Kiếm Tôn

Chương 290: Bảy thanh phi kiếm

Ngoài trừ số đó ra, nàng còn chiêu binh mãi mã hàng loạt, thu rất nhiều người, ngày ngày vào trong đại sơn tìm kiếm, đương nhiên là tìm mỏ vàng mỏ bạc!

Chửng nửa tháng sau, cách Thương Lan học viện chừng ngàn dặm, nàng thực sự tìm được một mỏ vàng…

Giờ khắc này, toàn bộ Thương Lan học viện sôi trào!

Một mỏ vàng, ý nghĩa tự nhiên phi phàm, bởi một mỏ vàng này, có thể khai thác được mấy trăm triệu kim tệ.

Đương nhiên, Kiếm Sở Sở với công lao lớn nhất, cũng thu được ban thưởng mấy ngàn vạn, không chỉ như thế, Diệp Huyền còn cực hào phóng ban thưởng nàng một kiện Minh giai binh khí, chỉ riêng đó đã khiến nàng sướng phát rồ. Thế nên, nàng vội truyền âm gọi tiểu đệ Kiếm Tiểu Vương tới, phải nói, nàng còn gọi rất nhiều người Kiếm gia tới…

Có ban thưởng phong phú, Kiếm Sở Sở càng thêm liều mạng! Nàng còn thành lập một tổ nhỏ, một tổ chỉ thuộc về nàng, khoảng chừng trăm người, những người này chia ra phụ trách đủ các loại việc, chớ xem thường một trăm người này, bọn hắn chính là những người phụ trách tất cả công việc mua bán của Thương Lan học viện.

Hơn nữa, phần lớn trong đó còn liên lạc với rất nhiều thế gia Khương quốc, đàm phán rất nhiều điều kiện hợp tác, ví như, những thế gia này hàng năm cống hiến bao nhiêu kim tệ, có thể để cho tử đệ trong gia tộc tới Thương Lan học viện học tập, chỉ cần đủ ưu tú, ngày sau có thể trở thành học viên chính thức của Thương Lan học viện!

Vốn ban đầu, Diệp Huyền cũng không cảm thấy quá khả thi, bởi hắn thấy, đám thế gia này đều khá nghèo!

Thế nhưng, hắn sai, rất nhiều thế gia, không những không nghèo, mà còn con mẹ nó rất giàu!

Một chỉ tiêu, ba ngàn vạn kim tệ!

Thương Lan học viện nhanh chóng thành lập thương nghị với hơn hai mươi thế gia, nói cách khác, mỗi năm, Thương Lan học viện có thể thu được hơn sáu ức kim tệ từ những thế gia này…

Đương nhiên, hoàn toàn là hợp tác cùng có lợi, những thế gia này cũng có thể tùy thời dừng việc hợp tác với Thương Lan học viện. Thế nhưng, Diệp Huyền phát hiện, những thế gia này hoàn toàn không có ý dừng hợp tác.

Bởi một khi vào Thương Lan học viện, thân phận sẽ lập tức thay đổi, đặc biệt là thế gia có con em ưu tú, trở thành học viên Thương Lan học viện, thế nên, càng ngày càng có nhiều thế gia tới hợp tác…

Chỉ hai tháng ngắn ngủi, Thương Lan học viện đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Mà ảnh hưởng của Thương Lan học viện cũng càng lúc càng lớn, thực lực cũng càng lúc càng mạnh.

Có điều, Diệp Huyền lại có chút lo lắng.

Bởi chiến lực cao cấp của Thương Lan học viện có chút không đủ, mặc dù có ba người Lục Cửu Ca, Phong Lam cùng Mặc Nguyên sâu không thấy đáy, nhưng ba người này có thể chiến vì Thương Lan học viện hay không, hắn còn chưa biết được!

Thực lực chưa đủ!

Một ngày này, ngũ lâu chủ Túy Tiên lâu tới Thương Lan học viện.

Trong phòng Diệp Huyền, ngũ lâu chủ cười nói:

- Tiểu hữu, lần này ta mang chuyện vui tới cho ngươi.

Diệp Huyền cười nói:

- Ta rất chờ mong a!

Ngũ lâu chủ cười ha ha một tiếng, lấy ra một cái hộp, trong hộp có năm thanh kiếm!

Đều đạt tới Minh giai!

Lúc này, ngũ lâu chủ lại mở tay phải, một hộp đen hình vuông xuất hiện.

Diệp Huyền hơi chút sửng sốt:

- Đây là?

Ngũ lâu chủ cười nói:

- Chân giai kiếm hạp, là vật phẩm bán đấu giá của một vị Kiếm tiên tới từ Trung thổ Thần Châu giao cho Túy Tiên lâu chúng ta bán đấu giá, hai mươi sáu ức kim tệ, không đúng, phải nói là hai ngàn năm trăm vạn cực phẩm linh thạch, ngươi có muốn không?

Diệp Huyền: “…”

Hai ngàn năm trăm vạn cực phẩm linh thạch?

Hắn có chút không thể tưởng tượng nổi, phải biết, hắn cướp sạch bảo khố của Sở quốc cùng Càn quốc, hiện mới chỉ thu được hơn hai trăm vạn cực phẩm linh thạch!

Hai ngàn năm trăm vạn cực phảm linh thạch?

Bắn hắn cũng không kiếm được từng đó a!

Như biết suy nghĩ của Diệp Huyền, Ngũ lâu chủ lắc đầu cười một tiếng:

- Tiểu hữu hẳn không biết, Chân giai bảo khí như vậy, đừng nói là Thanh châu chúng ta, dù là Trung Thổ Thần Châu, cũng là hàng cực kỳ trân quý. Đặc biệt là đồ của Kiếm tu, thứ này, càng thêm trân quý!

Diệp Huyền xòe hai tay, bất đắc dĩ:

- Tiền bối, ta không có nhiều linh thạch như vậy!

Ngũ lâu chủ cười nói:

- Ta biết.

- Vậy tiền bối còn lấy ra...

Diệp Huyền có chút im lặng, không phải trêu ngươi hắn sao.

Ngũ lâu chủ cười không nói.

Diệp Huyền không ngốc, lập tức vội hỏi:

- Có phải còn có cách nào khác?

Ngũ lâu chủ gật đầu cười:

- Nếu tiểu hữu không thể trả hết trong một lần, vậy có thể trả từng phần một.

Trả từng phần một!

Diệp Huyền sửng sốt:

- Còn có thể trả góp?

Ngũ lâu chủ cười nói:

- Người khác đương nhiên không được, nhưng tiểu hữu thì có khả năng. Đương nhiên, cũng phải xem tiểu hữu có cần hay không, nếu cần, ngày sau một tháng ít nhất phải trả cho Túy Tiên lâu chúng ta hai mươi lăm vạn cực phẩm linh thạch, mà trong ba năm, nhất định phải trả hết nợ… đây đã là điều kiện cực hạn mà Túy Tiên lâu ta có thể tạo cho tiểu hữu.

Ba năm!

Diệp Huyền hơi nghĩ một chút, lập tức gật đầu:

- Có thể!

Ngũ lâu chủ ném kiếm hạp tới trước mặt Diệp Huyền:

- Kiếm hạp này tên “Tàng Phong”, có kiếm hạp này, Ngự Kiếm thuật của ngươi chí ít có thể tăng ba phần uy lực, với thực lực của ngươi hiện tại, nếu thêm ba phần này, dưới Vạn Pháp cảnh, trừ khi là đám đỉnh cấp yêu nghiệt của Trung Thổ Thần Châu, nếu không, không ai ngăn nổi một kiếm của ngươi!

Dưới Vạn Pháp cảnh!

Diệp Huyền nhận kiếm hạp, xúc cảm lạnh buốt, quanh kiếm hạp, còn có một ít hoa văn ám kim.

Diệp Huyền nhẹ chạm tay, một trong năm chuôi Minh kiếm chậm rãi bay lên, sau đó từng thanh bay vào trong kiếm hạp, chỉ một chớp yên lặng, Diệp Huyền đột nhiên chỉ thẳng ra ngoài cửa.

Vù!

Ngoài năm mươi trượng, năm chuôi kiếm chỉnh tề ghim lên một cây đại thụ!

Diệp Huyền thầm rung động, tốc độ này, xác thực nhanh hơn trước ba phần. Hiện nếu đem ra đối địch, trừ phi là đám yêu nghiệt kia, nếu không, hắn hoàn toàn có thể chém đối phương trước khi đối phương kịp phản ứng!

Khẽ vuốt kiếm hạp trong tay, thứ này, đúng là đồ tốt! Có điều hơi đắt, lần này khiến hắn nợ hơn hai ngàn vạn cực phẩm linh thạch a!

Ngũ lâu chủ cũng không ở lại lâu, thu hai mươi lăm vạn cực phẩm linh thạch của Diệp Huyền xong liền rời đi.

Ngũ lâu chủ vừa đi, Diệp Huyền liền cõng kiếm hạp tới trúc lâm hậu sơn, đứng giữa trúc lâm, Diệp Huyền ổn định tâm thần, khung cảnh hoàn toàn yên tĩnh.

Không biết qua bao lâu, trúc lâm kéo tới một cơn gió, gió thổi qua rừng, vô số trúc diệp chậm rãi rơi xuống.

Diệp Huyền đột nhiên phẩy tay một cái.

Sưu sưu sưu sưu sưu sưu sưu!

Chỉ chốc lát, bảy Đạo kiếm quang bay khắp trúc lâm, chỉ một hơi sau, bảy thanh kiếm đã trở lại trước mặt Diệp Huyền.

Mà giờ khắc này, mỗi thanh đều xuyên một chồng trúc diệp thật dày.

Trên không, chỉ còn một mảnh trúc diệp chập rãi rơi xuống.

Diệp Huyền quay người rời đi.

Mảnh trúc diệp kia chuẩn bị rơi xuống, đã bị một thanh kiếm xuyên qua, thoáng cái, kiếm liền biến mất!

- -------------

Phóng tác: xonevictory

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)