500 tầng đầu tiên, số người bị đào thải càng ngày càng nhiều, chỉ trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi mà tổng cộng đã có 24 người bị đào thải, trong đó Tử Kinh Hoa bộ lạc có ba người, Chiến Tháp bộ lạc có 5 người, Vân Trung bộ lạc 6 người, Tinh Hải bộ lạc 4 người, Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc 6 người. Xét trên phương diện thực lực tổng hợp mà nói, Tử Kinh Hoa bộ lạc rõ ràng là tốt hơn cả.

Lúc này, Diệp Trần đã xông đến tầng thứ sáu trăm, là một trong những người xông lên nhanh nhất.

Bắt đầu từ tầng thứ sáu trăm, hoang linh đã có thực lực chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn nên không còn dễ dàng giải quyết được nữa, cũng may mắn là hoang linh bên trong Hoang Thần Tháp chỉ có thể gây ra tổn thương nhất định cho đối phương mà thôi, tựu chỉ xét đoán vượt qua khảo thí chứ không đến mức đánh cho đối phương tan thành mây khói. Đương nhiên, người được khảo thí cũng không có cơ hội đánh cho hoang linh tan thành mây khói được.

Một kiếm đánh bay công kích của hoang linh, Diệp Trần chĩa thẳng Thiên Tinh kiếm về phía trước khiến kiếm quang phóng ra xuyên thấu qua mi tâm của hoang linh.

Nếu là thực sự chém giết cùng chuẩn Truyền Kỳ Chí Tôn thì một kiếm này khẳng định không thể lấy mạng của đối phương được, ngay cả làm cho đối phương bị trọng thương cũng khó khăn, phải thi triển ra Vô Thượng kiếm pháp thì may ra, bất quá đối phó với hoang linh thì không cần phải chú ý nhiều như vậy.

Tầng thứ 601.

……….

Tầng thứ 620.

...

Tầng thứ 675.

Thông qua hết tầng này đến tầng khác, Diệp Trần đã thuận lợi vượt qua thành tích cao nhất là 655 tầng, bất quá cái thành tích này thì không coi vào đâu, hiện tại ngay cả Lam Nguyệt cũng đều đã vượt qua nó. Một trăm năm qua đi, mọi người đều có tiến bộ rất lớn, nếu như dừng bước không có chút tiến bộ nào thì đó mới gọi là chuyện lạ. Trong đó người áo đen trẻ tuổi là có tốc độ xông tháp nhanh nhất, hắn đã đã xông đến 685 tầng, sau đó là Khang Tuyết Lệ, nàng đã xông đến 682 tầng, Tà Tinh thì đã xông đến 680 tầng, Chiến Hùng thấp hơn một chút so với Diệp Trần, là 672 tầng.

Về phần những người khác thì không có vận may như vậy, nếu không phải là bị đào thải thì tựu là lâm vào cục diện bế tắc, bị hoang linh quấn lấy chặt chẽ, trong thời gian ngắn sẽ không thể thắng được đối phương, nhưng họ cũng không cam tâm chịu bị đào thải như vậy.

Trên tấm bia đá thủy tinh tại cửa ra vào tầng thứ nhất Hoang Thần Tháp, cho thấy một loạt hình ảnh, đầu tiên chính là hình ảnh người áo đen trẻ tuổi, đằng sau hình ảnh có ghi số lượng "Sáu trăm tám mươi lăm", đại biểu hắn đã thông qua được 685 tầng, thứ nhì là Khang Tuyết Lệ,..., tổng cộng có hình ảnh của năm mươi người, Diệp Trần cũng trong số này và được xếp thứ tư, và một gã được xếp cuối cùng gần kề chỉ mới xông đến 425 tầng, chính là cao thủ trẻ tuổi bị loại bỏ đầu tiên của Chiến Tháp bộ lạc.

Năm mươi cái hình ảnh này, có 15 cái là có màu sắc rực rỡ, còn toàn bộ những cái khác đều là màu xám cả, màu sắc rực rỡ đó đại biểu vẫn còn xông lên, và màu xám đại biểu đã rút lui khỏi cuộc khảo thí.

"Thái Thản, xem ra lần này Chiến Hùng của Chiến Tháp bộ lạc các ngươi rất khó lấy được danh hiệu đệ nhất rồi." đầu lĩnh Thần Thiên Định của Tinh Hải bộ lạc cười ha hả nhìn vào đầu lĩnh Thái Thản của Chiến Tháp bộ lạc.

Trước mắt, Chiến Hùng chỉ xếp hạng thứ năm.

Thái Thản hừ lạnh một tiếng, "Cái này có thể không nhất định, Chiến Hùng công thủ cân đối nên tốc độ xông tháp có lẽ không quá nhanh, nhưng hắn tuyệt đối là vững vàng nhất, hãy cứ chờ xem!"

Các hình ảnh rực rỡ chợt chỉ còn 14 cái… 13 cái, 12...

Một canh giờ qua đi, số hình ảnh có màu sắc rực rỡ chỉ còn lại chín cái, chín cái hình ảnh màu sắc rực rỡ này chính là chín danh ngạch cao nhất.

Đầu lĩnh Ưng Liệt Hùng của Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc sắc mặt trở nên rất khó coi, Ưng Thiên Kiệt rõ ràng đã bị loại rồi, hắn vẫn chưa tiến nhập vào được chín hạng đầu, mặc dù ở cuộc thi trước hắn đã xông đến hạng thứ năm, và giành được cho Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc bọn họ một phần thời gian định mức. Cùng bị loại bỏ như Ưng Thiên Kiệt còn có cả Lam Nguyệt, Lam Nguyệt có thực lực tuy không yếu nhưng đáng tiếc cuối cùng hỏa hầu vẫn thiếu một chút nên không có biện pháp xông đến chín hạng đầu. Nếu như không phải còn có một người là Diệp Trần đang ở mũi nhọn phía trước thì lần này Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc thật đúng là quá mất mặt rồi.

Ưng Thiên Kiệt sắc mặt lúc trắng lúc xanh, không dám nhìn vào Ưng Liệt Hùng, lần này, hắn đã nhận lấy đả kích rất lớn, so với đả kích khi bị thua dưới tay Diệp Trần còn lớn hơn nhiều, bởi thua trên tay Diệp Trần thì chỉ là vinh dự cá nhân, còn không xông vào được chín hạng đầu thì chính là vinh dự ở cả bộ lạc.

"Đầu lĩnh, lần sau ta nhất định cố gắng."

Ưng Thiên Kiệt kiên trì nói.

"Đừng nói nữa!"

Ưng Liệt Hùng phất phất tay, hắn có chút may mắn, may mắn là Nguyệt Nhi đã đem Diệp Trần đến với bộ lạc, nếu không thì lần này Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc chắc chắn toàn quân bị diệt, một phần thời gian định mức cũng đều có được.

Đầu lĩnh Vân Phiếu Miểu của Vân Trung bộ lạc cười nói với Ưng Liệt Hùng: "Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc các ngươi có vận khí không tệ, rõ ràng còn có một người đạt được trước chín đấy."

Ưng Liệt Hùng cười lạnh, "Đừng cao hứng quá sớm, chỉ cần hắn có thể xông đến hạng nhất thì Bất Lạc Chi Ưng bộ lạc ta như trước vẫn có thể đạt được đến hai phần thời gian định mức rồi."

Hai phần thời gian định mức tương đương với hai mươi năm, vừa đúng là con số bình quân, không lợi cũng không thua lỗ.

"Hắc hắc, nếu hắn có thể xông đến hạng nhất, ta chấp nhận thua ngươi ba khối Thần Thạch, như thế nào?" Vân Phiếu Miểu đánh cuộc nói.

Thua người chứ không thua trận, Ưng Liệt Hùng không chút do dự nói: "Được, nhớ giữ lời đấy."

"Yên tâm, nhiều người ở đây như vậy, ta nói được thì tất nhiên là giữ lời, bất quá nếu hắn không tranh đoạt được hạng nhất thì ngược lại sẽ thế nào?."

"Cùng lắm thì ta cũng cho ngươi ba khối Thần Thạch."

"Một lời đã định đấy."

Hai người như vậy lập khế ước, sau đó không hề đả động gì đến đối phương nữa, chỉ lẳng lặng quan sát các biến hóa trên bài danh.

685, 685, 687...

690!

695!

700!

Người trẻ tuổi áo đen vẫn xếp hạng đầu tiên, hắn xông lên với khí thế như chẻ tre, một hơi vọt tới tầng bảy trăm, phải biết rằng từ tầng bảy trăm trở lên là tương ứng với thực lực Truyền Kỳ Chí Tôn, hơn nữa nhìn vào tốc độ xông tháp của người trẻ tuổi áo đen này sẽ thấy rất bằng nhau, tựa hồ không bị bất kỳ trở ngại gì, việc đó và “cả buổi mới xông lên được một tầng” là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

"Thật sự là lợi hại, rõ ràng đã xông đến tầng bảy trăm rồi, chẳng lẽ hắn có thể chống lại cả Truyền Kỳ Chí Tôn?!."

Đám cao thủ trẻ tuổi của Vân Trung bộ lạc tuy đã sớm gặp người trẻ tuổi áo đen, nhưng bọn hắn đối với người trẻ tuổi áo đen này cũng không quá quen thuộc, mà đã từng bị đối phương quét ngang qua, giờ này khắc này, bọn hắn mới biết được thực lực của gã mạnh hơn rất nhiều so với bọn hắn, trước kia đối phương căn bản không thực sự muốn chiến đấu cùng bọn họ.

"Xông đến tầng bảy trăm, tất nhiên đã có thể chống lại Truyền Kỳ Chí Tôn, bất quá có lẽ chỉ là Truyền Kỳ Chí Tôn bình thường, tựu phải xem hắn có thể xông đến hơn tầng bảy trăm được bao nhiêu." Vân Liệt đã từng là đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Vân Trung bộ lạc, nói ra.

Vân Phiếu Miểu đắc ý nhìn thoáng qua Ưng Liệt Hùng, Đại Ma Vương huyết thống đáng sợ đến bực nào, danh hiệu đệ nhất căn bản không cần phải lo lắng rồi.

Ưng Liệt Hùng có chút biến sắc, với tư cách là một Truyền Kỳ Chí Tôn, hắn nhìn ra được, cái này vẫn chưa phải là cực hạn của người trẻ tuổi áo đen. Ánh mắt dời xuống dưới, ở hạng thứ hai, Khang Tuyết Lệ đã xông đến tầng 695, Tà Tinh đã xông đến 690 tầng, Diệp Trần là 688 tầng, cũng không tính là quá kém và cũng không bị trở ngại gì.

"Phụ thân yên tâm, Diệp Trần có phòng ngự bản thân rất lợi hại."

Lam Nguyệt ở một bên nhắc nhở Ưng Liệt Hùng.

"Ừhm!"

Ưng Liệt Hùng khẽ gật đầu, phòng ngự cao tuy không có nghĩa là sẽ xông tháp với tốc độ nhanh, nhưng ít ra có thể ngạnh kháng cao, về phần người áo đen trẻ tuổi kia, nhất định là có công kích rất lợi hại.

Rất nhanh, Khang Tuyết Lệ cũng đã xông đến tầng thứ bảy trăm, đầu lĩnh Khang Ti Vi của Tử Kinh Hoa bộ lạc lộ ra nét vui vẻ, hiện tại xếp hạng đầu không có nghĩa là về sau cũng xếp hạng đầu, nàng đối với Tuyết Lệ rất có lòng tin.

Không biết từ lúc nào, ở bên trong Hoang Thần Tháp chỉ còn lại năm người, bốn người khác đều đã bị loại rồi, tất cả mọi người đang nhìn chăm chú lên bài danh cùng số tầng xông tháp của năm người này.