Nguyên nhân chính là như vậy Huyền Thiên mới vận dụng thánh đỉnh tiến hành phòng ngự, tuy rằng lực phòng ngự Bất Diệt Kim Thân của hắn thập phần khủng bố, nhưng kim thân cũng không có bao trùm toàn thân, hơn nữa toàn lực ứng phó công kích đến của Tần Phi, Triệu Ngôn lại bằng kim thân chọi cứng, cũng chưa chắc có thể gánh vác được.

Phanh! Phanh! Phanh!

Ba tiếng nổ vang, cơ hồ là trong cùng một lúc vang lên.

Nguyệt Quán Thiên Khung của Triệu Ngôn lại bị Kiếm Đãng Thiên Địa của Huyền Thiên thi triển phá nát, lưỡng đại kiếm chiêu tuy rằng đều là xuất từ đệ nhị thức Đế cấp kiếm thuật đạt trình độ cao nhất nhưng cương nguyên của Huyền Thiên hùng hậu hơn Triệu Ngôn, áo nghĩa lĩnh ngộ càng mạnh hơn một bậc, tự nhiên là cùng cấp bậc kiếm thuật, Huyền Thiên sẽ mạnh hơn.

Ở bên trong tiếng nổ vang, Triệu Ngôn thổ huyết mà lui.

Một tiếng nổ vang khác là kiếm trận kiếm quang cùng cự mộc của Tần Phi va chạm.

Thanh Mộc thần công tuy rằng cũng Đế cấp võ học, lại là do Tần Bất Tử thành thần sáng chế, nhưng hắn không có thời gian nhiều, không thể sáng tạo hết Thanh Mộc thần công nếu không Thanh Mộc thần công tuyệt đối không ngừng ở Đế cấp võ học đạt trình độ cao nhất.

Dù vậy trong Thanh Mộc thần công vẫn mang theo một tia thần tính, uy lực mạnh mẽ hơn Đế cấp võ học nửa phần, Thanh Mộc nhìn như chỉ là cương nguyên ngưng tụ mà thành cự mộc nhưng lại vô cùng chắc chắn, không kém gì Đế cấp thần binh.

Trong tiếng nổ vang, kiếm quang kiếm trận bổ ra cự mộc màu xanh ra nhưng lực phản chấn cường đại cũng chấn kiếm quang kiếm trận nát bấy.

Thực lực của Tần Phi dĩ nhiên là mạnh hơn Đoan Mộc Anh, tương đương với kiếm trận của Huyền Thiên.

Đương nhiên đây cũng do Huyền Thiên phân tâm đối phó Triệu Ngôn nếu là cùng Tần Phi đơn đả độc đấu, Huyền Thiên toàn tâm toàn ý tồi động kiếm trận, Tần Phi chưa hẳn có thể toàn bộ ngăn cản được.

Tiếng nổ vang thứ ba cũng không phải kiếm cương Tề Cẩm công ra đánh trúng Hỗn Độn Thánh Đỉnh, mà là một đạo kiếm quang thanh diệp ngang trời bổ vào phía trên kiếm cương Tề Cẩm. Phịch một tiếng, song song hóa thành nát bấy.

Vèo! Vèo! Vèo!

Tần Phi, Triệu Ngôn, Tề Cẩm ba người đồng thời lui về phía sau, kết thành phòng ngự trận thế, thần sắc kinh hãi.

- Đoan Mộc Anh, ngươi có ý tứ gì!

Tề Cẩm hét lớn một tiếng.

Vừa rồi kích phá hắn kiếm cương công kích, lại là Đoan Mộc Anh.

Lực chú ý của Tần Phi, Triệu Ngôn giờ phút này cũng đặt trên người Đoan Mộc Anh.

Đoan Mộc Anh giống bọn họ, đều là thân phận hoàng tộc đế quốc, không cùng bọn họ liên thủ đối hội Huyền Thiên, ngược lại giúp đỡ Huyền Thiên đi đối phó bọn hắn làm bọn hắn khiếp sợ và phẫn nộ.

Huyền Thiên cũng có chút kinh ngạc nhìn Đoan Mộc Anh, không biết nữ nhân này vì sao ra tay giúp hắn.

Đối mặt quát hỏi của Tề Cẩm, Đoan Mộc Anh giữ im lặng không có trả lời, chỉ là trong ánh mắt mang theo thâm ý nhfin Huyền Thiên, sau đó liền rơi vào ba người thần sắc bình tĩnh, nhưng kiên định.

Hiển nhiên đối với một tràng tranh đấu này, Đoan Mộc Anh đã làm ra tuyển chọn, đứng ở bên cạnh Huyền Thiên.

- Huyền công tử, ta là Anh Nguyệt. . .

Vừa rồi thời điểm Đoan Mộc Anh nhìn về phía Huyền Thiên, trong đầu Huyền Thiên vang lên thanh âm của nàng.

Ánh mắt Huyền Thiên lóe lên, trong nội tâm lập tức nhấc lên sóng lớn.

Trong đầu của hắn, lập tức hồi tưởng lại thiếu nữ dẫn hắn tiến đến Thần Cơ lĩnh, cùng gặp Thần Cơ tiên sinh.

Hắn lần thứ nhất về khu vực Thần Châu liền đi Trục Nhật Đại Lục tìm kiếm Anh Nguyệt, thế nhưng mà khi đó biết được Anh Nguyệt đã bị Thần Tử Tư Không Đỉnh mang đi.

Về sau nhìn thấy Tư Không Đỉnh, Huyền Thiên hỏi Anh Nguyệt ở đâu thì Tư Không Đỉnh trả lời đã chết khiến Huyền Thiên nhấc lên sát ý ngập trời đối với Tư Không Đỉnh.

Nhưng mà hôm nay Đoan Mộc Anh nhị tinh đế giả lại nói nàng là Anh Nguyệt?

Đồng thời rung động trong lòng thì Huyền Thiên cũng có hoài nghi, tốc độ tu luyện của hắn đã phá vỡ ghi chép của võ giả, người hơn hắn chỉ có Long Tử Nghiên hấp thu thần long chi huyết tăng lên tu vi vượt qua hắn, sớm thành đế.

Thế nhưng mà Đoan Mộc Anh trước mắt là nhị tinh đế giả còn nhanh hơn cả Long Tử Nghiên?

Điều này sao có thể?

Anh Nguyệt chỉ là một tiểu nhân vật khu vực Thần Châu vật, theo đạo lý Kiếm Châu không ai biết tên của nàng, bất quá mặc dù Đoan Mộc Anh nói ra danh tự của Anh Nguyệt vẫn làm Huyền Thiên cảm thấy khó có thể tin.

Thấy trong ánh mắt Huyền Thiên lóe lên một tia chần chờ, Đoan Mộc Anh liền biết rõ trong lòng hắn đang nghi kỵ, nàng lại truyền âm nói:

- Thiên thiếu, ta đích xác là Anh Nguyệt, ngươi theo Trục Nhật Công Tử thủ hạ đã cứu ta, về sau ta và ngươi cùng đi Thần Cơ lĩnh, gặp được Thần Cơ tiên sinh rồi từ biệt vĩnh viễn, không còn tương kiến. Chuyện sau đó ta sẽ kể lại cho ngươi sau.

Nghe Đoan Mộc Anh nói chuyện cũ, Huyền Thiên tin tưởng nàng không ít, hắn gật nhẹ đầu truyền âm nói:

- Ba người này thấy thánh đỉnh, ta không thể để bọn hắn sống ly khai, ngươi giúp ta ngăn chặn một người, hai người khác ta sẽ trảm sát.

- Được!

Đoan Mộc Anh gật nhẹ đầu, trực tiếp mở miệng nói được.

Ba người Tần Phi, Triệu Ngôn, Tề Cẩm còn đang suy đoán, Đoan Mộc Anh đột nhiên nói chữ được là có ý gì thì Đoan Mộc Anh vừa mới nói xong liền ra tay.

XÍU...UU! --

Theo thủ ấn của Đoan Mộc Anh biến hóa, có một phiến kiếm quang thanh diệp nổ bắn ra mà ra, đâm thẳng Tề Cẩm.

- Con tiện nhân điên khùng này...

Thấy Đoan Mộc Anh lại công kích mình, Tề Cẩm nổi trận lôi đình, gầm lên một tiếng.

Tề Cẩm đối mặt công kích của Đoan Mộc Anh cũng chỉ có thể ra tay ngăn cản.

Ngay trong nháy mắt này, Huyền Thiên xuất thủ lần nữa, một đạo kiếm quang kiếm trận, một chiêu Kiếm Đãng Thiên Địa điên cuồng tấn công hai người Tần Phi, Triệu Ngôn.

Không có Tề Cẩm, Huyền Thiên lấy một địch hai thì không sợ chút nào./

- Tiểu tử, ngươi dám hạ độc thủ đối với chúng ta, lửa giận ba đại đế quốc hoàng tộc ốc cháy lên, trên trời dưới đất đều không ai có thể cứu được ngươi.

Triệu Ngôn rống to.

Bất quá công kích của Huyền Thiên không có chút nào loạn, nếu như đều quyết định chặn đánh giết ba người rồi, thế lực sau lưng ba người, Huyền Thiên đã vứt sang một bên.

Nếu là cố kỵ ba đại đế quốc hoàng tộc, Huyền Thiên lúc trước sẽ không động thủ.

- Khốn kiếp, Thần Tử Tần thị ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Tần Phi cũng tức giận hét lớn một tiếng.

Phanh! Phanh!

Vừa dứt lời hai tiếng nổ tung vang lên, Triệu Ngôn lại một lần nữa thổ huyết mà lui.

Liên tục ba lượt bị chấn động miệng phun máu tươi, tuy rằng lần thứ nhất bị thương không nặng, nhưng liên tục hai lần tổn thương càng thêm tổn thương làm Triệu Ngôn từ vết thương nhẹ biến thành trọng thương.

Tần Phi bằng Thanh Mộc thần công chiến đấu cùng kiếm quang kiếm trận của Huyền Thiên.

Tuy rằng hiện tại Huyền Thiên chiếm được ưu thế, Triệu Ngôn có thể sẽ nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng Tần Phi lại không thế nào lo lắng, chiến lực của Huyền Thiên tuy rằng đáng sợ nhưng khó thắng hắn, chớ nói chi là giết hắn, lấy thực lực của hắn muốn chạy trốn cũng không khó.

Chỉ cần trốn về hoàng tộc Đại Tần báo tin tức Huyền Thiên cũng là một cái công lớn.