Thân thể của Xích Truy Phong sắp tử vong, võ hồn ở trong thân thể hắn cũng sắp tan biến theo, nên cũng nhịn không được nữa, song võ hồn từ trong mi tâm đi ra bên ngoài, lập tức bỏ chạy về hai phương hướng một cái bên trái một cái bên phải, lại bị Kiếm Si trong nháy mắt liền cắn nuốt.

Võ hồn ngũ giai, chỉ cần một trong hai cái đào tẩu được thì cũng có thể dễ dàng chiếm đoạt được thân thể khác mà sống lại. Thọ nguyên của hoàng giả chỉ giới hạn ở mức độ niên kỉ của võ hồn, chỉ cần võ hồn bất diệt, thì có thể lại chiếm đoạt thân thể mà sống, chỉ là, sau khi chiếm đoạt cần trùng tu lại thân thể, nếu không tu vi của thân thể mà không đủ, thì cũng sống không được bao lâu, võ hồn chỉ cần tiếp tục chiếm đoạt thân thể, mỗi lần chiếm đoạt thì tiêu hao rất lớn, cho dù võ hồn của hoàng giả thì cũng chiếm đoạt thân thể không được mấy lần.

Dựa trên lý luận mà nói thì võ hồn chiếm đoạt thân thể sống lại, là có thể tiếp tục sống được năm trăm năm, nhưng trên thực tế, khi chiếm đoạt thân thể thì tiêu hao rất lớn, khiến cho thọ nguyên của võ hồn bị hao tổn. Nếu như thân thể không tốt, tu luyện thân thể không nổi, thì cần phải chiếm đoạt thân thể thêm một lần nữa, như vậy sẽ khiến cho thọ nguyên của võ hồn giảm xuống rất lớn. Không có khả năng sống đến năm trăm năm, cho nên, không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không có bất kỳ người nào lại nguyện ý bỏ qua thân thể vốn có của mình.

Võ hồn của Xích Truy Phong là ngũ giai, hơn nữa còn là hai cái, Kiếm si hấp thu lại đưa cho Huyền Thiên một chút năng lượng, khiến cho Huyền Thiên có thể cảm nhân được, linh khu của hắn đang nhanh chóng cường hóa, ít nhất cũng đạt tới nhất giai đỉnh phong.

Chỉ cần đem linh khu cường hóa đến nhất giai cực hạn, thì sẽ đạt tới vương giả tiểu thành cực hạn.

Lôi hải biến mất, Xích Truy Phong đã biến thành một cỗ thi thể, lại có vài vị hoàng giả có thêm mấy vết thương mới ở trên người, mà ngay cả trên người của Đồng Mặc Ngôn cũng có thêm nhiều vết thương hơn.

- Trốn - - ! Chạy trốn bốn phía, có thể chạy trốn được một người thì cũng tính một người, sau này giết sạch hậu bối ở Tịch Dương Lâu để báo thù!

Thương Phá Đình rống to.

Xích Truy Phong cũng đã chết, kế tiếp không biết là đến phiên ai, còn lại tám đại hoàng giả nếu như vẫn ở một chỗ gắt gao phòng thủ, thì kết quả cuối cùng là nhất định không có một ai sống sót hết.

Nghe thấy Thương Phá Đình hô to một tiếng, ánh mắt của bảy đại hoàng giả kia chợt lóe lên, biết rõ tách ra chạy trốn sẽ rất nguy hiểm, nhưng mà cũng là phương pháp chạy trốn duy nhất ở đây, vì vậy lập tức phân tán ra trái phải mà bay đi.

- Thoát được sao!

Huyền thiên hét lớn một tiếng.

- Chặn bọn họ lại, không để cho một ai trong số bọn họ chạy thoát! 

Thực lực của hoàng giả vô cùng đáng sợ, nếu thật sự chạy thoát được một người, thì bọn họ chắc không để ý đến tôn nghiêm liền ra tay với hậu bối của Tịch Dương Lâu, hậu quả thật sự là không thể nào tưởng tượng nổi.

Huyền Thiên vừa mới thốt lên một lời, thân thể lóe lên, trong lúc đó biến mất không còn thấy gì nữa.

Xích Truy Phong tử vong, trận pháp Giam Cầm Hư Không mất đi sự duy trì của hắn, tự nhiên liền mất đi hiệu quả, vì vậy Huyền Thiên liền có thể Thuấn di.

Nhưng mà đám hoàng giả kia vẫn bị Hỗn Độn Thánh Đỉnh Giam Cầm Hư Không như trước, vì vậy không có cách nào Thuấn di được.

Thương Phá Đình mới vừa chạy đi hơn một ngàn mét, hư không phía trước vừa bị phá vỡ, một đạo kiếm khí giống như một tia điện, đang bắn đến rất nhanh!

Trong lòng của hắn lúc đó chấn động, loại kiếm khí này hắn quá quen thuộc, đúng là Lôi Đình Kiếm Khí của Huyền Thiên, lực công kích tuyệt đối rất khủng bố!

Lôi Đình Kiếm Khí từ thân thể của Huyền Thiên vọt từ trong hư không ra, đâm thẳng về phía Thương Phá Đình, Thương Phá Đình hoảng hốt, hắn vẫn không có cách nào Thuấn di, nhưng tại sao Huyền Thiên lại có thể Thuấn di được? 

Lực công kích của Lôi Đình Kiếm Khí thật đáng sợ, Thương Phá Đình căn bản không dám trực tiếp xông lên, cho nên thân thể lập tức dừng lại, rồi đột nhiên lui về phía sau, đồng thời, một đạo quyền cương Kim Y Hòa Thượng ẩn hiện đột nhiên đánh ra.

Bụp - - ! Quyền cương trong nháy bắt hóa thành hai, biến thành hai nửa, lần này Huyền Thiên dùng toàn lực bổ ra một đạo Lôi Đình Kiếm Khí, có thể thấy được lực công kích cường đại như thế nào, tiếp tục bổ về phía Thương Phá Đình.

Thương Phá Đình bạo lui qua một bên để né tránh, nhưng mà vẫn chậm nửa nhịp, chiếc lồng hộ thể của hắn giống như đậu hũ bị cắt ra dễ dàng, trong nháy mắt ngực trái có thêm một vết kiếm thương có độ sâu bảy tám cm, máu tươi tuôn ra như mưa, bị thương cũng không có nhẹ.

Huyền Thiên lại dùng một kiếm đả thương Thương Phá Đình, hơn nữa còn bức lui hắn, thân ảnh vừa lóe lên, lại biến mất không thấy gì nữa, rất nhanh, Huyền Thiên đã xuất hiện phía trước Hoàng Hư Thánh đã trốn ra được bên ngoài hơn ba ngàn mét, cũng bị Lôi Đình Kiếm Khí phá không đánh trúng.

Oanh - - ! Lôi kiếp ở trên bầu trời lại đánh thêm một lớp xuống.

Tuy rằng thực lực của Hoành Hư Thánh so với Thương Phá Đình mạnh hơn, nhưng mà vừa bị lôi kiếp bổ trúng lại thêm bị Huyền Thiên ra tay vì vậy càng chịu không nổi, chỉ là hắn trình độ lĩnh ngộ Phong Chi Áo Nghĩa gần bằng với Xích Truy Phong, cho nên tốc độ né tránh cũng rất là nhanh, trên người chỉ có trúng hơn một đạo kiếm thương dài mà thôi, chiều sâu chỉ có ba phần, chỉ mới rách da thịt, chưa phá nội tạng.

Nhưng mà! Cũng bị một kiếm của Huyền Thiên bức cho quay trở về.

Chỉ trong thời gian hô hấp mấy lần, Huyền Thiên đã bức lui được hai vị hoàng giả đại thành, hơn nữa đều bị hắn đả thương, đến lúc này, đối phương là tất cả hoàng giả đều bị đổ máu.

Lúc Huyền Thiên bức lui Thương Phá Đình, Yến Cô Thành cũng ngăn cản Đồng Mặc Ngôn, khiến cho Đồng Mặc Ngôn nhận lấy thêm vết thương nặng, liền hoảng sợ lui về.

Thần Cơ tiên sinh ngăn cản Vân Truy Nguyệt, Vân Truy Nguyệt cũng gãy mất một cánh tay, trên người cũng có hai đạo kiếm thương, thương thế cũng rất nặng, cho nên không phải là đối thủ của Thần Cơ tiên sinh, vì vậy bị Âm Dương Đại Thủ Ấn đánh cho một cái liền quay trở về chỗ cũ.

Về phần bốn đại hoàng giả Kỷ Vô Chu, Trâu Thính Vũ, Đồng Kỵ Thu, Uông Thủy Nhai, thì bị tám đại hoàng giả của Tịch Dương Lâu phóng lên trời, thừa dịp lôi kiếp vừa mới biến mất trong chốc lát, thì đều dùng hai đấu một, chặn bọn họ lại, bắt buộc phải lui xuống.

Bốn người đều bị thương cũng không có nhẹ, bọn họ không phải là đối thủ của tám đại hoàng giả Tịch Dương Lâu đều bị bức lui.

Kế hoạch phân tán chạy trối chết của đối phương, cũng không có hiệu quả, toàn bộ đều bị ép quay trở về.

- Nhật Quang Tứ Xạ - - !

Tám đại hoàng giả vừa nhích tới gần phạm vi nhất định, Yến Cô Thành liền phóng lên trời, thi triển tuyệt chiêu kiếm thuật chém giết trong một phạm vi lớn, tia kiếm kia giống như ánh sáng mặt trời, bay vụt về phía tám đại hoàng giả.