La Phù

Chương 215: Đối thủ

Nhưng Lạc Bắc cũng chợt hiểu ra vô số những tia kiếm quang kia không phải là do Tân Vô Cực phất tay phóng ra một ngàn thanh phi kiếm mà là do kiếm quyết của y dường như có thể hóa một thanh phi kiếm ra thành nghìn đạo.

Đối với Lạc Bắc thì đây là cao thủ luyện phi kiếm thứ hai mà hắn gặp, ngoài Ảo băng vân ra. Điều khác biệt đó là bản thân phi kiếm của Ảo Băng Vân lợi hại còn Tân Vô Cực thì cả tu vi và phi kiếm đều lợi hại.

- A!

Một tiếng thét chói tay chợt vang lên, lại là một người của Nại Hà ma cung đang thi triển pháp thuật ngăn cản mưa kiếm quang của Tân Vô Cực thì bị một tia sáng trắng bắn trúng. Lạc Bắc có thể thấy rõ, tia sáng đó là do Vân Mông Sinh phóng ra. Nó là một đóa hoa tản ra ánh sáng màu trắng có hình dạng gần giống với hoa cúc nhưng chỉ to chừng ba tấc. Tuy nhiên khi đóa hoa đó đụng trúng người kia của Nại Hà ma cung thì thân thể của y cũng nổ tung.

"Người này đúng là một kẻ độc ác!"

Lạc Bắc vừa nhìn thấy sau khi đánh chết một người của Nại Hà ma cung, nét mặt của Vân Mông Sinh vẫn dương dương tụ đắc như không phải giết chết một mạng người mà là hái một cái lá cây vậy.

- Yêu vương! Nếu ngươi không ra tay thì chúng ta không thể đoạt được Huyết Xá lợi.

Tiếu Vong Trần vừa bắt một cái pháp quyết vừa nói với Lạc Bắc.

Mặc dù Lạc Bắc và Tiếu Vong Trần đã kết thái ổ U Minh Huyết thệ nhưng cả hai bên chẳng qua lấy đó làm giải pháp tạm thời, nên Lạc Bắc cũng không có ý định liều chết. Vốn hiện tại, Lạc Bắc ngoại trừ việc tĩnh tâm quan sát và điều tức ra thì không có hành động gì khác. Tất cả pháp thuật lan tới họ đều bị chiến xa Ô Đàm Kim ma lang chặn lại

Hiện tại tình thế hết sức rõ ràng, xét tổng thể thực lực thì bên phía Nại Hà ma cung mạnh hơn một chút. Dù sao thì đám người đi theo Tiếu Vong Trần cũng đều là những nhân vật có tu vi cực kỳ cao.

Nhưng hiện tại điểm quan trọng nhất đó là ngoại trừ Tiếu Vong Trần ra thì không ai có thể áp chế được Nam Ly Việt.

Mà ngoại trừ Lâu Dạ Kinh ra cũng không ai có thể áp chế được Trác Trầm Đạo.

Hiện tại xuất hiện Vân Mông Sanh và Tân Vô Cực có cùng cấp bậc với Trác Trầm Đạo. Cả hai người vừa mới ra tay, Tiếu Vong Trần và Lâu Dạ Kinh không thể nào tập trung để đối đầu với Nam Ly Việt và Trác Trầm Đạo.

Thực sự Trác Trầm Đạo không phải là thứ hậu sinh không có đủ kinh nghiệm. Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu của y là một thứ pháp thuật có quy mô sát thương rộng. Chỉ cần một lần phóng ra Tử Lôi phá thần chùy như vừa rồi là hoàn toàn có thể quấy rối bên phía hàng ngũ của Nại hà ma cung.

Tiếu Vong Trần không hề nói ngoa. Nếu Lạc Bắc mà không ra tay thì đừng nói là đoạt được Huyết Xá lợi, thậm chí đám người Nại hà ma cung còn bị vây giết.

Lạc Bắc gật đầu, còn chưa có động tác thì một vầng kiếm quang màu trắng đã chém về phía hắn.

- Ta không đi tìm ngươi mà ngươi lại tới tìm ta?

Khi kiếm quang màu trắng còn cách Lạc Bắc chừng mười trượng, kiếm khí kinh người cũng đã ập tới khiến cho Lạc Bắc phải nheo mắt lại.

Kiếm quang màu trắng đó là cho Tân Vô Cực của đại Tự tại cung phóng ra.

Có lẽ khi thấy Tiếu Vong Trần nói chuyện với Lạc Bắc lại thấy hắn đứng một cách bình thản nên một người vốn kiêu ngạo như Tân Vô Cực cảm thấy không vui liền cho Lạc Bắc một kiếm. Nhưng y không biết rằng tới lúc này, Lạc Bắc cũng cảm thấy khó chịu với cả hai người.

- Chiến Bách Lý! Hi Ngọc Sa! Các ngươi đối phó với Vân Mông Sinh còn Tân Vô Cực để ta.

Sau khi lạnh lùng nói câu đó, Lạc Bắc vẫn chưa hề cử động mà chỉ chờ kiếm cương màu trắng tới trước mặt chừng năm trượng thì một tiếng nổ vang lên. Một đạo kiếm cương trong suốt từ trong người hắn lao ra đánh thẳng vào đạo kiếm cương màu trắng.

"Oành!'

Giống như hai thanh kiếm to va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ.

"Tên này cũng tu luyện pháp quyết phi kiếm. Đúng là muốn chết!"

Tân Vô Cực liền có ý nghĩ đó.

Bởi vì sau khi hai đạo kiếm cương va chạm với nhau, đạo kiếm cương trong suốt của Lạc Bắc liền bị đánh tan. Hiển nhiên là xét về lực lượng thì Kiếm cương của Tân Vô Cực đã hơn một bậc.

Nhưng ý nghĩ đó còn chưa trôi qua khỏi đầu Tân Vô Cực thì một tiếng nổ nữa vang lên. Một đạo kiếm cương trong suốt lại đã giáng lên kiếm cương của Tân Vô Cực.

Lần này thì Kiếm cương của Tân Vô Cực bị đánh nát.

Kiếm quyết mà Tân Vô Cực tu luyện mặc dù hết sức huyền diệu, kiếm cương do kiếm ý và chân nguyên của y ngưng tụ thậm chí còn có thể thay đổi phương hướng. Nhưng kiếm quyết Phá Thiên Liệt của Lạc Bắc vốn có sức phá hoại cục mạnh. Vì vậy mà kiếm cương của Tân Vô Cực mặc dù mạnh nhưng cũng không thể chống lại Lạc Bắc.

Hiện tại Lạc Bắc có thể phóng ra được tám đạo kiếm cương trong suốt. Chỉ mới đạo thứ hai phóng ra đã đánh tan được kiếm cương của Tân Vô Cực.

"Xoạt!

Một tiếng nổ vang lên, cùng lúc đó sáu đạo kiếm cương trong suốt cũng lao ra giống như một khối có sáu mặt, chặt đứt đường lui của Tân Vô Cực, bao vây y vào giữa.

Tốc độ kiếm cương cục nhanh khiến cho người khác không kịp ngăn cản. Đồng thời một tiếng động khác vang lên, một tia sáng màu đen xuyên giữa sáu đạo kiếm cương mà vọt về phía Tân Vô Cực.

Đại Tự Tại cung tích lũy cả ngàn năm nên ngoại trừ Côn Luân may mắn gặp được linh mạch, chỉ có số lượng môn nhân không đông lắm. Còn xét về mặt pháp thuật thì không hề kém Côn Luân.

Pháp quyết mà Tân Vô Cực tu luyện chính là Ngân hoa kiếm sát quyết. Đây là một thứ kiếm quyết rất lợi hại. Sự tinh diệu của nó không chỉ hút nguyên khí quý thủy để ngưng tụ kiếm cương mà có thể làm cho một thanh phi kiếm phân ra thành ngàn đạo. Hơn nữa cho dù chân nguyên của một ngàn đạo đó bị đánh tan thì khí kim thiết cũng không bị thất lạc. Chúng như có trí nhớ mà tự mình hội tụ trở lại.

Thứ kiếm quyết này nếu nói về sát thương quy mô lớn thì hơn xa các kiếm quyết khác nhưng nếu nói về sức bật thì kém xa kiếm quyết Phá Thiên Liệt của Lạc Bắc. Hơn nữa, Tân Vô Cục cũng không thể ngờ được Lạc Bắc cũng là một người tu đạo tu luyện phi kiếm giao chiến với mình, thậm chí còn lấy cứng chọi cứng đánh nát đạo kiếm cương của y.

Mắt thấy không kịp thi triển pháp quyết khác, Tân Vô Cực gầm lên giận dữ thu lại hơn một ngàn tia sáng rồi ngưng tụ lại thành một vầng kiếm quang màu bạc trong nháy mắt, giao thủ với Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc.

- Oành!

Kiếm quang màu bạc và Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc va chạm với nhau khiến cho ánh sáng bắn ra khắp nơi. Tuy nhiên kiếm quang màu bạc tản ra không bay ngược lại mà lại bắn về phía Lạc Bắc.

Lần này, Tân Vô Cực thấy không thể ngăn cản nổi uy thế của Tam Thiên Phù Đồ nên lợi dụng phi kiếm của mình có thể phân rồi hợp định ép Lạc Bắc tự bảo vệ bản thân.

Chỉ cần Lạc Bắc nghĩ cách để tự bảo vệ mình thì uy thế Tam Thiên Phù Đồ sẽ giảm mạnh.

Một đòn đó của Tân Vô Cực chính là đấu pháp lưỡng bại câu thương.

- Không ổn.

Nhưng trong nháy mắt, kiếm quang màu đen chợt tản ra ánh sáng rực rỡ. Dường như kiếm quang phình ra tới mấy lần. Đó là do Lạc Bắc không hề tránh né mà dốc hết sức điều khiển Tam Thiên Phù Đồ.

Lần này, Tân Vô Cực cảm nhận được với tốc độ của Tam Thiên Phù Đồ, kiếm quang của y không thể nào ngăn cản được còn bản thân sẽ bị nó cắt cổ. Trong nháy mắt, Tân Vô Cực hét lên điên cuồng rồi nhanh chóng lướt về phía sau. Kiếm quang màu bạc cũng chẳng hề né tránh cứng rắn đối chọi với Tam Thiên Phù Đồ.

"Oành!" Tam Thiên Phù Đồ lập tức bị ngăn cản. Thân thể của Lạc Bắc giật mạnh còn kiếm quang của Tân Vô Cực cũng bị đánh tan tản ra trong không trung giống như một đóa hoa đẹp mắt. "Phụt" Sau đó, Tân Vô Cực phun ra một ngụm máu tươi.

- Phá Thiên Liệt của Thục Sơn! Ngươi là ai?

Tân Vô Cực phun ra một ngụm máu, đồng thời cũng hét lên. Nhưng tiếng hét của y vừa mới vang lên thì một cột sét to như thùng nước đã xuất hiện quật lên lưng y, đánh cho y rơi từ trên cao xuống dưới.

- Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu!

Nam Ly Việt và Trác Trầm Đạo lập tức quay sang nhìn về phía Thái Thúc trong bộ Thái Hư Nghê y, mặt được che bởi một chiếc khăn lụa.

"Xoẹt!"

Nhưng đúng vào lúc, Nam Ly Việt quay sang nhìn thì tám đạo kiếm cương trong suốt và kiếm quang màu đen lại lao về phía y.

Mới vừa rồi, Lạc Bắc đã thấy rõ đối với bên phía Nại Hà ma cung thì uy hiếp lớn nhất đối với họ là Âm Dương sinh tử đạo của Nam Ly Việt, cho nên sau khi cùng với Thái Thúc đánh cho Tân Vô Cực bị thương, Lạc Bắc liền lập tức tìm tới Nam Ly Việt.

- Tam Thiên Phù Đồ! Ngươi là Lạc Bắc?

Nam Ly Việt nhanh chóng giơ hai tay, một vầng ánh sáng từ trên không trung chợt rải xuống rồi giống như một cái lốc xoáy mà che kín trước mặt Nam Ly Việt. Tam Thiên Phù Đồ và tám đạo kiếm cương trong suốt lập tức bị nó cuốn vào. Lốc xoáy nhanh chóng vỡ vụn nhưng tám đạo kiếm cương của Lạc Bắc cũng bị cắt nát, Tam Thiên Phù Đồ thì như không khống chế được mà có cảm giác cắn nát. Lạc Bắc vội vàng thu hồi Tam Thiên Phù Đồ còn trong đầu Nam Ly Việt chợt xuất hiện suy nghĩ đó liền hét lên.