Linh La Giới

Chương 646: Mạnh mẽ đáp chết

Kiếm quang màu đen của Cừu Lộc cũng không thể ngăn cản kiếm quang màu đó đánh tới, sau mỗi một lần va chạm, kiếm quang màu đen sẽ thêm ảm đạm. chỉ mấy hô hấp, hai đạo kiếm quang va chạm trăm ngàn lần, tiếng vang liên miên không ngừng, giống như thác nước trút xuống từ trời cao, không ngừng kích thích vào màng tai mọi người.

 

Rốt cuộc, đạo kiếm quang màu đen chịu đựng kiếm quang màu đó đánh một lần, ầm ầm tán loạn. Từng đạo kiếm khí màu đen bị nghiền nát. tiếp đó bị quét sạch, kiếm quang màu đỏ đánh thẳng một mạch trực tiếp tiến về phía Cừu Lộc biểu tình vặn vẹo. Tuy rằng toàn thân được một kiện thần khí phòng ngự bao phủ, thế nhưng Cừu Lộc vẫn kinh hoàng vỡ mật, không thể nào bình tĩnh được. Nên biết rằng đối phương có thể đánh tan năng lượng kiếm quang của mình, Như vậy lực công kích đối phương mạnh cỡ nào?

 

Lúc này lão hoàn toàn không có thời gian suy đoán, Bởi vì trong nháy mắt đạo kiếm quang màu đỏ đã xông tới hộ thuẫn màu đen quanh người lão. chỉ một kích, đã đánh lão bay vọt ra ngoài như sao băng, bay vọt xa vạn thước.

 

Hộ thuẫn màu đen trên người lão cũng bỗng ảm đạm, giống như sẽ lập tức tan vỡ. giải thể không cách nào ngưng hình.

 

Phốc~

 

Lúc Cừu Lộc ổn định thân hình, liền phun ra một ngụm máu. Lực lượng va chạm vừa rồi. cho dù là có Thần Khí phòng ngự hộ thậ lão cũng không thể hoàn toàn ngăn cản được. Phế phủ, kinh mạch đều bị chấn động kịch liệt.

 

Hạ Ngôn cũng không vì vậy mà ngừng tay, thân hình chợt lóe liền truy kích tới. Lúc này, Hạ Ngôn trực tiếp bay tới gân Cừu Lộc, một quyên đánh tới người lão. Nắm tay vàng kim cực mạnh như một ngọn núi lớn. hung hăng ép xuống người Cừu Lộc.

 

Cừu Lộc hít mạnh một hơi. trong mắt bắn ra hai đạo lệ quang, hộ thuẫn màu đen ở quanh người sáng lên lần nữa. Chịu đựng cơn đau đớn truyển tới từ kinh mạch trong cơ thể. Cừu Lộc cũng phải toàn lực thúc đây thần khí phòng ngự chống đỡ Hạ Ngôn công kích. Lúc này, lão không có năng lực vận chuyển lực pháp tắc trọng thứ chín trói buộc Hạ Ngôn.

 

Ầm!

 

Một quyền này nện xuống đầu, thân thể Cừu Lộc ngừng giữa không trung, sau đó trực tiếp đập xuống vùng đá nham thạch bên dưới. Nham thạch trong phạm vi ngàn thước nháy mắt biến thành bột phấn, còn thân thể Cừu Lộc trực tiếp bị đập vào trong nham thạch. Lực công kích hơn mười ức độ. nham thạch bình thường làm sao thừa nhận nổi?

 

Ngay sau đó, Hạ Ngôn lại đánh một quyền giữa không trung, hung hăng đánh xuống chiếc hố chỗ Cừu Lộc rơi xuống.

 

Một quyền!

 

Hai quyền!

 

Ba quyền!

 

Liên tục trăm quyền không ngừng rơi xuống từ bầu trời, trực tiếp đánh xuống chiếc hổ do Cừu Lộc rơi xuống tạo ra.

 

Cả đất bằng lung động, kéo đài mười vạn thước, dù là ở ngoài mười vạn thước, cũng cảm nhận rõ ràng mặt đất đang ngng động.

 

"Không!"

 

"Ta sẽ chết sao?"

 

"Sao ta lại chết? Ta là Linh Hoàng cấp chín, là nhân vật xưng bá một phương, ta là thủ lĩnh một bộ lạc! Không, ta khôngthể chết được! Ta sớm muộn gì cũng sẽ bước vào cảnh giới Thiên Thần, sao ta lại chết được?"

 

Phốc phốc phốc~

 

Mỗi lần chịu một quyển, Cừu Lộc lại phun ra một ngụm máu, chẳng qua Cừu Lộc lại không cam lòng chết đi như vậy. Thế nhưng những cự quyền vàng kim trên trời liên tục giáng xuống, làm cho lão không có cơ hội bay khỏi hố sụp này. nắm tay vàng kim liên tục công kích nhưbăo táp không dứt.

 

Khi tức Cừu Lộc cũng dần dần trở nên yếu ớt!

 

- Hừ!

 

Liên tục đánh ra một trăm quyền, khí tức Hạ Ngôn trầm xuống, dần dần thu hồi linh lực, mắt lạnh nhìn chiếc hố bên dưới. Bụi bặm tràn ngập lúc này mới dân dân hạ xuống.

 

Không chỉ có Hạ Ngôn, lúc này mọi người đều mở to mắt nhìn chiếc hổ kia. trong lòng mỗi người đều đang suy nghĩ: ở trong chiếc hổ kia. có một cường giả Linh Hoàng cấp chín bên trong.

 

Từ khi Hạ Ngôn đánh tan Đại Hủy Diệt Thuật, đến lúc Hạ Ngôn đánh ngã Cừu Lộc xuống đất. đồng thời đập ra một cái hố to. Tất cả đều phát sinh chỉ trong mấy hô hấp. bọn người Quách Lâm căn bản không kịp phản ứng, Cừu Lộc đã như một con chó chết bị nắm tay vàng kim đánh bay khỏi bâu trời.

 

Căn bản không thể nào tưởng tượng được, Linh Hoàng cấp chín lại bị một Linh Hoàng cấp tám đánh tới trình độ này. Cừu Lộc ngay cả năng lực đánh trá cũng thiếu thổn, dưới công kích bão tố, Cừu Lộc chỉ có thể thúc đây Thần Khí phòng ngự mạnh mẽ chịu đựng.

 

- Cừu Lộc kia có chết hay chưa?

 

- Người này lại lợi hại như vậy, ngay cả Cừu Lộc cũng không phải đối thủ của hắn!

 

- Không xong, các người nói hắn có thể nổi điên lên, giết hết chúng ta hay không?

 

Một ít người bộ lạc Thổ Nlúc này cũng sinh ra ý nghĩ mới. Vừa rồi bọn họ đương nhiên một lòng hy vọng Hạ Ngôn chiến thắng Cừu Lộc, thế nhưng đến khi Hạ Ngôn thật sự chiến thắng Cừu Lộc rồi, bọn họ lại bắt đầu lo lắng ngay cả bọn họ Hạ Ngôn cũng không buông tha. Dù sao nhiêu năm qua bộ lạc bọn họ tích lũy không ít. người này thực lực mạnh Như vậy, chua chắc buông tha bọn họ.

 

Nếu nhưngười này thật sựra tay. vậy bọn họ căn bản khôngthể phản kháng.

 

- Chạy mau, nếu không đi sẽ không kịp nữa!

 

- Chạy mau! Chạy đi!

 

Còn người tu luyện bộ lạc Hắc Lang, sau khi giật mình từ trong khiếp sợ. cả người ngn ngn, vội chạy về phía xa. Lúc này không chạy, vậy còn đợi bao giờ?

 

"Chết rồi?"

 

Ý thức Hạ Ngôn đã không cảm ứng được sinh cơ của Cừu Lộc nữa. trong chiếc hổ kia đã không còn khí tức, giống như bên trong chỉ có tảng đá, vật chết. Không còn khí tức. tự nhiên đại biểu Cừu Lộc đã tử vong.

 

Hạ Ngôn chuyển mắt. thân ảnh nhoáng lên rơi xuống chiếc hổ. hai mắt chợt ngưng nhìn vào chiếc hố này, lại sâu đến vài trăm thước. Chẳng qua chiếc hố tối đen cũng không thể cản trỡ tẩm nhìn của Hạ Ngôn, ở sâu dưới cùng mấy trăm thước bên dưới, là một đống thịt nát đang dính vào lòng đất. Lúc này, Cừu Lộc đã hoàn toàn không nhìn ra hình người nữa, Cừu Lộc thúc đẩy thần khí phòng ngự, cứ thế bị mạnh mẽ đập thành một đống thịt nát.

 

Hạ Ngôn cách xa mấy trăm thước, phát tán linh lực xuống đáy hổ. Linh lực quét qua đống thịt nát. vài món vật phẩm được linh lực Hạ Ngôn nâng lên, sau đó nhanh chóng bay lên trên.

 

Hai kiện thần khí. một chiếc nhẫn không gian.

 

"Thủ lĩnh một bộ lạc. sẽ không nghèo lắm chứ! Hiện giờ ta thiếu nhất là Nguyên Đan, muốn bước vào cảnh giới Linh Hoàng cấp chín, phải tích lũy rất nhiều linh lực, ngưng tụ không gian cỡ nhỏ trong kinh mạch. MàNguyên Đan, là thứtích lũy tốt nhất!"

 

Hạ Ngôn vừa chuyển tâm niệm, thu mấy vật phẩm này vào trong nhẫn của mình, lúc này mới bay về phía bộ lạc Thổ Ti.

 

"Hả?"

 

Hạ Ngôn kinh ngạc phát hiện lúc này người bộ lạc Hắc Lang đã trốn không còn một người. Mấy trăm người tu luyện bộ lạc Hắc Lang, bất luận là Linh Hoàng cấp tám hay Linh Hoàng cấp bảy, cấp sáu. toàn bộ không còn một bóng.

 

Bọn họ cũng không ngốc, thấy thủ lĩnh cũng mạnh mẽ bị đáp chết, nào còn dám ở lại nơi này. Tuy rằng không thể xác định rốt cuộc thủ lĩnh đã chết chua, thế nhưng thẩv thủ lĩnh bị đánh thành như vậy, dù là không chết, chạy trốn cũng không xong, bọn họ đương nhiên lựa chọn lập tức bỏ chạy.

 

"Coi như các ngươi thông minh!"

 

Khí tức Hạ Ngôn chợt ngưng, ánh mắt quét qua đám người bộ lạc Thổ Ti, chợt phát hiện hai người Phương Mộ Vũ cùng Chung Vô Hoa ở trong đó. Lúc này hai người cũng nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, trong lòng bọn họ đang xoay chuyển đủ loại ý nghĩ.

 

Người áo trắng này thật sự rất giống Hạ Ngôn, thế nhưng bọn họ thật sự không thể tin được người trước mắt này là Hạ Ngôn được. Cho nên bọn họ không dám chủ động nhận thức, chỉ có thể dõi mắt trông mong.

 

- Phương Mộ Vũ!

 

Hạ Ngôn lên tiếng, cười nhìn về phía Phương Mộ Vũ gọi.

 

Phương Mộ Vũ nghe vậy, cả người đều run lên. Khi Hạ Ngôn gọi tới, Phương Mộ Vũ đã có thể lập tức kết luận người trước mắt này chính là Hạ Ngôn! Không sai, trăm phần trăm là Hạ Ngôn!

 

- Ngươi.Ngươi là Hạ Ngôn!

 

Phương Mộ Vũ run run nói. khí tức cũng hỗn loạn.

 

Những người bộ lạc Thổ Nthấy Hạ Ngôn nói chuyện với Phương Mộ Vũ. đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Ngay cả ba người Quách Lâm, đều không thể tin được nhìn Phương Mộ Vũ.

 

Phương Mộ Vũ cùng Chung Vô Hoa mấy năm trước mới tới bộ lạc Thổ Ti. lúc đó Chung Vô Hoa là một người tàn phấ Tuy nhiên Quách Lâm vẫn giữ hai người lại. Đương nhiên, dù Phương Mộ Vũ là người bình thường, cũng chỉ là Linh Hoàng cấp ba, hai người tự nhiên không được coi trọng, ở trong bộ lạc Thổ Nnày, cũng qua những ngày gian khô.

 

- Là ta đây. Ha ha, các người quả nhiên ở bộ lạc Thổ Ti. ta ở Tinh Đấu Điện thật vất vả mới nghe được hạ lạc của hai người.

 

Hạ Ngôn cười nói. ánh mắt nhìn về phía Chung Vô Hoa. liên nhướng mày:

 

- Chung Vô Hoa. kinh mạch ngươi đứt đoạn, đã không thể tu luyện nữa!

 

Kinh mạch Chung Vò Hoa đều hoàn toàn đứt gãy, căn bản khôngthể lưu chuyển linh lực trong đó nữa.

 

Tụ Linh Huyệt cũng hoàn toàn rơi vào trạng thái chết lặng. Tụ Linh Huyệt vốn tương liên với kinh mạch, đã không còn linh lực, tụ nhiên Tụ Linh Huyệt sẽ không tiếp tục xoay tròn.

 

- Hạ Ngôn, thật là ngươi! Vừa nãy ta cùng Phương Mộ Vũ còn suy đoán người chiến đấu với Cừu Lộc có phải là ngươi không. Thế nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, làm sao ngươi có thể trở nên lợi hại như vậy? Ngay cả cường giả Linh Hoàng cấp chín, cũng không phải là đối thủ của ngươi? Cũng bị ngươi trực tiếp đánh chết!

 

Chung Vô Hoa mặt đỏ lên. vô cùng kích động nói.

 

Từ khi đi tới Chủ thế giới, Chung Vô Hoa nhận hết chế nhạo, nhận hết tai nạn, đau khổ. Hiện giờ đụng phải người quen, là một người đến cùng Phân thế giới, hơn nữa lợi hại như vậy, tâm tinh của hắn hung phấn kích động, căn bản không cần phải nói nhiều.

 

- Ha ha, ta ở Tinh Đấu Điện gặp được Thủy Vụ điện chủ đại nhân. Thủy Vụ đại nhân ban thưởng một ít cho ta, cho nên ta mới tiến bộ nhanh Như vậy!

 

Hạ Ngôn cười cười nhìn hai người nói.