Hỗn Độn kiếm khí!

Hai tay Huyền Thiên cầm Hoàng cấp bảo kiếm, cả người tản mát ra hào quang tối tăm mờ mịt, vận chuyển Hỗn Độn áo nghĩa đến cực hạn, chém một kiếm xuống.

- Phá!

Những nơi kiếm khí đi qua, sóng xung kích hủy diệt kia bị phá hủy từng tầng.

Hỗn Độn kiếm khí vô cùng sắc bén, lực công kích là đệ nhất trong tứ đại kiếm khí.

Bất quá, sau khi phá vỡ sóng xung kích thì Hỗn Độn kiếm khí và quyền cương của Phàm Thiếu Tiêu đụng vào nhau, khí thế như chẻ tre này lập tức hạ thấp.

Một giây sau, Hỗn Độn kiếm khí mới phá vỡ quyền cương, bổ lên nắm tay đen kịt của Phàm Thiếu Tiêu.

- Phanh!

Lực lượng Hỗn Độn kiếm khí đã yếu đi, lập tức nát bấy.

Mà tốc độ nắm đấm của Phàm Thiếu Tiêu vẫn không giảm, liên tục bạo phá hư không đánh đến trước mặt Huyền Thiên.

Hoàng cấp bảo kiếm trong tay Huyền Thiên quét ngang qua, một tiếng "keng" giòn tan vang lên, nắm đấm đánh lên mũi kiếm.

Một cỗ lực lượng đáng sợ như bài sơn hải đảo lao đến.

- Vèo!

Thân thể Huyền Thiên như một phát đạn pháo, trong chốc lát đã bay về phía sau gần 10 dặm.

Thực lực Phàm Thiếu Tiêu quả thực đáng sợ, so với Đại Thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt Tông thiêu đốt cương nguyên thì lực lượng cường đại hơn không ít.

Với tư cách là một trong Ma Môn thất thiếu, Phàn Thiếu Tiêu quả thực có được thực lực khiêu chiến vượt cấp 1, 2 cảnh giới. Chiến lực của hắn so với Hoàng Giả tam cấp bình thường thì chỉ mạnh hơn chứ không kém.

Thực lực Huyền Thiên thì hơi yếu hơn Hoàng Giả tam cấp một chút, so với Phàn Thiếu Tiêu thì càng kém hơn.

Lần này công kích lấy cứng đối cứng, tự nhiên bị đẩy lui.

Dù lực phòng ngự bất diệt kim thân của Huyền Thiên cường đại nhưng giờ phút này lục phủ ngũ tạng trong cơ thể cũng bị chấn động, lộn tùng phèo cả lên.

Điểm đáng mừng duy nhất là Huyền Thiên không bị thương.

Hắn cường hóa cương nguyên lên 50- 60 lần, phi thường hùng hậu, lực phòng hộ thân thể cũng tăng lên rất lớn.

Lần công kích này, Huyền Thiên đã biết được đại khái lực lượng của Phàn Thiếu Tiêu trong nội tâm.

- Thất Thiếu, đánh bại hắn!

- Bầm thây hắn thành vạn đoạn, cho hắn biết sự lợi hại của Ma môn!

Tại Thiên Ngô lĩnh xa xa, những cường giả Ma Môn thấy Huyền Thiên bị một quyền của Phàn Thiếu Tiêu đánh bay đừng hưng phấn hô lên.

Chúng Yêu Vương, Yêu Hoàng cảm thán. Tuy chiến lực Huyền Thiên nghịch thiên nhưng so với Phàn Thiếu Tiêu thì quả thực chênh lệch rất lớn.

Dù sao thì Huyền Thiên cũng kém Phàn Thiếu Tiêu hai cảnh giới. Nghiêm khắc mà nói thì Chuẩn Hoàng cũng có thể xem là nửa cảnh giới, kém hai nửa.

Mà Phàn Thiếu Tiêu thì có thể khiêu chiến yêu nghiệt nghịch thiên hơn mình hai cảnh giới. Thực lực mạnh mẽ, so với Hoàng Giả tam cấp thì mạnh hơn một bậc.

Huyền Thiên và Phàn Thiếu Tiêu liều mạng, đây không phải là tương đương với vượt bốn cảnh giới mà đồng dạng liều mạng với Hoàng Giả tam cấp.

Tự nhiên, cái nhìn của cường giả Yêu tộc với Huyền Thiên rất không tốt. Nhưng không thể nghi ngờ gì, Huyền THiên chính là yêu nghiệt ngàn năm khó gặp, nếu cứ vậy mà bị Phàn Thiếu Tiêu giết thì quả thực đáng tiếc.

- So với sự tự tin của ngươi thì thực lực quả thật kém rất xa.

Phàn Thiếu Tiêu cười khinh thường, thân thể như mũi tên phóng về phía Huyền Thiên.

Thiết Mộc Chân ma công là một bộ công pháp Đế cấp, hiệu quả luyện thể rất mạnh, cận chiến là sở trường của Phàn Thiếu Tiêu.

Đương nhiên, đây là một loại công pháp tu luyện của Ma tộc, thích hợp nhất cho Thiết Mộc Ma tộc tu luyện. Tuy Nhân tộc cũng có thể tu luyện nhưng hiệu quả sẽ không cường đại bừng Thiết Mộc Ma tộc, không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực công pháp Đế cấp. Đối với võ giả nhân loại mà nói thì không sai biệt lắm với công pháp Hoàng cấp.

Nhưng cái này cũng thập phần cường đại rồi.

Phàn Thiếu Tiêu vẫn còn chưa tu luyện THiết Mộc Chân ma công đến cảnh giới cao nhất nhưng độ chắc chắn của thân thể có thể so với Hoàng cấp bảo khí rồi.

Hơn nữa cương nguyên chi lực của hắn bành trướng, áo nghĩa chi lực hùng hậu, ngay cả Hoàng Cấp bảo khí cũng khó mà tổn thương hắn.

- Đương đương đương đương...

Hư không nổ vang.

Phàn Thiếu Tiêu như một cỗ máy phá hoại, bước qua nơi nào là hư không nơi ấy vỡ ra, khe hở kéo dài vài trăm mét, vô cùng khủng bố.

Xa xa, thân thể Huyền Thiên ổn định lại, tuy rằng giao thủ một hiệp hắn bị chấn phải bạo lui nhưng trong ánh mắt không có chút sợ hãi nào.

So với Hoàng Giả tam cấp thì thực lực Phàm Thiếu Tiêu quả thật cường đại hơn.

Nhưng nếu phải chọn một đối thủ trong số những người Tam cấp như Phàn Thiếu Tiêu Huyền Thiên tuyệt đối sẽ chọn Phàn Thiếu Tiêu.

Bởi vì chênh lệch tu vi giữa hắn và Phàn Thiếu Tiêu chỉ là hai cảnh giới mà thôi, miễn cưỡng nói là hai nửa cảnh giới. Tuy chiến lực Phàn Thiếu Tiêu đã đạt đến trình độ Hoàng Giả tam cấp nhưng cũng không sinh ra áp chế đại đạo với Huyền Thiên.

Còn Hoàng Giả tam cấp chân chính thì tu vi đã vượt qua Huyền Thiên bốn cảnh giới, khi vừa động thủ thì Huyền Thiên sẽ bị đại đạo thiên địa áp chế.

Nếu chịu áp chế của thiên địa thì thực lực Huyền Thiên phát huy ra ngoài sẽ giảm bớt rất nhiều.

Những chuyện này vĩnh viễn áp dụng lên từng giai đoạn của võ giả.

- Chi!

Một cỗ đỉnh xuất hiện, thoáng hiện lôi quang, bao phủ Huyền Thiên.

Thực lực Phàn Thiếu Tiêu mạnh hơn Huyền Thiên. Huyền Thiên muốn lấy yếu thắng mạnh thì nhất định phải mượn nhờ lực lượng Thánh Đỉnh.

Huyền Thiên thân trong Thánh Đỉnh có được lực phòng ngự tốt nhất, có thể thoải mái công kích.

Lôi Chi Thánh Đỉnh vừa xuất hiện liền không thấy bóng dáng Huyền Thiên đâu nữa. Lôi Chi Thánh Đỉnh không lùi mà tiến tới, vọt về phía Phàn Thiếu Tiêu.

- XÍU!

Một đạo kiếm cương xoay tròn từ trong Lôi Chi THánh Đỉnh đâm ra.

Kiếm cương này Lôi hỏa tương dung, chính là kiếm chiêu dung hội áo nghĩa, Lôi Hỏa Loa Toàn Thứ.

Chiêu kiếm này liên quan đến dung hợp áo nghĩa, uy lực so với Tứ đại kiếm khí đơn thuần thì cường đại hơn nhiều.

Ở xa xa, nguyên một đám cường giả Ma Môn, Yêu tộc trên Thiên Ngô lĩnh mở to hai mắt. Đây chính là Thánh Đỉnh a, đã từng có Thần Tử đến Vân Châu, cũng biết sự tồn tại của Thánh Đỉnh.

Về phần Ma Môn thì càng biết rõ Thánh Đỉnh. Chính là mệnh lệnh của Bà La Sa Minh Tử phái thập nhị đại Hoàng Giả đến Thiên Châu đoạt Đỉnh.

Hiện giờ Huyền Thiên mang theo Thánh Đỉnh đến Vân Châu. Ma Môn trực tiếp phát động ra bảy ma lệnh truy sát hắn.

Phía trước Huyền Thiên xuất hiện một vòng xoáy cự đại, vòng xoáy này vẩy ra tứ phương, có được uy lực vô cùng kinh khủng.

Một kiếm này lập tức đâm rách hết thảy hư không, mọi thứ đều sụp đổ.

Thiết Mộc minh quyền đánh ra sóng xung kích vân nhưng lập tức bị xoắn tiêu tán, ngay cả quyền cương cũng không ngoại lệ.

Trong chốc lát, Lôi Hỏa Loa Toàn Thứ và quyền phong Phàn Thiếu Tiêu đụng vào nhau.

- Rầm rầm rầm rầm bùm bùm...

Lôi Hỏa Loa Toàn Thứ cũng khó có thể đâm vào, nhao nhao sụp đổ, trong chốc lát đã tiêu tán toàn bộ.

- Phanh!

Một tiếng bạo nổ rung trời lại vang lên, nắm đấm Phàn Thiếu Tiêu đánh lên trên Lôi Chi Thánh Đỉnh.

Lôi Chi Thánh Đỉnh lập tức bị đẩy lui ngàn mét.

Trong hư không, một chuỗi máu tươi vãi ra.

Phàn Thiếu Tiêu kinh ngạc nhìn tay trái của mình xuất hiện một vết thương.