Hôm nay là ngày diễn ra trận tỷ đấu giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Long Đằng.

 

Trận cuối của Hội giao lưu Học viện siêu cấp hấp dẫn một số lượng khán giả đạt tới mức khủng bố. Đương nhiên, ngoại trừ dân cư vài thành thị lân cận thì đại đa số đều là dong binh và người tu luyện.

 

Dong binh, đây mới chính là lực lượng truyền tin tốt nhất. Bọn họ gần như đặt chân tới khắp mọi ngõ ngách trên đại lục.

 

Sáng sớm, ánh mặt trời mới lên, màu vàng chiếu sáng khiến cho bầu trời chói lọi.

 

Trước cửa Tử Nguyệt tửu lâu, một người trẻ tuổi, mái tóc vàng tơ được buộc ở lưng chừng, đang đứng yên, gương mặt tươi cười đạm mạc, hai mắt sáng ngời có thần. Trong tay hắn là một thanh Phá Vân Đồng màu ngâm đen.

 

- Ta tìm phó Viện trưởng Manh Tòng Phương của Học Viện Long Đằng! Người trẻ tuổi nói với thị vệ.

 

- Học viện Long Đằng? Phó Viện trưởng?

 

Thị vệ sửng sốt, lập lại một lần lời nói của người thanh niên.

 

- Đúng vậy, Viện trưởng Học Viện Long Đằng yêu cầu ta tới tìm phó Viện trưởng Manh Tòng Phương.

 

Người thanh niên cười cười, nói lại.

 

Thị vệ kia mới chỉ sửng sốt một chút, giờ mới là kinh ngạc, vài thị vệ khác cũng khiếp sợ nhìn người thanh niên này.

 

Trong Tử Nguyệt tửu lâu, mỗi một ngày đều có rất nhiều người yêu cầu gặp học viên của Học viện siêu cấp, nhưng cho tới giờ còn chưa có ai dám nói vậy, nói là được Viện trưởng Học Viện Long Đằng phái tới.

 

- Xin chờ chút!

 

Thị vệ kia giật mình tỉnh lại, vội vàng nói.

 

- Xin hỏi, tiên sinh tính danh là gì?

 

Trước không nói đối phương có nói mạnh miệng hay không, cái loại mạnh miệng một nhát chết người này căn bản không cần tốn nhiều đầu óc.

 

- Ta gọi là Vương Vũ. Vương Vũ gật đầu nói.

 

- Vương Vũ, cái tên thật quen thuộc.

 

Tên thị vệ suy nghĩ, tên này thật sự rất quen thuộc, dường như đã nghe qua ở đâu. Tuy nhiên, trong nhất thời hắn cũng không nghĩ ra được.

 

- Ta đi thông báo cho đại nhân Manh Tòng Phương. Thị vệ còn đang cố nhớ lại, nhìn Vương Vũ nói.

 

Khi hắn quay người lại, thấy một thị vệ khác đang kích động đến run rẩy, mặt đầy sắc máu, đang trợn to mắt nhìn Vương Vũ.

 

- Ngươi làm sao vậy? Thị vệ kia nhướng mày.

 

- Hắn, hắn.

 

Thị vệ khác chỉ chỉ Vương Vũ.

 

- Lần trước hắn cũng tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp, Vương Vũ. Thị vệ run giọng nói.

 

- Cái gì?

 

Vương Vũ, là học viên tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp lần trước của Học Viện Long Đằng, lúc ấy Vương Vũ chỉ hai mươi ba tuổi, nhưng biểu hiện trong hội giao lưu lại khiến mọi người chấn động, thậm chí khiếp sợ. Ngay lúc đó, Vương Vũ đã là Đại Linh Sư hậu kỳ.

 

Cũng chính là lần ấy mà Vương Vũ được Lưu tiên sinh đề cử tham gia khảo hạch Thiên Cung, cuối cùng thông qua khảo hạch, trở thành người của Thiên Cung.

 

Hiện tại Vương Vũ hai mươi chín tuổi, sau lần tham gia Hội giao lưu trước, Vương Vũ tuy rằng không xuất hiện nhiều trước mặt người khác, nhưng cái tên của hắn lại được rất nhiều người ghi nhớ.

 

- Vương Vũ, không ngờ ngươi lại tới đây?

 

Manh Tòng Phương nghe được thông báo, vội vàng xuống dưới nhìn xem, quả nhiên gặp Vương Vũ đang đứng ngoài cửa.

 

Vương Vũ so với sáu năm trước cũng không thay đổi nhiều, tuy nhiên khí chất trên người hắn lại càng thêm mờ ảo mông lung hơn. Hắn đứng đó lại khiến Manh Tòng Phương cảm giác không nắm bắt được khí tức của Vương Vũ, trong lòng không khỏi chấn động.

 

- Ha ha. Viện trưởng bảo ta tới, ta liền bỏ chút thời gian tới đây. Tuy nhiên chiều nay ta phải quay về Thiên Cung.

 

Vương Vũ chắp tay chào Manh Tòng Phương, cười cười nói.

 

Hai người tiến vào trong Tử Nguyệt tửu lâu.

 

Tuy rằng là sáng sớm nhưng Tử Nguyệt tửu lâu đã chật ních. Người có thể tiến vào Tử Nguyệt tửu lâu đương nhiên đều là người có thân phận đặc biệt. Những người này tất nhiên nhận ra Manh Tòng Phương là phó Viện trưởng Học Viện Long Đằng.

 

Lúc này thấy Manh Tòng Phương cùng một người thanh niên nói nói cười cười đi vào, họ không khỏi suy đoán thân phận người thanh niên này.

 

Rất nhanh, trong những người đó đã có người nhớ ra học viên nổi tiếng sáu năm trước của Học Viện Long Đằng.

 

- Hắn là Vương Vũ, sáu năm trước từng tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp! Một người trung niên mặc hoa phục đứng dậy, sắc mặt đỏ bừng, kích động nói.

 

Đại sảnh nháy mắt trầm tĩnh lại, ngay sau đó liền ầm ĩ cả lên.

 

Những đại nhân vật vốn cao cao tại thượng đó không ngờ mất sạch cả chút khí độ thong dong thường ngày.

 

- Xin chào mọi người.

 

Vương Vũ khẽ gật đầu chào mọi người.

 

- Phó viện trưởng, chúng ta lên lầu nói chuyện đi. Vương Vũ nói với Manh Tòng Phương.

 

- Tốt, đi.

 

Manh Tòng Phương đáp.

 

Hai người trở lại Thúy Vi Uyển của Học Viện Long Đằng, ngồi xuống phòng khách.

 

- Vương Vũ, ta thật không ngờ là Viện trưởng lại báo tin cho ngươi đến.

 

Manh Tòng Phương cũng cảm thấy không ngờ.

 

Ba ngày trước, hắn cố ý chạy về Học Viện Long Đằng báo cáo lại thực lực Hạ Ngôn cho viện trưởng Trương Định Đông. Trương Định Đông sau khi nghe xong, cũng không nói gì, chỉ sắp xếp một số thứ để cho Manh Tòng Phương yên tâm.

 

Manh Tòng Phương nhiều ngày nay luôn luôn đoán Viện trưởng Trương Định Đông định sắp xếp chuyện gì, thật không nghĩ tới Vương Vũ đột nhiên tới.

 

- Phải, ta nhận được tin của Viện trưởng liền tới thẳng đây. Viện trưởng nói, sau khi ta tới hết thảy đều do phó Viện trưởng sắp xếp.

 

Vương Vũ khẽ gật đầu, dùng khẩu khí cực kỳ ngang hàng nói với Manh Tòng Phương.

 

Ba người Phương Bản ở trong các phòng đột nhiên nghe thấy phó Viện trưởng nói chuyện với người, liền đi ra.

 

Phương Bản nhìn thấy Vương Vũ cũng sửng sốt, sau đó cả kinh nói:

 

- Vương Vũ!

 

Từ sáu năm trước đã chia tay, đây là lần đầu tiên Phương Bản gặp lại Vương Vũ. Ngay cả ba năm trước hắn tới Thiên Cung khảo hạch cùng chưa được gặp Vương Vũ.

 

Mà phản ứng của hai học viên khác, không cần nhiều lời.

 

- Ha ha. Phương Bản. Vương Vũ cười cười nói.

 

- Vương Vũ, ngươi tu luyện trong Thiên Cung trên Thánh Sơn, sao lại chạy tới đây?

 

Phương Bản tới cạnh Vương Vũ, nghi hoặc lẫn ngạc nhiên và vui mừng hỏi.

 

- Vương Vũ, là do Viện trưởng tự mình mời, chạy tới Hội giao lưu lần này. Vương Vũ vẫn là học viên của Học Viện Long Đằng chúng ta, cho nên hắn hoàn toàn có thể tham gia Hội giao lưu Học viện. Ha ha Viện trưởng thật không ngờ đấy.

 

- Hiện giờ liền vạn vô nhất thất rồi. Manh Tòng Phương ngưng thần.

 

- Vương Vũ đại ca, hiện giờ huynh là cường giả Linh Tông sao? Lưu Huy mắt lóe lên.

 

- Đúng vậy.

 

Vương Vũ liếc Lưu Huy một cái, gật đầu nói.

 

Thực ra, có thể so sánh với Vương Vũ, chỉ có một mình Phương Bản. Đối với Lưu Huy và Ba Ngọc Lượng, Vương Vũ cũng không tiếp xúc nhiều. Tụy rằng lúc hắn còn ở tại Học Viện Long Đằng thì Lưu Huy và Ba Ngọc Lượng cũng đã sớm tiến vào Học Viện Long Đằng, nhưng bọn họ cùng không tiếp xúc nhiều.

 

- Cảnh giới Linh Tông!

 

Nghe vậy, ba người Phương Bản đều hít mạnh một hơi.

 

- Vương Vũ, đi, chúng ta đi gặp Lưu tiên sinh.

 

Manh Tòng Phương nói với Vương Vũ.

 

Đổi mới danh sách học viên tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp, tất nhiên phải thông báo cho Lưu tiên sinh. Danh sách này đã sớm định ra rồi, muốn đồi mới là việc không phù hợp quy tắc. Tuy nhiên, Manh Tòng Phương tin tưởng Lưu tiên sinh chắc chắn đồng ý.

 

-Tốt.

 

Hai người tới Quảng Lăng Uyển, Lưu tiên sinh cùng mấy đại lão của Thánh Địa đã rửa mặt xong, tán gẫu chờ một lúc nữa đi tới Trung tâm giao lưu. Ngoài cửa đột nhiên có tiếng gõ cửa, tiếp theo có tiếng nói:

 

- Phó Viện trưởng Học Viện Long Đằng muốn gặp Lưu tiên sinh.

 

- A?

 

Lưu tiên sinh cười cười, nhìn mấy người khác.

 

- Manh Tòng Phương này sao lại muốn gặp ta?

 

- Mời phó viện trưởng Manh Tòng Phương vào đi. Lưu sinh hô lên.

 

Manh Tòng Phương và Vương Vũ cũng tiến vào đại sảnh.

 

- Bái kiến Lưu tiên sinh!

 

Vương Vũ nhìn thấy Lưu tiên sinh, vội khom người hành lễ, biểu tình nghiêm túc, dáng vẻ phi thường cung kính.

 

Phải biết rằng, nếu không có Lưu tiên sinh thì hắn đã không có cơ hội tiến vào Thiên Cung, cho nên hắn vẫn ghi nhớ cái ân này đối với Lưu tiên sinh.

 

Nếu Lưu tiên sinh có gì phân phó, Vương Vũ hắn tất nhiên sẽ hết sức đi làm.

 

-Ừ?

 

Lưu tiên sinh nhìn thấy Vương Vũ thì hơi sửng sốt, sau đó cười to.

 

- Ha ha không ngờ lại là tiểu tử Vương Vũ này. Vài năm không gặp càng ngày càng chín chắn không ít. Không tồi, thực lực lại đột phá, hiện tại đã đạt cảnh giới Linh Tông rồi hả. Tuổi trẻ như vậy đã có thực lực chấn nhiếp một phương rồi.

 

Vừa nói Lưu tiên sinh vừa gật đầu với Vương Vũ.

 

Mấy vị đại lão Thánh Địa cũng đều nhìn Vương Vũ, tâm tư mỗi người không giống nhau. Vương Vũ đã gia nhập một trong năm thế lực tại Thánh Địa, Bích Thanh Đường. Bích Thanh Đường là một thế lực liên hợp phi gia tộc duy nhất trong Thánh Địa, thuần túy chỉ là những người tu luyện tự tạo thành một thế lực. Tuy rằng Bích Thanh Đường chỉ phát triển mới được ba mươi năm, lại trở thành một trong năm thế lực lớn trong Thánh Địa.

 

Cho nên những đại lão đó tuy rằng thèm đỏ mắt nhưng cũng không có cách nào. Mặc dù họ muốn đào góc tường, Vương Vũ cũng rất khó động tâm với điều kiện họ đưa ra. Hơn nữa, Vương Vũ vẫn đang tu luyện trong Thiên Cung.

 

- Lưu tiên sinh, Vương Vũ muốn tham gia Hội giao lưu hôm nay. Manh Tòng Phương cười nói.

 

- Tham gia Hội giao lưu?

 

Lưu tiên sinh nhíu mày, nhìn Vương Vũ.

 

- Vương Vũ, ngươi đã tiến vào Thiên Cung rồi, còn tham gia Hội giao lưu làm gì?

 

- Lưu tiên sinh, là Viện trưởng cho gọi vãn bối, vãn bối cũng không cách nào từ chối. Vương Vũ trầm ngâm nói.

 

- Là thế sao?

 

Lưu tiên sinh gật đầu.

 

- Nhưng đổi mới danh sách học viên tham gia Hội giao lưu dường như có chút không ổn. Bên Học Viện Tử Diệp không biết có đồng ý hay không. Như vậy đi, ta để cho Viện trưởng Liễu Vân lại đây một chuyến, xem ý tứ của ông ấy. Nếu ông ấy cự tuyệt thì ta cũng không thể phá quy củ được.

 

Lưu tiên sinh đã cấp cho Vương Vũ thể diện rồi. Dựa theo quy định, lúc này quả thực đã không thể đổi học viên. Hơn nữa Hội giao lưu Học viện siêu cấp đã chính thức bắt đầu, hôm nay lại là trận tỷ đấu cuối cùng.

 

- Đa tạ Lưu tiên sinh.

 

Manh Tòng Phương và Vương Vũ cũng vội vàng nói lời tạ ơn.

 

Lưu tiên sinh cho người tới Địch Xuân Uyển mời Liễu Vân. Liễu Vân nghe Lưu tiên sinh mời ông tới, liền vội vàng đi ra, không khỏi đoán xem tự nhiên Lưu tiên sinh này mới sáng sớm lại mời ông tới làm gì đây.

 

Tới Quảng Lăng Uyển, Liễu Vân nhìn thấy Manh Tòng Phương, cùng với Vương Vũ, Liễu Vân cũng không nhận ra Vương Vũ, tuy nhiên trong lòng cảm thấy kỳ quái. Nơi này cũng không phải ai cũng có thể tùy tiện đi vào. Liễu Vân biết người thanh niên này không phải học viên tham gia Hội giao lưu, vậy thì là ai đây?

 

- Liễu Vân à, đây là Vương Vũ, trước kia từng tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp, hiện giờ đang tu luyện trong Thiên Cung.

 

Lưu tiên sinh cười cười giới thiệu với Liễu Vân.

 

Liễu Vân vừa nghe liền có chút hiểu ra, Vương Vũ cũng khẽ gật đầu với Liễu Vân.