Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 187: Kiếm Thánh đỉnh phong

Kiếm si Thần Thánh nếu đã xuất hiện ở nơi này, vậy tuyệt đối sẽ không là trùng hợp, duy nhất.......

Sau lưng Thần Thánh đã chiếm được sự chống đỡ của kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang.

Một khi sự tình liên lụy đến thần linh, cho dù đối phương có thể chẳng qua chỉ là một Thánh Kiếm Sư cao thủ, cũng sẽ không đơn giản, điểm này, Diệu Âm chính là một thí dụ tốt nhất.

- Các ngươi so với trong tưởng tượng của ta tới chậm hơn."

Thần Thánh nhàn nhạt quét qua trước sau mười người chạy tới, ngữ khí bình thản không có bất cứ kinh hoảng nào.

Ngữ khí bình thản như thế.... Trong đó để lộ ra loại lòng tin tuyệt cường, Huyền Không hắn thật sự là cực kỳ quen thuộc.

Rất lâu trước kia khi hắn vừa mới bước vào Kiếm Thánh cảnh giới, tự cho là thiên hạ vô địch, đối mặt với mọi người đều là lấy loại ngữ khí bình thản, cách biệt như thế để nói chuyện... Thà nói ngữ khí như vậy là lạnh nhạt, còn không bằng nói là cao cao tại thượng!

Loại bình thản đó là thành lập ở trên trụ cột thực lực tuyệt đối, hắn có thực lực tuyệt đối, đã không để bất luận kẻ nào lại ở trong lòng, bất luận ai cũng không thể kinh động nội tâm của hắn. Hắn đứng ở một vị trí rõ ràng so với mọi người cao hơn một bậc, lấy một loại ngữ khí bố thí, đối đãi bình tĩnh với những sinh mệnh kiến dế chưa đạt tới Kiếm Thánh cảnh giới!

- Thần Thánh, Xem ra, là ta xem nhẹ ngươi.

Thần Thánh bình tĩnh nhìn thoáng qua vị Kiếm Thánh cường giả này trên đại lục bài hành Thiên bảng đệ nhất. Sau đó ánh mắt lần nữa quét qua Lăng Vân, Diệu Âm, cùng với Huyền Ẩn đám người. Ngữ khí vẫn như trước duy trì lạnh nhạt:

- Hôm nay, người thần chi liên minh các ngươi toàn bộ tụ tập tại đây. Chỉ cần đem bọn ngươi một lưới tóm gọn. Toàn bộ thần chi liên minh tất nhiên sẽ không công tự phá. Đến lúc đó Thần Thánh đế quốc chúng ta liền dễ dàng tấn thăng thành cửu cấp văn minh. Đặt chân vào một bước trọng yếu đi thông đại liên minh vũ trụ."

Lời tuy như thế, nhưng trên thực tế có thể nghe ra. Thần Thánh đối với đế quốc mình có hay không bước vào vũ trụ. Căn bản là không chút lưu ý.

- Một lưới tóm gọn!?

Nam Thiên hừ lạnh một tiếng:

- Chỉ bằng một đứa nhóc hôi sữa như ngươi. Vậy mà si tâm vọng tưởng đem nhiều cao thủ chúng ta một lưới tóm gọn. Quả thực là sai lầm lớn nhất thiên hạ. Không cần hội trưởng đại nhân động thủ. Vẻn vẹn bằng một mình ta, không vận dụng lĩnh vực. Cũng có thể làm cho ngươi chết không đất chôn!

Thần Thánh đối với lời khiêu khích của hắn tựa như không nghe thấy. Ánh mắt của hắn căn bản không dừng lại ở trên người Nam Thiên nửa khắc. Trực tiếp khóa chặt Diệu Âm và Lăng Vân:

- Hai người các ngươi cũng không phải là người của thần chi liên minh. Ta cho các ngươi hai người một cơ hội thối lui.

Diệu Âm giờ phút này đã cùng thần chi liên minh nằm ở cùng một chiến tuyến. Thời khắc mấu chốt không muốn thất bất cứ sai lầm nào. Vì vậy lắc đầu:

- Ta xin khuyên ngươi hay là buông tha cho ý niệm vọng tưởng trong đầu này đi. Chúng ta ở đây nhiều người như vậy. Căn bản không phải ngươi có thể đối phó được.

Thần Thánh không tiếp tục nói. Ánh mắt trực tiếp rơi xuống trên người Lăng Vân.

- Chưa từng gia nhập, tại sao phải thối lui.

Thần Thánh gật đầu.

Huyền Không và Diệu Âm nhưng là nhíu mày, hiển nhiên đối với Lăng Vân tâm lý lật lọng trên đường có chút không thoải mái.

Chẳng qua Lăng Vân theo chân bọn họ đến, chính là vì kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang, đích xác không có lý do gì ra tay giúp bọn họ đối phó phiền toái dọc đường - kiếm si Thần Thánh này, vì vậy hai người cũng không nói gì. Vả lại, Huyền Không cũng cực kỳ tự tin, đối phó Thần Thánh có mình một người mình vậy là đủ rồi.

Đã xác định mục tiêu tác chiến tốt, Thần Thánh trực tiếp rút cự kiếm cắm ở mặt đất bên cạnh hắn, chỉ hướng mọi người bao gồm Lăng Vân Diệu Âm ở bên trong.

Theo mũi kiếm hắn chỉ tới, cổ khí tức dửng dưng tràn ngập cao cao tại thượng, nhất thời đại biến, chiếm lấy là một loại ảo diệu cực độ gần với thiên đạo quỹ tích, phảng phất ở phút chốc này, một mảnh thiên địa vũ trụ dung hợp, hiện lên ở hư không sau lưng hắn, tôn lên khí tức siêu nhiên của hắn. Cảnh giới của hắn đã vô cùng tiếp cận Thần Thánh ngân long, đem nhất cử nhất động của chính mình triệt triệt để để sáp nhập vào thiên đạo quỹ tích.

Một kiếm này chỉ ra, tựa hồ vẻn vẹn là kiếm thế!

Tuy nhiên, cho dù là phổ thông kiếm thế, lúc bao hàm áp bách của thiên đạo quỹ tích cũng không trở nên đơn giản như vậy.

Vẻn vẹn chỉ là khí thế biến hóa một sát na này, trong nháy mắt làm cho Huyền Không sắc mặt đại biến, hắn có Kiếm Thánh tu vi đầu tiên lộ ra vẻ giật mình:

- Thềm cửa quy tắc lực lượng!? Kiếm Thánh đỉnh phong!?

Đứng trước cổ lực lượng này, phía sau Huyền Không tất cả cửu giai Thánh Kiếm Sư cường giả toàn bộ mặt liền biến sắc, cuối cùng giống như Đại Kiếm Sư đối mặt với kiếm thế áp bách của Thánh Kiếm Sư, vẻ mặt biến thành tái nhợt, cả người trên dưới run nhè nhẹ, giống như thừa nhận áp lực cực lớn.

Không chỉ là hắn, mà ngay cả Lăng Vân bên cạnh đang xem cuộc chiến trong lòng cũng căng thẳng, ở trước mặt đạo kiếm chi quỹ tích này, hắn thậm chí cảm thấy một loại cảm giác cấp bách giống như trái tim cũng bị vững vàng kiềm chế, tựa hồ chỉ cần một chút manh động, trái tim của hắn sẽ bị cổ kiếm thế chặt chẽ áp bách bản thân triệt để xoắn nát!

Thân hình của hắn lập tức khẽ động, tung người nhảy tới phía sau, tuân theo thiên đạo quỹ tích mà mình tự lĩnh ngộ, vô cùng xảo diệu tránh được áp bách từ một kiếm này mang đến của Thần Thánh, thoát ly vòng chiến của hai người.

Trong nháy mắt hắn thoát ly chiến trường, trước mắt chợt sáng ngời, phảng phất phát hiện cái gì đó mới lạ.

" Thiên đạo quỹ tích, lại còn có thể dùng như vậy? Đem quỹ tích bao hàm trong kiếm thế, hình thành lực áp bách so với lĩnh vực càng thêm mạnh hơn một phần!

Trong nhiều người ở đây, người thứ nhất thoát ly khống chế của thiên đạo quỹ tích, không phải Huyền Không Kiếm Thánh cảnh giới, cũng không phải sứ giả của thần Diệu Âm, dĩ nhiên là Lăng Vân trong mắt mọi người chỉ có cửu giai tu vi! Trong lúc nhất thời, mọi người không khỏi cảm giác có chút ngoài ý muốn.

- Thần Thánh, thật sự không có nhìn ra ngươi cho tới bây giờ so với thiên tài vương tử ly khai Thần Thánh đế quốc, thậm chí lại ẩn dấu sâu như thế.

Huyền Không hừ lạnh một tiếng, khí thế của Kiếm Thánh cường giả không hề giữ lại, không chút kiêng kỵ phóng thích, mãnh liệt đánh sâu vào kiếm thế áp bách bao hàm thiên đạo quỹ tích kia của Thần Thánh, đúng là dự tính thông qua phương thức vũ lực, xông phá phong tỏa đó.

Thừa dịp hai cổ kình khí tương giao, trong nháy mắt đem áp bách lẫn nhau tán ra, Diệu Âm nhẹ nhàng nhảy phía sau, ly khai chiến trường, rơi xuống bên cạnh Lăng Vân.

Những cửu giai cường giả tại một hồi này đã minh bạch thật sâu sự đáng sợ của Thần Thánh người này, vội vàng thối lui về phía sau nhường lại chiến trường. Nam Thiên mới vừa rồi bảo không vận dụng lĩnh vực chém giết Thần Thánh, cũng không ngoại lệ, mặc dù hắn giờ phút này cảm giác vô cùng xấu hổ, nhưng giữa mặt mũi và bảo toàn tánh mạng, hắn vẫn là dứt khoát lựa chọn cái sau.

Cũng may mọi người giữa sân toàn bộ đều có tâm cảnh tu dưỡng hơn người, cũng không ai lên tiếng nhạo báng hắn.

- Thì ra đó chính là quy tắc lực lượng mà trong đồn đãi thần cấp cao thủ mới có thể hoàn toàn nắm giữ! Lăng Vân các hạ, không nghĩ đến không chỉ là Thần Thánh các hạ một người thâm tàng bất lộ, mà ngay cả ngươi cũng càng làm cho người ta khó có thể suy xét, quả nhiên không hổ là danh sư xuất cao đồ.

Diệu Âm sau khi rơi xuống bên cạnh Lăng Vân, lời nói dễ nghe kia lập tức nhẹ vang lên.

Được biết Lăng Vân có thực lực như vậy, trong lòng nàng tự nhiên chỉ có cao hứng, cứ như vậy chẳng phải tương đương với nhất phương bọn hắn lại thêm một vị trợ thủ cường đại sao!

- Kỹ năng cực mạnh của Thánh giai cao thủ là thánh vực, thần cấp, kỹ năng cực mạnh chính là lĩnh ngộ quy tắc, nắm giữ quy tắc?

Nghe hắn nói vấn đề có tính thường thức này, Diệu Âm không khỏi hơi có chút kinh ngạc:

- Vị tiền bối kia không có nói với ngươi sao?

Lăng Vân lắc đầu.

Quy tắc, cũng chính là thiên đạo quỹ tích trong miệng mình. Lực lượng như vậy, hoàn toàn là tự mình căn cứ Thần Thánh ngân long bắt chước, lại dần dần dung nhập vào trong kiếm đạo, cử chỉ bản thân, căn bản là không có ai dạy cho, tuyệt đối không phải là vị tiền bối kia trong miệng nàng.

Thấy Lăng Vân chẳng biết gì, Diệu Âm mặc dù cảm giác có chút kỳ quái, cũng vui lòng thay hắn giải thích:

- Thánh vực của Thánh giai cao thủ, chính là từ không gian lực và tinh thần lực hình thành, có thể hình thành một mảnh không gian độc lập có lợi nhất đối với tình trạng chiến đấu của mình, không gian như thế, lại được xưng là tiểu thế giới. Đến thần cấp cảnh giới, bọn họ đã có thể đem chính mình dung thân vào trong quy tắc lực lượng, thậm chí những thần cấp đỉnh phong còn có thể vận dụng thần lực tự thân, ở trên trình độ nhất định mượn đến quy tắc lực lượng! Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn

- Mượn quy tắc lực lượng?

Diệu Âm trên mặt có chút ngưng trọng gật đầu:

- Không sai, chính là mượn quy tắc lực lượng. Thí dụ đơn giản nhất, giống như hòn đá ném vào hư không tất nhiên sẽ rơi trên mặt đất, đây là một loại quy tắc trọng lực rất đơn giản. Thần linh nếu như vận dụng thần lực, tức có thể ném ra hòn đá lấy tốc độ so với quy tắc phổ thông trọng lực nhanh hơn vô số lần, trong nháy mắt tiếp xúc mặt đất!

Từ trong mấy câu nói đó nghe ra lợi hại Lăng Vân nhất thời sắc mặt hơi đổi.

Có thể làm cho hòn đá gia tốc, đây chẳng phải là nói, kiếm khí bắn ra vốn phải cần mười giây mới có thể trúng mục tiêu, một khi mượn lực lượng pháp tắc, là có thể chỉ trong một giây!? Không chỉ bắn ra kiếm khí, còn có thân pháp, cùng với áp súc năng lượng!

Người khác trong nháy mắt có thể ngưng tụ một đơn vị năng lượng, hắn nhờ lực lượng pháp tắc, lại có thể vận dụng mười đơn vị lực lượng.......

Thần cấp đã đạt tới trình độ như thế, vậy kiếm chi quân chủ một trong bảy đại chân thần thì sao? Những chúa tể vũ trụ này, lại cường đại tới trình độ nào!? Mượn trên pháp tắc? Khống chế pháp tắc? Khống chế trọng lực pháp tắc, làm trái lẽ thường khiến cho một hòn đá ném ra trôi nổi trong hư không... Hay hoặc giả.... làm cho hòn đá trở về trên tay?

Trọng lực pháp tắc, còn có thời gian pháp tắc!

Nếu như chân thần vận dụng thời gian pháp tắc, có hay không có thể làm cho thời gian gia tốc, làm cho một cường giả, trong nháy mắt chạy xong nhân sinh của mình, trong phút chốc bị chết già?

Nếu quả thật là như vậy, thực lực thần cấp thật có phần đáng sợ.....

Lăng Vân cùng Diệu Âm đối thoại với nhau nhìn như thật lâu, trên thực tế cũng không đến một phút đồng hồ đã phát sinh.

Cảm thụ quỹ tích áp bách tới người, Huyền Không nhất thời minh bạch, Thần Thánh trước mắt, đã hoàn toàn thoát thai hoán cốt, không phải hoàng tử Thần Thánh đế quốc mà mình biết trong tài liệu - - Thánh Kiếm Sư Thần Thánh.

- Ngươi đã có thực lực như thế, vậy thì... Để ta Thiên bảng đệ nhất hảo hảo lãnh giáo một chút cao chiêu của Địa Bảng đệ nhất ngươi đi.

Trả lời hắn, là một kiếm vô cùng tiếp cận với thiên đạo quỹ tích của Thần Thánh theo sau đến!

Một kiếm, giống như kinh hồng, đúng là mang theo một loại mị lực khác thường, trong nháy mắt hấp dẫn lực chú ý của mọi người ở đây!

Tâm thần của người khác bị một kiếm này dẫn dắt, kiếm sư công hội hội trưởng Huyền Không có điều chuẩn bị thì không.

Nhất thanh muộn hưởng, nương theo một vòng ba động màu lam tán phát ra, nơi ba động đi qua là tầng tầng băng sương, trong nháy mắt đông cứng hết thảy sinh mệnh chung quanh!

Đồng thời, sát na Huyền Không chống đỡ, mặt đất nơi hắn đặt chân trong nháy mắt nứt nẻ, vô số vết nứt ở dưới chân hắn lan tràn, khuếch tán bốn phương tám hướng, sinh sinh đem nham thạch sơn đạo toàn bộ cấu xé, một thiển khanh( ổ gà ấy) đã ở dưới chân hắn hình thành.