Không biết tu hành giả Mân Sơn Kiếm Tông dùng thủ đoạn gì mà chỉ qua thời gian mấy hơi thở, vết thương của Chu Vong Niên đã ngừng chảy máu, có điều hắn nhìn Đinh Ninh bình thản trở về chỗ lại nghĩ đến những lời mình nói trước trận đấu này, xấu hổ và giận dữ đến chịu không nổi mà ngất đi.
Tạ Nhu rất kích động. Nàng nhìn Đinh Ninh đang trở lại mà hưng phấn đến nói không ra lời, mặt cũng đỏ bừng lên.Nàng cho rằng Đinh Ninh sẽ thắng, nhưng không ngờ Đinh Ninh lại thắng Chu Vong Niên một cách nhẹ nhàng như sư trưởng đang giáo huấn đệ tử của mình.So sánh với không khí náo nhiệt của túp lều bên này, bên kia túp lều lại càng thêm vắng lặng.Trước lúc Đinh Ninh ra tay, rất nhiều người đều cho rằng hắn khoa trương, mà mục tiêu lấy thứ hạng đầu lại càng đáng chê cười.Bởi vì dựa theo ghi chép trên Tuấn Tài Sách, tổng cộng có mười sáu người có tu vi bước vào Tứ cảnh, còn Đinh Ninh dù cho sắp đạt đến cảnh giới đó nhưngdù sao sự thật thì hắn vẫn chưa chính thức bước vào Tứ cảnh.Mặc dù trong số tu hành giả bước vào Tứ cảnh kia có một ít bị loại nhưng vẫn còn rất nhiều người có tu vi vượt xa Đinh Ninh.Giữa Tứ cảnh cùng Tam cảnh tồn tại một khoảng cách không thể vượt qua.Mà bây giờ… Đinh Ninh dùng một kiếm đánh bại Chu Vong Niên, dễ dàng như Tứ cảnh thắng Tam cảnh.Tất cả mọi người đều phải thầm thừa nhận rằng Đinh Ninh có thực lực đánh vượt cấp, nói cách khác, hắn thật sự có thực lực tranh vị trí thứ nhất.Nhìn phía túp lều đang lặng ngắt như tờ kia, Tịnh Lưu Ly biết rõ Đinh Ninh đã thu được hiệu quả như mong muốn.Theo nàng thấy, Đinh Ninh không chỉ thực hiện hoàn mỹ một kiếm kia, mà mỗi một động tác, mỗi một câu, thậm chí ngay cả thần sắc đều hoàn mỹ dị thường.Từ lúc vừa mới bắt đầu, Đinh Ninh đều ở vào hoàn cảnh cực kỳ bất lợi, thậm chí ngay cả chân nguyên trong cơ thể cũng bị ả cung nữ họ Dung ép kiệt, nhưng mà từng bước một, thiếu niên đến từ quán rượu này đã từ từ đảo ngược, khiến người ta có một loại cảm giác mơ hồ tựa như hắn đã sớm khống chế toàn bộ cục diện.Trương Nghi nhìn Đinh Ninh đang đi về mà kiêu ngạo, hắn cảm giác mặt mình cũng sáng rực rỡ hẳn lên, là chân chính phong quang, thế nhưng rồi hắn lại nghĩ tới Tiết Vong Hư, lập tức ánh mắt mơ hồ có nước.- Trương Nghi…Nhưng vào lúc này, y bỗng giật mình tỉnh lại, bởi vì y đã nghe được tu hành giả an bài đối trận gọi tên mình.- … đấu với Hạ Uyển.Tu hành giả Mân Sơn Kiếm Tông kia giữ nguyên vẻ mặt vô cảm cùng ngữ khí tùy ý như trước, thế nhưng khi hắn báo ra cái tên này, xung quanh lại ồ lên một tiếng.Khuôn mặt Từ Liên Hoa cứng lại.Mới vừa một thoáng trước nàng còn rất thưởng thức tên tu hành giả Mân Sơn Kiếm Tông luôn tùy ý kia, nhưng thời điểm này gần như nàng muốn kêu ra tiếng giống Trần Ly Sầu lúc trước.Thân thể Trương Nghi cũng có chút cứng ngắc xoay người lại, nhìn về Hạ Uyển đang đứng ở sau lưng.Hạ Uyển cau mày thật sâu, vẻ mặt nhìn như vẫn giữ được bình tĩnh nhưng hai tay lại khẽ run lên.Rất nhiều người giờ mới nhớ rằng chính mình đã bỏ quên một đạo lý cực kỳ đơn giản.Đó là dù cho khu nghỉ ngơi đã phân rõ làm hai phe, nhưng Mân Sơn Kiếm Tông sẽ không an bài trận đấu theo phe.Bên Đinh Ninh sẽ không chỉ gặp được người phe khác, mà đồng dạng cũng gặp được người của mình.Cho nên mặc dù mở màn Đinh Ninh một kiếm như vậy, mặc dù lúc trước Tạ Nhu và Từ Liên Hoa chiến thắng, thế nhưng bọn hắn muốn thắng chung cuộc thì không thể quá đơn giản như vậy.Trong lúc các thí sinh khác nhao nhao bàn tán, kẻ mặc một thân đồ trắng, có chút cảm giác hạc giữa bầy gà – Diệp Hạo Nhiên lại không hề có vẻ kinh ngạc, chỉ khẽ cười.Gã giống Tịnh Lưu Ly, cũng hiểu được lúc trước Đinh Ninh biểu hiện bất kể điều gì đều có thể nói là hoàn mỹ. Nếu coi như đây là hai quân đối chiến, Đinh Ninh đã thành công bày mưu tính kế để khí thế bên mình triệt để áp đảo đối phương.Nhưng mà chỉ một chuyện ngoài ý muốn như thế này lại làm khí thế mà hắn tạo nên bị giảm đi hơn nửa.Nhìn hướng Trương Nghi cùng Hạ Uyển, hắn rất chờ mong biểu hiện kế tiếp của hai người này sẽ càng thêm ảnh hưởng tới khí thế phe Đinh Ninh.***- Ta…Lúc này, Trương Nghi theo bản năng lên tiếng, phản ứng đầu tiên của y là muốn trực tiếp nhận thua.Bởi vì y căn bản không cân nhắc tới bản thân, không cân nhắc có thể tiến vào Mân Sơn Kiếm Tông tu hành có ý nghĩa ra sao đối với một tu hành giả. Y chỉ muốn "tiểu sư đệ" của mình có thể chiến thắng sau cùng. Theo suy nghĩ của y, để cho Hạ Uyển không tốn khí lực đi tiếp mới càng thêm có lợi cho cục diện.Song ngay lúc y vừa mở miệng, Hạ Uyển đã nhìn ra y đang nghĩ gì.- Ta nhận thua.Trước khi Trương Nghi kịp nói xong, Hạ Uyển đã ngẩng đầu lên, mở miệng, bình tĩnh mà kiên định nói ra một câu này.Tất cả mọi người lập tức ngơ ngẩn.- Sao… sao có thể có chuyện này.Trương Nghi ngây người thoáng chốc, lập tức luống cuống tay chân:- Cô…- Ta biết rõ ngươi muốn nói gì.Y còn chưa nói xong đã bị Hạ Uyển cắt ngang.Hạ Uyển trực tiếp ngồi xuống cạnh Từ Liên Hoa, sau đó nhìn Trương Nghi đang không biết làm sao, nghiêm túc lắc đầu:- Dù là ngươi cho rằng ta có thể còn mạnh hơn ngươi, nhưng mà ta và ngươi không giống nhau, ta đi tiếp cũng không phải đệ tử Bạch Dương Động đi tiếp. Nếu như muốn giúp… Vậy phải giúp triệt để một chút.Trương Nghi ngẩn ngơ.Tính cách y tuy có chút nhu nhược, có chút cổ hủ, nhưng mà cũng không đần, cho nên y lập tức hiểu ý Hạ Uyển.Mà tuyệt đại đa số thí sinh ở đây cũng đều đã minh bạch ý tứ những lời Hạ Uyển nói.Đinh Ninh nhất định phải đoạt ngôi đầu, là vì phong quang của Bạch Dương Động.Mà hai đệ tử Bạch Dương Động lấy được thành tích ưu việt trong kiếm hội, tự nhiên là càng thêm phong quang so với một.Lựa chọn của Hạ Uyển trong mắt nhiều người là có chút không khôn ngoan, là hành động theo cảm tình.Nhưng mà điều này đại biểu cho thái độ của nàng.Bởi vì đám người Đinh Ninh này, trong mắt rất nhiều người vốn là không khôn ngoan, luôn hành động theo cảm tính.- Ý ta đã quyết, hơn nữa nếu như ta đã công khai nhận thua, sư trưởng của Mân Sơn Kiếm Tông đương nhiên đã ghi nhận, giờ ngươi có nói thêm điều gì cũng vô nghĩa.Nhìn thấy Trương Nghi còn muốn nói gì đó, Hạ Uyển cúi đầu xuống, trầm giọng nói một câu này.Ai nấy đều thấy được nàng có chút khổ sở.Dù sao nàng đã vì tham gia lần kiếm hội này mà bỏ ra quá nhiều, nàng cũng luôn mơ ước có thể tiến vào Mân Sơn Kiếm Tông học tập.Nhưng mà lúc này, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra nàng đã quyết.- Nữ tử Trường Lăng lắm kiêu hùng.Nhìn Hạ Uyển khổ sở rồi lại kiên quyết, Đàm Thai Quan Kiếm đang đứng bất động trong khu nghỉ ngơi cũng phải nhẹ giọng cảm thán một câu.Lời này của hắn hiển nhiên tính cả Tịnh Lưu Ly bên trong, nhưng mà nghe được lời tán dương này, Tịnh Lưu Ly lại hơi nhíu mày, cải chính:- Là nữ tử thiên hạ lắm anh hùng.Nghĩ đến Bạch Sơn Thủy, lại nghĩ tới người mạnh nhất Triệu Kiếm Lô là Triệu Tứ, lại nhìn thấy chuôi tàn kiếm trong tay Đinh Ninh, thân thể Đàm Thai Quan Kiếm không khỏi khẽ chấn động, nghiêm mặt nói:- Nói cũng đúng.- Đừng lề mề nữa.Thấy Trương Nghi cứ đứng loay hoay mãi không biết nên làm sao cho phải, Đinh Ninh chỉ đơn giản ngồi xuống, sau đó bình tĩnh nhìn Trương Nghi, nói:- Nếu đã thế này, trận chiến kế tiếp không được phụ ý tốt của người ta.Mặt Trương Nghi hơi cứng lại, hắn hít sâu một hơi, cực kỳ trang trọng thi lễ với Hạ Uyển, nói khẽ:- Nhất định không phụ lòng Hạ cô nương.Thấy động tác của đại sư huynh, Đinh Ninh nhịn không được khẽ nhếch môi, nhẹ giọng trêu chọc:- Cái gì mà không phụ lòng cô nương, làm như bàn chuyện hôn nhân không bằng.Nghe lời này, Hạ Uyển hơi xấu hổ, trên gương mặt trắng nõn hiện lên một làn ửng đỏ, còn Trương Nghi thì kinh hãi, run giọng nói:- Sư… sư đệ, chuyện này sao có thể nói giỡn, chẳng phải làm hỏng danh dự của Hạ cô nương sao.- Nghỉ ngơi đi.Đinh Ninh vỗ một cái xuống tấm ván gỗ cạnh mình, ý bảo Trương Nghi nên ngồi xuống:- Cây ngay không sợ chết đứng, danh dự há nói mất là mất.Đằng xa xa, vị tu hành giả chịu trách nhiệm an bài tỷ thí của Mân Sơn Kiếm Tông thấy Đinh Ninh còn muốn tùy ý hơn cả mình, khuôn mặt vẫn luôn vô cảm giờ lại có lóe ra một ít hào quang khác thường trong ánh mắt.Tiếp theo, khi lão thấy được hai cái tên trong cuốn sách mình ngẫu nhiên nhìn trúng, ánh mắt lại càng tràn ngập vẻ hứng thú.Lão muốn nhìn một chút, sau khi mình đọc lên hai cái tên này, Đinh Ninh sẽ có phản ứng gì.