Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 81: Thánh Kiếm Sư Tương Lai

Đủ loại âm thanh phải đối không dứt bên tai, chẳng qua nguyên nhân phản đối không phải lo lắng Hải Lâm điện hạ không hạnh phúc, mà là vì đế quốc có bị các nước láng giềng chèn ép và trả thù hay không.

Hết thảy đều lấy an nguy đế quốc làm đầu, là mục tiêu. Tuy rằng lo lắng không sai, chẳng qua làm cho Hải Lâm, trong lòng tự dưng sinh ra cảm giác bi ai, có lẽ nàng đã sớm đoán ra vận mệnh của bản thân, nhưng khi vận mệnh xảy ra trước mắt, nàng vẫn có cảm giác khó có thể thừa nhận.

Hải Nhạc bệ hạ dường như cảm giác được tâm tình biến hóa của con gái mình, vội vàng phất phất tay, ý bảo mọi người dừng lại, đồng thời âm thầm để ý đến thân hình không hề cử động của Lăng Vân.

Giờ phút này, Lăng Vân giống như một loại tồn tại siêu nhiên, cô tịch. Cả người hắn và không gian trong lòng hắn lẳng lặng hình thành một thế giới độc lập. Mặc dù hắn đứng ở kia, nhưng cả người hắn đã bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.

- Lăng Vân, về lâu dài, tất nhiên sẽ trở thành một vị kiếm khách tuyệt thế!

Lại nghĩ tới tin tức bí mật mình biết được, trong lòng Hải Nhạc bệ hạ càng thêm quyết tâm.

Mặc dù nói đế quốc đang yên ổn phồn vinh, trong nội bộ cũng không có tranh đấu, nhưng tất cả cũng không phải tuyệt đối! Ví dụ như Lâm gia, Diệp gia hai nhà, Hải Nhạc bệ hạ dễ dàng an bài đại lượng nhân thủ, lặng yên lẻn vào Lâm gia. Dưới thủ đoạn phi thường của hắn, Lâm gia với thực lực không bằng một phần mười hoàng thất, tự nhiên không cách nào nhận thấy động tác âm thầm này. Có lẽ phát hiện, Lâm gia cũng không nói được gì, quân muốn thần tử, thần không thể không tử.

Dưới sự an bài gián điệp này, đội ngũ lúc trước của Lâm gia đi vào Thần chi thí luyện không gian, tự nhiên cũng có Kiếm Sư của Hải Lâm hoàng thất. Không chỉ như thế, vị Kiếm Sư trẻ tuổi này còn đột phá vòng vây bình yên trở về đế quốc, mang đến một cái tin tức khiến tất cả cao tầng hoàng thất vô cùng rung động- Lâm Thành, đã thức tỉnh khí phách trong kiếm, hơn nữa chiếm được tán thành của khí phách!

Tin Tức này làm rung động tất cả những người nắm quyền của hoàng thất đế quốc, do hai vị lục giai Đại Kiếm Sư, mười sáu vị ngũ giai Đại Kiếm Sư tạo thành trưởng lão hội mở ra một hội nghị khẩn cấp, nửa ngày sau, Hải Nhạc bệ hạ liền được trưởng lão hội thông tri- Không tiếc trả giá hết thảy, để lôi kéo Lâm Thành lại đây!

Lần đầu tiên, lần đầu tiên trưởng lão hội trên dưới đồng lòng, đồng thời thông qua một quyết sách! Không có phản đối, không có bỏ quyền (không có phiếu trắng), thậm chí ngay cả một ý kiến quấy nhiễu cũng không có, mọi người toàn bộ có nhiệt tình rất lớn đối với việc lôi kéo vị Thánh Kiếm Sư tương lai này!

Mà quyết định tứ hôn nữ nhi Hải Lâm cho Lâm Thành, cũng được trưởng lão hội toàn bộ bỏ phiếu thông qua!

Thánh Kiếm Sư tương lai a. Nếu đế quốc có thể xuất hiện một vị Thánh Kiếm Sư, đối với Hải Sâm đế quốc đã dừng ở lục cấp văn minh tám ngàn năm mà nói, tuyệt đối là một cơ hội lớn tấn chức lên thất cấp văn minh.

Nếu có thể thuận lợi tấn chức thành công, cho dù là thất cấp văn minh yếu nhất, cũng không hề e ngại đế quốc lục cấp văn minh cực mạnh!

Không trung kỹ thuật và không gian kỹ thuật, đó là một ranh giới lớn, căn bản không thể so sánh!

Nghĩ vậy, Hải Nhạc bệ hạ quyết tâm, lên tiếng nói:

- Hải Lâm là viên minh châu của đế quốc, hơn nữa đã được thần linh chúc phúc, hạnh phúc của nàng, chúng ta không nên có ý kiến, chuyện này nên để cho nàng tự quyết định.

- Thế nhưng bệ hạ …

Có người muốn nói cái gì, lại bị Hải Nhạc bệ hạ phất tay cắt đứt:

- Làm sao vậy ái khanh, chúng ta phải tôn trọng quyết định lựa chọn của Hải Lâm chứ?

Vị đại thần kia lắc đầu, chỉ đành hướng Hải Lâm điện hạ vái chào thật sâu nói:

- Điện hạ, vì tiền đồ của đế quốc, xin người suy xét.

Các đại thần khác cũng hành lễ:

- Xin điện hạ lấy đại cục làm trọng.

Hải Lâm điện hạ nhìn các trọng thần trong triều này, dù nàng cũng đã gặp qua không ít lần, giờ phút này vẫn có chút không biết phải làm sao. Nàng dù sao cũng là một vị nữ tử, chuyện quan hệ đến đại sự cả đời, trong suy nghĩ bình tĩnh của nàng cũng đã xuất một chút hoảng hốt, hơn nữa hiện tại, nàng gánh vác vận mệnh của cả đế quốc, dưới loại áp lực lớn như vậy, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự chính xác phán đoán của nàng.

Nghĩ vậy, Hải Lâm điện hạ, chỉ đành phải hướng ánh mắt về phía cha nàng- Hải Nhạc bệ hạ cầu xin trợ giúp.

Hải Nhạc bệ hạ đầy tự tin mỉm cười:

- Việc ngày hôm nay ta đã báo cho trưởng lão hội, hơn nữa được mười tám vị trưởng lão nhất trí thông qua.

- Các trưởng lão đều đáp ứng.

Hải Nhạc bệ hạ gật đầu, tin tưởng tin tức này lập tức có thể khiến Hải Lâm phán đoán được.

- Các trưởng lão khẳng định không cần lo lắng về vấn đề các đế quốc khác làm ảnh hưởng, bọn họ đồng ý đề nghị này, có thể thấy được giá trị của Lâm Thành còn lớn hơn so với hoàng tử các đế quốc khác …

Trong lòng Hải Lâm than nhẹ một tiếng, tự an ủi:

- Tuy rằng không có tình cảm gì, nhưng tốt xấu gì cũng là cùng một đế quốc, hơn nữa là đệ tử Lâm gia danh vọng chi tộc, gả cho hắn, cuối cùng vẫn còn hơn bị gả đến dị quốc.

Nghĩ vậy, trong lòng nàng đã có quyết định.

Mấy vị đại thần thấy Hải Lâm hướng Hải Nhạc bệ hạ thỉnh giáo, sợ sự tình xấu đi, mắt thấy nàng muốn quyết định, vội vàng nói:

- Công chúa điện hạ, xin suy nghĩ lại.

- Xem bộ dáng của Hải Lâm đã có quyết định, mọi người không nên nhiều lời làm nhiễu loạn phán đoán của nàng ha ha. (đẩy con gái đi mà vui thế).

Hải Nhạc bệ hạ đã lên tiếng, bọn họ tự nhiên cũng không nói thêm gì nữa, chẳng qua cả đám nhìn Hải Lâm với bộ dáng vô cùng đau đớn, giống như nếu nàng nguyện ý gả cho Lăng Vân, nàng chính là tội nhân của toàn bộ đế quốc.

- Tốt lắm, được rồi Hải Lâm, ban bố quyết dịnh của ngươi đi.

Hải Lâm điện hạ gật đầu, nàng liền nhẹ nhàng bước lên một bước nói:

- Các vị, nhận được sự quan tâm của các vị với Hải Lâm, Hải Lâm vô cùng cảm kích. Chẳng qua, bất luận có thân phận gì, cuối cùng Hải Lâm không thể thoát khỏi sự thật mình là một nữ tử, bất luận một nữ tử nào, cũng chỉ muốn mình tìm được một hạnh phúc tốt đẹp. Thành tựu của Lâm Thành mọi người đều thấy, vừa ta cùng hắn trải qua một phen nói chuyện với nhau, chúng ta nhất kiến như cố (mới gặp như đã quen từ lâu), rất có hảo cảm với nhau. Tin tưởng rằng ngày sau chúng ta ở chung, loại hảo cảm này sẽ vĩnh viễn được duy trì.

Nói đến đây, nàng "Ẩn tình đưa tình" (kiểu liếc mắt đưa tình) nhìn Lăng Vân xa xa … chỉ tiếc … Đối phương dường như không có phản ứng, việc này không khỏi khiến trong lòng nàng âm thầm tức giận!

- Điện hạ …

Các vị đại thần còn muốn khuyên nữa, Hải Nhạc bệ hạ lại mở miệng cắt đứt lời nói của bọn họ: Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

- Tốt lắm, được rồi, vừa rồi Hải Lâm đã nói rất rõ ràng. Là nữ nhi của ta, ta tất nhiên vì nữ nhi mà lo lắng. Hơn nữa, Lâm Thành là tuấn kiệt trẻ tuổi ưu tú nhất của đế quốc, lại là con cháu Lâm gia, hai người bọn họ nếu kết hợp, chẳng lẽ không phải là chuyện đáng vui mừng sao? Việc vui phấn chấn lòng người như thế, chúng ta chẳng lẽ không vì bọn họ hoan hô?

Các đại thần đưa mắt nhìn nhau, cả đám không biết nên nói cái gì cho tốt.

Lúc này, sứ giả đến từ Thần Quang đế quốc bước ra, khẽ thi lễ với Hải Nhạc bệ hạ và Hải Lâm công chúa, nói:

- Công chúa điện hạ, hoàng đế bệ hạ, vốn trường hợp này ta không nên nhiều lời. Chẳng qua sự tình trọng đại, xin cho ta nói hết lời. Chủ nhân của ta là Minh Quang hoàng tử điện hạ hôm nay được bệ hạ vô cùng coi trọng có khả năng trở thành người kế thừa ngôi vị hoàng đế. Tâm ý của hoàng tử điện hạ đối với công chúa chắc công chúa cũng rõ ràng, Người nếu đăng cơ, khẳng định công chúa chắc chắn sẽ trở thành hoàng hậu, mà hai nước chúng ta cũng có thể kết liên minh vĩnh viễn, thiên trường địa cửu! (tồn tại vĩnh viễn với trời đất). Chẳng qua, nếu sau khi hoàng tử đăng cơ, biết được công chúa điện hạ đã gả cho người khác, khẳng định sẽ rất mất hứng, bởi vậy, hy vọng bệ hạ nghĩ lại.

Một người khác là sứ giả của Vạn La đế quốc thấy hắn lên tiếng, cũng tiến lên một bước nói:

- Băng Xuyên đế quốc hoàng đế phái tới sứ giả, muốn cùng đế quốc ta kết minh. Quý quốc và Băng Xuyên đế quốc kết oán đã lâu, làm minh hữu của quý quốc, bệ hạ của Vạn La đế quốc ta làm sao có thể đồng ý? Thế nhưng trước đó vài ngày, hoàng đế của Băng Xuyên đế quốc lần thứ hai phái một vị hoàng tử tới đế quốc của ta, đồng thời mang đến các loại hậu lễ khiến kẻ khác động tâm, muốn mượn biên cảnh nước ta thành đường hành quân tới quý quốc. Hành động như vậy, không thể nghi ngờ đúng là khiêu khích minh hữu của nước ta, chúng ta đương nhiên một mực từ chối, Hải Nhạc bệ hạ tôn kính, Hải Lâm điện hạ, các ngươi nói có phải không?