Linh La Giới

Chương 103: Tụ Linh Huyệt

Trong phủ viện Tịch gia, ở một phòng vẫn đang sáng đèn.

 

- Tộc trưởng! Vừa nhận được tin từ trấn Hoàng Diệp truyền đến, tiểu tử Hạ gia Hạ Ngôn kia đẩy lùi dã thú tập kích trấn Hoàng Diệp.

 

Một lão già lông mi trắng nhưng chòm râu đen kịt, giọng nói trầm thấp, hắn chính là Tịch Mộ, Ngũ trưởng lão Tịch gia.

 

Ngồi đối diện lão, chính là đương nhiệm tộc trưởng Tịch gia Tịch Phá Thiên.

 

- Hừ! Tiểu tử này quả nhiên có chút thủ đoạn. Một thời gian trước, hình như hắn còn đi Tội Ác Sâm Lâm, cuối cùng cũng trở về bình yên.

 

Tịch Phá Thiên hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt chợt lóe quang mang âm trầm.

 

- Đáng hận, đáng chết!

 

Làm một thiếu niên mười lăm tuổi vừa trưởng thành. Hạ Ngôn có thể đẩy lùi dã thú trấn Hoàng Diệp, xác thực không dễ dàng. Coi như là trưởng lão kinh nghiệm phong phú, chỉ sợ cũng không thể đẩy lùi dã thú nhanh như vậy.

 

Đối với chuyện xảy ra ở Hạ gia, Tịch gia đương nhiên quan tâm đặc biệt. Từ khi nhi tử Tịch Thu Thủy của Tịch Phá Thiên bị Hạ Ngôn giết chết, Tịch Phá Thiên không thời khắc nào không quan tâm đến Hạ Ngôn.

 

Lão hận không thể mang Hạ Ngôn bầm thây vạn đoạn.

 

Nghĩ đến nhi tử chết thảm, cả người Tịch Phá Thiên sẽ không thể khống chế run run một lúc, sắc mặt cũng trở nên hết sức đáng sợ.

 

Thế nhưng, việc này quan hệ đến hai gia tộc, cho nên hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ. Hơn nữa trong Thánh đường có không ít Chấp sự đều tương đối chiếu cố Hạ Ngôn, nếu như lão mạnh mẽ đối phó Hạ Ngôn, sợ rằng toàn bộ thế lực thành Ngọc Thủy sẽ bất lợi với Tịch gia.

 

Tịch Phá Thiên giảo hoạt như hồ ly, tự nhiên sẽ không hành sự lỗ mãnh, hắn là tộc trưởng Tịch gia, nên lo lắng cho toàn bộ Tịch gia!

 

Ánh mắt Ngũ trưởng lão Tịch Mộ chợt lóe, khóe miệng hiện một tia cười lạnh:

 

- Hắc hắc! Tiểu hỗn đản Hạ Ngôn kia, cũng không đắc ý được mấy ngày!

 

- Ta đã bàn xong điều kiện với Tây Xuyên. Tây Xuyên đáp ứng, trong vòng một tháng sẽ đánh chết Hạ Ngôn!

 

Tịch Mộ hơi híp mắt, đồng thời làm ra một thủ thế chém xuống, mang theo ngữ khí phẫn hận.

 

- Được! Tây Xuyên ra tay, hẳn không thành vấn đề. Ta đã thấy hắn tham gia khiêu chiến Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, thực lực rất mạnh. Ta đoán, hắn đã tiến nhập cảnh giới Linh sư!

 

Tịch Phá Thiên hơi gật đầu.

 

Tịch Mộ cười hắc hắc:

 

- Hạ Ngôn vừa chết, thực lực Hạ gia sẽ hao tổn nhiều. Nếu chúng ta lợi dụng cơ hội này bỏ thêm một kích thật nặng, sợ rằng.

 

- Hắc hắc!

 

Ánh mắt hai người nhìn nhau, âm trầm cười to.

 

Nếu như Hạ Ngôn đột nhiên chết đi, vậy chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn với Hạ gia! Hiện giờ toàn thành Ngọc Thủy, đều biết Hạ gia Hạ Ngôn.

 

- Ngũ trưởng lão! Chuyện này nhất định phải cẩn thận, tin tức này tuyệt đối không thể cho bất cứ một người nào khác biết được.

 

Tịch Phá Thiên hạ giọng, giọng nói trầm trọng.

 

- Tộc trưởng! Ngài cứ yên tâm đi!

 

Tịch mộ liền gật đầu:

 

- Ta biết phải làm gì!

 

- Ôi! Vẫn còn không được!

 

Hạ Ngôn ngồi xếp chân trên giường, lại thu công một lần, mở mắt thở dài một tiếng.

 

Hắn đã không nhớ rõ đây là lần cố gắng chuyển hóa nội lực thành linh lực nhanh hơn thứ bao nhiêu, thế nhưng không có bất cứ tiến triển gì. Tốc độ chuyển hóa nội lực thành linh lực, không có chút gia tốc nào.

 

Dựa theo tốc độ hiện tại, sợ rằng phải cần ít nhất một năm mới có thể hoàn toàn chuyển hóa thành linh lực.

 

Hạ Ngôn cũng có chút nóng ruột!

 

Rõ ràng đã bước vào cảnh giới Linh sư, thế nhưng vẫn không cách nào phát huy ra uy lực Linh sư, Hạ Ngôn đương nhiên sốt ruột. Thế nhưng sốt ruột cũng không có cách nào, chỉ có thể từ từ chờ đợi.

 

Thổ Cẩu bị an trí ở trong sương phòng bên trái.

 

Hạ Ngôn ở chính đường, Tiểu Thanh sương phòng bên phải, Thổ Cẩu sương phòng bên trái.

 

- Hai ngày này, ngay cả tốc độ dung hợp "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" cũng đã giảm bớt không ít. Một tuần trước, cũng đã dung hợp 50%, mà hiện giờ vẫn không có tiến triển gì!

 

Hạ Ngôn lắc đầu, chân mày nhăn tít.

 

- Độ cứng cỏi tinh thần của ta, hoàn toàn không cách nào thích ứng với yêu cầu hiện tại! Dù là tiến vào Học Viện Tử Diệp, ta cũng không cách dung hợp bí điển trong đó!

 

Hạ Ngôn đứng dậy rời giường.

 

- Cũng không biết Thánh Hoàng gia gia nhiều ngày qua làm gì, vẫn không hiện thân.

 

Từ sau khi Hạ Ngôn đột phá cảnh giới Linh sư thành công, lão đầu Thánh Hoàng vẫn chưa từng hiện thân, giống như hoàn toàn biến mất.

 

Vụt!

 

Giữa lúc Hạ Ngôn dự định ra ngoài một chút, trong gian phòng có một trận năng lượng dao động. Tiếp đó, Hạ Ngôn liền thấy môt hình ảnh dần dần hình thành trước mắt.

 

- Thánh Hoàng gia gia?

 

Hạ Ngôn mừng rỡ kêu lên.

 

Không ai chỉ điểm, xác thực làm người ta khổ não. Hạ Ngôn cũng ngày càng cảm nhận được một mình tu luyện khó khăn thế nào.

 

- Thế nào, muốn gặp ta như thế sao?

 

Lão đầu Thánh Hoàng khẽ vuốt râu, nói.

 

Hạ Ngôn vội cười nói:

 

- Đương nhiên rồi! Mấy ngày không gặp, liền rất nhớ Thánh Hoàng gia gia.

 

Chỉ có lúc ở trước mặt lão đầu Thánh Hoàng, Hạ Ngôn mới có thể thỉnh thoảng biểu hiện ra loại thái độ không câu nệ như vậy.

 

Từ sau khi mẫu thân qua đời, Hạ Ngôn vẫn chưa từng thả lỏng, ở trong mắt mọi người, Hạ Ngôn thật giống như không qua thời thơ ấu. Sinh hoạt của hắn, toàn bộ chỉ tu luyện với tu luyện.

 

- Là gặp phải chuyện nghĩ không rõ trong lúc tu luyện phải không!

 

Lão đầu Thánh Hoàng liếc mắt, nhìn Hạ Ngôn khẽ nói.

 

Hạ Ngôn cười hắc hắc, sờ sờ đầu:

 

- Cái này. Tụ Linh Huyệt của con chuyển hóa nội lực quá chậm. Thánh Hoàng gia gia, có phải là ta sử dụng phương pháp sai lầm hay không? Hay là còn có biện pháp khác thúc đẩy chuyển hóa nội lực thành linh lực?

 

Hạ Ngôn thúc đẩy nội lực tiến vào Tụ Linh Huyệt, cũng không thấy có bất cứ hiệu quả gì. Cho nên hắn một mực hoài nghi, có phải là còn biện pháp khác chuyển hóa nội lực thành linh lực.

 

Lão đầu Thánh Hoàng cau mày, trầm giọng:

 

- Hạ Ngôn! Một cây kim, nếu xỏ qua một sợi chỉ thì rất dễ dàng. Thế nhưng, nếu con muốn cắm một khúc gỗ to đi qua, dù là dùng sức lớn cỡ nào, vậy có thể thành công sao?

 

Hạ Ngôn sững sờ!

 

Lập tức, hắn liền rõ ràng: không phải phương pháp của hắn sai lầm, mà là Tụ Linh Huyệt chỉ có một chút như thế, chỉ có thể chậm rãi chuyển hóa nội lực, có gấp cũng không có tác dụng.

 

- Tuy nhiên.

 

Lão đầu Thánh Hoàng đột nhiên chuyển giọng, nhìn về phía Hạ Ngôn cười quỷ dị.

 

- Tuy nhiên thế nào?

 

Nghe nói như thế, Hạ Ngôn lập tức bắt đầu hưng phấn. Hiển nhiên, lão đầu Thánh Hoàng còn có biện pháp khác.

 

- Tụ Linh Huyệt của con vừa ngưng tụ thành công, đương nhiên nếu dựa theo tu luyện bình thường, chỉ sợ phải hao tốn thời gian một năm, con cũng không chắc có thể chuyển hóa hoàn toàn nội lực thành linh lực. Nhưng nếu như sử dụng dược phẩm để Tụ Linh Huyệt lớn lên nhanh chóng, vậy sẽ không giống.

 

Lão đầu Thánh Hoàng cười nói.

 

- A?

 

Hạ Ngôn lại thất kinh.

 

- Làm Tụ Linh Huyệt lớn lên nhanh chóng? Có loại dược phẩm như vậy sao?

 

Hạ Ngôn tỉnh táo lại, cau mày hỏi.

 

- Người khác có thể không có, thế nhưng ta là Thánh Hoàng!

 

Lão đầu Thánh Hoàng cười hắc hắc, đắc ý nói:

 

- Nghe cho rõ, chuẩn bị dược liệu bên dưới cho tốt. Ài, hiện tại linh lực của con còn không cách nào luyện chế đan dược, bằng không trực tiếp luyện chế đan dược, vậy hiệu quả sẽ rất tốt.

 

Lão đầu Thánh Hoàng lắc đầu, ánh mắt bỗng sáng lên: "Nghe cẩn thận đây!"

 

Lúc này, lão đầu Thánh Hoàng nói ra liên tiếp hai mươi ba loại dược liệu, trong đó có tám loại dược liệu cấp thấp cùng trung cấp tương đối bình thường; còn có tám loại dược liệu cấp thấp cùng trung cấp không thường thấy, nhưng cũng có thể mua được trong tiệm bán thuốc, giá cả cũng hơi cao. Bảy loại dược liệu cuối cùng, liền rất khó thu được, nhất là một loại Huyết Lăng Thảo ở cuối cùng, sợ rằng chỉ có tới phòng đấu giá mới có thể mua về.

 

Nghe xong lão đầu Thánh Hoàng nói hết những dược liệu này, chân mày Hạ Ngôn nhăn tới dán vào nhau. Thế nhưng, vì tu luyện nâng cao thực lực, có khó khăn cũng phải vượt qua nó.

 

- Con chó kia cũng không tệ!

 

Nói xong chuyện dược liệu, lão đầu Thánh Hoàng đột nhiên nói đến Thổ Cẩu Hạ Ngôn mang về.

 

Những chuyện Hạ Ngôn làm ở trấn Hoàng Diệp, Hắc Phong Sơn, lão đầu Thánh Hoàng tự nhiên rõ ràng. Đương nhiên lão cũng biết trên thực tế Thổ Cẩu chính là Huyễn Ảnh Lang.

 

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, lắc đầu:

 

- Đó là Huyễn Ảnh Lang, gặp phải trên trấn Hoàng Diệp. Vốn con định chặn giết nó, thế nhưng sau đó cũng không biết vì sao nó đi theo con nữa.

 

- Nó không phải Huyễn Ảnh Lang bình thường, về phần rốt cuộc nó là chủng loại gì, hiện tại ta cũng không nói rõ. Nói chung, con Thổ Cẩu này không bình thường. Hạ Ngôn, có thể tương lai nó sẽ giúp con đại ân.

 

Lão đầu Thánh Hoàng ánh mắt lóe lóe, gật đầu như có chút suy nghĩ.

 

Trong lòng Hạ Ngôn chấn động, có chút không rõ:

 

- Không phải Huyễn Ảnh Lang bình thường?

 

- Phải! Theo ta được biết, nó hẳn là lang tộc càng cao cấp hơn Huyễn Ảnh Lang, hơn nữa hiện tại ta có thể xác định, nó hẳn là linh thú.

 

Lão đầu Thánh Hoàng nghiêm túc nói.

 

- A? Thảo nào nó có thể nghe hiểu lời của con, còn có thể biến thân!

 

Hạ Ngôn trước tiên là kinh ngạc, sau đó trong lòng vui vẻ.

 

Lần này đi Hắc Phong sơn, không chỉ có thể lấy được một gốc kỳ trân Tước Thiệt hoa, còn nhặt được một linh thú đặc thù. Mấu chốt nhất, là con linh thú hiện tại cam tâm tình nguyện theo Hạ Ngôn.

 

Chuyện tốt như vậy, người bình thường sao có thể gặp chứ.

 

Có một con linh thú làm sủng vật, đây quả là chuyện chưa từng nghe tới. Cho dù là cường giả Linh tông, chỉ sợ cũng không tìm được linh thú làm sủng vật?

 

- Ha ha!

 

Lão đầu Thánh Hoàng vuốt chòm râu, khóe miệng mỉm cười.

 

Hiện tại cách tháng chín còn không tới hai mươi ngày. Trước tháng chín, Hạ Ngôn phải đi thành Tử Diệp, tham gia khảo hạch nhập học Học Viện Tử Diệp.

 

Lấy thực lực Hạ Ngôn hiện tại, tiến vào Học Viện Tử Diệp hẳn sẽ không quá khó khăn. Dù là không được danh ngạch đề cử của Thánh đường quận thành bên dưới, Học Viện Tử Diệp cũng sẽ không đẩy một gã học viên Linh sư ra ngoài cửa học viện.

 

Nên biết rằng, trên toàn Đại lục Long Chi, loại học viện hạng nhất như Học Viện Tử Diệp cũng sẽ không đẩy một gã học viên Linh sư ra ngoài cửa học viện.

 

Nên biết rằng, trên toàn Đại Lục Long Chi, loại học viện hạng nhất như Học Viện Tử Diệp tổng cộng có mười hai chỗ. Còn có ba tòa học viện, thực lực thậm chí còn hơn cả học viện hạng nhất.

 

Học Viện Tử Diệp, cũng muốn trở thành học viện siêu cấp thứ tư!

 

Đương nhiên, những người tu luyện trẻ tuổi dưới thành Tử Diệp quản lý, vẫn luôn hướng tới Học Viện Tử Diệp, dù sao cũng là học viện bản địa tốt nhất.

 

- Đúng rồi! Thánh Hoàng gia gia, độ cứng cỏi tinh thần của con gần đây dường như không có nâng cao. Vốn con cho rằng sau khi bước vào cảnh giới Linh sư, tốc độ dung hợp võ kỹ sẽ nhanh hơn, thế nhưng hiện tại dung hợp bí điển Nhân cấp đã không có tiến triển nữa.

 

Hạ Ngôn nghĩ tới đang dung hợp "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng", không khỏi cau mày nói.

 

Linh sư cũng cần võ kỹ chiến đấu, Linh sư có mạnh mẽ hơn đi nữa nếu không có võ kỹ cường đại phối hợp, như vậy cũng sẽ phát huy thực lực có hạn.

 

- Ha ha! Không phải con có một gốc Tước Thiệt Hoa sao? Thu tốt nó, chúng ta sẽ dùng tới nó rất nhanh!

 

Lão đầu Thánh Hoàng không trực tiếp trả lời vấn đề Hạ Ngôn, mà nói như vậy.

 

Hạ Ngôn nhướng mày, ánh mắt nhìn về phía lão đầu Thánh Hoàng:

 

- Tước Thiệt.

 

Vừa mới nói hai chữ!

 

Vụt!

 

Lão đầu Thánh Hoàng lại lóe lên, biến mất khỏi gian phòng.

 

Ba ngày sau, sáng sớm, ở trên núi Ngọc Thủy thành Bắc, hai bóng ảnh di chuyển cực nhanh phóng từ trên núi xuống.

 

Vụt!

 

Nhanh như tia chớp!

 

Tới chân núi, hai bóng ảnh này mới từ từ giảm tốc độ lại, nhìn kỹ, hai cái bóng này hóa ra là một người một chó. Người mặc áo trắng, phía sau là một thanh trường kiếm tinh mỹ, thân hình tuy không tính là khôi ngô, nhưng hết sức cao lớn. Còn con chó kia, liền quá tệ, toàn thân không có mấy lạng thịt, khô đét thậm chí không bằng cả chó hoang bên đường, thật giống như mấy tháng không có thức ăn.

 

Một người một chó này, tự nhiên chính là Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu Huyễn Ảnh Lang. Thân thể Hạ Ngôn dừng lại, thở ra một hơi dài trong ngực, hai mắt bắn ra tinh quang, hai tay chậm rãi đẩy về phía trước. Một đạo kình khí phát ra từ bàn tay, trong không khí liền hình thành một khối không khí bắn về phía trước. Trên tóc Hạ Ngôn, còn dính một chút giọt nước.

 

Ba ngày trước, Hạ Ngôn nghe lão đầu Thánh Hoàng giải thích một phen, liền có phương hướng trở lại. Tuy rằng không thể nâng cao trên diện rộng trong thời gian ngắn, tuy nhiên cũng biết rõ phương hướng con đường cần đi.

 

Chỉ cần sử dụng dược phẩm gia tốc Tụ Linh Huyệt tăng trưởng, như vậy tốc độ chuyển hóa nội lực thành linh lực cũng sẽ theo đó nhanh hơn.

 

Hiện tại, vấn đề then chốt là tìm hai mươi ba loại dược liệu cần thiết, sau đó tiến hành phối chế.

 

Muốn gom đủ những dược liệu này, rất khó làm được trong khoảng thời gian ngắn. Ngày hôm sau, Hạ Ngôn liền tới phòng đấu giá, tìm Mạc Khải quản lý hiệu thuốc, tuy nhiên Mạc khải cũng không thể khẳng định lão có thể tìm được toàn bộ những dược liệu này. Hơn nữa, dù ngay cả lão có nắm chắc tìm được vài loại dược liệu tương đối quý hiếm, cũng cần một tuần mới có thể vận chuyển từ thành Tử Diệp đến thành Ngọc Thủy.

 

- Thổ Cẩu! Ngươi xem núi này, thành này, trời cao này, xinh đẹp bao nhiêu!

 

Hạ Ngôn hít sâu điều tức xong, nhìn cảnh sắc xa xa, lại chuyển mắt nhìn sang Thổ Cẩu cảm thán.

 

Đôi mắt xanh lục của Thổ Cẩu nhìn Hạ Ngôn một chút, dường như có vẻ không hiểu, gâu gâu mấy tiếng, lắc lắc đuôi.

 

Đột nhiên, một con thỏ rừng xuất hiện trong tầm mắt một người một sói.

 

Thổ Cẩu gào một tiếng, thân thể liền bắn ra như dây cung, bốn chân xông tới con thỏ rừng. Con thỏ rừng kia dường như bị dọa choáng váng, lúc này lại quên mất bỏ chạy, chờ nó phản ứng lại muốn phóng đi, miệng rộng đã há ra của Thổ Cẩu nhẹ nhàng cắn lên yết hầu nhỏ bé của nó!

 

Rắc!

 

Thổ Cẩu hơi dùng chút lực, cổ họng con thỏ rừng yếu đuối liền gãy đoạn.

 

Hạ Ngôn cau mày, áo trắng hơi lay động, sau đó cười nói:

 

- Vừa lúc còn chưa ăn điểm tâm, liền ăn thỏ rừng nướng đi!

 

- Nè, bỏ con thỏ xuống, đi tìm củi lửa cho ta!

 

Hạ Ngôn phân phó với Thổ Cẩu.

 

Ánh mắt Thổ Cẩu sáng lên, buông con thỏ rừng xuống, vui vẻ nhảy nhót, bốn chân dậm trên mặt đất, sau đó phóng chạy vào trong rừng.

 

Gần nơi này, có một con suối nhỏ.

 

Lột da rửa sạch thỏ rừng, Thổ Cẩu cũng ngậm về không ít cành cây khô ráo.

 

Một làn khói xanh lượn lờ mọc lên bên dòng suối nhỏ. Chỉ chốc lát, một mùi thịt nướng say lòng người khuếch tán bốn phía. Thổ Cẩu ngồi xổm bên cạnh, nước miếng chảy dài hai mắt sáng rực, chân trước liên tục gãi gãi mặt đất, lỗ tai mấy nhúm lông dựng thẳng lên, tròng mắt xanh lục vẫn không rời thịt thỏ trên đống lửa.

 

- Sau này, ta cũng không có thời gian làm thịt quay cho ngươi ăn nữa đâu.

 

Hạ Ngôn lắc đầu, bất đắc dĩ nói.

 

Ba ngày này, Thổ Cẩu dường như ăn thịt nướng đến nghiện.

 

- Ô.

 

Thổ Cẩu không cam lòng thấp giọng ư ử.

 

- Hạ Ngôn ca!

 

- Hạ Ngôn ca!

 

Giữa lúc Hạ Ngôn đang đối phó với một chân thỏ nướng, từ hướng đường tới thành Ngọc Thủy xa xa truyền đến hai tiếng kêu lớn.

 

- Ồ? Là người gia tộc tìm ta?

 

Hạ Ngôn ngừng ăn, đứng lên tiện tay ném chân thỏ cho Thổ Cẩu.

 

Thổ Cẩu nhảy người lên, thoáng cái tiếp được chân thỏ, hưng phấn lăn tròn trên mặt đất.

 

Hạ Ngôn khẽ dậm chân, thân ảnh chợt lóe, nhanh chóng rời mảnh rừng cây này. Quả nhiên, nhìn thấy hai người mặc trang phục con cháu Hạ gia đi về phía này.

 

- Nhanh! Hạ Ngôn ca ở bên đó.

 

Một con cháu Hạ gia mắt sắc, thấy được Hạ Ngôn vội vã hưng phấn nói với người còn lại.

 

Hai người hưng phấn nhanh chóng chạy về phía Hạ Ngôn.

 

- Hạ Ngôn ca!

 

Tới nơi, hai người đều cung kính hành lễ.

 

Hạ Ngôn gật đầu hỏi:

 

- Các ngươi tới nơi này, chẳng lẽ tộc trưởng tìm ta?

 

Cũng chỉ có tộc trưởng tìm hắn, mới có thể để con cháu gia tộc tìm kiếm bốn phía.

 

- Đúng vậy! Hạ Ngôn ca, tộc trưởng cùng các vị trưởng lão gọi huynh trở về.

 

Một con cháu Hạ gia ngữ khí kích động nói, thoạt nhìn có chút khẩn trương.

 

Hắn cũng mới lần đầu tiên gặp được Hạ Ngôn.

 

- À? Tộc trưởng gọi ta trở về, có chuyện gì sao?

 

Hạ Ngôn không khỏi nghi hoặc hỏi.

 

- Này. chúng ta cũng không rõ ràng lắm, tuy nhiên ngày hôm qua các vị trưởng lão đều trở về gia tộc, hình như muốn triệu tập trưởng lão hội.

 

Con cháu gia tộc kia thành thật nói.

 

- Trưởng lão hội? Ừ, ta đã biết rồi, cám ơn hai người!

 

Hạ Ngôn cau mày, gật đầu, chợt cười nói với hai người này.

 

- Hạ Ngôn ca.

 

Hai người này ánh mắt chợt lóe, nhìn lẫn nhau, nhưng muốn nói lại thôi.

 

- Còn có chuyện gì sao?

 

Hạ Ngôn khẽ nhướng mày hỏi.

 

- Này. chúng ta muốn. chúng ta muốn thỉnh giáo võ kỹ của huynh!

 

Ấp úng một hồi, một con cháu Hạ gia rốt cuộc cắn răng một cái, trầm giọng nói.

 

Hạ Ngôn không khỏi mỉm cười, nói:

 

- Hiện tại có lẽ không có thời gian, ta phải trở về gặp tộc trưởng. Thế này, để buổi chiều đi.

 

Thời gian ở lại thành Ngọc Thủy cũng chỉ có nửa tháng ngắn ngủi, lợi dụng trong khoảng thời gian này nâng cao thực lực con cháu gia tộc, cũng không tệ. Hơn nữa, thực lực hiện tại của Hạ Ngôn cũng đã tới bình cảnh, dung hợp võ kỹ không có nhiều tiến triển, chuyển hóa nội lực cũng chỉ từng chút, mặc dù hao tốn nhiều thời gian, cũng không có hiệu quả lớn.

 

- Cám ơn Hạ Ngôn ca!

 

Hai người nghe vậy, lập tức mừng rỡ hô lớn.

 

- Không cần như vậy, các ngươi đều là con cháu Hạ gia, tương lai Hạ gia còn phải dựa vào các ngươi nữa. Được rồi, ta về trước, xem tộc trưởng tìm ta có chuyện gì.

 

Dứt lời, dưới chân Hạ Ngôn hơi rung lên, thân thể nháy mắt liền đi ra xa mười thước.

 

Hai con cháu Hạ gia chỉ cảm thấy trước mắt có một bóng người lóe lên, sau đó không thấy Hạ Ngôn ca nữa. Chờ lúc bọn họ nhìn lại Hạ Ngôn, Hạ Ngôn đã chạy ra xa trăm thước.

 

Lúc này, trong rừng cây lại phóng ra một cái bóng khác, đuổi theo phía Hạ Ngôn.

 

- Đó là Thổ Cẩu của Hạ Ngôn ca!

 

Một con cháu Hạ gia kinh ngạc nói.

 

Một con chó hoang, cũng có được tốc độ như thế, hai người này đúng thật không cách nào giải thích được.

 

- Chúng ta cũng trở về đi. Hạ Ngôn ca đáp ứng buổi chiều này dạy cho chúng ta võ kỹ. Ha ha, lần này chúng ta cũng có thể trở nên cường đại rồi, thật tốt quá.

 

Một con cháu cười ha ha, biểu tình hưng phấn.

 

Từ lần trước tin tức Hạ Ngôn chỉ điểm một gã con cháu chi thứ truyền ra ngoài, đông đảo con cháu Hạ gia đều hết sức muốn được Hạ Ngôn chỉ điểm. Tuy nhiên rất nhiều người lại không dám trực tiếp đi tìm Hạ Ngôn, dù sao thân phận cách nhau nhiều quá. Giống như hai con cháu Hạ gia này, cũng bởi theo lệnh tộc trưởng mới tìm Hạ Ngôn, sau đó bọn họ thuận tiện nói ra muốn Hạ Ngôn chỉ điểm bọn họ.

 

Các con cháu Hạ gia bình thường, khẳng định không thể tùy tiện đi tìm tộc trưởng đưa yêu cầu như thế! Địa vị ở trong một gia tộc cực kỳ quan trọng. Đây cũng là chuyện không còn cách nào, nếu không mọi người đều như vậy, đúng là không hiện thực.

 

Con cháu bình thường, căn bản không có khả năng được phân phối sai khiến nha hoàn, đây cũng là tượng trưng địa vị thân phận.

 

"Tộc trưởng gọi ta trở về làm gì? Cho dù là mở trưởng lão hội, đây cũng không có liên quan gì đến ta mà! Trên đường đi, trong đầu Hạ Ngôn còn đang không ngừng suy nghĩ.

 

Sau một lúc, Hạ Ngôn liền vào cổng Bắc thành Ngọc Thủy.

 

Hạ gia ngay ở khu Bắc, cho nên vừa vào thành, hầu như chẳng khác nào vào phủ viện Hạ gia.

 

- Hạ Ngôn thiếu gia!

 

Ngoài cửa, hộ vệ thấy Hạ Ngôn liền hành lễ!

 

- Hai vị đại ca vất vả!

 

Hạ Ngôn gật đầu cười nói.

 

Tiền viện, hội nghị đường, cửa lớn mở rộng.

 

Ngoài cửa, bốn gã hộ vệ Hạ gia đứng thẳng tắp. Bốn người này, đều tính là trưởng bối Hạ Ngôn, thực lực cũng không yếu, nói chung đều là người tu luyện đả thông bảy tám mươi đường kinh mạch.

 

- Bốn vị thúc thúc! Là tộc trưởng gọi ta tới.

 

Con chưa chờ Hạ Ngôn nói hết lời, bốn người liền khom người, nghiêm túc nhìn Hạ Ngôn nói:

 

- Hạ Ngôn thiếu gia mời vào, tộc trưởng cùng các vị trưởng lão đã đợi lâu.

 

Nghe nói như thế, Hạ Ngôn cũng không khỏi sững sờ.

 

- Thổ Cẩu! Chờ ở bên ngoài!

 

Sau khi lấy lại tinh thần, Hạ Ngôn quay đầu lại nói với Thổ Cẩu.

 

Thổ Cẩu khẽ sủa một tiếng, liền nằm sấp tại chỗ, ánh mắt chuyển động, le lưỡi đánh giá bốn phía.

 

Nếu nói con Thổ Cẩu này khác với những con chó hoang khác, cũng chỉ có ánh mắt xanh lục của nó. Khi Thổ Cẩu dùng con mắt này nhìn chằm chằm người ta, xác thật có lúc làm cho người tu luyện bình thường cũng phải nổi da gà.

 

Bước chân vào hội nghị đường, phát sinh một tiếng vang nhỏ.

 

- Ra mắt tộc trưởng! Ra mắt các vị trưởng lão!

 

Hạ Ngôn vào hội nghị đường rồi, cung kính nói.

 

Lúc này, là lần thứ hai Hạ Ngôn tiến vào hội nghị đường Hạ gia. lúc đi vào hội nghị đường lần đầu tiên, hoàn toàn khác với hiện tại. Khi đó, Hạ Ngôn vẫn còn là một phế vật bị người ta quên lãng, một phế vật không có đến một đường kinh mạch. Lúc đó, tộc trưởng cùng các trưởng lão làm thế nào cũng không nghĩ tới Hạ Ngôn sẽ trở thành hy vọng Hạ gia được?

 

Dù ngay cả Tam trưởng lão quan hệ với Hạ Ngôn tốt nhất, cũng căn bản không nghĩ tới sẽ có một ngày Hạ Ngôn thành thế này.

 

Kỳ thật đây cũng không trách tộc trưởng cùng những trưởng lão này, đối với một con cháu không có bất kỳ hy vọng gì, ai sẽ quan tâm quá nhiều chứ? Điểm này, trên toàn đại lục đều là như thế.

 

Lần thứ hai tiến vào hội nghị đường, tâm tình Hạ Ngôn đã hoàn toàn khác, mà tâm tình tộc trưởng Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão cũng hoàn toàn bất đồng.

 

- Ha ha! Hạ Ngôn, con cũng ngồi xuống đi!

 

Hạ Phi Long cười chỉ chỉ một chiếc bên bàn, nói với Hạ Ngôn.

 

Hạ Ngôn sững sờ, ngồi xuống?

 

Trưởng lão hội này, chỉ có tộc trưởng cùng trưởng lão có tư cách tham gia. Dù ngay cả trưởng lão hộ các cũng không có tư cách tham dự. Mà hiện giờ, tộc trưởng lại bảo hắn ngồi xuống?

 

Nói như vậy.

 

Trong lòng Hạ Ngôn, lập tức xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.

 

- Hạ Ngôn! Ngày hôm nay trưởng lão hội có một việc rất quan trọng muốn thông qua, cần con ở đây. Con cũng ngồi xuống đi.

 

Đại trưởng lão Hạ Lai cũng vẫy tay mở miệng nói với Hạ Ngôn.

 

Trước đây, Đại trưởng lão Hạ Lai đối với Hạ Ngôn chỉ là cười nhạt, cộng thêm phụ thân Hạ Ngôn phế đi cánh tay nhi tử Đại trưởng lão là Hạ Cổ Thu, cũng khó trách hắn sẽ không vừa mắt Hạ Ngôn. Mà hiện giờ, tình hình hoàn toàn bất đồng.

 

Hạ Lai đương nhiên cũng hy vọng Hạ gia cường thịnh, hiện tại lão ước gì Hạ Ngôn có thể càng mạnh hơn, càng sớm ngày thành tựu Linh sư. Điểm này, nguyện vọng của hắn hoàn toàn giống với những người khác!