"Có
thể so sánh với Cực phẩm trung đẳng phòng ngự bảo giáp chứ không ít, đúng thực không
hổ danh là Ngũ Hành Kim Linh Vương."
Diệp Trần tán thưởng lên tiếng.
Cực phẩm bảo giáp rất khó phá hủy, dù chỉ là cực phẩm cấp thấp bảo giáp cũng
không phải là thứ mà vương giả có thể phá vỡ dễ dàng, tối đa chỉ có thể để
lại chút dấu vết, giống như lúc Diệp Trần cùng Cự Ma Đế giao chiến, cực phẩm
cấp thấp bảo giáp mặc trên người hắn cũng không bị phá hủy, mà nói đến mức độ
chắc chắn thì Cực phẩm trung đẳng Bảo giáp mạnh hơn gấp 10 lần so với Cực phẩm
cấp thấp Bảo giáp. Nhưng dù Ngũ Hành Kim Linh Vương có phòng ngự mạnh thế nào
thì cũng không thể chịu nổi một chưởng có ẩn chứa năm đạo kiếm khí khủng bố vừa
rồi của Diệp Trần.
Bang bang bang bang!
Tiếng ma sát kim loại vặn vẹo vang lên, thân thể Ngũ Hành Kim Linh Vương bị chia
năm xẻ bảy một lần nữa ngưng tụ về cùng một chỗ, đám kim loại đứt gãy nhúc
nhích, nhanh chóng nối liền lại. Thân thể của nó áp súc theo từng phần, càng
lúc càng thêm ngưng thực và trầm trọng, chỉ là mắt thường nhìn sang sẽ có một
loại cảm giác không cách nào thừa nhận được.
"Ngũ Hành Kim Linh Vương, mỗi lần thân thể bị đánh nát là một lần cường độ
thân thể được tăng thêm, trừ phi thoáng cái phá hủy nó hoàn toàn, hoặc là làm
cho cường độ thân thể của nó gia tăng vượt quá khả năng chịu đựng của bản thân
mà sẽ tự động bị sụp đổ, bằng không thì sẽ vất vả đến chết vì nó đấy. Vị công
tử này, vừa rồi đa tạ ngươi đã giúp chúng ta đánh lui Ngũ Hành Kim Linh Vương, nhưng
bất quá ngươi ngàn vạn lần không nên liều mạng cùng nó ah."
Trung niên bán yêu vương nhắc nhở Diệp Trần.
"Sau mỗi lần bị đánh nát thì cường độ thân thể sẽ gia tăng lên một lần sao,
có ý tứ đấy!" Tay phải giữ tại trên chuôi kiếm Đồ Ma kiếm, Diệp Trần quay
đầu đối với hai người nói: "Các ngươi đứng cách xa ra một chút."
"Công tử ngươi..."
Trung niên bán yêu vương bất đắc dĩ phải cùng thanh niên bán yêu vương lui đến
chỗ rất xa.
Ngũ Hành Kim Linh Vương lao đến với tốc độ rất nhanh, thân thể sắc bén như kim
quang lóe lên, phảng phất giống như một Đại Khảm Đao đang thiết cắt tới chỗ
Diệp Trần, nhưng thứ gây ra nguy hiểm trí mạng không phải là thân thể của nó,
mà là hai cánh tay đã hóa thành đao kiếm kia, hai tay nó giao nhau chém về phía
thủ cấp Diệp Trần, kinh khủng hơn chính là trên người của nó còn bắn ra một
vòng kim quang lĩnh vực, phong tỏa lấy thân thể Diệp Trần.
"Rõ ràng còn có cả lĩnh vực tự nhiên ah."
Diệp Trần trên mặt hiện lên một tia ngoài ý muốn, baaaa, Kiếm Vực phóng thích
ra ngoài làm kim quang lĩnh vực bị buộc phải bật ngược trở về, Kiếm Vực đảo ngược
vị thế, bao phủ lấy Ngũ Hành Kim Linh Vương. Kiếm Vực của Diệp Trần đã đạt đến
đệ Tứ trọng thiên cảnh giới nên mỗi lần bị bao lại, tốc độ của Ngũ Hành Kim
Linh Vương bị suy giảm nghiêm trọng, hệt như bị vây hãm trong vũng bùn vậy,
trái lại, tốc độ của Diệp Trần bộc phát đến cực hạn, bay sượt qua thân thể Ngũ
Hành Kim Linh Vương.
Cờ-rắc!
Thân thể Ngũ Hành Kim Linh Vương ngưng trệ ở giữa không trung, sau một khắc
liền bị phân thành hai khối, đến đây vẫn chưa xong, hai nửa thân thể như ở trong
cơn gió lốc kiếm khí, bị phá vỡ từ trong ra ngoài, cơ hồ mỗi một hạt kim loại
đều lọt vào vòng thiết cắt của một đạo kiếm khí thật nhỏ nhưng vô cùng đông đúc
và cuồng bạo.
Nhị trọng kình.
Để phá giải Bất Tử Chi Thân hoặc là nguyên khí sinh mệnh, biện pháp tốt nhất
tựu là sử dụng đa trọng kình, trọng kình thứ nhất là để đánh cho xơ xác kết cấu
của nó, trọng kình thứ hai là phá hư toàn diện, sát chiêu này vừa có lực phá
hoại cực lớn vừa có thể triệt để chôn vùi đối phương, bất quá “giết gà sao lại
dùng đao mổ trâu”, đối với Ngũ Hành Kim Linh Vương, Diệp Trần đã sử dụng đa
trọng kình tương đối đơn giản rất nhiều.
Hơn nữa cũng không nên xem thường đa trọng kình, đối với nhị trọng kình thì còn
có thể không coi trọng, nhưng khi lên tới tam trọng kình thì tựu tương đương
với một sát chiêu lợi hại rồi, đối với tứ trọng kình thì cơ hồ có thể làm vỡ
vụn vạn vật, còn đối với ngũ trọng kình thì chính là một cấm khu.
"Đây là... Nhị trọng kình!"
Thanh niên bán yêu vương có nhãn lực không kém, giật mình nói.
"Nhị trọng kình?"
Trung niên bán yêu vương nhìn về phía hắn.
Thanh niên bán yêu vương nói: "Hai năm trước, khi ở trong tinh không, cháu
đã từng gặp được một trận chiến giữ hai quái nhân trên Thiên Vương bảng, song
phương giao chiến đều có thể thi triển ra nhị trọng kình, lúc ấy cháu còn không
có nhìn ra, bất quá cũng có cao thủ đang đứng bên cạnh xem cuộc chiến, nghe bọn
hắn giải thích, cháu mới biết được cái loại hiện tượng bạo phá này chính là phương
thức của đa trọng kình đấy, cuối cùng, một người trong đó đã bộc phát ra tam
trọng kình, một lần hành động liền đánh bại đối thủ."
"Nguyên lai là đa trọng kình, thảo nào khó trách có thể đơn giản phân liệt
thân thể Ngũ Hành Kim Linh Vương."
Trung niên bán yêu vương chậm rãi nói.
Sa sa sa sa sa sa!
Hạt kim loại bay múa đầy trời, dùng một điểm làm trung tâm mà không ngừng xoay
tròn áp súc, bởi vì số lượng hạt kim loại quá nhiều nên ma sát tạo ra quá mức
mãnh liệt làm chỗ đó thoát ra một ngọn lửa cùng Lôi Điện nóng bỏng, gió lốc rậm
rạp thiết cắt cả đại địa.
"Nhị trọng kình cũng không giết được sao?"
Diệp Trần xoay người.
Trong nháy mắt, thân thể Ngũ Hành Kim Linh Vương đã gây dựng lại thành công, điều
làm cho người ta tuyệt vọng chính là, thân thể của nó lần nữa được nhỏ xuống 1
chút, điều này đại biểu cho phòng ngự của nó lại gia tăng lên không ít.
"Đã nhị trọng kình không được, vậy thì tam trọng kình."
Đồ Ma kiếm giơ lên cao, Diệp Trần một kiếm chém thẳng ra, ánh sáng màu đỏ mãnh
liệt tựa như thẩm thấu vào không gian, bao phủ lấy thân thể Ngũ Hành Kim Linh
vương làm nó trở thành một màu đỏ thẫm, bên ngoài thân thể không ngừng xuất
hiện ra vô số vết kiếm rậm rạp.
Ba ba ba!
Thân thể Ngũ Hành Kim Linh Vương lập tức bị bạo vỡ thành trăm ngàn vạn hạt kim
loại, những hạt kim loại này lại ngay sau đó bị bạo liệt thành bụi kim loại,
sau đó đám bụi kim loại kia lại bị chấn thành hư vô, hóa thành thứ năng lượng thuần
túy nhất mà sáp nhập vào đi vào những cơn gió ngũ sắc, thổi ra bốn phương tám
hướng trong trời đất.
"Tam trọng kình, không phải chứ, hắn rõ ràng cũng có thể bộc phát ra tam
trọng kình sao?"
Thanh niên bán yêu vương hé miệng, không cách nào khép lại.
Rất hiển nhiên, Ngũ Hành Kim Linh Vương còn không cách nào kịp thừa nhận Diệp
Trần có thể phát ra tam trọng kình, liền đã triệt để tiêu vong.
"Còn tưởng rằng tam trọng kình cũng không được chứ, nhưng cũng đúng thôi,
Ngũ Hành Kim Linh Vương có phòng ngự tuy lợi hại đến mức không có nhược điểm gì,
nhưng là ý thức của nó thì không được mạnh như vậy, quá mông lung, bằng không,
nếu ý thức của nó có thể mạnh hơn một chút thì đã không khinh địch đến mức bị hóa
thành hư vô như vậy."
Mỗi một tế bào trong cơ thể Diệp Trần đều có ẩn chứa ngũ giai Bất Hủ kiếm ý, dù
là gặp phải đối thủ có thực lực mạnh hơn rất nhiều, thì cũng chỉ có thể làm bị
thương thân thể của hắn chứ không có khả năng đem hắn đánh thành phấn vụn, trừ
phi thực lực mạnh hơn hắn gấp 10 lần thì mới có khả năng này, nếu Ngũ Hành Kim
Linh Vương có ý thức mạnh hơn thì có lẽ Diệp Trần tựu không có biện pháp dùng
tam trọng kình mà đánh chết được đối phương.
Dù sao đối với các hạt huyết nhục sinh mệnh mà nói, phòng ngự mạnh đến trình độ
này thì đã tương đồng với Luyện Thể vương giả rồi, mà Luyện Thể vương giả sẽ
không dễ dàng chết như vậy.
Về phần đa trọng kình, Diệp Trần từ rất sớm đã nắm giữ thủ pháp xuất chiêu, lúc
trước cùng Cự Ma Đế giao chiến, Diệp Trần một kiếm có thể bộc phát ra lực sát
thương hai lần, đây chính là hình thức ban đầu của nhị trọng kình, mà khi đó,
hắn chỉ mới vừa tiến vào “cung điện” lực lượng khống chế nên không có thời gian
để nghiên cứu kỹ càng về đa trọng kình, sau khi dị tộc đại kiếp nạn đã qua đi gần
hai năm, không có ai biết rõ hắn đạt đến cảnh giới gì rồi.
"Hai vị nên nhanh chóng ly khai khỏi đây ah! Lại sắp có Ngũ Hành Kim Linh
Vương đánh tới đây, hơn nữa không chỉ một con đâu."
Diệp Trần đối với hai đại bán yêu vương nói.
"Thanh Lôi, chúng ta đi."
"Vâng, thúc thúc."
Hai người này, một thúc, một cháu, nhanh chóng ly khai, bọn hắn lần này tới Ngũ
Hành Chi Địa đã dẫn theo không ít cao thủ, nhưng đến cuối cùng chỉ còn lại có
hai người bọn họ, nếu như hai người bọn họ cũng gặp bất trắc thì gia tộc sẽ bị tổn
thất còn lớn hơn.
"Có thể tận hứng rồi."
Hai người kia ly khai, Diệp Trần liền có thể thỏa thích thí nghiệm chiêu thức
của mình, hắn có thể không chỉ sử dụng đa trọng kình….
...
"Kinh Hồng công tử quay lại rồi!"
"Hắn đang tại Vọng Dã Nguyên khiêu chiến Huyễn Ảnh Kiếm Vương đấy."
"Khiêu chiến Huyễn Ảnh Kiếm Vương tại Vọng Dã nguyên sao?"
Hỏa Điểu đại lục có Tam đại chủ thành, một là Hỏa Điểu thành, một là Ly Hỏa
thành, và còn lại là Kinh Hồng thành, ngày hôm đó, tại Kinh Hồng thành, trong các
trà lâu, tửu lâu, trên đường phố, khắp nơi đều lan truyền một tin tức, đó chính
là Kinh Hồng công tử, kẻ đứng đầu Hỏa Điểu Tinh thập kiệt đã trở về, hơn nữa
vừa về đến đã bắt đầu khiêu chiến Huyễn Ảnh Kiếm Vương.
Huyễn Ảnh Kiếm Vương là người đứng đầu Hỏa Điểu Tinh thập kiệt mười năm trước, quy
củ của Hỏa Điểu Tinh thập kiệt cùng Thiên Vương bảng đồng dạng, chỉ có những
người dưới 50 tuổi mới có thể được xếp vào, còn trên 50 tuổi sẽ mất đi tư cách.
Huyễn Ảnh Kiếm Vương năm nay đã 60 tuổi, mười năm trước hắn vừa vặn 50 tuổi,
với tư cách là đứng đầu Hỏa Điểu Tinh thập kiệt mười năm trước, Huyễn Ảnh Kiếm
Vương lúc đó mặc dù không được xếp vào Thiên Vương bảng, nhưng không có nghĩa
là hắn yếu hơn so với Kinh Hồng công tử, trái lại, xét về khả năng thì hắn có thể
được xếp ở bài danh thứ chín mươi trong số các quái vật thiên tài tại Thiên
Vương bảng, chỉ có điều tuổi tác đã vượt qua 50 nên không được xếp vào Thiên
Vương bảng mà thôi.
Một năm trước, Kinh Hồng công tử đã từng khiêu chiến qua Huyễn Ảnh Kiếm Vương, nhưng
kết quả là thảm bại.
Lần này, hắn đến là để rửa sạch mối nhục trước đó.
Chỉ có đánh bại kẻ đã từng chiến thắng mình thì mới có thể tiến bộ nhanh hơn,
đây là lời lẽ chí lý của các thiên tài, Vô Khuyết kiếm khách Triệu Vô Khuyết cũng
là như thế, và Kinh Hồng công tử cũng vậy.
Vọng Dã nguyên.
Tại đây đã tập trung đại lượng Sinh Tử cảnh vương giả, ánh mắt của mọi người đều
tập trung ở trên hai người nọ, trong đó, một người thanh niên có khí tức như
quỷ mị, phiêu hốt bất định, còn người trẻ tuổi kia thì có dáng người gầy gò,
mặc trường bào màu vàng, bọn hắn chính là Huyễn Ảnh Kiếm Vương cùng Kinh Hồng
công tử, một kẻ là người đứng đầu Hỏa Điểu Tinh thập kiệt trong quá khứ, còn một
kẻ là người đứng đầu Hỏa Điểu Tinh thập kiệt hiện tại.
"Lý Kinh Hồng, mới qua thời gian một năm mà ngươi liền tới khiêu chiến ta,
xem ra trong một năm này, tiến bộ của ngươi rất lớn ah."
Huyễn Ảnh Kiếm Vương thản nhiên nói.
Kinh Hồng công tử nói: "Chỉ có đả bại ngươi, ta mới có tư cách tiến nhập vào
Thần Chi thí luyện tràng, nếu ngay cả ngươi mà ta cũng không thể đánh bất bại
được, thì như vậy, ta mặc kệ là có tiến bộ bao nhiêu cũng khó có khả năng siêu
việt những người kia rồi."
"Quả nhiên là vì Thần chi thí luyện tràng, thật tiếc thay, năm đó ta đã
thất bại tại ngay vòng đầu tiên của Thí luyện tràng." Huyễn Ảnh Kiếm Vương
ngẩng đầu nhìn lên trời, trên mặt tràn đầy cảm khái.
"Bất quá, ta sẽ không chủ động toàn thành cho ngươi, nếu ngươi muốn chiến
thắng ta thì phải xuất ra cực hạn chiến lực siêu việt nhất, bằng không thì cũng
lại gặp phải thất bại mà thôi."
"Đây là điều tất nhiên, nếu ngươi đem tặng cái thắng lợi này cho ta vậy thì
còn có ý nghĩa gì nữa chứ."
Mọi người đều chăm chú xem hai người giao thủ, vừa lên đến tựu đã dốc toàn lực
ứng phó, Huyễn Ảnh Kiếm Vương có kiếm pháp phiêu miểu như quỷ mị, quỹ tích vặn
vẹo, còn kiếm pháp của Kinh Hồng công tử lại nhanh như kinh hồng.
"Đây là thực lực hai kẻ đứng đầu Hỏa Điểu Tinh thập kiệt trong quá khứ và
hiện tại sao? Quả thực là không cùng một đẳng cấp với chúng ta rồi."
Đại địa bị thiết cắt, kiếm khí của hai bên không ngừng đan vào nhau, hai đạo
thân ảnh không ngừng lập loè xông tới, vòng vèo công kích lẫn nhau.
"Đây là thành quả trong một năm qua của ta, tiếp chiêu!"
Mấy trăm hiệp đi qua, hai người như trước bất phân thắng bại, nhưng đúng lúc
này, Kinh Hồng công tử đột nhiên xuất kiếm ra với tốc độ vô cùng nhanh chóng,
bạo tăng gấp mấy lần trước đó, cả lực công kích cũng bạo tăng gấp đôi.
"Tam trọng kình!"
Đồng tử nơi mắt của Huyễn Ảnh Kiếm Vương chợt phóng đại.
"Coi như là tam trọng kình thì như thế nào chứ, ảo ảnh cùng bản thể, điệp
gia cho ta."
Bóng kiếm tung bay, Huyễn Ảnh Kiếm Vương thi triển kiếm pháp đến cực hạn, tạo
ra hai đạo bóng kiếm, một sáng một tối điệp gia cùng một chỗ, nghênh hướng đối
phương công tới.
BOANG...!
Kiếm cùng kiếm giao kích, chợt cánh tay Huyễn Ảnh Kiếm Vương bị kịch chấn, miệng
phun máu tươi mà bay rớt ra ngoài, tam trọng kình của Lý Kinh Hồng đã vượt qua đỉnh
giai Áo Nghĩa võ học bình thường, 3 lực đạo không ngừng trùng kích làm cho hắn
không thể nào chịu nổi.
"Ta đã thắng rồi!"
Kinh Hồng công tử kịch liệt thở dốc, vì để có thể thi triển ra tam trọng kình
công kích mà trong một năm qua, hắn đã tiếp nhận đặc huấn tàn khốc do sư phụ hắn
an bài, cơ hồ không có một ngày nào có thể thực sự được nghỉ ngơi, bất quá
đối với hắn, có thể đánh bại Huyễn Ảnh Kiếm Vương thì mọi thứ đều đáng giá.
"Lý Kinh Hồng, ngươi cuối cùng cũng đả bại được ta rồi, từ giờ đến khi Thần
chi thí luyện tràng khai mở còn thời gian gần nửa năm, hi vọng trong nửa năm
này, ngươi không dành để thư giãn ah."
Huyễn Ảnh Kiếm Vương cũng không có gì uể oải, người mới thắng người cũ, loại
chuyện này trong vũ trụ tinh không mỗi một ngày đều có phát sinh, có thêm hắn
thì cũng là chuyện bình thường.
"Yên tâm, kế tiếp, ta sẽ không dễ dàng thua bất luận kẻ nào đâu."
Kinh Hồng công tử trên người tách ra một đám kinh hãi khí tức như có như không,
tựa hồ như đã mở ra được một cái gông xiềng nào đó.
"Hắn đã đạt đến tam trọng kình công kích rồi sao? Xem ra 5 năm ngủ say đã
để cho ta lạc hậu quá nhiều rồi, cũng may là có Diệp công tử chỉ đạo nên ta
cũng thuận lợi đạt đến nhị trọng kình cảnh giới ah."
Trong đám người đứng xem cuộc chiến cũng có thân ảnh Lam Tiên Nhi, ngủ say 5
năm, nàng một mực dừng bước không có thêm tiến bộ nào, còn những người khác thì
tất nhiên có nhiều tiến triển, trong đó Kinh Hồng công tử là cường đại hơn cả. Hiện
tại, Lam Tiên Nhi đã có một loại kính ý khác thường đối với Diệp Trần, chỉ qua mấy
tháng chỉ đạo của đối phương mà có thể làm cho nàng phát triển như thế, như vậy
cảnh giới bản thân của hắn đến tột cùng cường đại đến loại tình trạng nào chứ?