xoạt~
Khi thân thể Hạ Ngôn khẽ chấn động, ở bên phía đoàn người Phương Viên, đột nhiên có một cỗ năng lượng quỷ dị nhanh chóng sinh ra trên bầu trời, sau đó còn bao phủ mọi người nơi này ở bên trong. Ngay lập tức, Hạ Ngôn liền cảm giác được một cỗ lực lượng hùng hồn đánh về phía mình.
B ầu trời không gian hỗn độn vốn là một mảnh xám xịt chớp động sấm sét, thoáng cái liền tối đen. Một cỗ khí tức làm tâm thần người ta run rẫy, lấy một tốc độ không thể tưởng tượng nỗi vọt từ phía chân trời xa xa tới bên này.
Linh lực trong cơ thể mọi người nháy mắt liền sôi lên, chống đỡ áp lực cực lớn ép tới từ bốn phương tám hướng.
Tất cả mọi người đều. sắc mặt đại biến, kinh hãi nhìn một đạo khí tức kinh khủng ở phương xa nhanh chóng đến gần. Dù là hai người Bạt Hồ và Phương Viên, lúc này cũng cảm giác như mình rơi vào một vũng bùn, muốn di động thân thể cũng khó khăn.
- Không tốt, là cường giả cảnh giới Thiên Thần!
Phương Viên híp mắt nhìn phương xa một lát, đột nhiên kinh hô.
Cường giả cảnh giới Thiên Thần!
- Cái gì?
Hạ Ngôn cũng há to miệng, lại là cường giả cảnh giới Thiên Thần, hơn nữa hiển nhiên là người cảnh giới Thiên Thần này tràn ngập địch ý với bọn họ. cỗ năng lượng hùng hồn trói buộc này, là chứng minh tốt nhất.
- Mọi người cẩn thận, người này muốn giết chúng ta!
Lúc này Bạt Hồ cũng bất chấp thù hận với Hạ Ngôn, trầm trọng lớn tiếng nói.
Tê~
Cuối cùng, trong ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm, một bóng người màu xám dần dần rõ ràng ở xa xa Thân ảnh người này sừng sững ở vạn thước, liền dừng lại.
Chẳng qua năng lượng trói buộc mọi người, cũng không biến mất.
- Tiền bối, vì sao ngài lại trói buộc chúng ta!
Phương Viên chắp tay với bóng người xám kia, cung kính lớn tiếng nói.
- Hắc hắc.
- Đám tiểu tử kia, đụng phải Liệt Phong ta, là các ngươi vận số không tốt! Không tệ
không tệ, hai Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ, mười một Linh Hoàng cấp chín sơ kỳ, còn có tám Linh Hoàng cấp tám!
- ừ, giết các ngươi, hẳn có thể lấy được không ít Nguyên Đan! Tuy rằng đối với ta mà nói chỉ là một giọt nước trong biển, tuy nhiên có còn tốt hơn không! Ha ha ha.
Bóng người áo xám này không ngừng nói, hiển nhiên hắn đã coi bọn người Hạ Ngôn là con mồi, muốn xông lên đánh giết. Bình thường, người cảnh giới Thiên Thần Khính thường ra tay với người cảnh giới Linh Hoàng. Đương nhiên, ở trong không gian hỗn độn, cũng có vài người cảnh giới Thiên Thần chuyên môn đi giết Linh Hoàng, bọn họ không hoàn toàn là vì thu lấy một chút chỗ tốt từ những Linh Hoàng này, nguyên nhất lớn nhất là bọn họ giết chóc thành tính, bọn họ chỉ có ở trong giết chóc mới nhện được thỏa mãn cực đại
Người trước mắt, hiển nhiên chính là loại này!
- Ghê tởm, đáng hận!
Bạt Hồ tức giận cả người phát run, vốn hắn vì Hạ Ngôn mới đi vào trong không gian hỗn độn. Thế nhưng mới tiến vào không gian hỗn độn mười ngày, liền đụng phải một tên biến thái Như vậy.
- Hiện giờ làm thế nào đây?
Hạ Ngôn nhìn sang Phương Viên, lại nhìn những người khác, cau mày hỏi.
Đụng tới thợ săn cảnh giới Thiên Thần, có cơ hội liều mạng hay sao?
- Có phải nên động thủ thử xem?
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng, chưa từng thấy người cành giới Thiên Thần ra tay, tuy rằng lúc này cả người đều bị trói buộc, vẫn muốn thử một chút Huống hồ, còn có Bạt Hồ cùng Phương Viên là Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ, cách cảnh giới Thiên Thần không xa
- Không có cơ hội!
Doãn Tú lập tức nói:
- Dù là người này vừa bước vào cảnh giới Thiên Thần, chúng ta cũng không có bất kỳ cơ hội nào! Người cảnh giới Thiên Thần, ở trong một phạm vi không gian nhất định có thể tiến hành nháy mắt di động. Hơn nữa, cảnh giới Thiên Thần đã bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc thời gian! Hắn muốn đối phó những Linh Hoàng chúng ta, quả thật không cần phí sức!
Lời Doãn Tú không ngừng truyền vào tai Hạ Ngôn.
- Chết tiệt, người này không đi ba vòng trong khu vực Lôi Đình, lại chạy tới đây săn giết những Linh Hoàng chúng ta.
Phương Viên cắn răng nói, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
- Ba vòng trong khu vực Lôi Đình?
Hạ Ngôn nghe vậy, cau mày.
- ừ, khu vực chúng ta hiện giờ là bên ngoài khu vực Lôi Đình. Hỗn độn lực cùng bảo vật ở vòng ngoài đều. cực ít cực thấp. Mà khu vực Lôi Đình còn có ba vòng trong cùng một dải khu vực hạch tâm kinh khủng.
- Bảo vật chân chính đều xuất hiện ở khu vực hạch tâm, Khi người tu luyện bước vào cảnh giới Thiên Thần, liền có thể đi vào ba vòng trong tìm kiếm bảo vật và thu thập hỗn độn lực, rất ít có người cảnh giới Thiên Thần đi vào không gian hỗn độn còn du đãng xung quanh khu vực bên ngoài không gian hỗn độn.
Phương Viên nhanh chóng giải thích.
- Người này nhất định là người tu luyện trong ba trăm sáu mươi điện! Phương Viên, hiện giờ làm sao? Lẽ nào chờ hắn giết hết chúng ta?
Bạt Hồ nhìn Phương Viên, lúc này nghĩ biện pháp thoát khỏi tên Liệt Phong cảnh giới Thiên Thần này mới là cáp bách nhất.
- Đám tiểu tử kia, đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn! ở trong tay ta, các ngươi không có bất kỳ cơ hội nào đâu!
- Ha ha ha! Liệt Phong ta giết Linh Hoàng ở trong không gian hỗn độn này, tính ra cũng đã hơn vạn tên rồi!
Thiên Thần Liệt Phong điên cuồng cười lớn, tiếp đó Hạ Ngôn liền cảm giác khí tức thay đổi, Liệt Phong kia liền lập tức xuất hiện ở ngoài ngàn thước.
Đúng vậy, là lập tức, chớp mắt! Căn bản không có bất kỳ quá trình di động nào!