Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1467: Đoạt thiên khôi lỗi bí pháp

pháp

"Đây là Chuẩn Tôn sao?"

Thực lực của Diệp Trần tại trong cấp bậc cao đẳng Hoàng giả đều thuộc về đỉnh tiêm, nhưng so với đỉnh cấp Hoàng giả lại chênh lệch rất nhiều lần, còn so với Chuẩn Tôn thì chênh lệch đã không cách nào đoán nổi nữa, nhưng hắn không nghĩ tới chênh lệch lại to lớn như thế, đối phương chỉ khẽ vươn tay là có thể đơn giản đem năm người bọn hắn tóm gọn trong tay, phảng phất như là Ngũ Chỉ sơn của Như Lai phật tổ vậy, có thể nói là thần thông quảng đại vô cùng.

Kiếm Vực cùng Kiếm Nguyên đồng thời bộc phát, Diệp Trần quát lạnh một tiếng, liền tránh thoát khỏi bàn tay của đối phương.

"Ồ!"

Lão giả hơi kinh ngạc, Diệp Trần bạo phát ra lực lượng sắc bén vô cùng, so với cao đẳng Hoàng giả cũng đều muốn mạnh hơn không ít.

"Hắc hắc, rơi vào tay lão phu mà các ngươi còn muốn chạy sao?"

Bàn tay có chút dùng sức, hộ thể Chân Nguyên cùng Kiếm Vực của Diệp Trần lập tức sụp đổ, phun ra một ngụm máu tươi.

"Diệp Trần, không được lỗ mãng, nếu như đối phương muốn giết chúng ta thì trong nháy mắt vừa rồi đó đã có thể tiêu diệt toàn bộ chúng ta rồi, ngàn vạn lần không được chọc giận hắn." Thạch Nhân Đế vội vàng truyền âm cho Diệp Trần.

Diệp Trần khẽ gật đầu, theo như lời Thạch Nhân Đế, bằng vào thủ đoạn của đối phương, nếu muốn muốn giết bọn hắn thì bọn hắn có 100 cái mạng cũng không đủ, thủ đoạn của Chuẩn Tôn, cho dù là đỉnh cấp Hoàng giả cũng khó nhìn đến kịp cái bóng lưng của hắn.

"Tiểu gia hỏa này thông minh đấy, hoàn toàn chính xác, ta sẽ không giết các ngươi, chỉ cần các ngươi giúp ta một chuyện thì buông tha các ngươi cũng chưa hẳn là không thể." Lão giả thanh âm truyền tới.

Thạch Nhân Đế sắc mặt trắng nhợt, đối phương rõ ràng có thể nghe được linh hồn truyền âm của hắn, thật sự là đáng sợ.

"Tiền bối, ngài là Chuẩn Tôn, sự tình mà đến ngài cũng bất lực thì chỉ sợ chúng ta càng không thể làm gì được rồi." Thạch Nhân Đế cười khổ nói.

Lão giả cười lạnh lắc đầu, "Thế gian này không có sự tình gì là tuyệt đối cả. Nếu không cũng sẽ không có chuyện xảy ra ngoài ý muốn, chuyện này một mình lão phu xử lý không ổn, đã có thêm các ngươi thì ngược lại là có thêm một phần hi vọng đấy."

"Đã như vầy, vãn bối cung kính không bằng tuân mệnh."

Thạch Nhân Đế biết rõ, nếu bọn họ không đáp ứng thì chỉ biết nếm thêm chút khổ sở, nói không chừng đối phương dưới sự giận dữ sẽ giết một người trong bọn họ đấy, đế lúc đó cái được cũng đủ không bù cái mất. Mà lúc này người ở “dưới mái hiên cũng không thể không cúi đầu”, dù là đối phương muốn bọn hắn chịu chết thì bọn hắn cũng không có bất kỳ năng lực phản kháng nào, cùng lúc đó, trong nội tâm Thạch Nhân Đế cũng có chút tự trách mình, bốn người Diệp Trần chủ yếu là vì hắn mà đi tìm kiếm Hoàng đạo linh căn, mới đi đến trên Thiên Hà này. Nếu không vì hắn, bốn người Diệp Trần cho dù muốn tới cũng không phải là hiện tại, tối thiểu cũng phải trải qua tuế nguyệt dài buồn chán mới đi lưu lạc vào Thiên Hà, với thiên phú của Diệp Trần, khi đó cho dù đấu không lại Chuẩn Tôn thì tối thiểu cũng có được năng lực không nhỏ để tự bảo vệ mình.

"Lão giả này không biết là người của chủng tộc nào, chắc có lẽ không phải là Ma tộc, Dạ Xoa tộc cùng với Tà Linh tộc, Lục Nhân tộc cũng rất không có khả năng, hẳn là một chủng tộc khác. Thủ đoạn vừa rồi có ẩn chứa Ngũ Hành áo nghĩa và tự tạo thành một thế giới, bất quá ngay cả ta cũng đều có thể nhìn ra một ít sơ hở, nên đoán chừng đây chỉ mới là một ít da lông, không tính là Vô Thượng võ học chính thức."

Vô Thượng võ học ẩn chứa vài loại áo nghĩa tương sinh tương khắc, Ngũ Hành áo nghĩa chính là một trong số đó, Ngũ Hành áo nghĩa của lão giả có trình độ dung hợp không cao, nếu không thì vừa rồi Diệp Trần sẽ không chọn biện pháp giãy dụa, bởi vì không thể nào giãy dụa được nữa.

Đương nhiên, mặc dù chỉ là “da lông” Vô Thượng võ học thì cũng mạnh hơn ngàn vạn lần so với Mạt Nhật Lưu Tinh Kiếm của Diệp Trần rồi.

Như trước vẫn ngồi xếp bằng dưới đất, lão giả vươn tay phải ra, năm ngón tay trương lớn rồi co lại thành một trảo, “ba” một tiếng, một cái quang cầu lóng lánh ngũ thải quang hoa xuất hiện tại trước người hắn, rất nhanh nhẹn, lão giả đem năm người Diệp Trần ném vào trong cái ngũ sắc quang cầu này, ngay sau đó, lão giả nhắm mắt lại, tựa hồ như đang chữa thương.

Ngũ sắc quang cầu nhìn như chỉ lớn chừng lòng bài tay, nhưng năm người Diệp Trần cho rằng không có biện pháp nào lại bị ném vào như vậy, Diệp Trần khuếch tán Linh Hồn Lực ra, lập tức phát hiện, bên trong ngũ sắc quang cầu này có đường kính lớn kinh người đạt đến năm trăm vạn dặm, tuy nói không tính là một thế giới hoặc là vị diện gì, chỉ có thể coi là một cái “bán” không gian mà thôi, nhưng nó lại phi thường khủng bố.

"Hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ?"

Xích Phong Đế mặt ủ mày chau, nếu như sớm biết bên trên hòn đảo này có một vị dị tộc Chuẩn Tôn như vậy, đánh chết hắn cũng sẽ không tới.

Diệp Trần trầm ngâm nói: "Sống ở đâu thì theo phong tục ở đấy, ta tin tưởng nhất thời chúng ta vẫn an toàn."

Thạch Nhân Đế nói: "Nếu ta đoán không sai, lão giả này hẳn là một vị Chuẩn Tôn Linh tộc, được gọi là Ngũ Lăng lão tổ, nghe nói, hắn đã sống gần mười vạn năm, sắp đến đại hạn rồi."

Linh tộc là một chủng tộc trời sinh thiên dưỡng, thành viên của chủng tộc này tuy không nhiều lắm, nhưng mỗi người đều cường đại vô cùng, không khoa trương mà nói, luận về bình quân chiến lực, bất kể là Ma tộc hay là Dạ Xoa tộc, cũng đều bị hắn bỏ ra vạn dặm. Đương nhiên, luận về thực lực tổng hợp, Linh tộc vẫn xa xa không bì kịp Ma tộc cùng với Nhân tộc.

Linh tộc sở hữu cả thảy năm vị Chí Tôn, cũng không được coi là nhiều nhưng cũng không tính là thiếu, họ sinh sống trên một tinh vực gọi là Linh Vực, khoảng cách đến Tứ đại Sinh Mệnh tinh vực và Ma vực thập phần xa xôi, là một chủng tộc trung lập.

Chủng tộc trung lập tại tương lai không xa cũng sẽ không thể tiếp tục an ổn nữa, nhưng trước mắt, bất luận một chủng tộc trung lập nào cũng sẽ là đối tượng lôi kéo của Ma tộc cùng Nhân tộc, dù là không lôi kéo được thì cũng sẽ không đi đắc tội với bọn hắn, miễn là không làm cho đối phương giận dữ mà gia nhập vào liên minh của địch quân.

"Không xong rồi, lão gia hỏa này sắp đến đại hạn rồi, hắn đi vào Thiên Hà nhất định là muốn tìm bảo vật nhằm gia tăng tuổi thọ nghịch thiên, cái loại bảo vật này thường tồn tại ở chỗ vô cùng nguy hiểm, khó trách hắn đã bị thương." Hỏa Tước Đế nhíu chặt lấy lông mày cong cong.

Sinh Tử Cảnh Vương giả có tuổi thọ là mười vạn năm, dưới tình huống bình thường, đây là cực hạn, nhưng Thượng Thiên thường lưu lại một con đường sống, một số ít bảo vật nghịch thiên hoàn toàn chính xác có thể gia tăng thêm tuổi thọ, tựu giống với ban đầu ở Chân Linh Thế Giới, Long Vương tựu sống quá một ngàn năm vậy, điều đó đã tạo ra một kỳ tích đấy.

Nghe vậy, Thạch Nhân Đế sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.

"Làm sao vậy?" Tuyết Không Đế hỏi.

Thạch Nhân Đế hít sâu một hơi, khổ sở nói: "Lần này hoàn toàn chính xác là nguy rồi, các ngươi cũng biết, Ngũ Lăng lão tổ am hiểu một môn bí pháp, cái môn bí pháp này gọi là Đoạt Thiên Khôi Lỗi bí pháp."

"Đoạt Thiên Khôi Lỗi bí pháp?"

Diệp Trần nhìn về phía Thạch Nhân Đế.

Thạch Nhân Đế giải thích nói: "Đoạt Thiên Khôi Lỗi bí pháp là Viễn Cổ bí pháp, cái môn bí pháp đối này với bản thân mình vô dụng, nhưng lại có thể đem người khác biến thành Khôi Lỗi, cũng khiến cho có được năm thành chiến lực của bản thân hắn..."

"Ngươi nói là, hắn muốn đem năm người chúng ta biến thành Khôi Lỗi, vì hắn mở đường." Diệp Trần trong nội tâm khẽ động, nói ra.

"Tám chín phần là vậy."

Thạch Nhân Đế trên mặt biểu lộ vẻ rất khổ sở, chợt, hắn ngẩng đầu, đối với bốn người Diệp Trần nói: "Các ngươi gặp phải kết quả như vậy, nguyên nhân hết thảy đều là vì ta, kiếp sau, Thạch Nhân Đế ta cam nguyện làm trâu làm ngựa cống hiến sức lực cho các ngươi."

Xích Phong Đế tâm tình tuy không tốt, nhưng Thạch Nhân Đế vừa nói như vậy, hắn vẫn khuyên nhủ: "Có phải đem chúng ta luyện chế thành Khôi Lỗi hay không, vẫn là chưa biết được, chúng ta cũng không nên buồn lo vô cớ như vậy, có lẽ, tình huống sẽ tốt hơn rất nhiều so với việc đó thì sao."

"Hi vọng như thế!"

Thạch Nhân Đế gật gật đầu.

Diệp Trần tâm tình đồng dạng cũng thập phần trầm trọng, bất quá hắn đã trải qua vô số nghịch cảnh, nhưng chưa bao giờ lại chủ động buông tha, lần này cũng sẽ không ngoại lệ.

Chém bỏ tạp niệm, Diệp Trần cố gắng tìm kiếm sơ hở trong không gian ngũ sắc này, hy vọng có thể tìm kiếm được phương pháp thoát ra ngoài, điều kiện tiên quyết là, Ngũ Lăng lão tổ sẽ không đem ngũ sắc quang cầu thu lại.

"Ân?"

Chợt, trên mặt Diệp Trần hiện lên vẻ vui mừng.

Cái không gian ngũ sắc quang cầu này cũng không vững chắc như ở ngoại giới, thường xuyên bộc lộ ra không gian chấn động vô cùng rõ ràng, dùng Linh Hồn Lực quan sát những không gian chấn động này, Không Gian Áo Nghĩa của Diệp Trần tựa hồ đã có dấu hiệu đột phá.

"Nếu có thể đem Không Gian Áo Nghĩa tìm hiểu đến viên mãn, chưa hẳn là không có cơ hội chạy ra tìm đường sống."

Một nghĩ đến đây, Diệp Trần ngồi xếp bằng xuống, Linh Hồn Lực duy trì trạng thái khuếch tán, cảm ngộ Không Gian Áo Nghĩa.