La Phù

Chương 205: Hộ pháp thị giả! Dạ Xoa Vương cùng đường

"Oành!"

Vừa đỡ được pháp thuật của Ly Nghiêu Ly, Bàn Ma Hoàng liền duỗi ngón tay búng một cái. Một ngọn lửa màu đen đột nhiên ngưng tụ thành một cái xoa. Cái xoa giơ lên cao đảo một nhát khiến cho điện quang màu tím mà Thái Thúc phát ra bị đánh nát.

Tam Thần Long vương quyết của Ly Nghiêu Ly có uy lực tuyệt luân. Còn Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu của Thái Thúc thì vừa niệm là sinh pháp thuật, có tốc độ thi triển cực kỳ nhanh. Nếu như trong chiến đấu cả hai người liên thủ thì uy lực có lẽ còn không thể hiện nhưng trong tình trạng một đối một, hơn nữa đã chiếm được thế thượng phong thì cho dù là Khuất Đạo Tử cũng khó mà chiếm lại được. Nhưng hiện tại, Bàn Ma Hoàng đã ổn định được trận đấu.

Những viên hỏa châu rơi xuống với tốc độ kinh người rồi lại nhanh chóng phóng lên cao mà hạ xuống. Pháp thuật bình thường sau khi phát ra sẽ nhanh chóng tan biến nhưng không ngờ Bàn Ma Hoàng lại sử dụng pháp thuật như để tạo cho mình một lớp phòng ngự. Tu vi như vậy chỉ có thể dùng hai chữ kinh người để diễn tả.

- Chẳng trách mà Tiếu Vong Trần và Lâu Dạ Kinh đắc ý như vậy. Thái Thúc, Ly Nghiêu Ly và cả Thi thần của ta mà dường như cũng không làm được gì Bất Tử dạ xoa vương.

Lạc Bắc liếc mắt liền quan sát rõ được tình hình. Hắn chẳng hề chần chừ, ngón trỏ và ngón giữa của tay phải khép lại vẽ nhẹ về phía trước. Tám đạo kiếm khí trong suốt như thủy tinh xuất hiện nơi đầu ngón tay hắn phát ra những tiếng rít.

Tám đạo kiếm khí trong suốt đó chính là sử dụng kiếm ý và chân nguyên dựa theo kiếm quyết Phá Thiên Liệt mà ngưng tụ, phát ra Phá thiên kiếm cương. Nếu như Yến Kinh Tà mà thi triển Phá Thiên kiếm cương thì một chiêu của lão có thể tạo ra kiếm cương dài tới mười dặm, uy lực còn vượt qua cả phi kiếm tu vi Kiếm cương của người tu đạo khác. Sau khi Lạc Bắc đạt tới cảnh giới dẫn kiếm nhập thể, uy lực của Phá Thiên Kiếm cương cũng đã hết sức kinh người. Hơn nữa, sự lợi hại thật sự của Phá Thiên Kiếm cương không phải là phát ra kiếm cương trong suốt mà là từng đạo, từng đạo nối tiếp nhau tập trung vào một điểm.

Tám đạo Phá Thiên kiếm cương bay ra. Từng đạo một liên tiếp nối đuôi nhau đánh trúng cái thác hỏa châu của Bàn Ma Hoàng. Cho tới đạo kiếm cương thứ tư xông tới thì dòng thác hỏa châu của y không ngờ bị phá một cái lỗ to chừng hai thước vuông. Ba đạo Kiếm cương còn lại chợt lóe lên giáng trúng ngực Bàn Ma Hoàng.

"Phụt!"

Ba đạo kiếm cương bay tới, xuyên thủng ngực Bàn Ma Hoàng. Đồng thời dư lực trên thân kiếm cương cũng làm cho y bị đánh bay về phía sau.

- Không ngờ các ngươi làm ta bị thương.

Bàn Ma Hoàng bị ba đạo kiếm cương xuyên qua người cũng không chết mà hoàn toàn tỉnh táo gào lên một tiếng tức giận. Vết thương nơi ngực của y chảy ra không phải là máu tươi mà là một thứ lửa màu đen. Dường như toàn bộ cơ thể của y được tạo ra từ ngọn lửa vậy.

Ngọn lửa màu đen bốc lên khiến cho máu thịt nơi miệng vết thương của y lập tức hóa thành tro bụi. Tuy nhiên lại có một lớp thịt khác nhanh chóng mọc ra tạo thành cảnh tượng ghê người. Cái khả năng tự hồi phục thế này cơ bản ngay cả Lạc Bắc cũng không thể bằng được.

Trong tiếng gầm phẫn nộ từng giọt máu tươi từ nơi trán của Bàn Ma Hoàng chảy xuống.

Trên trán của Bàn Ma Hoàng cơ bản không hề có lấy một vết thương. Tuy nhiên từng giọt máu tươi đó lại đột nhiên thấm ra. Mà màu của nó lại lại màu đen.

Từng giọt máu tươi rơi xuống cùng với pháp lực trên người y dao động khiến cho cái bóng Dạ Xoa sau lưng y đột nhiên cử động rồi như một vật sống nhảy về phía trước. Một làn pháp lực dao động cũng tản ra kinh người. Cái dòng thác hỏa châu lần này có tốc độ thật sự là không thể nhìn thấy nó rơi xuống. Tốc độ kinh người của nó khiến cho người ta chỉ thấy như có một bức tường lửa màu trắng từ trên cao rũ xuống mà thôi.

Cái bóng của dạ xoa đột nhiên ngưng tụ, quanh thân phát ra ngọn lửa rồi biến thành một cái bóng thấp hơn Bàn Ma Hoàng. Có điều pháp lực dao động quanh người nó thì cực mạnh.

- Mật Tông hộ pháp thị giả. Chẳng trách mà hắn không nghe theo lời khuyết không được tu luyện Niết Bàn Dạ Xoa phục ma kinh. Không ngờ thứ pháp quyết này lại lợi hại tới vậy. Chẳng trách mà cả mấy môn phái Mât tông liên thủ cũng không làm gì được hắn.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, Lạc Bắc cũng phải lắp bắp kinh hãi.

Có một vài pháp thuật có thể lấy lực lượng chân nguyên hội tụ nguyên khí của trời đất để ngưng tụ ra hóa thân.

Trong đó thì thô thiển nhất chính là thuật người đất, người đá. Những pháp quyết đó chỉ cần dựa vào một chút sức mạnh để đối địch. Nhưng một vài pháp quyết lợi hại như Kim Đỉnh Hỏa nguyên quyết của Nga Mi, Thiên Nhất Thần thủy quyết của Đại Tự Tại cung là có thể hóa ra Tam Muội chân hỏa chân quân và Chân Thủy chân quân.

Tam Muội chân hỏa chân quân và Chân Thủy chân quân không chỉ có bản thân hết sức mạnh mà còn có thể thi triển pháp thuật để đối địch. Như vậy, uy lực của chân nguyên cự linh thậm chí còn có thể vượt qua cả Ảo Băng Vân và Hàng Thanh Phong là những kẻ vừa mới ngưng tụ được Nguyên Anh.

Thứ pháp quyết có thể ngưng tụ được chân nguyên cự linh có thể nói là không hề tầm thường. Như Kim Đỉnh Hỏa Nguyên quyết, Thiên Nhất Thần Thủy quyết đều là pháp quyết trấn phái của Nga Mi và Đại Tự Tại cung. Mà bốn trăm năm trước, trong trận chiến Kim Đỉnh với U Minh Huyết Ma, Kim Đỉnh Hỏa Nguyên quyết của Nga Mi do mấy nhân vật đứng đầu chết mà thất truyền.

Hiển tông, Mật tông cũng có thứ pháp thuật ngưng tụ được chân nguyên cự linh được gọi là Hộ pháp thị giả hoặc là Tôn giả. Thứ Hộ pháp thị giả hay Gia trì tôn giả cung tương đương với Thi thần tướng linh của Lạc Bắc. Mà những pháp quyết đó không có cái nào không phải là pháp quyết tối cao của Mật Tông và Hiển Tông. Hiện tại, Bàn Ma Hoàng lập tức ngưng tụ được một pho Hộ pháp thị giả thì hiển nhiên Niết Bàn Dạ Xoa Phục ma kinh cũng là một trong những pháp quyết tối cao của Mật tông.

Con Dạ Xoa đó như bước ra từ trong dầu đen. Cái trán nó chẳng khác gì cái bướu lạc đà, răng nanh lòi ra khỏi miệng. Nó bước lên từng bước nặng nề. Cây xoa trong tay vung lên liền hóa ra một cái Phật tháp cao tới mười tám tầng. Mỗi một tầng của phật tháp đều có cửa sổ, trên đó lại có một pho tượng Dạ Xoa có hình dạng khác nhau. Phật tháp xoay tròn chặn đứng một tia chớp màu tím mà Thái Thúc vừa mới phóng ra.

- Thái Thúc! Cẩn thận.

Vừa nhìn thấy Bàn Ma Hoàng ngưng tụ ra Hộ pháp thị giả Dạ Xoa, Lạc Bắc liền hiểu được mình còn coi thường hung danh Bất Tử Dạ Xoa vương. Vì vậy mà trong lòng cũng hơi đề phòng. Có điều, Lạc Bắc thật sự không ngờ trước đó Bàn Ma Hoàng mặc kệ cho mình đánh hắn bị thương chỉ để ý tới Thái Thúc. Chỉ thấy cùng với Dạ Xoa ngăn cản tia sét màu tím của Thái Thúc, trên người Bàn Ma Hoàng phát ra ánh sáng chói mắt rồi thân thể của y biến mất. Lần này, thân thể của y như biến thành hơn mười cái bóng màu đen lao tới bao vây Thái Thúc. Thứ pháp thuật này cũng giống với pháp thuật trước đó Thần Đạo Khôi và Hoàng Phổ Huy của Nại Hà Ma cung dùng để bỏ chạy. Lạc Bắc phất tay một cái phát ra một đạo kiếm quang màu đen dài đến mười trượng đánh nát sáu bóng đen. Còn Huyền Sát ngân ti của Thi thần cũng bắn ra đánh nát được năm, sáu cái. Tuy nhiên vẫn còn có bốn bóng đen không bị đánh nát. Một tiếng cười lạnh lùng vang lên. Thân thể của Bàn Ma Hoàng hiện ra từ trong một cái bóng, sau lưng y đã ngưng tụ hai cái cảnh bằng lửa. Ngay lập tức y vọt lên trời cao. Còn ba cái bóng đen kia thì chợt hóa thành vầng lửa hừng hực bao vây lấy Thái Thúc.

Niết Bàn Dạ Xoa phục ma kinh đúng là một trong những pháp quyết tối cao của Mật tông. Nếu không phải Bàn Ma Hoàng có thiên tư khó gặp thì người tu luyện pháp quyết này sẽ biến thành nửa người nửa ma, đánh mất bản tâm.

Thứ pháp thuật vừa rồi có tên là Niệm Sanh Diễm Ảnh Phục ma quyết ở trong Niết Bàn Dạ Xoa kinh. Còn pháp thuật bỏ chạy mà Thần Đạo Khôi và Hoàng Phổ Huy sử dụng chính là Bổn thân tinh huyết và Nguyên thần hiển hóa. Chỉ càn một cái bị đánh chết thì tinh nguyên bản thân sẽ bị thương nặng. Nhưng pháp thuật của Bàn Ma Hoàng lại khác. Những những cái bóng đen kia thì lại do Bàn Ma Hoàng sử dụng suy nghĩ của mình mà hóa thành. Bản tôn của hắn có thể chuyển hóa theo suy nghĩ. Trừ khi là đánh nát toàn bộ cả mười cái bóng thì mới có thể đánh trúng bản tôn của hắn. Nếu không thì ngay cả cọng lông của hắn cũng không sờ tới được. Mà sau khi bản tôn của hắn hiện ra thì những bóng đen còn lại liền có thể hóa thành chân hỏa mà bao vây đối thủ.

Cái thứ Phục ma chân hỏa của mật tông này có uy lực không hề kém Tam muội chân hỏa. Pháp bảo, phi kiếm mà bị nó dính vào thì có thể bị đốt chảy thành sắt. Còn người tu đạo bị nó dính vào thì sẽ cháy thành tro.

Lúc nhìn thấy ba ngọn lửa bao phủ Thái Thúc, Bàn Ma Hoàng lường trước Thái Thúc nhất định sẽ bị chết cháy. Vì vậy mà hắn liền cất tiếng cười lạnh đầy đắc ý.

Nhưng tiếng cười của hắn vừa mới vang lên thì một tia chớp xuất hiện với hơn mười nhánh. Mỗi một nhánh đều giống như một mũi lao đâm thẳng vào lưng của hắn khiến cho Bàn Ma Hoàng giống như một tảng đá rơi thẳng xuống đất.

Thái Thúc vẫn nguyên vẹn không có chút tổn hao đứng trong ngọn lửa màu đen giống hệt như một tiên nữ, ngay cả mảnh lụa trắng vẫn như trước còn ngọn lửa hừng hực bốc cháy cách ngời nàng chừng ba thước.

- Tại sao lại...như vậy?

Ánh mắt không hề có chút tình cảm của Bàn Ma Hoàng như không tin vào mắt mình.

Cho dù thế nào thì y cũng không thể ngờ được một thứ pháp thuật lợi hại của mình không ngờ bị người ta trừ khỉ một cách vô hình.

Vừa nhìn thấy Bàn Ma Hoàng rơi xuống, Dạ Xoa liền vung cái xoa lên định phát ra một thứ pháp thuật yểm trợ của y. Nhưng nó còn chưa kịp có động tác thì cả không trung chợt như nứt toác rồi một đám mây lửa xuất hiện. Bên trong đám mây lửa có một con kim long lao ra đánh trúng cái Phật tháp mười tám tầng của Dạ Xoa.

Tam Thần Long vương quyết, Kim Long diệt thế.

Lần này, chân nguyên va chạm trực tiếp khiến cho Ly Nghiêu Ly và Dạ Xoa hộ pháp thị giả đều rung người. Mà cùng lúc đó, Lạc Bắc thấy Thái Thúc không sao liền phát kiếm quang màu đen chém về phía Bàn Ma Hoàng.

Một cú chém khiến cho Bàn Ma Hoàng bị kiếm quang cắt ra làm hai đoạn.

Kiếm quang lướt qua, thân thể Bàn Ma Hoàng vừa mới bị cắt làm đôi thì Thi thần cũng đã xuất hiện ngay tại vị trí của Bàn Ma Hoàng. Vô số sợi Huyền Sát ngân ti dựng đứng lên rồi đâm vào người y.

- Phụp! Phụp! Phụp!

Tựa như vô số cây châm xuyên qua cơ thể của Bàn Ma Hoàng khiến cho thân thể bị cắt làm đôi của y nhanh chóng dập nát.

lần này, cho dù tu vi của Bàn Ma Hoàng cao tới đâu cũng không thể sống được.

Một tiếng hét thê lương chói tai vang lên. Dạ Xoa hộ pháp thị giả giống hệt như một bãi dầu đen từ từ tan rã.

Bàn Ma Hoàng có hung danh hiển hách trong truyền thuyết dưới sự liên thủ của Lạc Bắc, Thái Thúc và Ly Nghiêu Ly không ngờ thoáng cái đã bị đánh chết.

- Quả nhiên là có thể đội mồ sống lại.

Thoáng cái đánh chết Bàn Ma Hoàng, Lạc Bắc, Thái Thúc không hề thả lỏng. Chỉ thấy giữa không trung đột nhiên bốc lên vô số ngọn lửa nhỏ màu đen. Những ngọn lửa đó chỉ to bằng con kiến rồi chợt ngưng tụ lại một chỗ. Ngay lập tức thân hình của Bàn Ma Hoàng lại hiện ra.

Niết bàn dạ xao phục ma kinh có lực hồi sinh. Một khi tu vi tới được như cảnh giới của Bàn Ma Hoàng thì nhất định phải đánh chết mười bảy lần mới có thể đánh tan lực lượng chân nguyên của y trong trời đất làm cho thần hình toàn diệt.

- Mấy lão già của Thập Diệp Tự, Hoa giáo giết chết ta được năm lần, sau đó từ từ bị ta giết từng người một. Ta thật sự muốn xem các ngươi có thể giết ta được bao nhiêu lần.

Bàn Ma Hoàng vừa mới sống lại liền thi triển Sanh Diễm Ảnh Phục ma quyết hóa thành mười bóng đen như vừa rồi. Có điều lần này y không sử dụng để tấn công mà phi độn, trốn tránh đòn tấn công của đám người Lạc Bắc. Sau khi bản tôn xuất hiện từ trong một cái bóng đen, nét mặt của Bàn Ma Hoàng đầy sự oán độc.

Nét mặt oán độc của y kết hợp với ma khí khiến cho y trở nên hết sức dữ tợn.

Uy lực lớn nhất của Niết Bàn Dạ xoa phục ma kinh đó là mỗi lần y chết, chân nguyên chỉ hơi giảm đi một chút. Sự giảm đi đó so với mức độ tiêu hao chân nguyên của người đánh chết y còn kém hơn nhiều.

Cho nên dù phải lấy ít địch nhiều, cho dù tu vi không bằng đối thủ, Bàn Ma Hoàng cũng có thể từ từ làm cho đối thủ tiêu hao chân nguyên. Đó là chỗ đáng sợ nhất của Bàn Ma Hoàng.

Đáp lại câu nói đầy oán độc và dữ tợn của Bàn Ma Hoàng là tiếng kiếm khí rít lên của Lạc Bắc. Tám đạo Phá Thiên kiếm cương trong suốt phá tan dòng thác Hỏa châu mà Bàn Ma Hoàng vừa mới phóng thích.

Cái pháp thuật dòng thác hỏa châu có năng lực phòng ngự rất mạnh, có thể ngăn cản được phần lớn pháp thuật có uy lực mạnh. Nhưng pháp quyết phi kiếm và pháp quyết khác hoàn toàn khác nhau. Ở trong tình huống một đối một, sức phá hoại và lực xuyên thủng của nó có thể nói là kinh người. Vì vậy mà người tu đạo nếu như có đảm lượng đấu pháp với đệ tử Thục Sơn tu vi từ Kiếm cương trở lên thì trong tay phải có một thứ pháp bảo phòng hộ rất mạnh chứ không dám sử dụng pháp thuật để phòng ngự.

Tám đạo Phá Thiên kiếm cương trong suốt đánh vỡ dòng thác hỏa châu của Bàn Ma Hoàng thì Dạ Xoa hộ pháp thị giả cũng xuất hiện. Nó liền vung cây hỏa diễm xà xoa ngăn cản mấy đạo kiếm cương trong suốt. Con Dạ Xoa hộ pháp thị giả gần như hoàn toàn thoát ly khỏi Bàn Ma Hoàng, có thể độc lập thi triển pháp thuật. Hơn nữa, dường như nó không làm mất đi chân nguyên của Bàn Ma Hoàng.

Nhưng Dạ Xoa hộ pháp thị giả bị đánh nát gần như trong nháy mắt. Kiếm quang Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc trong nháy mắt cũng dọc theo lỗ thủng mà tám đạo kiếm cương tạo ra rồi bùng nổ khiến cho ngực của Dạ Xoa dập nát.

Sắc mặt oán độc của Bàn Ma Hoàng càng trở nên nặng hơn. Y lập tức lại hóa thành mười cái bóng đen.

Tới lúc này, Bàn Ma Hoàng có thể nhận ra mấy người này cũng giống như mấy lão bất tử của Thập Diệp tự, Hoa Giáo và ba đại tôn giả của Sắc Lặc tông. Bản thân y lúc đầu không thể địch lại.

Tốc độ thi triển pháp thuật Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu của Thái Thúc quá nhanh. Pháp thuật của Bàn Ma Hoàng mặc dù mạnh nhưng thời gian thi triển tương đối dài, nên cơ bản không thể nào phát ra được. Chỉ sợ vừa mới thi triển được một nửa thì cũng bị pháp thuật của Thái Thúc đánh trúng mà cắt đứt. Vì vậy mà hiện tại y chỉ có thể thi triển một vài pháp thuật có tốc độ nhanh khiến cho uy lực đối địch vô hình trung giảm xuống một nửa.

Còn Phá Thiên kiếm cương và tu vi dẫn kiếm nhập thể của Lạc Bắc có sức phá hoại kinh người. Pháp thuật của y không thể nào ngăn cản nổi. Hơn nữa, Tam Thần Long vương quyết của Ly Nghiêu Ly cũng có uy lực cực mạnh. Vì vậy mà có thể khẳng định Bàn Ma Hoàng chắc chắn bị giết vài lần nữa.

Vì vậy mà hiện tại điều y muốn làm đó là cho dù có bị giết thì cũng phải cố gắng làm cho chân nguyên của đối phương bị tiêu hao, hoặc làm cho đối phương bị thương.

Lần này, mục tiêu của Bàn Ma Hoàng không phải là Thái Thúc mà là Ly Nghiêu Ly. Bởi vì mặc dù y không biết trên người Thái Thúc có thứ pháp bảo gì nhưng có thể khẳng định pháp thuật của mình không thể làm cho nàng bị thương. Nếu một người ra tay thì cơ bản không có gì uy hiếp nhưng trong bốn người cùng ra tay thì thoáng nhìn, người dễ làm cho bị thương nhất chính là Ly Nghiêu Ly.

Nhưng suy nghĩ đó của Bàn Ma Hoàng hoàn toàn thất bại. Ngay vào lúc y hóa thành mười bóng đen thì Lạc Bắc vừa giết xong Dạ xoa liền vung tay ném ra một tia sáng màu đen. Trong nháy mắt nó liền hóa thành một cái chiến xa màu ô kim với vô số hình ma lang thời cổ khắc trên đó. Chiến xa nhanh chóng chắn trước mặt đám người Lạc Bắc.

Trong nháy mắt, từ chiến xa tản ra vô số làn sóng màu đen rồi một vầng sáng chợt ngưng tụ trên đỉnh đầu chiếc xe, bao phủ toàn bộ đám người Lạc Bắc vào bên trong.

- Ô Đàm Kim Ma Lang chiến xa.

Ẩn trong một cái bóng đen, ánh mắt của Bàn Ma Hoàng gần như co lại. Một ngọn lửa màu đen lao tới nhưng không thể đột phá được qua cả cái mui xe mà ngay lập tức bị làn sóng màu đen dập tắt.

Không để cho y kịp phóng ra pháp thuật đồng quy vu tận, Thái Thúc liền phóng ra một cột sét giáng thẳng vào huyệt Thiên Lin của y. Khi ánh mắt của Bàn Ma Hoàng chạm phải ánh mắt của Thi Thần, bị pháp thuật của Thái Thúc đánh trúng thì Thi thần cũng đã hiện ra trước người y. Và cũng giống như lần trước, Huyền Sát ngân ti trên đầu Thi thần lập tức đâm nát người Bàn Ma Hoàng thành bột phấn.

Một lần...

Hai lần...

Ba lần...

Bốn lần...

Nét mặt oán độc của Bàn Ma Hoàng càng lúc càng nặng. Mặc dù y có thể đội mồ sống dạy nhưng cho dù là nửa người nửa ma thì cũng không thể chịu nổi cảm giác bị người ta giết.

Hơn nữa, điều khiến cho Bàn Ma Hoàng càng không thể chịu đựng được đó là tu vi của đám người Thái Thúc và Ly Nghiêu Ly so với mấy lão bất tử của Thập Diệp Tự, Hoa Giáo còn kém hơn nhiều. Nhưng khi đó, y vẫn còn có thể đáp trả lại. Còn bây giờ, đối mặt với đám người Lạc Bắc, y cơ bản không hề có lực đáp trả. Gần như mỗi lần sống lại, y chỉ kịp phóng ra hai, ba cái pháp thuật là bị giết chết.

Hơn một trăm năm trước, Bàn Ma Hoàng cũng biết tới cái chiến xa Ô Đàm Kim Ma Lang của Khủng Cụ ma vương, biết được đó là một cái pháp bảo phòng ngự rất mạnh.

Mà thiếu nữ đeo khăn trắng kia quả thật là khắc tinh của y.

Pháp thuật của nàng làm cho y cơ bản không thể phóng ra được uy lực mạnh hơn do thời gian thi triển quá dài. Mà pháp thuật y có thể phóng ra được thì lại không thể phá được sự phòng ngự của bộ y phục Thái Thúc mặc.

Điều này khiến cho Bàn Ma Hoàng tức giận tới ói máu.